Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 1106

.

.

.

“...!?” Agnus giật mình khi đối mặt với Fenrir. Anh ta cảm thấy sức mạnh của Fenrir và nghĩ sẽ thật nguy hiểm nếu chỉ một chút máu và sinh khí của Fenrir quấn quanh cơ thể anh ta.

 

‘Ma cà rồng sao?’

 

Một tử vong hiệp sĩ xuất hiện và đối đầu Fenrir. Các tử vong hiệp sĩ của Agnus là những kẻ thống trị thời đại tương ứng của họ. Họ đàn áp những người chơi xếp hạng cấp cao và đóng vai trò đủ để chống lại một số lượng trùm quái vật. Ấy thế mà tử vong hiệp sĩ này lại bất lực trước Fenrir.

 

Fenrir tóm vào sọ của tử vong hiệp sĩ và làm nó nứt ra chỉ bằng cái nắm tay. Thanh kiếm mà tử vong hiệp sĩ cầm đã chém vào ngực Fenrir, nhưng đòn tấn công của Fenrir đã xuyên thủng xương sườn của tử vong hiệp sĩ trước một bước. Tử vong hiệp sĩ mất đi sức mạnh và chỉ gây chút tổn hại cho Fenrir.

 

Một cột máu dâng cao và phá hủy hoàn toàn hộp sọ của tử vong hiệp sĩ. Tử vong hiệp sĩ kháng cự Fenrir mặc dù đã mất đầu, nhưng thanh kiếm vung lên một cách mù quáng đâu thể đánh trúng ai đó như Fenrir. Fenrir dễ dàng phá hủy tử vong hiệp sĩ và nhảy vào Agnus một lần nữa. Rồi một tử vong hiệp sĩ mới hiện ra và chặn đường Fenrir.

 

“Kháng cự là vô nghĩa nên đừng có phiền phức nữa”, Fenrir phát biểu.

 

Agnus mặc kệ hắn và nhìn vào cửa sổ thông báo.

 

[Bạn đã gặp gỡ Công tước Ma cà rồng Marie Rose.]

 

[Bạn đã gặp gỡ Hầu tước Ma cà rồng Fenrir.]

 

....

...

 

“...”

 

Lúc này Agnus đã nhận ra tầm nhìn xa của con ếch. Anh ta chưa bao giờ mơ rằng mình sẽ gặp hậu duệ của kẻ bị trục xuất sớm đến vậy.

 

‘Mẹ nó, sao lại là bây giờ…’ 

 

Agnus trừng mắt nhìn Marie Rose như thể sắp giết cô ta. “Cái thứ màu đen đã bị các ngươi săn rồi hả?”

 

Cái thứ màu đen—ám tiên Beniyaru—rất mạnh. Cô ta gần đạt tới cấp độ 500 và thành thạo đủ các loại cung thuật, tinh linh, mà hắc thuật. Đặc biệt, cô ta thể hiện một sức tấn công lớn hơn nhiều so với một tiên tộc điển hình. Agnus đã thua cô ta 7 lần là có lý do cả. Thế mà ngay cả cô ta cũng không thể đối phó với những kẻ này.

 

Riêng Fenrir thôi cũng cảm thấy tương tự cô ta rồi, và Marie Rose còn mạnh hơn Fenrir vài lần. Chưa kể, cái người tên ‘Zikfrector’ kia có vẻ không bình thường.

 

“Trả lời ta mau. Ta hỏi ngươi đã giết cái thứ màu đen đó chưa”. Đôi mắt Agnus đầy tức giận và rối loạn. Đây là mảnh ghép cuối cùng để hồi sinh người yêu của anh ta. Anh ta đã vật lộn để duy trì lý trí khi nghĩ rằng nó có thể biến mất. Đôi mắt anh ta ngấn lệ. Anh ta muốn đập vỡ cả thế giới thành từng mảnh và gào thét tới khi cổ họng bị xé toạc ra.

 

“Tại sao...! Tại sao...! Kuaaaaaah!!!” Agnus mất bình tĩnh và triệu hồi toàn bộ các tử vong hiệp sĩ của mình trước khi lao vào Marie Rose. Anh ta không sợ hãi mặc dù biết rằng chẳng có cơ hội thành công nào cả. Anh ta không dũng cảm. Anh ta chỉ không có gì để mất thôi.

 

“Chết đi! Chết cho ta! Chết cho ta!!”

 

Anh ta không dàn xếp được sức mạnh của mình. Agnus dùng mọi kỹ năng để phóng một loạt các đòn tấn công vào Marie Rose. Tuy nhiên, cơ thể anh ta không nghe lời.

 

“...?” Agnus chợt nhận ra là tay chân mình đã bị trói. Những cái gai lan truyền qua máu của Agnus như một mạng nhện cũng đã trói buộc các tử vong hiệp sĩ của anh ta.

 

“Kẻ khế ước với Baal chỉ đến mức này thôi à...? Mà giáo hoàng hiện tại cũng ở cái mức thấp như thế.”

 

Marie Rose, kẻ gây ra những chiếc gai đẫm máu, nhìn Agnus với vẻ mặt vô cảm. Cô ta sẽ trả thù được Baal nếu cố gắng làm hại một gã tầm thường như vậy chứ? Cảm giác như Baal sẽ chẳng thèm chớp mắt đâu. Câu hỏi đã nảy sinh, nhưng Marie Rose vẫn liếc nhìn Fenrir. “Kết thúc đi. Đây sẽ là một đòn nhỏ nhẹ tới Baal.”

 

Cô ta không có một mong muốn ghê gớm là hủy diệt Giáo hội Yatan cùng các đại quỷ, nhưng bằng cách làm thế, cô ta ít nhất cũng sẽ trung thành với mẹ của mình. Marie Rose không có ý định trả thù qua việc truy lùng những kẻ đã trục xuất mẹ mình khỏi địa ngục, nhưng cô ta không có lý do gì để cưỡng lại một cơ hội trả thù.

 

Theo lệnh của Marie Rose, Fenrir thọc tay hắn vào ngực Agnus.

 

“Hụa!” Agnus cúi xuống lúc hắn ho ra máu màu đen-đỏ. Khi cảm thấy cơn đau từ việc da thịt bị khoét sâu và nội tạng lẫn xương bị lôi ra, hắn nhìn lại bản thân mình.

 

Trong quá khứ, anh ta chỉ biết khóc trong khi không thể giúp được người yêu mình đang bị cường quyền làm nhục. Giờ thì anh ta không thể kháng cự bạo lực đang được kẻ mạnh sử dụng một cách tàn nhẫn. Nó giống như nhau. Agnus bất lực kinh khủng. Anh ta đã thề sẽ thay đổi, nhưng anh ta vẫn thế.

 

“K... Khưkhưk! Kik! Kikikik!” Anh ta đã học được cách hồi sinh người yêu. Giờ đây, anh ta chỉ cần săn một tiên tộc. Agnus lấy lại sự điên cuồng mà mình đã đánh mất gần đây. “Kahahat! Kek!”

 

“...!?” Fenrir nao núng, ngạc nhiên trong khi lôi quả tim của Agnus ra. Đó là bởi Agnus dường như đang phát điên lúc hắn cắn vào lưỡi, tưởng chừng như muốn tự sát. Đồng thời, thân xác Agnus nhanh chóng bị phong hóa. Máu anh ta bốc hơi, và da thịt thì thối rữa rồi biến mất vào cát bụi. Tim anh ta cũng thế. Chỉ còn lại một chút thịt và xương khi cơ thể anh ta rệu rã vì những cái gai trong huyết quản.

 

“Một nước đi ngu ngốc!”

 

Agnus quyết tâm bảo vệ trái tim mình đến mức trở thành một xác sống sao...? Thật đáng kinh ngạc khi anh ta có thể đưa ra phán quyết như vậy giữa cơn đau cùng nỗi sợ hãi trái tim mình bị xé nát khi vẫn còn sống. Fenrir không thể kiềm chế được cơn giận đang trào dâng, và cùi chỏ hắn gõ vào sọ Agnus, thứ chỉ còn lại một nửa da.

 

“...Kikik”. Agnus cười. Pháp cốt Mumud đã lơ lửng trên đầu anh ta.

 

“Câu chút thời gian cho ta”, Agnus ra lệnh, và Mumud thi triển một thần chú lần nữa. Pháp cốt này có công dụng gì? Fenrir phớt lờ Mumud, nhưng biểu cảm của Marie Rose thì lại cương quyết.

 

Ánh sáng từ pháp lực của Mumud bùng nổ. Lần đầu tiên, Fenrir bị thương nặng và ho ra máu, làm rải rác những cái gai trong huyết quản đã trói buộc Agnus với đám tử vong hiệp sĩ của anh ta.

 

“Pháp lực thật đáng kinh ngạc”. Sự ngưỡng mộ của Đại sư Zikfrector đã ngấm vào sự hỗn loạn của khu rừng.

 

Lúc tiếng thét của Fenrir vang vọng, Ánh mắt Marie Rose dán chặt vào Mumud.

 

“Ngươi đã làm gì khi còn sống vậy?” Tới cả Marie Rose cũng ngạc nhiên trước pháp lực của Mumud.

 

Ngươi ta nói rằng anh là pháp sư thiên tài đã vượt mặt Braham trong cuộc đời mình. Người vốn đã chết rồi—anh bất lực trước Marie Rose. Marie Rose búng ngón tay một cái. Một khối máu bay tới và làm nổ tung Mumud cùng đám tử vong hiệp sĩ. Đó là dấu chấm hết.

 

“Zikfrector!” Zibal vào trong rừng và thấy Zikfrector đang đứng giữa đám cháy. Anh ta bị kích động vì hiểu lầm rằng Zikfrector đã chọc giận Marie Rose. “Ngài không sa...?”

 

Zikfrector sắp trả lời Zibal, nhưng bỗng dưng trở nên giống một bức tượng. Gương mặt luôn vô cảm của ông ta đầy vẻ thất thần và mệt mỏi. Marie Rose với Fenrir, những kẻ đang nghiến răng vì xấu hổ, cũng cho thấy những phản ứng tương tự.

 

Họ đều nhìn chằm chằm vào cuốn sách trên tay Agnus. Đó là một cuốn sách mô tả tội ác nguyên sơ của một vị thần. Cuốn sách được viết bởi thủ phạm đã gây ra tội lỗi cho Beriache và Cái ác thứ Sáu Zik.

 

“Lười biếng...!”

 

Fenrir và Zikfrector vội vàng đưa tay ra, nhưng họ đã quá muộn. Agnus đã mở cuốn sách rồi.

 

“Kihahahahat!”

 

Cơn điên loạn quấy phá khắp khu rừng. Marie Rose, Fenrir, và Zikfrector—người khó khăn lắm mới quay lưng lại với sự lười biếng do tâm lý kỷ luật của mình—đã cùng lúc gục xuống.

 

“Mọi thứ thật khó chịu. Ngủ đã... Khòò”. Fenrir bỏ cuộc và bắt đầu ngáy.

 

“Sự sẵn sàng của Baal đúng là tuyệt...” Zikfrector cắm một con dao găm vào hai bên đùi để ngăn đôi mắt mình cụp lại.

 

Marie Rose lắc đầu và bắt đầu thie triển một thần chú. “Ta sẽ hoãn câu chuyện vào lần sau.”

 

Phép của Marie Rose đã được thực hiện, và cô ta với Fenrir biến mất khỏi khu rừng. Đó là một cú dịch chuyển tức thời đủ nhanh để đi ngược lại thường thức. Đôi mắt đỏ máu của Agnus quay sang Zikfrector còn sót lại. “Kik, kikik... Ta sẽ xé tay chân hắn và giết hắn.”

 

“...”

 

Đó là một tuyên bố mà ban đầu không thể thực hiện được. Lời nguyền Lười biếng rất đáng sợ. Trong quá khứ xa xưa, Zik đã phạm tội bỏ mặc các đồng sự của mình vì ông ta không thể khắc phục được Lời nguyền Lười biếng. Trong chiến tranh chống lại các vị thần, ông ta đã một mình ngủ quên mà không giúp đỡ những đồng sự đang sắp chết.

 

Kịch, kịch, kịch. Agnus chậm rãi bước về phía Zikfrector đang chìm vào giấc ngủ. Cảnh Agnus cầm kiếm trong khi chỉ còn lại xương gợi nhớ tới một cảnh trong phim kinh dị. Trước mặt anh ta...

 

“Dừng lại”. Zibal - ướt đẫm mồ hôi - đã chặn đường. Zibal, người đã kiểm tra Zikfrector ngay khi ông ta ngủ, nói với Agnus, “Người này không nên chết bây giờ. Tôi không biết ông ấy đã phạm lỗi gì với anh, nhưng hãy để chuyện này qua đi một lần.” 

 

Đôi mắt anh ta đầy bi thương khi nhìn Agnus. Anh ta vốn đã biết quá khứ của Agnus và vết thương mà Agnus mang trong mình.

 

“Khưk... Khưkhưk...” Vẻ mặt Agnus méo mó. Ánh mắt mà Zibal nhìn anh ta—Agnus ghét thứ đó nhất trên đời. “Đi chết đi.”

 

Thanh kiếm của Agnus va chạm với thanh kiếm của Zibal trên không trung. Agnus thì mệt, còn Zibal đã cạn kiệt kỹ năng triệu hồi cỗ máy phép thuật của mình. Cả hai đang chiến đấu trong khu rừng tĩnh lặng không một nhân chứng.

 

“Agnus! Trận chiến này có ý nghĩa gì đâu? Anh biết chúng ta không thể cạnh tranh trong tình trạng hiện tại rồi đây!”

 

“Câm mồm! Câm mồm!”

 

“Mẹ sư! Bình tĩnh đi, thằng điên nhà anh!”

 

“Kyaaaak!”

 

“Hiiik!”

 

Nói thật thì Zibal sợ Agnus. Kẻ loạn trí tiến tới Zibal như một thây ma, khiến anh ta rùng mình sởn tóc gáy. Zibal chỉ hy vọng các Xích sắc Kỵ sĩ sẽ tới sau khi dọn xong tình hình bên ngoài. Vào thời điểm này...

 

“Lốc xoáy.”

 

Một cơn bão mạnh ập đến. Nó không nhằm làm tổn thương Agnus hay Zibal. Phép thuật đó chỉ khiến Agnus và Zibal tách nhau ra.

 

“...?”

 

Ánh mắt Agnus với Zibal hướng về nguồn gốc của phép thuật. Có thể thấy một cô gái tóc vàng.

 

“Dừng lại... Dừng lại đi”. Đó là một cô gái với vẻ mặt buồn bã. Tên cô ấy là Euphemina.

 

“Cô, sao cứ đi theo ta vậy?” Mặt Agnus vặn vẹo như quỷ lúc anh ta hét lên, để rồi ngậm miệng lại. Đó là vì một mũi tên đã bất ngờ được bắn ra. Mũi tên ấy xuyên qua tim Euphemina.

 

“Ah...” 

 

Agnus cảm thấy thứ gì đó trong lòng mình vỡ vụn.

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương