Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 841

.

.

.

[Bạn đã hứng chịu sát thương thảm khốc!]

 

[Một huyền thoại không chết đi một cách dễ dàng. Bạn có thể kháng cự toàn bộ đòn tấn công trong 5 giây với mức máu tối thiểu.]

 

“U-Ugh!”

 

Trong đống đổ nát của lâu đài, đầu óc Yura choáng váng lúc cô suýt soát thoát khỏi đống đá. Tại sao Grid lại ở một nơi như thế này? Tại sao anh lại tấn công cô? Hơn nữa, cô bị đẩy tới chỗ chết chỉ với ‘một đòn’? Cô chưa bao giờ tưởng tượng ra tình huống này. Khó mà đưa ra một phán đoán hợp lý do sự rối trí đang dâng lên như sóng thần. Ý chí của cô đã phân tán. Cô không biết mình đang làm gì, đang ở trong tình huống nào, và phải làm cái gì.

 

‘Không được’. Yura nghiến răng và lấy lại bình tĩnh. Grid không có lý do để tới thăm địa ngục vào thời điểm hiện tại. Đối thủ tấn công cô không thể là Grid được.

 

Chính xác.

 

‘Người này không phải Grid.’

 

Sự rối trí của cô đã được giải quyết. Yura đi qua tàn tích của lâu đài. Rồi cô đối mặt với kẻ bí ẩn đã đẩy cô vào chỗ chết chỉ bằng một đòn.

 

“Grid...” Yura căng cả mắt lúc cô xác nhận cái tên của kẻ bí ẩn kia. Cái tên ‘Grid’ hiện lên trên đầu của người trông như Grid. Tuy nhiên, cái tên màu vàng sáng chói khiến hắn khác biệt rõ ràng với Grid. Hắn có biểu tượng của một NPC danh tiếng.

 

“Đây là thứ gì?”

 

Tại sao một phiên bản NPC danh tiếng của Grid lại tồn tại, và tại sao hắn lại có mặt ở địa ngục? Giữa sự bối rối ngày càng tăng lên của mình, Yura đưa ra một vài giả thuyết.

 

‘Là hắc thuật của Yatan ư?’ Chúng đang cố ám sát cô vì phản bội giáo hội à? ‘Biết đâu có một quỷ tộc có thể sao chép vẻ ngoài của người ta...’

 

Bất luận thế nào, hắn là một kẻ thù. Yura uống một lọ pháp dược và nhắm khẩu súng vào đầu Grid.

 

“Câu hỏi”, quỷ tộc mượn ngoại hình của Grid nói bằng giọng cũng giống Grid, “Ngươi là nhân loại hả? Ngươi cùng một loài sinh vật với Grid?”

 

“...!” Câu hỏi của quỷ tộc đủ để tăng sự lúng túng của Yura. ‘Ngươi biết Grid à?’

 

Rồi các câu hỏi của quỷ tộc tiếp tục. “Ngạc nhiên. Đây là lần đầu ta thấy một nhân loại ở đây.”

 

“...”

 

“Câu hỏi. Grid có thể tới đây không?”

 

Hắn biết về Grid và bị ám ảnh với Grid chăng? Yura nghe câu hỏi và hỏi lại, “Ngươi đang tìm một người tên là Grid à?”

 

“Trả lời. Đúng vậy.”

 

“Mối quan hệ của ngươi với anh ấy là gì?”

 

“Trả lời. Không có quan hệ.”

 

“Thế thì tại sao ngươi lại tìm anh ấy?”

 

“Trả lời. Ta phải giết hắn.”

 

“Tại sao?”

 

“Trả lời. Ta được sinh ra vì mục đích giết Grid.”

 

“Ngươi... Ngươi là ai?”

 

“Tinh vi. Grid?”

 

“...” Tóc Yura bắt đầu dựng lên. Cô cảm thấy sợ hãi tột độ mặc dù người đàn ông trước mặt cô có ngoại hình, giọng nói và tên giống như Grid. Tuy nhiên, cô không sợ hắn vì hắn mạnh. Cái này là một sự sợ hãi kiểu nguyên thủy hơn. Người đàn ông hếch đầu. “Câu hỏi. Cuộc trò chuyện của chúng ta có ý nghĩa gì không?”

 

“...” Yura lùi lại. Đây không phải một con quái vật vô danh có bản ngã chưa hoàn thiện, mà là một quả bom cô không thể đối phó. Nên, cô quay lưng và bỏ chạy.

 

“Kiếm Vũ Pagma, Hoa”. Hàng chục lưỡi kiếm năng lượng gợi nhớ đến một bông hoa đang nở rộ xuất hiện.

 

“...!!” Thị giác của Yura nhấp nháy đỏ. Một lần nữa, cú đánh gây ra một thương tích nặng cho cô. May là, máu của cô vẫn ở đơn vị 1x. Cô trốn thoát khỏi đống đổ nát mà không ngoảnh mặt lại. Tuy nhiên, người đàn ông trong đại sảnh không đuổi theo cô. Thay vào đó, hắn nhét thanh kiếm hoen gỉ vào vỏ kiếm và lẩm bẩm, “Khó khăn. Cần tìm nhà mới...”

 

Hắn là ai? Hắn chưa bao giờ nghĩ về điều đó. Hắn chỉ biết là hắn phải giết Grid.

 

***

 

“Mình sẽ làm cho tên xã hội đen đó không thể té đái nữa luôn! Buồn cười, thật là buồn cười! Lũ người chơi xếp hạng khác bất tài tới mức nào để bị dồn ép bởi tên ngu ngốc đó chứ?”

 

Có một thành phố nhỏ với dân số 30.000 người ở cực đông của Vương quốc Gauss—Penan. Nó là một thành phố mà Vua Thương nhân Kir đã mua với số tiền lớn là 20 triệu vàng. Ông ta đã trả 10 tỷ won tiền mặt, nhưng chưa hề nghĩ nó là một sự lãng phí tiền.

 

Nếu ông ta phát triển thành phố như đã định, ông ta sẽ có thể rút về khoản đầu tư của mình trong 7 năm thời gian trò chơi và biến nó thành thặng dư. Ấy thế mà bây giờ nó đã lãng phí hết vì Grid. Dự án quy mô lớn đầu tiên đáng ra sẽ là bước đệm cho lợi nhuận đã thất bại do sự can thiệp của Grid. Sáng nay, ông ta mất nhiều tiền hơn cả giá trị thành phố của mình.

 

Kir phẫn nộ với sự ‘ngu dốt’ của Grid hơn là sự ‘tà ác’ của anh.

 

“Tên khốn ngu ngốc! Hắn không biết là chung tay với mình sẽ thu về một khoản lợi kếch xù cho hắn sao? Sao hắn phải khiến mình mệt mỏi tới vậy bằng cách trở thành kẻ thù của mình chứ?”

 

Luôn luôn là như vậy. Trí tuệ thấp làm cho sự ghê tởm hình thành bên trong ông ta. Tóm lại, Grid là một khối u ung thư. Kir đang cảm thấy bực bội và cáu kỉnh vì nhắc tới Grid thì nhận được tin tốt.

 

“Bá tước Taru đã hứa hỗ trợ bằng quân đội của ngài ấy.”

 

“Được rồi. Đấy là điều hiển nhiên”. Ban đầu, Penan là một trong vô số thành phố của Bá tước Taru. Số tiền Kir đưa cho Bá tước Taru trong quá trình mua Penan là rất đáng kể. “Mình đã đưa cho ông ta bao nhiêu tiền rồi nhỉ? Nếu có lương tâm thì ông ta chả thể từ chối đề nghị của mình.”

 

Kir đang ở trong một tình trạng hiểm nghèo vì đã mất nhiều quân và 3 hiệp sĩ dưới tay Grid. Ưu tiên hàng đầu của ông ta là đảm bảo nhiều quân nhất có thể. Ông ta phải nhanh chóng mở rộng kinh doanh để hồi phục số tiền đã mất, nhưng điều này đòi hỏi vũ lực. Ngay khi hồi sinh, ông ta đã liên lạc Bất tử đoàn để đảm bảo một số sức mạnh quân sự.

 

“Tôi không nghĩ chúng ta sẽ gặp theo cách này đâu”. Cánh cửa mở ra và một người đàn ông tóc trắng xuất hiện. Người đàn ông bắt tay với Kir là Veradin.

 

Vua Thương nhân Kir mỉm cười rạng rỡ và nắm lấy bàn tay Veradin bằng cả 2 bàn tay. “Cảm ơn anh đã chấp nhận lời mời của tôi.”

 

“Người nên biết ơn là tôi mới đúng.” 

 

Bất tử đoàn đã mất vị thế của chúng do lệnh truy sát của Vương quốc Vượt hạng vũ trang. Thật khó tìm được một nơi an toàn để tới vì chúng luôn bị những người chơi truy đuổi. Rồi chúng nhận được một lời mời từ Vua Thương nhân Kir. Đó là một đề nghị ở lại thành phố của Kir.

 

Veradin đối mặt Kir và cười. “Ông bị Grid tẩn à?”

 

“...Hả?” Kir chưa thở ra bất cứ cái gì về những điều ông ta đã trải qua và lý do ông ta liên lạc Bất tử đoàn. Vậy thì tại sao cái tên của Grid lại tình cờ bật ra?

 

Veradin nhún vai trước Kir đang bối rối. “Ông nổi tiếng là người luôn đặt lợi ích của mình lên hàng đầu còn gì? Nếu ông ở trong một tình huống bình thường thì ông sẽ chả chống lại Grid bằng cách mời bọn tôi.”

 

Đúng, Kir sẽ không làm bất kỳ cái gì chống lại Grid trừ khi ông ta bị ngu. Đó là lý do Veradin đoán rằng Kir đã bị Grid tấn công. Kir thở dài. “Chà... tôi không định che giấu nó. Phỏng đoán của anh là đúng. Tôi bị tên khốn Grid đó tấn công và có một món nợ phải trả.”

 

Mắt Veradin tỏa sáng. “Thú vị đấy. Sao ông không nói nhiều hơn đi nhỉ?”

 

“Căn nguyên bắt đầu với...” 

 

Kir cần sự hợp tác của Bất tử đoàn và có nghĩa vụ biến chúng thành một đồng minh hoàn hảo. Nên, ông ta giải thích chi tiết về những gì đã xảy ra với hắn. Tuy nhiên, ông ta giảm bớt lượng thiệt hại và che giấu mối quan hệ của mình với Giáo hội Yatan. Rồi lời giải thích dài dòng cũng hết.

 

“Ừ. Ông đã trải qua rất nhiều rắc rối. Ông cũng hứng chịu thiệt hại tới từ kẻ phản diện mang tên Grid. Được rồi. Bất tử đoàn sẽ ở đây và giúp ông. Nạn nhân nên giúp đỡ lẫn nhau. Bằng không thì còn ai giúp đỡ chúng ta nữa?” Veradin cho Kir một câu trả lời thỏa đáng. “Bọn tôi sẽ biến nơi này thành căn cứ của mình và dự trữ sức mạnh. Bất tử đoàn sẽ cố gắng hết sức để thực hiện các chỉ dẫn của ông.”

 

“Tốt. Tôi cũng sẽ hỗ trợ Bất tử đoàn bằng cách cung cấp vật phẩm. Nhân tiện... Agnus thì sao?”

 

Trên thực tế, chính vì Agnus mà Kir mới nghĩ tới Bất tử đoàn đầu tiên. Thông điệp thế giới nói về việc Agnus trở thành một huyền thoại đã mang đến hy vọng cho Kir. Ông ta cho rằng trả thù Grid sẽ dễ hơn hẳn nếu có Agnus. Tuy nhiên, ông ta hoàn toàn không thấy Agnus ở đây. Ông ta cảm thấy không yên bởi cách Veradin đáp lại như thể chả có chuyện gì, “Agnus nổi tiếng thế còn gì? Tầm này, anh ta đang tự do lang thang khắp lục địa và tận hưởng khoảnh khắc đó rồi.”

 

“Thế còn lệnh truy sát?”

 

“Lệnh truy sát có cái tác dụng gì chống lại anh ta chứ? Ngoài Grid ra còn ai dám trực tiếp đụng vào Agnus nào?”

 

Haha! Tôi hiểu.”

 

“Ừ, đừng có lo. Agnus sẽ tới sau khi chúng ta giải quyết xong những chuyện linh tinh.”

 

Đó là một lời nói dối. Veradin đã đánh mất lòng tin của Agnus do cuộc xâm lược Reinhardt, nên thái độ của Agnus bây giờ là rất khác so với hồi xưa. Anh ta không giao bất cứ nhiệm vụ nào cho Veradin và bỏ mặc hoàn toàn Bất tử đoàn. Cơ mà, Veradin đâu thể để lộ sự thật này. Bất tử đoàn hiển nhiên sẽ chả là cái gì nếu không có Agnus. Chưa kể, hắn tin rằng Agnus ngày nào đó sẽ lại tìm hắn.

 

“Chúng ta nên bàn về các kế hoạch tương lai đi nhỉ?”

 

“Trước tiên, tôi sẽ cốp tiền. Tôi sẽ thu thập tiền từ tất cả các lĩnh vực thương mại, bất kể phương tiện lẫn phương pháp. Sau đó tôi sẽ phát triển tài năng và vũ khí.”

 

“Chuyện này là để ông tự vệ trước Grid hả?”

 

“Thế chưa đủ đâu. Tôi phải cướp đi mọi thứ khỏi tay Grid.”

 

“Haha! Tư duy lớn đấy. Được. Cùng hợp lực để đập bẹp Grid nào.”

 

“Đập bẹp Grid mà đủ sao? Chúng ta sẽ phá hủy tất cả. Hahaha!

 

Tiếng cười của hai người đàn ông tràn ngập trong văn phòng được trang hoàng đầy màu sắc.

 

Hai người lên kế hoạch trả thù Grid và tin là nó hoàn toàn có thể thực hiện được. Rốt cuộc, Vương quốc Vượt hạng vũ trang càng trở nên mạnh mẽ thì càng có nhiều kẻ ghen tị với họ. Thế nên, Kir với Veradin tự tin rằng chúng có thể chà đạp lên Vương quốc Vượt hạng vũ trang.

 

Đây là thứ mà Grid và Lauel đã quan ngại. Họ không thể chừa chỗ cho những kẻ vốn đã trở thành kẻ thù.

 

“K-Kir!”

 

“Veradin! Hắn tới rồi!”

 

“...?”

 

Veradin và Kir đang vui vẻ cười nói đã ngậm mồm và cứng người lại cùng một lúc. Mặt chúng tái đi khi các đồng sự đang chạy vào của chúng giải thích tình hình.

 

“Sao cơ?”

 

***

 

“Lúc đấy tôi bất cẩn thôi.”

 

“Đúng rồi.”

 

Boutian và Arisa—2 người chơi xếp hạng cao thuộc về lực lượng của Vua Thương nhân Kir—diễn lại trận đánh trong rừng.

 

“Thật là xấu hổ khi tôi cố gắng dùng phép để thổi bay hắn. Chỉ cần trói chân hắn là đủ rồi.”

 

Nếu hắn chặn các động tác cần thiết cho Kiếm Vũ Pagma, uy lực của Grid hẳn đã yếu đi vài lần. Chúng đã phân tích điểm yếu của Grid trong các đoạn phim Giải đấu Quốc gia nhưng chưa thể tận dụng nó do sự tham lam của chúng.

 

Boutian đầy thất vọng trong khi Arisa thành thật thú nhận, “Chúng ta đã mắc sai lầm rất nhiều. Tôi đã quá chăm chú vào Hắc hóa và mất cảnh giác. Nếu tôi tung hết sức từ đầu thì nó hẳn đã dễ dàng hơn rồi...”

 

Sau đó Tarot, kẻ đang ngồi lặng lẽ giữa 2 người, bật cười. “Mấy người đáng ra nên đưa tôi đi cùng. Tôi hẳn đã có thể săn Grid một cách dễ dàng. Không phải vậy sao?”

 

Tarot là một kẻ có Hắc hóa, giống như Grid. Hắn đạt được một năng lực hùng mạnh trong một nhiệm vụ đại quỷ và đã tiến hóa thành một bán-quỷ tộc. Tới cả Boutian với Arisa cũng hối hận sâu sắc rằng hắn không chạm trán Grid vào lúc này.

 

Ah, đó là một cơ hội để săn hắn và nhận tiền thưởng.” 

 

“Không thể nào khác được. Anh có nhiệm vụ riêng biệt mà.”

 

“Từ đầu đấy đã là một sai lầm rồi. Nếu mấy người đợi tới lúc nhiệm vụ của tôi xong, mấy người đã không phải trải qua nỗi nhục nhã như thế... Hở?” Tarot đang đổ lỗi cho sự ngu ngốc của Kir thì bật ra một tiếng bối rối. Hắn dụi mắt mấy lần trước khi chỉ tay về phía cổng.

 

“Kia không phải là Grid à?”

 

“Hả?”

 

Boutian và Arisa đồng thời nhíu mày. Chúng nghĩ Tarot đang đùa giỡn trong cái không khí nghiêm trọng này. Tarot liếm môi như thể hắn có một bữa ăn ngon trước mặt. “Ah, thị lực của con người tệ tới mức nào vậy chứ? Đã vài tháng từ lúc tôi vẫn là một con người, nên tôi quên mất.”

 

“Anh đang làm cái gì vậy?”

 

Đùa giỡn thế thì thật là quá đáng. Boutian và Arisa trở nên lúng túng lúc Tarot đột ngột dùng Hắc hóa. Không may thay, lúc này Tarot không hề đùa. Hắn lôi ra một thanh kiếm màu đỏ và nhảy về phía cổng. Rồi một thanh kiếm ánh sáng màu trắng bay tới và xuyên qua lông mày hắn.

 

“...Ớ?” Tarot choáng váng khi hắn mất một nửa lượng máu từ một đòn. Hắn mất đà và rơi xuống một cách bất lực. Sau đó, một người đàn ông đi ngang qua hắn, và Tarot bị hàng trăm lưỡi kiếm năng lượng chém trúng rồi tan thành bụi xám.

 

Boutian với Arise vội vã hét lên, “Kh-Khẩn cấp!”

 

“Tập hợp toàn bộ quân đội ngay bây giờ mau!”

 

“Nhất Bách Thiên Binh Tàn sát chi Kiếm.”

 

“...!!” 

 

Những tiếng chuông báo động vang lên lúc một con dã thú xuất hiện trong thành phố.

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương