[Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại
-
Chapter 1042
Chương 1042
.
.
.
Đó là một cuộc đoàn tụ diễn ra sau một thời gian dài. Các công tước đã làm sáng tỏ những năm tháng hiểu lầm lẫn thù hận và rồi quay trở lại hiện thực. Trước hết, họ mặc niệm Công tước Diworth. Thời gian mặc niệm không dài, nhưng ngắn ngủi không có nghĩa là không thành thật.
Mặc dù có ít hảo cảm với nhau và có tư tưởng lẫn lập trường chính trị khác nhau, Diworth vẫn là đồng liêu phục vụ cùng một hoàng tộc đế chế. Do đó, các công tước hiển nhiên sẽ mặc niệm cho cái chết của ông ta. Chỉ có điều, đây là thái độ xuất phát từ một sự biện minh tối thiểu.
Các công tước không cảm thấy buồn rầu hay hối hận. Cảm thấy buồn vì cái chết của một người họ không biết rõ lắm chẳng phải là rất lạ sao? Các công tước hoạt động ở những vùng lãnh thổ khác nhau và không có nhiều liên hệ với người khác trừ khi họ có quan hệ đặc biệt thân thiết.
Có tin đồn Diworth đã nghiện rượu từ hồi trung niên và đặc biệt bạo lực. Chưa kể, người ta nói rằng chuyện ông ta lăng mạ hay giết các binh sĩ của mình dưới chiêu bài kỷ luật quân sự là việc khá phổ biến. Cái chết của Diworth có phần lạnh nhạt. Nó không phải một vấn đề để cảm thấy hối tiếc. Họ không biết liệu có nên trông đợi vào tương lai của gia tộc Tiphon - bây giờ sẽ được dẫn dắt bởi con trai của ông ta - hay không.
‘Những kẻ mất tư cách thì ra đi là điều đúng đắn.’
Bất chợt, Grenhal muốn biết mình sẽ được định lượng như thế nào khi chết. Ông ấy sợ khi nghĩ về điều này. Morse nói với Công tước Grenhal đang tỏ ra cay đắng, “Ít nhất thì, ta sẽ khóc cho cái chết của ngài.”
“Hahat, ngài quả thật là rất tốt bụng đấy.”
Thời gian mặc niệm đã qua. Công tước Grenhal hướng ánh mắt về phía Grid. “Thời điểm bọn ta trở về đế chế, bọn ta sẽ tổ chức một lễ tang trọng đại cho Công tước Diworth.”
Có lẽ Diworth đã đe dọa mạng sống của Grid, nhưng các công tước không thể thỏa hiệp về phần này. Vì ông ta là công tước của đế chế, cái chết của Diworth sẽ được mở đầu bằng chủ nghĩa anh hùng. Grenhal muốn Grid hiểu rằng lời của ông ấy chứa đựng ý nghĩa này. Hiêu ý của Grenhal, Grid gật đầu. “Công việc của đế chế không phải là thứ mà ta nên can thiệp vào. Ngài không cần phải nói với ta về chuyện đó đâu.”
“Cảm ơn ngài vì đã thông cảm.”
Bây giờ tình hình đại khái là đã kết thúc. Đã đến lúc thảo luận về việc khám phá phế tích xa hơn nữa. Trên thực tế, chỉ vài giờ trước, các công tước đã đề nghị dừng cuộc thám hiểm. Lũ môn đồ đã học 6 công pháp bí mật rất khó đối khó và cũng xuất hiện thường xuyên. Thế nên, tốt hơn hết là rút lui trước khi thể lực và trí lực của họ cạn kiệt. Tuy nhiên, mọi thứ đã thay đổi.
“Công tước Grenhal!” 10.000 binh lính do Hầu tước Fulbas dẫn đầu đang chạy tới từ xa.
“Hmm... Trong đất có quá nhiều chất dinh dưỡng, nên cây cối đang nhanh chóng bị thối rữa...” Chưa kể, bên cạnh họ lúc này đã có Piaro.
Đúng vậy. Các công tước dựa vào Piaro. Đó là một thói quen họ đã học được từ những ngày Piaro còn là trụ cột của đế chế. Ở khắp mọi nơi trên lục địa, có những kẻ hùng mạnh đang đe dọa đế chế, và đế chế đã phải chịu tổn thất từ một số cuộc chiến tranh lớn. Chính Piaro là người đã xuất hiện và cứu lấy đế chế. Hiện diện của anh đã giúp họ vượt qua khủng hoảng và cho phép người dân được yên tâm, bao gồm cả các công tước.
Nhất là, Công tước Grenhal đã nhận được sự giúp đỡ to lớn và coi Piaro như một người thầy tinh thần. Đối với các công tước, Piaro là một hiện diện như thế. Niềm tin rằng Piaro sẽ ngăn chặn tất cả những khó khăn gặp phải tại phế tích trong tương lai đã mang lại dũng khí cho họ.
Dù là vậy, một nhân vật không ngờ đến đã nói như thể anh ta đang quở trách thái độ của họ, “Chúng ta sẽ dừng chuyến thám hiểm trong một thời gian.”
Đó là Grid.
“Hở?”
Các công tước đã nhìn thấy lòng tham của Grid ngay từ đầu. Ham muốn kho báu và sức mạnh mới của Grid mạnh mẽ hơn bất cứ ai. Họ đã nhận ra điều đó ngay khi chứng kiến lòng tham hiện lên trong mắt anh khi nhìn vào Tráp đựng Công pháp Bí mật. Ấy thế mà anh sẽ vứt bỏ lòng tham và dừng thám hiểm sao...? Thời điểm này, quân tiếp viện của đế chế đã đến và Piaro đã được gọi tới. Chuyến thám hiểm sẽ dễ dàng hơn nhiều so với trước đây, nên khó mà hiểu được tại sao nó phải dừng lại.
Grid giải thích cho các công tước đang có phần khó hiểu, “Ta lo lắng về đại quỷ đang làm loạn trên lục địa.”
Cách đây chưa lâu, Grid đã tự trách mình vì khiến Piaro cảm thấy tội lỗi. Rồi lại có một cảm giác lạ lùng khi anh nghe những lời thì thầm của các đồng sự đang an ủi anh. Ban đầu, chẳng phải đây là một nơi mà mọi kiểu liên lạc và phép thuật dịch chuyển bị chặn sao?
Từ lúc đến Phế tích của Võ Thần, hệ thống thì thầm đã không hoạt động được. Một khi Piaro được triệu hồi với sự cho phép của võ thần, quy tắc này đã đổ vỡ. Anh không biết đó có phải là sơ suất của võ thần hay là hệ thống thì thầm đã mở ra nữa.
Lauel nhanh chóng gửi lời thì thầm cho các thành viên Vượt hạng vũ trang và nghe tin tức trực tiếp từng giây. Có tin Berith vừa mới vào Pháo đài Taleren - cửa ngõ cuối cùng để tới kinh đô của Vương quốc Haken, và một nhóm người đã tụ tập để chặn hắn lại. Họ bao gồm Kraugel, Hao, và Alexander. Các thành viên Vượt hạng vũ trang cũng báo cáo rằng hai thương sĩ giỏi nhất lục địa, Kirinus với Rachel, cũng đã có mặt ở pháo đài.
Một khi Lauel nhận được tin, Grid trở nên lo lắng. Có Zibal với cỗ máy phép thuật Phi cơ, và Grid không biết Kraugel đã trở nên mạnh tới mức nào. Hao đã tiến thêm một bước bằng cách khế ước với Grid, và trong khi Grid không ưa Alexander, anh vẫn công nhận các kỹ năng của Alexander. Nếu những người ít nhất ở cùng đẳng cấp với Grenhal là Rachel và Kirinus tham gia với họ...
‘Họ có thể tập kích Berith mà không cần bọn mình.’
Chuyện đó không thể xảy ra. Lý do Vượt hạng vũ trang Hội quay lưng với cuộc tập kích Berith là để tiết kiệm sức lực càng nhiều càng tốt chứ không phải nhường Berith cho người khác. Kể cả nếu người kia là Kraugel, Grid cũng không có ý định từ bỏ Berith. Đó là một hành động bỏ mặc các đồng sự của anh.
‘Chúng ta phải lấy một phần của nó!’
Grid nhìn mặt của các đồng sự. Lúc băng qua Biển Đò và khám phá phế tích, họ đã đạt được từ 2 đến 6 cấp độ. Đặc biệt, sự phát triển của Faker là rất rõ rệt sau khi thành thạo công pháp bí mật. Yura - người được võ thần chỉ tay vào - dường như đã mở mang tầm mắt. Euphemina thì đã sao chép các kỹ năng có thể được gọi là gian lận từ dám môn đồ của võ thần.
Cuộc hành trình của một tháng qua là không hề vô ích.
‘Đủ cho lúc này rồi.’
Grid và Lauel đã lên kế hoạch cho một cuộc tập kích quy mô lớn vào Berith. Họ định huy động sức lực cốt lõi của Vương quốc Vượt hạng vũ trang, từ hàng trăm thành viên Vượt hạng vũ trang cho tới Piaro, Mercedes, Jude, Sticks, Noll, Kasim, và Maxong. Trên thực tế, họ định dựa vào sức mạnh của mọi người và cho họ cơ hội để giành được kinh nghiệm lẫn cấp độ. Giờ đây, sự tăng trưởng thích hợp mà các thành viên chủ chốt cần để bảo vệ mọi người đã hoàn tất.
‘Mình đã đạt được mục tiêu đầu tiên.’
Grid đã đạt cấp độ 399 và có thể học Nhị Bách Thiên Binh Kiếm thuật. Giờ là lúc để chuyển sự chú ý của họ. Ưu tiên của di tích lịch sử và Berith nên được hoán đổi cho nhau. Dĩ nhiên, họ không thể cứ rời đi như vậy. Sẽ rất đau đớn nếu các công tước lấy được thứ gì đó từ di tích lịch sử khi họ không ở đây.
‘Ngoài ra, một trong Bảy Công tước đã bị giết.’
Chuyện ấy sẽ buồn lắm. Không nên có thêm bất kỳ cái chết nào nữa nếu một cầu nối giữa đế chế và Vương quốc Vượt hạng vũ trang được tạo ra. Cái chết của các công tước là điều không mong muốn. Grid đề nghị với các công tước, “Hãy dừng cuộc thám hiểm lại một thời gian và cùng bọn ta tới giết Berith.”
“...?” Các công tước phản hồi một cách thiếu thuyết phục. Phế tích là nơi họ có thể kiếm được những công pháp bí mật của võ thần. Mặt khác, Berith chỉ là một kẻ phản diện vừa phải. Có cần thiết phải nói cái nào nên có mức độ ưu tiên cao hơn không? Thời gian là có hạn. Sẽ khôn ngoan hơn nhiều nếu ở lại đây và khám phá phế tích sau đó quay trở về lục địa để đánh bại Berith. Giá trị của phế tích cao hơn nhiều so với phần thưởng từ việc giết Berith.
“Ta cũng miễn cưỡng phải nói điều này nhưng... Đối với đế chế, tốt hơn hết là để Berith chủ động hơn. Các vương quốc khác càng chịu nhiều thiệt hại từ Berith, họ sẽ càng dựa dẫm vào đế chế”. Công tước Grenhal thành thật nói rõ lập trường của họ.
Grid không còn nghĩ đến cách thuyết phục họ nữa. Sau đó Lauel bước tới. “Cảm giác khủng hoảng trên lục địa đã đủ cao rồi. Vào lúc này, nếu Vương quốc Vượt hạng vũ trang đến và đánh bại Berith, toàn bộ các vương quốc trên lục địa sẽ ngợi ca Vương quốc Vượt hạng vũ trang và vị thế của đế chế sẽ suy yếu.”
“...”
“Các ngài vẫn chưa biết sao? Lý do Quốc vương Grid đề nghị cùng nhau chiến đấu với Berith là để bảo vệ địa vị của đế chế với tư cách đồng minh mạnh mẽ của chúng tôi. Ngài định đạp đổ thiện ý của Điện Hạ sao?” Lauel cố tình làm căng. Cậu ấy có phần dữ dội.
Đó là vì cậu ấy tính toán rằng hảo cảm của các công tước với Grid đã lên cao sau khi gặp gỡ Piaro. Không nghi ngờ gì nữa, nó có tác dụng.
“...Ta nghe những gì ngài đang nói rồi”. Grenhal và Morse gật đầu. Trong khi ấy, Basara chỉ mỉm cười đầy ẩn ý. Bà ấy đã nhìn thoáng qua sự giả vờ trong lời nhận xét của Lauel, nhưng bà ấy không làm lộ nó ra. Basara tính toán rằng việc hợp tác với Vương quốc Vượt hạng vũ trang trong vấn đề này để đạt được một tình bạn trọn vẹn là tốt hơn cả. Chẳng có gì để mất, và sẽ rất khó để khám phá phế tích nếu không có Vương quốc Vượt hạng vũ trang.
Bầu không khí bắt đầu trôi chảy như dự định, và Grid xen vào, “Chưa kể, chúng ta có thể rút ngắn thời gian băng qua Biển Đỏ. Đại hiền triết Sticks sẽ tới đây trong giây lát và đưa toàn bộ chúng ta đi bằng Dịch chuyển Số lượng lớn.”
“Ta đã nghe nghe tới danh tiếng của đại hiền triết, nhưng về nguyên tắc, đây là một không gian nơi phép dịch chuyển bị ngăn chặn. Ngay cả với một đại hiền triết thì vẫn là bất khả thi.”
“Không đâu, không còn nữa. Môi trường thay đổi rồi. Hãy thử và kiểm tra bằng cách sử dụng phép thuật giao tiếp đi.”
Câu chuyện đã diễn ra suôn sẻ. Các công tước sử dụng phép thuật giao tiếp để nói chuyện với các thành viên gia tộc của họ và xác nhận điều này là khả thi. Bây giờ, cả nhóm đã đạt tới mức họ sẽ đoàn kết để đánh bại Berith. Hầu tước Fulbas và binh lính của ông ta choáng váng bởi tình huống đang mở ra trước mắt họ.
‘Tại sao các công tước lại đứng cùng với vua của kẻ thù thế kia?’
‘Dường như các công tước quá thân thiện với Vượt hạng vũ trang Vương...’
‘Chuyện quái gì đang xảy r... Hứck?’
Cùng một lúc, Hầu tước Fulbas với vạn quân bối rối trông thật sửng sốt. Grid và các công tước đang ở giữa cuộc nói chuyện nghiêm túc. Rồi một người đàn ông không rõ danh tính - đang ngồi xổm ở một bên và làm điều gì đó với đất - đã tiếp cận Grid. Họ thấy danh tính của kẻ đó.
“P-Piaro...!”
Đó là kẻ phản bội, Piaro. Phản ứng từ 10.000 binh lính là rất khác nhau. Những người tin rằng Piaro không phải là kẻ phản bội thì sướng run trước sự trở lại của người anh hùng năm xưa, trong khi những ai coi Piaro là một kẻ phản bội thì lại hoảng hốt. Dĩ nhiên, nhóm ở vế sau đông hơn. Hoàng tộc đế chế từ lâu đã tuyên bố rằng Piaro là kẻ phản bội. Họ đã buộc tội Piaro với tội phản loạn và giết toàn bộ thành viên trong gia đình anh ta. Vốn đã có một kết quả như vậy nên rất ít người tin rằng Piaro thực sự bị vu oan.
Hầu tước Fulbas là một trong những người cực kỳ hiếm hoi. Ông ta là một đại quý tộc và đã có trải nghiệm dựng xây thành tích với Piaro từ sớm. Hầu tước sững người như tượng đá trong chốc lát trước khi đôi mắt ông ta đỏ hoe. Ông ta nhận ra sự thật khi nhìn thấy Piaro đứng cạnh các công tước.
“Ta đã an tâm khi thấy ngài vẫn khỏe mạnh.”
“...Cha mẹ của ngài vẫn khỏe chứ?”
“Ừ, họ rụng hết răng rồi, nhưng họ khỏe.”
“Ta tin là họ sẽ sống rất lâu. Họ đã luôn mở kho thóc và chăm lo cho người dân mỗi khi có thiên tai, ngay cả lúc họ gầy đi vì đói... Người dân tôn vinh họ như những vị thần và tin rằng họ sẽ được phù hộ, sống một cuộc đời khỏe mạnh và dài lâu.”
“Nhưng mà, bụng họ giờ toàn mỡ thôi, không như ta tham lam đến mức bán cả con gái mình thay vì hy sinh bản thân.”
“Nếu có ai đó mở kho thóc thì phải có người lấp đầy chứ. Ngài không biết điều đó sao? Ngài hẳn đã có một khoảng thời gian khó khăn.”
“Ngài Piaro.”
Ngài ấy vẫn như vậy. Cuộc trò chuyện ngắn đã thanh lọc cho hầu tước. Phải có lý do thì một anh hùng mới là anh hùng. Tuy nhiên, hầu tước ở vị trí của một bề tôi không nên nghi ngờ Hoàng đế Điện Hạ. Do đó, Hầu tước Fulbas đã tin vào tội mưu phản thay vì nghi ngờ nó.
“Ta xi... Ta xin lỗi”. Hầu tước Fulbas mất đi sức lực trong đôi chân mình và rơi nước mắt. Các quý tộc, những người gần đây đã trở nên xa cách với ông ta nhờ tác phẩm của ai đó, cũng cùng khóc với ông ta. Những vết nứt vừa mới rạn ra đã bắt đầu hàn gắn lại.
Huroi - cải trang thành Bá tước Baget - cau mày. ‘Piaro đang bóp dá...’
Huroi đã phải chật vật nhiều như thế nào chứ? Rồi khi Huroi đang đập vào bộ ngực ngột ngạt của mình.
-Ta muốn xem xem, giọng nói của Võ Thần Zeratul vang lên trong tai Grid.
-Ngươi có thể trốn thoát khỏi đây an toàn không?
‘Lão ta đột ngột nói cái gì vậy?’ Grid bực bội nhìn xung quanh.
Ngay sau đó, một nhóm người đã tiến lại gần từ xa. Họ là 100 kỵ sĩ trang bị áo giáp trắng trong suốt, và bầu không khí họ tỏa ra thật khác thường. Công tước Grenhal nhận ra họ và kêu lên, “Là Kyle! 4 đơn vị quân tiếp viện được cho là đã tới. Một trong số đó hóa ra là đơn vị của Kyle...!”
‘Kyle á?’ Grid có vẻ mặt như thể đang nhai cứt. Kyle là một trong Ngũ Trụ của đế chế. Hồi trước, Grid đã từng đối đầu trực diện với Kyle. Nếu thời điểm đó Braham và Mumud không khai mở quyền năng của họ vì nhiệm vụ... Grid và Agnus hẳn đã chết mà không thể đương đầu nổi với sức mạnh áp đảo của Kyle.
Kyle có thể là kẻ yếu nhất của Ngũ Trụ, nhưng hắn vẫn là một mối đe dọa. Hắn khác với Bảy Công tước vì hắn không có chia sẻ cùng một quá khứ với Piaro, nên hắn sẽ hoàn toàn thù địch. Võ thần đưa ra một mối đe dọa còn lớn hơn cho Grid đang lo sốt vó.
-Hắn đã nghe lời ta, không như ngươi. Hắn thừa nhận những thiếu sót của mình và leo lên con đường mà ta đã gợi ý.
“...!?”
-Để rời khỏi nơi này, ngươi phải đánh bại môn đồ mới của ta.
[Một nhiệm vụ mới đã được tạo ra!] |
[Môn đồ của Võ Thần, Kyle] Độ khó : SSS Một trong Ngũ Trụ, Kyle đã tới thăm phế tích dưới sự chỉ đạo của hoàng đế. Rồi hắn đã gặp Võ Thần. Hắn tin rằng con đường võ học do võ thần đề ra là một phước lành và đã trở thành một môn đồ hăng hái. Hãy chiến đấu và chiến thắng kẻ đã chạy tới đây để giết bạn dưới mệnh lệnh của võ thần! Điều kiện Hoàn thành Nhiệm vụ : Cái chết của Kyle hoặc khiến hắn chạy trốn. Phần thưởng Hoàn thành Nhiệm vụ : Tự do ra vào Phế tích của Võ Thần. Thất bại Nhiệm vụ : Cấp độ -5. Loại bỏ hiệu ứng gây ra bởi ý thích của võ thần (cho phép liên lạc và phép thuật dịch chuyển tại phế tích). Hứng thú với võ thuật sẽ tăng lên. |
“Bỏ mẹ!”
Đó là một cấp độ mà anh đã cày cuốc cực khổ để nâng lên trong vài tháng qua. Anh cuối cùng đã đạt cấp 399, và Nhị Bách Thiên Binh Kiếm thuật đã ở ngay trước mắt anh. Nếu anh thất bại trong nhiệm vụ này, anh sẽ mất đi rất nhiều thời gian và nỗ lực mà không thể thay thế bằng tiền bạc. Grid sợ hãi, hét vào mặt Piaro với các đồng sự của anh, “Chúng ta phải ngăn hắn lại!”
Sau đó...
“Là ngươi!”
Chớp sét được giải phóng. Kyle - tóc xám và cụt một tay - nhanh chóng đến trước mặt Grid. Kyle phát ra một tia chớp mạnh mẽ mà ngày trước không thể sánh được. Bản thân hiện diện của hắn đã giống như một thảm họa tự nhiên rồi.
“Ngươi dám phớt lờ đặc ân của võ thầ...! Ớ?” Kyle đang gào thét với vẻ mặt đáng sợ thì đột nhiên trông rất kinh ngạc. Hắn thấy gương mặt của Grid và nhớ lại một ký ức cũ. Đó là gương mặt của Hậu duệ Bất bại Vương đang hé nhìn vào hắn dưới một chiếc mũ rơm. Hắn không bao giờ có thể quên được gương mặt của bậc chí tôn đã chặt đứt cánh tay phải của hắn bằng vũ lực quá lấn át.
“...Tôi nghĩ mình nhận nhầm người ạ”. Kyle đột ngột lùi lại.
“...?” Grid ngơ ngác.
“Tôi đi chỗ khác ngay bây giờ đây”. Kyle vội vã rời khỏi vị trí của mình.
[Nhiệm vụ ‘Môn đồ của Võ Thần, Kyle’ đã hoàn thành!] [Trong tương lai, bạn có thể tự do ra vào Phế tích của Võ Thần!] |
“...???”
-....???
Có một khoảng lặng khó xử. Cả Grid lẫn Võ Thần đều không thể nắm được tình hình và ngậm miệng trong giây lát. Nơi này đang im lặng trong một lúc lâu thì một vòng phép được vẽ ra trên không, và Đại Hiền triết Sticks xuất hiện. Grid lịch sự nói với võ thần đang theo dõi anh từ đâu đó, “T-Tôi đi đây.”
-...
“Uh, khởi hành thôi nào.”
-...
T/N : như nội dung trong chương này thì từ ‘ta’ và ‘tôi’ được sử dụng tùy tình huống, giải thích đơn giản như sau :
- xưng ta gọi ngài : đề cao bản thân, ngang hàng hoặc cao hơn đối phương (tước hiệu thấp đôi khi vẫn dùng ‘ta’ vì 4 chữ đầu tiên kia).
- xưng tôi gọi ngài : biết bản thân thấp bé nhẹ cân hơn nên phải dùng từ cho lễ phép.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook