[Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại
-
Chapter 896
Chương 896
.
.
.
-Trước khi Pagma được sinh ra, có một thợ rèn tên là Bultar. Ông ta có được tôn thờ như một huyền thoại giống ngươi và Pagma không? Không hề, ông ta là một thợ rèn hết sức bình thường. Tuy nhiên, ông ta làm việc vô cùng chăm chỉ. Vì lợi ích của những người cần tới kỹ năng của mình, ông ta không bao giờ rời khỏi lò nung và làn da thì luôn đỏ.
Chủ nhân của giọng nói lạnh lùng và giễu cợt này là ai? Grid vẫn không biết chính xác cái giọng nói thứ hai này thuộc về kẻ nào.
‘Thần Lệnh là năng lực của cái ác thứ tư, nên nó là của Taren nhỉ?’
Bất luận thế nào thì nó cũng chả quan trọng. Bóng tối xâm chiếm đôi mắt Grid và vị trí của anh thay đổi từ nhà kho của Tòa thành tới một xưởng rèn tồi tàn.
Ttang! Ttang! Ttang!
“...”
Có một thợ rèn đang tạo ra nhiều công cụ khác nhau với tay nghề thô sơ. Làn da của người thợ rèn đỏ bừng vì sức nóng của lò nung, và ông ấy ướt đẫm mồ hôi. Đó là Bultar. Ông ấy nện búa một cách liều mạng bất chấp cơn mệt mỏi và sự đớn đau.
‘Tại sao ông ấy lại tiến xa đến vậy?’
Lý do đã ngay lập tức được bày tỏ.
“Này! Bultar! Nó vẫn chưa sẵn sàng à?”
“Tôi sắp xong rồi!”
Ông ấy đã không ngủ bao nhiêu ngày rồi? Bultar - người đang ngủ gật và suýt ngã vào lò nung - bừng tỉnh khi nghe thấy giọng nói. Người gọi Bultar là một dân làng. Có thể thấy một ngôi làng nhỏ dưới cơn mưa tầm tã qua khe cửa mở của xưởng rèn. Con đê đã vỡ, và ngôi làng đang bị lụt. Các dân làng đang chật vật để giảm thiểu thảm họa, và người thợ rèn duy nhất trong làng - Bultar - đã làm việc ngày đêm để chế tạo ra những công cụ cho họ.
“Bultar! Tôi cần 20 cái xẻng nữa!”
“Mau lên!”
“...”
Mọi người đều có giới hạn. Với huyền thoại Grid cũng thế. Làm việc thêm một ngày hay một đêm sẽ không dễ, nhưng Bultar phải chịu đựng. Ông ấy ở một chỗ trong 4 ngày, nện búa liên tục. Điều đáng kinh ngạc là Bultar chưa từng cho bất kỳ dân làng nào thấy ông ấy đang có một khoảng thời gian khó khăn. Ông biết rằng sức mạnh của mình là cần thiết để bảo vệ ngôi làng.
Chưa kể, ông ấy biết rằng nếu ông ấy nói về những giới hạn của mình, các dân làng sẽ cảm thấy lo lắng hơn. Do đó, ông ấy làm việc mà không nói gì cả. Ông ấy kiên trì đến cùng. Đây là khoảnh khắc tâm trí ông ấy vượt lên trên xác thịt. Một khi Bultar bảo vệ ngôi làng thành công, một giọng nói lọt vào tai ông ấy.
-Ông ta đã nghe thấy giọng nói của Rebecca.
Bultar được nữ thần ánh sáng gọi tới. Nữ thần tuyên bố rằng ông ấy đã hy sinh bản thân vì lợi ích của người khác và vượt qua giới hạn của chính mình. Bà hứa sẽ cho Bultar sức mạnh để bù đắp những khả năng còn thiếu của ông ấy. Đó là tình huống mà Bultar được ban phước bởi thần thợ rèn, Hexetia. Được ban phước bởi Hexetia, Bultar đã trở thành một thợ rèn siêu hạng có một không hai, được mọi người ngợi ca là một trong ‘bảy người được chọn’.
-Sau đó, Bultar tiếp tục cố gắng. Ông ta tràn đầy đam mê trở thành thợ rèn giỏi nhất để trả ơn Rebecca và Hexetia - những vị thần đã ban phước cho mình. Không ai ngờ niềm đam mê này lại bị đầu độc.
Bultar đã có thể phát huy năng lực ‘Sáng tạo’ sau khi đánh bóng các kỹ năng của mình. Ngoài hàng triệu công cụ đã có trên mặt đời, ông ấy bắt đầu sáng tạo ra các công cụ có lợi cho nhân loại, và ông ấy đã sớm làm ra khoáng chất mới. Kết quả là sao?
-Hexetia ghen tị.
Hexetia trở nên tức giận một khi một con người - với những thành tựu tầm thường khi so với một vị thần - bắt đầu được nhân loại ca ngợi. Thần thợ rèn sau đó đã tiêu diệt loài người. Đủ các loại khoáng chất rơi từ trên trời xuống, và mặt đất sôi lên vì dung nham.
-Bultar nhìn mọi người chết đi, và mảnh vụn cuối cùng ông ta để lại là Viên đá của Tội ác Nguyên sơ.
Kiếm Thánh Đầu tiên là thành tựu vĩ đại nhất Hexetia đã để lại. Đó là lý do tại sao con người không thể quên Hexetia. Bultar đã bác bỏ nó. Ông ấy phong ấn thanh kiếm bằng tội ác của lòng đố kỵ mà Hexetia để lại phía sau và tiêu hủy bằng chứng về những thành tựu của Hexetia với nhân loại. Đó chính là ‘bảy người được chọn’ đã chiến đấu chống lại các vị thần và giúp đỡ nhân loại. Giống như Bultar, họ được ban phước bởi những vị thần khác. Đây là sự ra đời của thất ác thánh mà các vị thần cho rằng là tà ác.
-Cuối cùng thì bọn ta không cản được các vị thần. Các vị thần thuyết giáo rằng thất ác thánh là tội ác nguyên sơ đã đe dọa trái đất. Bọn ta chiến đấu vì nhân loại, ấy vậy mà lại trở thành kẻ phản diện.
“...”
Giọng nói không thể hiện những cảm xúc tiêu cực như oán hận hay tức giận. Nhân vật chính của giọng nói vô danh vẫn giữ vẻ mỉa mai đến cùng. Người đó đã học được cách kiểm soát mối hận thù của mình sau hàng trăm hoặc có lẽ là ngàn năm.
-Bảy người bọn ta bị phong ấn giữa mặt đất và địa ngục... Đúng, bảy người bọn ta đã theo dõi các vị thần. Bọn ta hy vọng rằng cái ‘ánh sáng’ rực rỡ của chúng, thứ đã từng làm bọn ta mù quáng, sẽ được tiết lộ cho thế hệ tiếp theo.
Đó là cảm giác túm vào những cọng rơm. Thất ác thánh muốn tin vào lòng từ bi của các vị thần.
-Thế mà điều tương tự đã lặp lại lần nữa. Hexetia cảm thấy ghen tị với Pagma và đe dọa nhân loại. Các vị thần khác mặc kệ điều đó hoặc giúp đỡ, nhưng bọn ta đã tin chắc. Sự thăng trầm của nhân loại được quyết định chỉ bằng những ý tưởng bất chợt của chúng. Thế giới này chỉ đơn thuần là thứ được tạo ra cho chúng giải trí.
Thất ác thánh đã tuyệt vọng. Họ nghĩ rằng một thế hệ không có sự hiện diện của họ sẽ phải chịu khủng hoảng diệt vong, rằng loài người sẽ biến mất khỏi thế giới. Tuy nhiên, kết quả khác với những gì họ mong đợi.
Các vị thần đã tiêu hao rất nhiều sức mạnh trong cuộc chiến chống lại thất ác thánh và không ở trong tình trạng hoàn hảo. Điều này nghĩa là họ buộc phải mượn tay địa ngục. Đại Quỷ thứ Nhất Baal nhận được yêu cầu của các vị thần và đứng về phía Pagma. Lần này, chính các vị thần lại trở thành trò tiêu khiển của Baal.
Nhân loại đã được cứu bởi Pagma và Baal. Từ đó, 200 năm đã trôi qua.
-Bây giờ là thời đại này.
Thất ác thánh đã yếu hơn, và tài năng của các huyền thoại cũng yếu hơn rất nhiều so với thế hệ trước. Đặc biệt, việc Hậu duệ Pagma giành được danh hiệu Vua Anh hùng thay cho Thánh Kiếm và không có người thế chỗ cho Bất bại Vương là vô vùng lớn.
Nếu sự ghen tị của Hexetia bị châm ngòi vào lúc này thì sao? Nhân loại sẽ một lần nữa bước trên con đường diệt vong. Thất ác thánh đã quyết tâm. Họ sẽ không lang thang như những bóng ma nữa và sẽ ban quyền năng còn lại của họ cho những anh hùng còn non kinh nghiệm của thời đại này. Mặc dù họ sẽ tàn lụi, họ vẫn mong nhân loại được bảo vệ. Thế nhưng mà...
-...Ngươi đã thay đổi dòng chảy.
Để mà nghĩ Grid loại bỏ được lòng đố kỵ, nguồn gốc của một trong bảy tội lỗi ư...? Thất ác thánh hết sức ngạc nhiên trước thành tích nực cười của Grid trong việc thay đổi Hexetia. Vua Anh hùng này dường như quá nhỏ bé so với các thế hệ trước, ấy vậy mà giờ họ nhận ra cậu ta còn vĩ đại hơn bất cứ ai.
-Sáu tội lỗi tiếp theo mà các vị thần sẽ phạm phải đã bị trì hoãn, và trong một thời gian, nhân loại sẽ bước đi trên con đường hòa bình.
Dĩ nhiên, cái hòa bình được thảo luận ở đây chỉ đơn thuần là tránh bị trừng phạt mà thôi.
-Chiến tranh giữa con người - những kẻ phạm nhiều tội lỗi hơn các vị thần làm mỗi ngày - sẽ tiếp tục kéo dài suốt đời... Chà, đấy chẳng phải là vấn đề cho bọn ta chõ mũi vào.
Cuộc trò chuyện đang đến hồi kết. Lúc giọng nói nhỏ dần, Grid hỏi, “Ông là ai?”
-Ta...
Đó được cho là tội ác lớn nhất.
-Ta là tội ác thứ bảy, ‘Băng hoại.’
Sau câu trả lời cuối cùng này, bóng tối bùng nổ. Ý thức của Grid trở nên xa vời vì anh không thể thấy gì trước mắt mình nữa cả.
“...Grid!”
Một khi mở mắt lần nữa, Grid thấy mình đang được dìu lấy bởi Damian và các bô lão của Giáo hội Rebecca. Đây là giây phút tinh thần của Grid, vốn đang trôi theo nhiệm vụ, trở lại với thực tại.
“Ah...” Grid nhận ra mình đang cầm hình thái hoàn hảo của Kiếm Thánh Đầu tiên.
“Lời nguyền đã được hóa giải!”
“Oh, ngài đúng thật là tuyệt vời! Quốc vương Grid luôn giúp đỡ cho giáo hội! Ta không thể không tôn trọng đức tin mà ngài đã luôn thể hiện với Nữ thần Rebecca! Hahaha!”
Các bô lão rung động phải làm ầm lên. Ngay cả khi họ không chứng kiến anh làm điều đó, họ vẫn tin rằng Grid đã tẩy rửa được Kiếm Thánh Đầu tiên. Đó là niềm tin vô hạn. À thì, đấy là lẽ tự nhiên. Tất cả họ đã ở trên ngưỡng cửa tôn thờ Grid sẵn rồi.
“...Không phải chuyện lớn gì đâu”. Grid cảm thấy nặng nề khi các bô lão nhìn chằm chằm vào mình. Anh đưa thanh kiếm cho Damian, người vẫn còn trông rất lo lắng. “Trong tương lai, thanh kiếm sẽ không bị lời nguyền ăn mòn nữa. Biểu tượng của Rebecca sẽ tồn tại mãi mãi.”
“Chuyện đó...” Damian cầm thanh kiếm và mở miệng, chỉ để dừng lại. Anh mở và ngậm miệng mấy lần liền. “Ngài có thích chuyến phiêu lưu đó không?”
Damian đã chứng kiến thông điệp thế giới như bao người khác. Thực tế là anh muốn nói thứ khác nữa. Anh muốn cảm ơn Grid nhưng cũng xin lỗi cho những khổ đau Grid đã gánh chịu mỗi lần anh vướng vào Giáo hội Rebecca. Thế nhưng Damian đã kìm nén những lời của mình vì anh không thấy chút tăm tối nào trên mặt Grid. Thay vào đó, nó là một nụ cười lúc Grid nhìn chằm chằm về một nơi xa xăm. Anh không có vẻ gì là mệt mỏi. Nói những điều này khi Grid đã sẵn sàng khám phá một thế giới mới thì đúng là thô lỗ.
Grid trả lời, “Ừ, tôi đã có khoảng thời gian tuyệt vời.”
Được thấy một vị thần và thay đổi thế giới, anh cảm thấy mình giống như một anh hùng trong các thần thoại. Grid tràn ngập cảm giác thành tựu to lớn với tư cách nhân vật chính của thế giới.
[Nhiệm vụ đã hoàn thành!] [Trong quá trình hoàn thành nhiệm vụ Tẩy rửa Kiếm Thánh Đầu tiên, một phân đoạn mới về Pagma đã mở ra và đã nhận được một kiếm vũ mới. Bạn đã có được phước lành của nữ thần như một phần thưởng đền bù.] [Bạn đã nghe thấy giọng nói ấm áp của Nữ thần Rebecca.] |
-Chúc phúc cho ngài.
“...”
Bây giờ, Grid đa có 2 phước lành từ nữ thần. Trước khi cường hóa Kiếm Vũ Pagma và nghề rèn, anh đang bơi trong một cảm giác nổi da gà kỳ lạ.
‘Tội lỗi của Nữ thần Rebecca là gì?’
Nữ thần Rebecca là vị thần tối cao. Bà ấy biết mọi thứ xảy ra trên thế giới. Tuy nhiên, bà ấy vẫn có một một sự quý mến lớn thay vì cảnh giác với Grid, người đã giao thoa với thất ác thánh và ngăn chặn lòng đố kỵ của Hexetia. Đó là thái độ phủ nhận việc bà ấy có chút gì đó dính líu với thất ác thánh. Dù là vậy, thất ác thánh vẫn cảnh giác với nữ thần, và Braham gọi nữ thần là độc địa.
‘Hrmm’. Một đối thủ vô danh quả thực là đáng sợ. Sự thận trọng của Grid với nữ thần tăng lên. Thế không có nghĩa là anh cưỡng lại các phước lành của bà ấy. Đó là một phước lành anh giành được sau khi nỗ lực chăm chỉ, và anh đã chuẩn bị đẻ dùng nó một cách triệt để.
“Ah, trước đấy thì”, Grid hỏi Damian trên đường ra khỏi nhà kho, “Anh có cảm thấy muốn một trận đấu tập không?”
“Hở?” Damian hoảng loạn trước câu hỏi và trả lời sau khi nghĩ về nó, “Tôi không thể làm ngài bị thương kể cả nếu đánh trúng ngài, và nếu ngài đánh trúng tôi, tôi có thể chết trong một chiêu. Vì thế, tôi cảm thấy rất nhiều áp lực khi cố gắng không bị đánh trúng nhiều nhất có thể trong khi đánh trúng ngài, nhưng rào cản của các Bàn tay Thần thì khó quá...”
“...Tôi hiểu rồi”. Grid đang khổ sở với thanh kiếm mới anh tạo ra trên Asgard.
Các Bàn tay Thần là con bài tẩy được tạo ra để bổ sung cho những gì anh còn thiếu. Do đó, anh tự hỏi liệu có ổn không khi trói buộc pavranium ở dạng một thanh kiếm hiện tại của nó.
‘Có xác suất nhất định triệu hồi một Bàn tay Thần khi tấn công, nhưng nó sẽ không kéo dài vô thời hạn.’
Lưỡi kiếm Chĩa vào Các vị thần có lẽ có lợi thế trong sức tấn công vật lý, nhưng nó không ảnh hưởng đến sức tấn công phép thuật và sát thương diện rộng của nó kém xa so với Thanh kiếm Khai sáng.
‘Khinh thường Kẻ yếu không có tác dụng lên thượng nhân.’
Những người chơi bình thường, nó có thể gây ra cái chết chỉ với một đòn, nhưng anh có thể làm thế thông qua nhiều phương pháp khác. Tính hữu dụng của Khinh thường Kẻ yếu là không đáng kể.
‘Mình phải thử nghiệm và xác định xem sét với mây vàng là như nào.’
Anh cần xác nhận. Cảm thấy kiên quyết, Grid nắm lấy vai Damian và cười. “Chúng ta đã không đấu tập với nhau bao lâu rồi nhỉ?”
“...Hử?” Nhớ lại lần cuối là khi Grid chế tác Thanh kiếm Khai sáng, mặt của giáo hoàng trở nên trắng bệch. “Yamete kudasai!”
“Nếu tôi không muốn thì sao? Hmm, thế thì tôi sẽ hỏi Isabel vậy.”
“...Tôi sẽ đấu tập với ngài.”
Có bao nhiêu đàn ông trên thế giới sẽ để người phụ nữ họ yêu trở thành một cái bao cát chứ? Damian khóc lóc chấp nhận trận đấu. Sân khấu của cuộc đối đầu là khu vườn xinh đẹp mà Tòa thánh tự hào. Sau khi nghe tin đồn, những người chơi thuộc về Giáo hội Rebecca chạy tới. Những người chơi này biết các kỹ năng của Giáo hoàng Damian, vốn đã trở nên mạnh hơn không thể sánh được từ hồi Giải đấu Quốc gia Năm thứ ba, và không thể dễ dàng đoán xem ai sẽ là người chiến thắng trong trận đấu tập. Sự tăng trưởng của Damian có lẽ kém phát triển hơn Grid, nhưng Damian vốn đã là một trong những người giỏi nhất thế giới rồi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook