Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 1072

.

.

.

“...?” Những người hầu cận của các công tước bối rối sau khi tới Reinhardt qua Dịch chuyển Số lượng lớn. Đó là bởi họ đã dịch chuyển đến cung điện của quốc vương chứ không phải giữa thành phố. Họ nghĩ họ sẽ phải chờ tới khi xong buổi lễ lớn của quốc vương, ấy thế mà ngài ấy lại quay về lặng lẽ như vậy sao...?

 

‘Tại sao lại không tổ chức một sự kiện nhỉ?’

 

Người cai trị của tất cả các quốc gia, bao gồm cả hoàng đế của đế chế. À không, tới cả một lãnh chúa cũng sẽ thực hiện một hoạt động lớn. Mỗi khi rời khỏi lâu đài, họ lại mang mọi người đến để tổ chức một sự kiện và ca ngợi họ. Đó là một sự tuyên truyền để chiếm được tình cảm của công chúng. Lý do ra ngoài của người cai trị có thể tầm thường và cá nhân thôi, nhưng rất dễ để gói gọn nó thành một hành động phục vụ và hy sinh cho nhân dân.

 

Thế nhưng Grid đã không tận dụng cơ hội tuyên truyền tuyệt vời này. Bất chấp thực tế rằng ngài ấy đã trở lại cùng các quý tộc của đế chế.

 

‘Ta nghĩ ngài ấy sẽ sử dụng việc đưa chúng ta về đây để tuyên truyền, nhưng ngài ấy còn không tổ chức một buổi lễ trở về đơn giản ư...? Ngài ấy không quan tâm đến việc quản lý tình cảm của công chúng sao?’

 

Quốc vương của chúng ta đã trở về với hàng chục quý tộc của đế chế. Các quý tộc của đế chế kính trọng quốc vương của chúng ta.

 

Đó là một cách tuyệt vời để truyền bá những suy nghĩ tích cực cho mọi người. Đây là một tình huống có thể tạo ra một màn trình diễn hay. Vậy mà Grid lại không tận dụng lợi thế của nó. Là vì anh thiển cận ư? Không hề, anh đã tự tay thành lập một vương quốc. Người ta nói rằng anh là một kẻ phản bội đã chống lại luật trời, nhưng chẳng ai có thể nghi ngờ hay phủ nhận những khả năng của anh. Đây không phải là về sự thiếu hiểu biết.

 

Rồi một suy nghĩ điên rồ làm cho mắt họ căng cả ra.

 

‘Đó là sự cân nhắc dành cho chúng ta!’

 

Những hầu cận của các công tước đã phạm phải một đại tội. Họ dám dẫn đầu một đội quân xâm chiếm lãnh thổ của hoàng đế và cứu ra các công tước mà hoàng tộc đế chế đã giam lại trong Vực thẳm. Đó là một hành động trung thành với chủ nhân của họ, nhưng lý do này là không đủ để bù đắp cho tội lỗi của họ vì ‘chủ nhân’ của họ là hoàng tộc đế chế.

 

‘Nếu họ biết chúng ta đã tới thăm vương quốc Vượt hạng vũ trang...’

 

‘Dù là vào hoàn cảnh nào, cũng sẽ có những cáo buộc rằng chúng ta đã âm mưu với Vương quốc Vượt hạng vũ trang để phản bội đế chế.’

 

‘Vị thế của các công tước thậm chí sẽ còn tồi tệ hơn. Vượt hạng vũ trang Vương đã bí mật quay trở về cùng với suy nghĩ này.’

 

‘Chúng ta đã nhận được ân huệ của ngài ấy bao nhiêu lần rồi...’

 

Sự ngưỡng mộ cùng lòng biết ơn đan xen vào nhau. Có một sự phấn khích kỳ lạ trong mắt của những người hầu cận đang đi theo sau Grid.

 

***

 

“Haiz.”

 

Grid dẫn các công tước tới phòng của họ và trở về văn phòng của mình. Sự mệt mỏi về tinh thần của anh là do những biến cố sau trận chiến đòi hỏi tập trung cao độ. Anh cởi áo giáp và áo choàng, đặt chúng vào kho đồ, và cười với Lauel. “Cảm ơn cậu nhá. Cậu đã khuyên anh là tốt hơn hết không nên công khai chuyến viếng thăm của họ tới Vương quốc Vượt hạng vũ trang.”

 

“Hạ thần không thể sơ suất được”. Lauel không hề hào hứng khi nghe tin Grid sẽ quay trở về cùng với 40.000 kỵ binh và hàng chục quý tộc của đế chế.

 

Có khả năng vị thế của Vương quốc Vượt hạng vũ trang sẽ tăng lên rất nhiều ngay cả khi một lượng nhỏ thông tin này bị rò rỉ. Các công tước đã dẫn hàng chục ngàn binh sĩ tới thăm Vương quốc Vượt hạng vũ trang ư...? Tin đồn nhỏ này sẽ làm dấy lên đủ thể loại suy đoán và khiến các quốc gia láng giềng sợ hãi Vương quốc Vượt hạng vũ trang.

 

Thế nhưng, Lauel đã kiên nhẫn. Đó là vì đế chế có khả năng cao sẽ tuyên bố các công tước là những kẻ phản bội.

 

‘Các công tước không nên bị trục xuất. Các công tước phải bảo toàn thế lực của họ để trở thành sức mạnh của chúng ta.’

 

Đó là một mối quan hệ mà Grid đã vất vả xây đắp. Do vậy, nó nên được sử dụng một cách triệt để hơn. Lauel nghĩ thế. Không như Grid lo âu cho các công tước một cách thuần khiết, Lauel lại coi họ như những lá bài hữu dụng. Dĩ nhiên, Grid cũng biết chuyện này. Mặc dù vậy, anh không có ý định chỉ trích Lauel. Sau tất cả, đây là vai trò của Lauel mà.

 

Grid hỏi với nụ cười cay đắng, “Thế thì Sehee... Khi nào Ruby mới tới?”

 

“Hạ thần đã gửi các Dạ ảnh Vượt hạng vũ trang đi hộ tống họ, và họ sẽ tới sau 2 giờ.”

 

“Lớp nghề Thánh nữ đúng là một thứ lừa đảo mà. Anh chưa bao giờ mơ là con bé sẽ đi săn ở Đền thờ Galgunos.”

 

“Tất nhiên, lớp nghề đó rất tuyệt, nhưng cô ấy cũng có các giác quan xuất sắc nữa. Hạ thần đã phân tích các chuyển động của cô ấy trong giai đoạn này và thấy rằng cô ấy chơi game rất hiệu quả. Cả Ruby với Nữ sinh Gợi tình đều có tài năng trong trò chơi.”

 

“Thật á? Con bé chẳng giống anh chút nào...”

 

Không như ông anh trai đầu đất của mình, Sehee rất thông minh. Với một nhân cách tốt và gương mặt xinh đẹp, cô ấy khác với anh trai của cô. Đôi khi anh tự hỏi liệu họ có phải anh em ruột không vì họ khác nhau về mọi mặt. Do đó, điều ấy đã làm anh vững lòng. Đã bao lần anh mừng rỡ vì em gái không giống mình rồi nhỉ? Khoảnh khắc Grid nghĩ vậy...

 

“Cô ấy trông y hệt ngài khi cô ấy tức giận.”

 

“Hế?”

 

“Là hai người đó. Khi hai người tức giận, cả mắt cả miệng đều trông giống y như nhau. Giọng điệu thô bạo cũng thế nữa.”

 

“Trông không có vẻ gì là một chuyện tốt”, Grid nói. Rồi anh nhanh chóng hỏi với vẻ mặt nghiêm túc, “Các công tước có thể được chữa trị không?”

 

Có thể cảm thấy nỗi buồn từ trong giọng điệu và nét mặt của anh. Grid quan tâm chân thành tới các công tước. Họ chỉ ở cùng nhau trong thời gian ngắn. Tuy nhiên, họ đã sẻ chia nhiều trải nghiệm cùng những câu chuyện, nên họ trở nên thân thiện rất nhanh. Cú sốc mà anh trải qua khi nhìn thấy các công tước vẫn còn đọng lại.

 

“Đôi mắt của Grenhal đã bị phá hủy, còn tay chân của Morse thì tan nát. Người phụ nữ khôn ngoan mang tên Basara đó thì đã trở thành một kẻ ngốc hoàn toàn rồi.”

 

Họ đã phải chịu quá nhiều vết thương. Một Thánh nữ có thể được định nghĩa là ‘người tạo nên những điều kỳ diệu’, nhưng liệu những vết thương lớn như vậy có thể được chữa lành không? Grid khoe khoang trước mặt các công tước, nhưng thực ra anh đang lo lắng. Lời hứa của anh, rằng Thánh nữ có thể cứu chữa các công tước, có lẽ là để xoa dịu nỗi lo của chính anh mà thôi. 

 

Lauel nói với đôi mắt kiên định, “Thánh nữ là người thậm chí còn đe dọa đến cả quyền uy của nữ thần ánh sáng.”

 

Hình phạt lớn nhất của lớp nghề Thánh nữ là bắt buộc phải làm hàng chục việc tốt mỗi ngày. Lauel đã nghe hàng trăm lần rằng Ruby từng chữa lành cho những người khuyết tật. Đó là một sức mạnh thần thánh thậm chí phá hủy được cả linh hồn của một đại quỷ. Hệ thống giải thích rằng nó không phải quyền năng của nữ thần ánh sáng mà là linh khí của chính Thánh nữ.

 

“Năng lực của Thánh nữ là thật. Hạ thần nghĩ rằng thật tốt khi tin tưởng vào cô ấy.”

 

Tới ngày nào đấy, ai đó sẽ kéo vị thần sa ngã xuống. Nữ thần ánh sáng mới sẽ khai sinh từ sự sụp đổ này. Đây là suy đoán của Lauel. Nó có nghĩa lớp nghề Thánh nữ Saintess là cực kỳ đặc biệt, và không khó để ước tính rằng nó có tiềm năng của một thần thoại vì khả năng của nó có thể ảnh hưởng trực tiếp đến thế giới quan.

 

***

 

Trước cửa phòng nơi các công tước đang nằm, từng người hầu cận đang bày tỏ ý kiến của họ.

 

“Người đứng đằng sau cơ sự này hẳn là hoàng phi.”

 

“Đúng rồi. Không lý nào Edan lại làm chuyện này với các công tước chỉ để che đậy sự thật. Hắn làm sao có thể làm những điều cực đoan này mà không hoàn toàn mất trí chứ? Khó mà thấy rằng Edan đã tự mình làm vậy.”

 

“Hoàng đế Điện Hạ đã trao quyền lực cho Ngũ Trụ. Có lẽ hắn đang dùng cơ hội này để lật đổ các công tước và gia tăng quyền lực của hoàng tộc đế chế...”

 

“Đây là một giả định không hợp lý. Hắn sẽ xử lý thế nào trước sự kháng cự của các quý tộc sau khi đụng chạm đến đến gia tộc của những người sáng lập đây? Hoàng đế đã có phần suy sụp kể từ khi hoàng hậu băng hà, nhưng ngài ấy hoàn toàn không thể làm được chuyện này.”

 

“Chính xác. Giờ là lúc để lo lắng cho Điện Hạ. Có lẽ Hoàng tử Edan đã đắc tội với Điện Hạ sẵn rồi. Đó là lý do hắn có thể làm chuyện này mà không sợ hãi.”

 

“Edan có thể làm gì Điện Hạ chứ? Tài năng của Edan tuy xuất chúng nhưng Điện Hạ thì vốn đã hoàn thiện rồi, và ngài ấy có sự bảo vệ của Ngũ Trụ.

 

“Ngũ trụ có thể đã phản bội đế chế rồi đấy. Vấn đề là đại sư. Chúng ta cần biết liệu ông ta có đang tiếp thêm sức mạnh cho Edan hay không.”

 

Thì thầm xì xào.

 

Những hầu cận đang nói bằng giọng lí nhí, nhưng thính giác của các công tước đã đạt đến giới hạn cao nhất. Morse nằm trên giường, lắng nghe những giọng nói bên ngoài và không bỏ sót một từ nào trong cuộc thảo luận. “Khưkhưk, buồn cười thật. Chả ai biết Edan là một kẻ hoàn toàn điên rồ”. Lời giải thích của họ cũng thiếu sót nữa. Quá khó để đưa ra một lời giải thích tốn nhiều công sức. Thật lòng mà nói, giữ được tỉnh táo chẳng dễ dàng gì.

 

“...Khốn nạn.” Morse nhìn xuống tay chân đang run rẩy của mình. Dù cố gắng đến đâu, cũng chẳng có chút sức lực nào trong những đầu ngón tay hay ngón chân ông ấy. Đó là lẽ tự nhiên vì tất cả những sợi gân đã bị phá hủy.

 

“...Hat” Ông ấy chỉ có thể cười nhạt. Ông ấy không muốn nghĩ về bất cứ điều gì cả. Ông ấy không ngờ một ngày nào đó sẽ mất đi khả năng sử dụng tay chân của mình. Làm sao mà ông ấy có thể tưởng tượng được rằng mình sẽ có kết cục như thế này chứ?

 

“Khốn nạn... Khốn nạnn...”

 

Điểm phiền hà nhất là ông ấy quá bất lực. Cho dù đã hoàn toàn nắm được điểm yếu của cỗ máy phép thuật trong trận tập kích Berith, Morse vẫn không thể đương đầu với cuộc phục kích của chúng. Gen của các công tước từng phục vụ hoàng tộc trong hàng trăm năm đã in sâu vào bản chất để phục tùng vào đúng thời điểm.

 

“Chó chết!” Morse, người chỉ có thể cử động cổ, dùng gáy để đập vào chiếc gối. Ông ấy thật lòng muốn vùi đầu vào nơi nào đó mà chết đi. Ông ấy phải sống như một người thực vật trong suốt quãng đời còn lại của mình ư? Chết đi còn tốt hơn. Ông ấy đã nghe một số tin đồn về Thánh nữ, nhưng ông ấy không mong đợi gì cả. Ngay cả thánh năng đã được nâng đến cấp độ cao nhất cũng chẳng thể nào chữa khỏi những tàn tật vĩnh viễn.

 

Trong khi Morse đang chửi thề, Grenhal đang nằm trên giường đối diện chỉ im lặng. “...”

 

Ông ấy cũng đang cảm thấy phức tạp.

 

‘Thật đáng xấu hổ.’

 

Tại sao ông ấy lại trung thành với đất nước và hoàng tộc chứ? Ông ấy trung thành có phải là sự thật không? Nếu ông ấy là một kẻ trung thành thực sự, đáng lẽ ông ấy đã thấy huyết thống hoàng tộc đang đi sai đường và giữ cho hắn về con đường đúng đắn. Ấy vậy mà chuyện đó đã không xảy ra. Ông ta đã bất tài kể từ lúc không bảo vệ được Piaro. Những vết thương trên cơ thể ông ta chẳng hề cao quý như những tấm huy chương anh hùng.

 

“Khốn nạn! Khốn nạn! Kuaaaaak!

 

“...”

 

Sự điên cuồng của Morse dần trở nên tệ hơn, và biểu hiện của Grenhal dần tối sầm lại. Đối với cả hai, hiện thực là địa ngục. Sau đó, ngay khi họ đang phát điên… trong nỗi tuyệt vọng khủng khiếp...

 

“Thanh lọc.”

 

Một ánh sáng ấm áp hơn cả mặt trời bao quanh hai người, và một cảm giác bình yên đến với họ. Tinh thần của hai người đàn ông—đan xen với giận dữ, phẫn uất, đau đớn, và vô ích—đã lập tức minh mẫn. Morse tỉnh lại và nghiêng đầu qua một bên cùng đôi mắt mở to.

 

“Xin chào?”

 

Một cô gái xinh đẹp với mái tóc đen đang mỉm cười.

 

“...Ah.”

 

Trên đời liệu có còn một cuộc chạm trán mãnh liệt như thế này nữa không? Morse nhìn thoáng qua vầng hào quang từ cô gái. Bóng tối đang kìm hãm cơ thể ông ấy đã tan chảy trước ánh sáng. Tuy nhiên, ấn tượng này chỉ tồn tại trong thời gian ngắn.

 

“...?”

 

Cô gái vẫy vẫy cây trượng bằng gỗ của mình. Cây trượng của cô bắt đầu đập vào tay chân Morse như một con bù nhìn ở trại huấn luyện.

 

“Th-Thánh nữ?” Những người hầu cận sửng sốt bởi diễn biến không ngờ và không biết phải làm gì.

 

“Huup! Uh! Uhit!” Rồi khi ông ấy phát ra những tiếng rên rỉ theo phản xạ, một trong những ngón tay của Morse đã cử động. Đó là sự thật và không phải ảo ảnh. Tất cả mọi người đã nhìn thấy điều đó. Đám hầu cận của Grenhal chứng kiến điều kỳ diệu và hít lấy một hơn.

 

‘Ch-Chuyện gì sẽ xảy ra đây?’

 

‘Cây trượng đó sẽ phải đánh vào đôi mắt của công tước à?’

 

Tại sao lại là đôi mắt…?

 

Sự căm ghét của họ dành cho Edan ngày càng lớn hơn. Các hầu cận của Grenhal khóc ra máu. Chưa kể...

 

“...Ực!” Grenhal đang run lên vì sợ. Có lẽ ông ấy đã mất đi đôi mắt, nhưng vẫn có thể đoán được điều gì đang xảy ra nhờ vào các giác quan phát triển của mình. Grenhal bồn chồn và cuối cùng đã bắt đầu ngáy. Ông ấy định câu giờ cho đến khi sẵn sàng bằng cách giả vờ ngủ.

 

Sau đó, một cô gái khác - có vẻ là bạn đồng hành của Thánh nữ - đã lấy ngón tay mình để chọc vào má của ông ấy. “Chú này dễ thương ghê”.

 

“...”

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương