Phàm Thiếu, Anh Thật Là Hư
-
Chương 50: Hạ Di đang ghen
Di nhi ngoan, ở yên trong phòng, ai nói gì cũng không mở cửa, anh có hẹn với khách hàng, xong việc sẽ về ngay, yên tâm không ai bắt nạt em nữa đâu
Hắn yêu thương hôn lên tráng cô tạm biệt trước khi hắn đến trung tâm thương mại gặp đối tác, cô nhíu mày tỏ vẻ không vui, cô sợ ở biệt thự của bà nội hắn, suốt ngày còn phải ở trong phòng chỉ tiếp xúc với mình hắn, cô rất sợ bất ngờ bà nội hắn vào phòng lại hành hạ cô thê thảm như mấy ngày trước
_Thần! Em không muốn ở đây, em muốn đi với anh
_Đồ ngốc, anh có công việc, anh sẽ về ngay
Hắn nắm tay cô ve vuốt, trấn an, cô vẫn ương bướng lắc đầu không chịu
_Em không muốn, Hic...
_Nghe lời, nằm xuống ngủ đi, anh sẽ về ngay
Hắn nhìn ánh mắt ngây ngốc của cô thì yêu lắm, càng nhìn tâm tư như đóng băng lạnh bị sức nóng làm cho tan chảy, hắn gấp rút đi khỏi phòng, nếu còn ở lại, cô nài nỉ một lúc hắn lại không đành lòng để cô ở lại
_Em là của Phàm Khiết Thần này, một ngọn tóc của em cũng không ai dám động đến
Hắn hôn cô cái nữa rồi để cô nằm xuống giường đi ngủ, khi hắn vừa đi mất cô cũng tranh thủ âm thầm đi theo hắn
Trung tâm thương mại Wish
Mình ở đây đợi Thần cũng được, chỉ cần yên ổn ở đây, anh ấy vừa ra mình sẽ nhanh chân ra về
Tịch Hạ Di đến trung tâm thương mại, cô nấp vào bức tường bí mật theo dõi hắn
_Đúng là Thần đi đến đâu là có người theo đuổi đến đó, lại toàn là mỹ nữ
Cô từ ngày trở thành bạn gái hắn chưa lần nào được hắn đưa đi chơi công khai, cho nên cô thèm lắm cảm giác cùng hắn nắm tay dạo quanh trung tâm thương mại, chỉ cần đơn giản cùng nhau mua sắm cười đùa thế mà vẫn chưa đến lúc hắn nói ra cô là bạn gái hắn, cô cũng không đòi hỏi gì nhiều vì thế cứ im lặng yêu hắn âm thầm là được
_Sao lại thân mật với cô gái ăn mặt hở hang đó chứ?
Cô nhăn mặt cắn môi khi nhìn thấy hắn cười nói thân thiết với cô gái khác, đã vậy cô ta còn khoát tay ngã đầu vào vai hắn
_Thật đáng ghét, lúc mình đòi đi theo thì một hai từ chối, để thuận tiện cười nói với người khác...hừ...hừ...
Cô ấm ức giẫm chân đá vào tường, vẻ mặt đỏ rần vì giận
_A...ui da...hic...cái chân...
Cô nhăn nhó ôm cái chân bị sứt móng đau khổ, do đá chân quá mạnh nên móng của cô bị sướt
_A...ui da...
_Di nhi...là em phải không?
Hắn nhận ra giọng nói rất đỗi quen thuộc và không thể lẫn vào đâu được văng vẳng bên tai rất gần
_Hơ???
Cô nghe giọng nói thân quen gọi đúng tên cô thì giật mình vội nấp vào tường, cô dùng hai tay bịt miệng đến thở cũng không dám thở mạnh, cô chớp mắt lo sợ hắn phát hiện ra cô đang theo dõi hắn
_Là em đúng không?
_Di nhi, em theo dõi anh à?
Hắn trố mắt hỏi dồn, nhanh chóng bước mấy bước lớn về phía bức tường, cô không trả lời càng làm sự tò mò của hắn dâng cao
_Di nhi...
Hắn gằng giọng nghiến răng nghiến lợi, đôi mắt đen tối thiếu điều muốn nhìn xuyên bức tường kéo cô ra
_Di nhi...em theo dõi anh sao?
Hắn lớn tiếng hỏi to, là lúc cô co giò che mặt chạy nhanh, cô nhíu mày nhăn nhó nhất định không thể để hắn phát hiện ra cô, nếu không cô xấu hổ
mất mặt lắm, hằng ngày được hắn ghen tuông bây giờ ghen ngược lại hắn mà bị phát hiện thì ôi thôi...cục quê này không biết đào cái hố to cỡ nào để chui xuống
_Di nhi...đứng lại
Hắn chạy theo cô, cô làm sao chạy nhanh được khi mà cái chân bị sướt móng còn đang đau, hắn đuổi kịp cô, liền nắm tay cô giữ lại, hắn thở hổn hểnh nhếch môi cười nhưng không để cô phát hiện ra
_Phải trừng trị em cái tội không nghe lời mới được
_Thần à em...
Cô lúng túng, thẹn đỏ mặt vẫn không dám nhìn thẳng mặt hắn, nên đâu biết là hắn đang cười gian, cô chỉ biết tưởng tượng ra bộ mặt u ám của hắn khi giận thôi
_Em thế nào? Tại sao không nghe lời?
Hắn kéo cô vào xe, hắn đóng cửa, cô xịu mặt bí xị nhích người ra xa không muốn ngồi gần, hắn không ngờ cô đi theo dõi hắn, rất lạ.
_Còn anh thì sao? Vui vẻ quá nhỉ? Nói là đi công việc vậy mà cười nói khoát tay trìu mến thân mật...Không dám nói với người ta là anh có bạn gái rồi à? Thật đáng ghét...
Cô lúng túng vuốt tóc, bị phát hiện rất quê đã vậy còn bị hắn dò xét, tâm trạng lúc này rất bất ổn, hai gò má đỏ bừng căng thẳng, giọng Nô trách móc ấm ức
_À thì ra em đang ghen...haha
Hắn cười lớn véo vào hai má cô thích thú, cô ghen vì hắn cười với người khác làm hắn rất vui, cái này chứng tỏ cô chỉ có mình hắn
_Ai ghen? Việc gì phải ghen? Anh đừng có nói chuyện không có
Cô rống cổ cãi lớn, nhìn bộ mặt tức tối không làm gì được của cô trông rất tức cười, miệng nói vậy thôi chứ thật ra cô là đang rất rất ghen
_Không ghen sao? Haha...đang giối lòng à? Nhìn em xem, ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống đó tiểu hồ ly à
Hắn cúi người kề sát cô nhìn đăm chiêu, cô chớp mắt rung động trước cái nhìn cuốn hút của hắn
_Hừm...tất cả là do anh
_Do anh quá cuốn hút phải không?
Phàm Khiết Thần dùng lời nói ngọt như kẹo dẻo nhỏ vào tai cô cưng chiều, đôi bàn tay nhẹ vuốt mái tóc thoảng hương, ở bên cô lúc nào cũng muốn yêu thương bất tận mặc kệ thời gian trôi
Hắn yêu thương hôn lên tráng cô tạm biệt trước khi hắn đến trung tâm thương mại gặp đối tác, cô nhíu mày tỏ vẻ không vui, cô sợ ở biệt thự của bà nội hắn, suốt ngày còn phải ở trong phòng chỉ tiếp xúc với mình hắn, cô rất sợ bất ngờ bà nội hắn vào phòng lại hành hạ cô thê thảm như mấy ngày trước
_Thần! Em không muốn ở đây, em muốn đi với anh
_Đồ ngốc, anh có công việc, anh sẽ về ngay
Hắn nắm tay cô ve vuốt, trấn an, cô vẫn ương bướng lắc đầu không chịu
_Em không muốn, Hic...
_Nghe lời, nằm xuống ngủ đi, anh sẽ về ngay
Hắn nhìn ánh mắt ngây ngốc của cô thì yêu lắm, càng nhìn tâm tư như đóng băng lạnh bị sức nóng làm cho tan chảy, hắn gấp rút đi khỏi phòng, nếu còn ở lại, cô nài nỉ một lúc hắn lại không đành lòng để cô ở lại
_Em là của Phàm Khiết Thần này, một ngọn tóc của em cũng không ai dám động đến
Hắn hôn cô cái nữa rồi để cô nằm xuống giường đi ngủ, khi hắn vừa đi mất cô cũng tranh thủ âm thầm đi theo hắn
Trung tâm thương mại Wish
Mình ở đây đợi Thần cũng được, chỉ cần yên ổn ở đây, anh ấy vừa ra mình sẽ nhanh chân ra về
Tịch Hạ Di đến trung tâm thương mại, cô nấp vào bức tường bí mật theo dõi hắn
_Đúng là Thần đi đến đâu là có người theo đuổi đến đó, lại toàn là mỹ nữ
Cô từ ngày trở thành bạn gái hắn chưa lần nào được hắn đưa đi chơi công khai, cho nên cô thèm lắm cảm giác cùng hắn nắm tay dạo quanh trung tâm thương mại, chỉ cần đơn giản cùng nhau mua sắm cười đùa thế mà vẫn chưa đến lúc hắn nói ra cô là bạn gái hắn, cô cũng không đòi hỏi gì nhiều vì thế cứ im lặng yêu hắn âm thầm là được
_Sao lại thân mật với cô gái ăn mặt hở hang đó chứ?
Cô nhăn mặt cắn môi khi nhìn thấy hắn cười nói thân thiết với cô gái khác, đã vậy cô ta còn khoát tay ngã đầu vào vai hắn
_Thật đáng ghét, lúc mình đòi đi theo thì một hai từ chối, để thuận tiện cười nói với người khác...hừ...hừ...
Cô ấm ức giẫm chân đá vào tường, vẻ mặt đỏ rần vì giận
_A...ui da...hic...cái chân...
Cô nhăn nhó ôm cái chân bị sứt móng đau khổ, do đá chân quá mạnh nên móng của cô bị sướt
_A...ui da...
_Di nhi...là em phải không?
Hắn nhận ra giọng nói rất đỗi quen thuộc và không thể lẫn vào đâu được văng vẳng bên tai rất gần
_Hơ???
Cô nghe giọng nói thân quen gọi đúng tên cô thì giật mình vội nấp vào tường, cô dùng hai tay bịt miệng đến thở cũng không dám thở mạnh, cô chớp mắt lo sợ hắn phát hiện ra cô đang theo dõi hắn
_Là em đúng không?
_Di nhi, em theo dõi anh à?
Hắn trố mắt hỏi dồn, nhanh chóng bước mấy bước lớn về phía bức tường, cô không trả lời càng làm sự tò mò của hắn dâng cao
_Di nhi...
Hắn gằng giọng nghiến răng nghiến lợi, đôi mắt đen tối thiếu điều muốn nhìn xuyên bức tường kéo cô ra
_Di nhi...em theo dõi anh sao?
Hắn lớn tiếng hỏi to, là lúc cô co giò che mặt chạy nhanh, cô nhíu mày nhăn nhó nhất định không thể để hắn phát hiện ra cô, nếu không cô xấu hổ
mất mặt lắm, hằng ngày được hắn ghen tuông bây giờ ghen ngược lại hắn mà bị phát hiện thì ôi thôi...cục quê này không biết đào cái hố to cỡ nào để chui xuống
_Di nhi...đứng lại
Hắn chạy theo cô, cô làm sao chạy nhanh được khi mà cái chân bị sướt móng còn đang đau, hắn đuổi kịp cô, liền nắm tay cô giữ lại, hắn thở hổn hểnh nhếch môi cười nhưng không để cô phát hiện ra
_Phải trừng trị em cái tội không nghe lời mới được
_Thần à em...
Cô lúng túng, thẹn đỏ mặt vẫn không dám nhìn thẳng mặt hắn, nên đâu biết là hắn đang cười gian, cô chỉ biết tưởng tượng ra bộ mặt u ám của hắn khi giận thôi
_Em thế nào? Tại sao không nghe lời?
Hắn kéo cô vào xe, hắn đóng cửa, cô xịu mặt bí xị nhích người ra xa không muốn ngồi gần, hắn không ngờ cô đi theo dõi hắn, rất lạ.
_Còn anh thì sao? Vui vẻ quá nhỉ? Nói là đi công việc vậy mà cười nói khoát tay trìu mến thân mật...Không dám nói với người ta là anh có bạn gái rồi à? Thật đáng ghét...
Cô lúng túng vuốt tóc, bị phát hiện rất quê đã vậy còn bị hắn dò xét, tâm trạng lúc này rất bất ổn, hai gò má đỏ bừng căng thẳng, giọng Nô trách móc ấm ức
_À thì ra em đang ghen...haha
Hắn cười lớn véo vào hai má cô thích thú, cô ghen vì hắn cười với người khác làm hắn rất vui, cái này chứng tỏ cô chỉ có mình hắn
_Ai ghen? Việc gì phải ghen? Anh đừng có nói chuyện không có
Cô rống cổ cãi lớn, nhìn bộ mặt tức tối không làm gì được của cô trông rất tức cười, miệng nói vậy thôi chứ thật ra cô là đang rất rất ghen
_Không ghen sao? Haha...đang giối lòng à? Nhìn em xem, ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống đó tiểu hồ ly à
Hắn cúi người kề sát cô nhìn đăm chiêu, cô chớp mắt rung động trước cái nhìn cuốn hút của hắn
_Hừm...tất cả là do anh
_Do anh quá cuốn hút phải không?
Phàm Khiết Thần dùng lời nói ngọt như kẹo dẻo nhỏ vào tai cô cưng chiều, đôi bàn tay nhẹ vuốt mái tóc thoảng hương, ở bên cô lúc nào cũng muốn yêu thương bất tận mặc kệ thời gian trôi
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook