Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 1095

.

.

.

-Khả năng bị thiệt hại trực tiếp dường như là rất thấp....

 

-Ừa.

 

Những người lo lắng về cuộc hành quân của loài orc, gọi nó là ‘thảm họa tồi tệ nhất kể từ sau đại quỷ’, đã dần dần lấy lại ổn định.

 

-Nó khá là khác so với đại quỷ.

 

Các đại quỷ đối xử với con người như súc vật. Chúng thẳng tay ngược đãi, tàn sát, và chế nhạo con người. Loài orc thì khác. Họ cũng là những sinh vật thông minh có thể được phân loại cùng với con người. Không như các đại quỷ, họ là những đối thủ nằm trong thường thức và không hung ác bằng các đại quỷ. Họ không áp đặt tư tưởng về công lý của họ lên con người. Cơ mà, họ lập luận rằng họ cần lãnh thổ để sinh sống.

 

“Ta, đại vương dẫn đầu các chiến binh vĩ đại, Teruchan! Các chiến binh vĩ đại bọn ta không có sở thích hành hạ kẻ yếu! Gưrưk! Grưrưk! Ta sẽ đảm bảo sự an toàn của các ngươi nếu các ngươi giương cờ trắng và giao lại đất đai của các ngươi!”

 

Pháo đài Thành phố Howl—nó là cửa ngõ tới Vương quốc Fold, và luôn có 30.000 binh lính tinh nhuệ đóng quân ở đó. Các binh sĩ được chỉ huy bởi những cựu chiến binh đã kinh qua muôn vàn gian nan, và các hiệp sĩ đã dẫn đường để đánh bại quân xâm lược.

 

Đúng, quân đội Howl thật can đảm. Họ sẽ đứng lên, ngay cả khi đế chế xâm lược. Lý do Vương quốc Fold không e ngại đế chế trả đũa sau khi về dưới trướng Vương quốc Vượt hạng vũ trang là bởi họ tin tưởng vào quân đội Howl. Tuy nhiên...

 

“Lũ chó đẻ này. Tại sao lại thèm muốn vương quốc của chúng ta chứ? Có rất nhiều đất nước giàu có hơn chúng ta cơ mà.”

 

“Phải đấy. Chẳng có ích lợi gì đối với mảnh đất cằn cỗi này.”

 

“Có lẽ chúng không nhận thức được tình trạng của đất nước chúng ta chăng? Chúng là những kẻ đàm thoại giỏi một cách đáng ngạc nhiên. Biết đâu chúng sẽ lùi bước nếu chúng ta giải thích cặn kẽ?” 

 

Tới cả quân đội Howl cũng chùn bước trước loài orc. Cảnh tượng 100.000 orc da ngăm đen - với chiều cao ít nhất 2 mét - bên dưới các bức tường đã gây áp lực rất lớn lên họ. Đặc biệt, orc vương dẫn đầu rất đáng sợ. Chỉ nhìn thấy đôi mắt hắn thôi cũng khiến họ buồn nôn. Một vài binh sĩ vốn đã đái cả ra quần rồi.

 

“Ưmm...” Hầu tước Veze—lãnh chúa của Howl và là biểu tượng của lực lượng vũ trang Vương quốc Fold, nổi tiếng là thần tượng của hàng chục triệu người chơi hiệp sĩ cận vệ—đã đi đến quyết định sau khi đớn đau về vấn đề này. “Một cuộc đàm luận. Đó là một cách tốt đẹp. Mở cổng ra. Ta sẽ ra ngoài và nói chuyện với chúng.”

 

“Đó là chuyện không thể ạ!” Đám người của hầu tước sửng sốt.

 

Chắc chắn rồi, loài orc quý phái theo cách không ngờ được. Loài orc như những hiệp sĩ tôn thờ tinh thần hiệp sĩ. Khi họ nghe nói những ngôi làng nhỏ mà loài orc đi qua đều an toàn, họ nghĩ loài orc còn tốt hơn một vài con người. Thế nhưng, đây có thể là một màn kịch. Ngay từ đầu, loài orc đã là kẻ thù. Không có kẻ ngu ngốc nào sẽ bảo chỉ huy của họ bước vào giữa lãnh thổ kẻ địch.

 

“Pháo đài sẽ tiêu tan ngay khi chúng làm hại hoặc bắt ngài làm con tin.”

 

“Đúng đó ạ! Xin hãy thận trọng! Hãy cử quản giáo đi!”

 

“Thủ lĩnh lại trốn tránh trong khi yêu cầu nói chuyện sao? Loài orc sẽ phản ứng rất mạnh. Chúng sẽ cười nhạo chúng ta.”

 

“Cứ chiến đấu đi ạ! Ngài tự mình ra ngoài là quá nguy hiểm!”

 

“Phải đó ạ! Chúng là loài orc! Một lũ quái vật! Không có gì để nói cả!”

 

“Thế thì chúng ta sẽ chiến đấu một cách mù quáng hả?”

 

“Chúng ta có 30.000 binh sĩ mạnh mẽ! Chúng ta sẽ có thể cầm cự nếu ở lại trong lâu đài ạ!” 

 

“Kinh đô đã điều động một đội quân nên có cơ hội đấy ạ!”

 

“Điều đó thực sự khả thi chắc?”

 

“...” Tất cả mọi người đều câm miệng trước câu hỏi của hầu tước. Ánh mắt hầu tước nhắm vào cây thương lớn cắm ở cổng thành. Đó là một cây thương mà Orc Vương Teruchan đã ném từ ‘một nơi vô hình’. Cây thương làm nứt cả tường thành, và thậm chí hàng tá hiệp sĩ cộng lại cũng không thể kéo nó ra. Cứ như thể nó đã ở đó ngay từ đầu.

 

“Chúng ta sẽ chỉ cầm cự nổi trong 2 ngày. Khoảnh khắc chúng bắt đầu cuộc tấn công, tường thành sẽ sụp đổ hết, và pháo đài sẽ bị chà đạp triệt để. Ta thà thử nói chuyện với chúng trước, còn hơn là tăng thêm nạn nhân bằng sự chống cự vô nghĩa.”

 

“Nhưng mà, nếu hầu tước gặp họa thì chúng thuộc hạ sẽ chẳng cầm cự nổi dù chỉ 2 ngày.”

 

“Ngay khi chúng chém vào cổ ta, hãy vứt bỏ pháo đài và rút về kinh đô. Hoàng tử Shining sẽ lập tức nắm được tình hình và đưa các ngươi vào.”

 

“Ngài muốn chúng thuộc hạ trở thành lũ nhát gan chạy trốn mà thậm chí còn không chiến đấu sao ạ?”

 

“Dĩ nhiên sẽ có những kẻ chỉ tay vào các ngươi. Nhưng cũng đừng lo. Mọi người sẽ biết lựa chọn ngày hôm nay là lựa chọn duy nhất để bảo vệ đất nước. Hãy chịu đựng sự nhục nhã vì đất nước chúng ta.”

 

“Thưa Ngài!”

 

Mọi người không thể thuyết phục Hầu tước Veze thêm nữa. Ông ấy vượt qua rào cản mà thuộc hạ của ông ấy tạo thành và ra khỏi lâu đài.

 

“Chuyện này...!”

 

Các quý tộc cùng đám hiệp sĩ tái mặt, cấp bách lao tới tường thành. Họ thấy Hầu tước Veze đến đối mặt với Orc Vương Teruchan. Hầu tước là một hiệp sĩ cận vệ chuyên về phòng ngự. Giữa các quý tộc và hiệp sĩ khác, cơ thể của Hầu tước Veze to như một người khổng lồ, ấy vậy mà ông ấy cảm thấy như người lùn giữa loài orc. Nhất là, ông ấy trông như một đứa bé so với Teruchan.

 

“Ta là Veze, lãnh đạo của pháo đài này và là một hầu tước của Vương quốc Fold. Hỡi Orc Vương Teruchan, cho dù xấu hổ, ta vẫn sẽ nói ngài biết một điều.”

 

Grrưk. Krưrưk! Nói đi”, Teruchan đáp trả một cách hứng thú. Hắn rất hài lòng với sự can đảm của người đàn ông mảnh dẻ đã một mình nhảy vào giữa lòng địch.

 

“Lãnh thổ của Vương quốc Fold bọn ta có tiếng là cằn cỗi nhất trên lục địa. Nhìn chung chỉ có núi đồi, và bọn ta không có sức mạnh hàng hải. Dù loài orc chinh phục được nó thì cũng không có giá trị.”

 

“Thế là bọn ta nên xâm chiếm các vương quốc khác hả? Grrưk.

 

“...Ta đang thỉnh cầu ngài lui bước.”

 

Số lượng và thể loại quái vật xuất hiện trong Vương quốc Fold cao hơn rất nhiều so với các vương quốc khác. Hầu tước Veze, người luôn chiến đấu tiên phong, đã cắt đứt hơi thở của hàng vạn quái vật. Cúi đầu trước loài orc - những kẻ mà ông ấy luôn coi là quái vật - là một điều thật lạ lùng và khó khăn đối với Hầu tước Veze.

 

Dù vậy, ông ấy không hề do dự chút nào. Ông ấy cúi đầu lễ phép. “Vương quốc Fold không đáng để chinh phạt đâu. Xin hãy lui binh.”

 

Chê bai đất nước—đó là một tội ác không thể tha thứ, cho dù đó là vì lợi ích của đất nước. Đặc biệt, Hầu tước Veze còn cảm thấy hổ thẹn và tội lỗi hơn vì ông ấy đã chiến đấu cho đất nước mình cả đời. Tuy nhiên, Veze buộc phải nói thành thật vì ông ấy muốn loài orc rời khỏi đây. Vương quốc Fold là một đất nước thậm chí chẳng đáng để chinh phục... 

 

Đây cũng là một ước định phổ biến trên thế giới. Teruchan lắng nghe ông ấy và cười lớn. “Với chiến binh bọn ta, lãnh thổ của Vương quốc Fold là nơi tốt nhất.”

 

“...?”

 

Hầu tước Veze đã trông đợi vào ‘sự thiếu hiểu biết’ của loài orc. Ông ấy nghĩ họ xâm lược Vương quốc Fold vì họ không biết gì cả. Đó là lý do ông ấy tin một cuộc trò chuyện sẽ có kết quả. Loài orc sẽ dễ dàng rời đi một khi nhận ra mình không nhận được gì từ việc chinh phạt nơi này. Ấy thế mà ông ấy lại nhận được một phản hồi hoàn toàn không ngờ. Lãnh thổ của Vương quốc Fold là tốt nhất ư?

 

Teruchan mỉm cười với hầu tước đang há hốc. Hàm răng to tướng của hắn còn kinh hãi hơn bất kỳ quái thú nào.

 

Grrưk. Bọn ta rèn luyện và lấp đầy cơn đói bằng cách săn quái vật.”

 

“...!”

 

“Nhiều hơn bất kỳ đất nước. Grrưk. Kưrrưk. Vương quốc Fold là nơi thích hợp cho bọn ta.”

 

Đây là một thất bại. Hầu tước Veze hít vào một hơi đầy chấn động lúc ông ấy nhận ra hy vọng mà mình tìm kiếm chỉ là một giấc mộng viển vông. Đồng thời, ông ấy đưa ra một quyết định nhanh chóng. Ông ấy phải quay về để dẫn quân rút lui. Để chiến đấu chống lại loài orc, hiệu quả nhất là tập hợp tất cả các đội quân trên khắp Vương quốc Fold về kinh đô. Thế nhưng, ý tưởng này đã sớm bị dập tắt.

 

‘Điều này...!’

 

Rút lui là bất khả thi. Báo đốm đỏ—loài orc đã thuần hóa được hàng ngàn con quái thú này. Chúng đủ mạnh để săn quái vật và nhanh hơn ngựa tận mấy lần. Teruchan thấy ánh mắt run rẩy của Hầu tước Veze đang hướng vào những con báo và tỏ ra thương xót.

 

“Tên nhân loại với lòng can đảm.”

 

“...?”

 

“Ngươi có thể nói chuyện đàng hoàng trước mặt ta. Grrưk. Dựa trên cách cư xử của ngươi, ngươi cũng là một chiến binh. Kưrrưk. Vì danh dự của một chiến binh, ta muốn cho ngươi một cơ hội.”

 

“...!”

 

‘Một cơ hội!’ Niềm hy vọng đã mất một lần nữa được thắp sáng trong đôi mắt của hầu tước. Orc vương đã trực tiếp ban cho đất nước của ông ấy một cơ hội, nên không có lý do gì để phản kháng cả.

 

“Cảm ơn ngài!”

 

Teruchan đề xuất với Hầu tước Veze, “Hãy đấu với ta.”

 

Đó là một cuộc đấu tay đôi. Hơn nữa, đó là một cuộc đấu có lợi cho Hầu tước Veze.

 

“Nếu ngươi giao đấu hơn 10 đòn với Orc Vương Teruchan ta đây. Grrưk. Kưrrưk. Ta sẽ tôn trọng ngươi với tư cách một chiến binh và rút lui. Grrưk.

 

“...!” Hầu tước Veze không khỏi nghi ngờ.

 

Ông ấy không cần phải chiến đấu và chiến thắng. Ông nghĩ chỉ cần chịu đựng 10 đòn và quân đội loài orc sẽ rút lui sao...? Hầu tước Veze nghi ngờ chuyện đó vì nó quá có lợi. Teruchan nghĩ Hầu tước Veze thật dễ thương trong vẻ ngoài cảnh giác.

 

“Các chiến binh đi theo ta và đám thuộc hạ của ngươi đang theo dõi. Gưrưk. Tại đây. Kưrrưk. Nếu ta nói dối, grrưk, ta sẽ bị đuổi khỏi địa vị của một đại vương.”

 

Tức là có thể tin tưởng hắn. Hầu tước Veze gật đầu. “Được. Ta sẽ chấp nhận lời đề nghị. Xin đừng quên lời hứa của ngài.”

 

Ông ấy buộc phải nắm vào cọng rơm này, ngay cả khi nó đã mục nát. Nếu ông ấy không nắm vào nó, thứ duy nhất chờ đợi họ sẽ là diệt vong. Với quyết tâm này, hầu tước lôi ra tấm khiên cùng thanh kiếm của mình. Ông ấy là một hiệp sĩ với quyết tâm kiên định. Ông ấy không chỉ được tôn kính bởi các hiệp sĩ của những quốc gia khác, ông ấy còn là thần tượng của hàng chục triệu người chơi hiệp sĩ cận vệ. Loài orc vang lên những tiếng động phấn khích. Đó là bởi ông ấy đã che phủ toàn bộ cơ thể mình bằng một tấm khiên trong khi cầm thanh kiếm, làm cho ông ấy phát huy một sức ép lớn mạnh. Không có chỗ nào để tấn công. Dường như bất kỳ đòn tấn công nào cũng sẽ bị chặn và bị phản công.

 

Teruchan phá lên cười. “Quả nhiên! Một chiến binh cừ khôi như ta đã mong đợi! Kuhahahaha!

 

Hắn có làn da ngăm đen gợi nhớ đến buổi tối, và nó dày hơn cả tấm kim loại. Những cơ bắp đang co giật uy nghiêm như những tảng đá. Các vết chai trên bàn tay - đủ lớn để cầm một quả dưa hấu trong một bàn tay - đã chứng tỏ rằng hắn là một chiến binh được rèn luyện và không chỉ là một con quái thú dựa dẫm vào sức mạnh tự nhiên.

 

Tất cả các yếu tố tạo nên Orc Vương Teruchan đều đè lên Hầu tước Veze. Ngay cả vậy, Hầu tước Veze vẫn không chùn bước. Ông ấy cũng là một nhà quán quân của sự đảo ngược. Sinh ra tại đất nước yếu ớt nhất, ông ấy đã luôn phải chiến đấu chống lại những bất lợi. Ông ấy hiểu rõ hơn ai hết cách đứng lên chiến đấu và đánh bại kẻ thù mạnh.

 

‘Tới đây nào!’

 

Hầu tước Veze dùng mọi kỹ năng phòng thủ của mình. Có 7 kỹ năng và mỗi cái đều có thể chống lại đòn tấn công tối thượng của người chơi.

 

‘Có thể học một trong số chúng sẽ khiến bạn trở thành người chơi hệ chống chịu mạnh nhất’. Đây là câu nói được yêu thích của những hiệp sĩ cận vệ khiến Hầu tước Veze giống như một cái cây khổng lồ đã cắm rễ trong hàng trăm năm. 

 

Tấm khiên của ông ấy hướng lên. Thanh mã tấu của Teruchan được đưa vào. Sau đó...

 

“Hụa!” Cơ thể Hầu tước Veze bay đi hơn 100 mét và lăn trên mặt đất.

 

“H-Hầu tước!” 30.000 binh sĩ tại Pháo đài Howl đã rất kinh ngạc.

 

-Ối dồi ôi...

 

Người xem cùng cư dân mạng trên toàn thế giới đều chết lặng. Thật là sốc khi thấy mục tiêu tối thượng của các hiệp sĩ cận vệ - Hầu tước Veze - bị hạ gục chỉ bằng một đòn. Teruchan đứng tại chỗ và chờ đợi Hầu tước Veze.

 

“Giờ mới chỉ là một đòn. Grrưk.

 

“K... Kuock...”

 

Hầu tước Veze, vừa mới nhấc cơ thể mình lên, đã loạng choạng như sắp ngã. Tuy nhiên, ông ấy kiên trì. Ông ấy đứng bằng sự hỗ trợ của tấm khiên và chĩa thanh kiếm vào Teruchan. Một đối thủ có sức tấn công mạnh đến mức khiến khả năng phòng thủ trở nên vô nghĩa.

 

Sau một đòn duy nhất, Hầu tước Veze nhận ra rằng cách duy nhất để thắng cuộc chơi trao đổi 10 chiêu là tấn công. Dĩ nhiên, phương pháp này không xài được. Trước khi thanh kiếm của Hầu tước Veze có thể chạm vào Teruchan, thanh mã tấu đã bổ vào Hầu tước Veze rồi.

 

1 đòn, 2 đòn, 3 đòn...

 

Cho tới thời điểm đó, Hầu tước Veze đã che chắn được cho bản thân trong khó nhọc, nhưng ông ấy sớm trở nên mất tập trung và để trượt mất tấm khiên. Những người chơi hệ chống chịu trên khắp thế giới cảm thấy ngờ vực lúc họ theo dõi chương trình phát sóng. Có một sức tấn công mà ngay cả người chịu đòn tối thượng cũng không thể chống nổi.

 

Nếu họ biết điều này thì còn ai trở thành một người chơi hệ chống chịu nữa? Đúng vậy. Uy lực của Orc Vương Teruchan đang phủ nhận chính khái niệm về một người chuyên chịu đòn, phá hủy thường thức. Hiện diện của Teruchan đã bắt đầu vượt qua một đại quỷ.

 

Mặt khác.

 

“Kkuk... Kuoock...” Hầu tước Veze ngã xuống và rên rỉ, không thể giao đấu với Teruchan sau đòn thứ 5. Đứng trước đỉnh cao của một chủng loài khác, ông ấy lần đầu tiên cảm thấy nỗi bất lực từ khi được sinh ra. Ông ấy nhận ra mình tầm thường như thế nào và tuyệt vọng trước sức mạnh mà Vương quốc Fold không thể chống lại.

 

Sau đó, giọng nói của Teruchan vang lên, “Một cơ hội. Grrưk. Ngươi đã bỏ lỡ nó. Chiến binh vĩ đại của nhân loại. Kưrrưk. Quay về đi. Rồi cùng thuộc hạ của ngươi chờ đợi trong sợ hãi. Gưrưk. Bọn ta sẽ hành quân.”

 

“...” Vẻ mặt của Hầu tước Veze tối sầm lại. Không có lợi ích gì cả. Ông ấy sợ phải trở về với cơ thể đầy thương tích của mình và đối mặt với các binh sĩ. Làm thế nào ông ấy có thể xoa dịu nhuệ khí đã suy sụp sau thất bại của mình đây? Làm sao ông ấy có thể kêu gọi các binh sĩ cùng nhau chiến đấu được nữa? Với cơ thể bị thương nặng, những bước chân của Hầu tước Veze nặng nề đến mức không dễ gì ngã xuống.

 

Vào đúng thời điểm này, một tia sáng rọi xuống từ trời, và một người đàn ông xuất hiện. Anh ta có mái tóc màu đen với vương miện trên đầu. Tất cả những con mắt tại hiện trường, gồm cả Hầu tước Veze và Orc Vương Teruchan, đều bị thu hút vào anh ta.

 

“Ngươi. Là ai?” Teruchan hỏi. 

 

Hàng trăm triệu người xem có thể đoán trước câu trả lời mà họ sẽ nghe.

 

“Vượt hạng vũ trang Vương.”

 

“...Vương à?” Đôi mắt Teruchan tràn đầy phấn khích. Hắn không thắc mắc tại sao Vượt hạng vũ trang Vương lại xuất hiện ở đây. Hắn chỉ muốn biết vị vua nhân loại có chừng nào sức mạnh. 

 

Grid mỉm cười lúc anh thoáng thấy ham muốn chiến đấu của Teruchan ngay lập tức. “Xông vào coi.”

 

Chẳng có tiếng trả lời. Đôi vai Teruchan cử động, và đồng thời, một thanh mã tấu dài hơn 2 mét bay vào ngực Grid.

 

-Ah...

 

Cửa sổ trò chuyện của nhiều quốc gia tràn ngập tiếng than vãn của người xem. Đó là một đòn tấn công mà ngay cả người chịu đòn giỏi nhất cũng không thể chặn lại. Mọi người phân tích rằng đến cả Grid cũng sẽ không thể cản nó. Giá mà Grid tới sớm hơn một bước...

 

Nếu anh mà thấy uy lực của orc vương, anh đã chẳng để lọt một đòn tấn công bất ngờ như vậy, và chiến thắng đã chẳng được quyết định dễ dàng đến thế. Người xem đang cảm thấy tiếc nuối đã muộn màng thấy được một cảnh tượng gây sốc. 4 bàn tay vàng-đen—biểu tượng xưa kia của Grid đã lâu không xuất hiện—đã chặn đường bay của thanh mã tấu.

 

“Thú vị thật. Grrưk. Một món đồ chơi!” Teruchan ném các Bàn tay Thần đi và tấn công Grid lần nữa. Lần này, đó là một quỹ đạo hoàn toàn khác nhằm vào nửa dưới của Grid. Cơ mà...

 

“...!?” Kẻ đã rút lui là Teruchan, không phải Grid. Đó là bởi một lực đẩy không xác định đã khiến thanh mã tấu của Teruchan bật ra.

 

“Pháp sư hả?” 

 

“Một thợ rèn.”

 

“...?”

 

Sét đang quấn quanh Grid. Anh bay lơ lửng trong không trung để tầm mắt mình ngang với Teruchan, kẻ cao hơn anh 2 cái đầu. “10 đòn. Nếu ngươi có thể chịu nổi 10 đòn, ta sẽ tha mạng cho ngươi.”

 

“...?”

 

Đám vua chúa nhân loại bị điên rồi à? Teruchan nghiêm túc đặt câu hỏi này lúc hắn lần đầu tiên sử dụng một kỹ năng. Hắn xoay thanh mã tấu như một cối xay gió và quăng nó để xuyên thủng áo giáp của mục tiêu. Đó là kỹ năng tấn công mạnh nhất có hiệu ứng ‘Bỏ qua 100% phòng thủ’. Vậy mà... thanh mã tấu đã quay ngược lại và xuyên qua ngực Teruchan.

 

“...Grưrưk.”

 

Tại sao thế? Teruchan tức giận hơn là thích thú. Hắn đã gặp được một kình địch mà hắn chờ đợi từ lâu, nhưng thay vì vui mừng, hắn lại tỏ ra khó chịu.

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương