Chương 1040

.

.

.

Sau khi tổ đội Grid rời tới Phế tích của Võ Thần, Piaro chưa từng ngủ một giấc thoải mái. Là một nông dân kiêm chiến binh, anh biết quá nhiều câu chuyện về Võ Thần và môn đồ của ông ta. Piaro ước tính rằng Phế tích của Võ Thần là một nơi rất nguy hiểm và lo lắng cho Grid.

 

Anh không dám trách Grid vì không đưa anh đi cùng trong lúc anh cởi trang phục và mặc áo giáp. Với cách đó, anh có thể chạy đến bất cứ khi nào Grid cần anh. Ấy vậy mà anh lại mong Grid sẽ không cần phải gọi mình. Trong suốt tháng vừa qua, Piaro không phải một nông dân hay huyền thoại. Anh chỉ là một hiệp sĩ đang đợi tin tức của chủ nhân. Cuối cùng, anh đã được chủ nhân kêu gọi và đến di tích lịch sử.

 

“...Ngài”. Piaro nhìn Công tước Say xỉn Diworth đang đối đầu Grid. Anh lập tức để ý thấy Diworth đã bám đuổi Grid từ Reidan tới tận địa điểm này, đặt Grid vào vòng nguy hiểm.

 

“Một kẻ dám chống lại đức vua của ta thậm chí không đáng được dùng làm phân bón.” 

 

Khi Piaro trở thành một nông dân huyền thoại, anh đã được giải phóng khỏi nỗi ám ảnh về việc trở thành Thánh Kiếm. Hiểu lầm với Asmophel đã được tháo gỡ, và những đớn đau của quá khứ đã dịu đi. Kể từ lúc ấy, Piaro đã có một tâm trí thư thái. Anh trì hoãn cơn giận của mình, và sự bình yên trong lòng anh đang từ từ hồi phục lại.

 

Tuy nhiên, vào lúc này, anh là một con quỷ hung ác. Anh tự hỏi liệu mình có trông như thế này không khi gặp Hoàng phi Marie. Cơn giận mà anh kìm nén bấy lâu đã khiến anh có một biểu hiện ghê sợ hoàn toàn không thể chịu đựng nổi. À không, nó đã truyền đi sự tức giận của anh.

 

Hàng chục tia lửa bay lên bầu trời đỏ rực bởi ánh hoàng hôn. Bản chất trong khí quyển đang phản ứng lại với sinh mệnh và cơn giận của Piaro. Đó là bước biểu thị của Trạng thái Tự nhiên.

 

“Ta chưa bao giờ mơ về việc sống lại những ngày xưa cũ.”

 

Những luồng không khí lướt qua Piaro, khiến cái cày tay, lưỡi liềm, và cái cuốc đang treo bên hông của anh cọ vào áo giáp. Trọng lượng của các vũ khí (?) nhẹ đến mức phát ra một tiếng inh ỏi và trong trẻo như những nốt nhạc tới từ một nhạc cụ. Piaro vung tay một cái, ném ra thứ gì đó nhỏ như hạt giống và khó nhận biết bằng mắt thường. Cả tá hay cả trăm thứ nhỏ bé cỡ hạt giống ấy được rải ra khắp khoảng không.

 

Diworth bối rối lùi lại. Ông ta dùng đôi mắt với giác quan đã vượt qua cảnh giới của con người và lập tức nắm bắt được chân tướng của những thứ nhỏ bé đang ào về phía mình. Chúng là những mảnh vỡ của một năng lượng mạnh mẽ. Nó ở dạng những hạt nhỏ mịn, nhưng sức tàn phá ẩn chứa bên trong mỗi hạt thì đủ sức khuấy động thiên địa.

 

À đâu, có thật sự là thế không? Cái gì đó có cảm giác khác lạ. Nguồn năng lượng mạnh mẽ... Thứ năng lượng này thường được biết đến là bậc cao hơn của kiếm năng và làm người ta phải rùng mình khi đối mặt, nhưng năng lượng mạnh mẽ của Piaro lại rất nhẹ nhàng, không cảm nhận được sức tàn phá nào cả. Đúng như mong đợi. Các mảnh vỡ năng lượng mạnh mẽ - không đánh trúng Diworth và đã rơi xuống đất - không phát huy chút uy lực nào hết. Chúng tan ra như tuyết và được hấp thụ vào lòng đất.

 

‘Một mánh khóe ư?’

 

Nó buộc Diworth phải trốn tránh. Liệu ông ta có gặp phải một cơn bão nào đó sau chuyện này không? Diworth đã chuẩn bị cho chấn động. Do không thể dễ dàng đoán được Piaro sẽ nối một đòn tấn công như thế nào nên Diworth đã rút lui. Ông ta không tự tin là có thể đánh bại Piaro trong một trận chiến. Dù vậy, ông ta vẫn muốn tin vào trí khôn của mình. Ông ta sẽ tăng cường tửu lượng và phản ứng với những gì đang diễn ra trong từng giây. Không may thay, quyết tâm của ông ta là vô ích.

 

“...?” 

 

Piaro vẫn đang đứng tại chỗ. Không như kỳ vọng của Diworth, Piaro không hề liên kết đòn tấn công tiếp theo. Diworth chìm trong nghi ngờ.

 

“Làm nông Tự do Thức thứ Hai”, Piaro sau đó đã lặng lẽ đọc thuộc lòng trong khi rút cái cày tay ra, “Siêu Tăng trưởng.”

 

“...?!” Mắt Diworth căng cả lên.

 

Sự hỗn độn bao la dâng trào như một con sóng, khiến ông ta hoa mắt. Họ đang ở trong một hẻm núi hoang vắng. Bằng cách nào đó mà đủ thể loại ngũ cốc và cây cối đã bắt đầu mọc lên từ mảnh đất kiệt màu chỉ toàn cát và bụi này. Chẳng mất nhiều thời gian để vùng đất cằn cỗi biến thành một cánh đồng bát ngát. Thực tế thì nó đã xảy ra trong chớp mắt.

 

Diworth cảm thấy như mình đang mơ.

 

‘Phép thuật ảo giác sao?’

 

Không, không phải. Cảnh tượng của những cánh đồng và hương thơm ngào ngạt tỏa ra từ những chùm nho đang treo lơ lửng không bao giờ có thể là một ảo vọng. Ngay từ đầu, một bậc thầy ảo giác sẽ không cho phép ông ta phân biệt được giữa ảo vọng với ảo giác.

 

“Ngài đã học được một thứ kỳ dị đấy!”

 

Những mảnh năng lượng mà Piaro gieo xuống đất có chứa sinh mệnh, và Piaro đã tạo ra môi trường bằng cách sử dụng các kỹ thuật thúc đẩy sự sống. Khi Diworth nhanh chóng nắm được sự thật này, ông ta đã hớp một ngụm rượu và phun ra. Dòng rượu tuôn ra từ miệng ông ta có chứa pháp lực cực mạnh. Những cây cối tươi tốt không thể chống chọi nổi với chất cồn khủng khiếp và đã khô héo đi. Ở cuối dòng pháp lực là Piaro. 

 

Diworth chạy băng qua cánh đồng khô héo và vươn tay ra. Cái cày tay của Piaro va chạm vào đòn tấn công của Diworth, gây nên một vụ nổ. Vì đối thủ rất mạnh nên Diworth không có ý định tranh đấu bằng những kỹ năng không cần thiết. Ông ta lấy ra ám khí giấu trong tay kia và bắn nó đi. Nó được bao phủ bởi một chất cực độc làm từ nhện tre màu trắng đang lão hóa. Cây kim chứa đầy chất độc khủng khiếp không màu không mùi đã lặng lẽ bay tới và đâm vào đùi Piaro.

 

‘Hắn không hề nhận ra!’ Một nụ cười hé ra trên mặt Diworth.

 

Công quốc Tiphon có tiếng về dùng độc. Ngay cả những kẻ đã vươn tới đỉnh cao cũng sẽ trở nên dễ chết trước chất độc của Công tước Diworth. Lúc này, Diworth tin chắc vào thắng lợi của mình. Ông ta tự hào rằng Piaro, một cựu trụ cột của đế chế, đã không phản ứng lại được ám khí của ông ta.

 

Tuy nhiên, Piaro vẫn ổn. “Nó chả đáng kể đâu.”

 

“...!?”

 

Piaro không hề phản ứng với chất độc của Diworth. Trạng thái Tự nhiên kết hợp với cơ thể của một huyền thoại khiến anh không bị ảnh hưởng bởi cây kim độc. Piaro cũng biết thế. Anh cố tình trúng đòn để làm tan nát hoàn toàn lòng tự trọng của Diworth. Việc đó là để kết án ông ta với cái chết tồi tệ nhất.

 

Cái cày tay của Piaro bay về phía trái tim Diworth. Nhưng mà, Công tước Say xỉn Diworth không dễ gì bị đánh trúng vì ông ta có đường di chuyển không thể đoán trước. Trang phục của Diworth được nới lỏng ra lúc ông ra dùng những động tác nhẹ nhàng để tránh cái cày tay.

 

“Gì chứ?”

 

Piaro chẳng sao cả sau khi bị ám khí đầu độc ư…? Diworth như bị chặn họng bởi phong thái của Piaro, người trông không có vẻ là bị đầu độc. 

Chuyện này làm ông ta chịu đựng cú sốc và rối trí còn lớn hơn cả khi nhìn thấy những cánh đồng. Dù vậy, ông ta vẫn không mất tập trung. Ông ta uống thêm rượu và xua đi cơn rối trí lẫn sợ hãi.

 

“Ngài đã dựng nên một địa vị lớn hơn...” Đứng xem cuộc đối đầu, Công tước Grenhal xúc động. Piaro đã mất tất cả mọi thứ ngoại trừ mạng sống của mình và sống như một ẩn sĩ. Có phải ngài ấy đã sống trong đau đớn và lo lắng mỗi ngày không? Thực lòng mà nói, Grenhal vẫn còn hồ nghi về điều đó. Ông ấy cho rằng Piaro yếu hơn cơ, ngay cả khi ngài ấy còn sống.

 

Vậy thì chuyện gì đây? Piaro có một hình thể vượt trội sau khi được Grid gọi tới. Có chút mơ hồ khi nói ngài ấy mạnh hơn, nhưng dựa trên khả năng kháng độc, ngài ấy nhất định đã vun đắp một địa vị mạnh hơn.

 

‘Tại sao ngài ấy lại phong ấn thanh kiếm?’

 

Grenhal và Morse càng trở nên ngờ vực. Piaro mà họ biết là một đại kiếm sĩ với mục tiêu trở thành Thánh Kiếm. Thế mà Piaro hiện tại lại không dùng kiếm và đang cầm nông cụ trên tay. Ngài ấy có áo giáp và tinh thần của một hiệp sĩ, nhưng những thứ ngài ấy thể hiện trong suốt cuộc chiến không khác gì một người nông dân. Tại sao ngài ấy lại đè nén bản thân mình? Với cái đà này, ngài ấy có lẽ sẽ không thể thắng được Diworth.

 

Rồi khi mối nghi ngờ của Grenhal với Morse trở nên lớn hơn.

 

“Làm nông Tự do Thức thứ Tư.”

 

Cái cày tay đã đánh hụt do Diworth né như một con cá, rồi Piaro lôi ra một cây đinh ba gắn sau lưng. À không, anh lôi ra một cái bồ cào.

 

“Cày Ruộng!”

 

Đất trên ruộng bị lật tung lên.

 

“...?”

 

Mặt đất đột ngột đảo lộn, và đất trồi lên khiến thế đứng của Diworth sụp đổ. Bằng cách nào đó, những hạt giống đã bay vào tầm nhìn của ông ta lúc ông ta đang cố giữ cho cơ thể mình đứng thẳng. Đó là hiệu ứng của Làm nông Tự do Thức thứ Năm, Thu hoạch. Hàng trăm ngàn hạt giống tràn về phía Diworth.

 

“Kuek...!”

 

Đường rút lui đã bị chặn. Diworth trở nên cực kỳ căng thẳng khi xung quanh ông ta là những hạt giống. 

 

‘Chúng chỉ là hạt giống thôi’, ông ta trấn an tâm trí.

 

Đúng, ông ta chỉ bị hạt giống bao vây thôi. Không có vấn đề gì cả. Một người chẳng thể chết vì hạt giống. Diworth phán xét và uốn cong thắt lưng. Ông ta lên kế hoạch đánh trả và giáng một đòn trong khi Piaro đang thu hoạch, nhưng đó là một sai lầm cực lớn.

 

“Làm nông Tự do Thức thứ Tám, Xát Gạo.”

 

“...!?”

 

Có một vụ nổ lớn làm rung chuyển cả hẻm núi. Hàng ngàn hạt giống mà Piaro thu hoạch đã phát nổ cùng một lúc, nuốt chửng lấy Diworth.

 

“Kuaaaack!” Tiếng gào thét của Diworth dội vang.

 

Ông ta không phản ứng kịp với đòn tấn công bất ngờ và đã bị thương nặng. Cơ thể ông ta trở nên đờ đẫn khi hơi rượu bay đi. Piaro ra tay và không do dự. Anh lấy ra cái liềm không chút chậm trễ và nhắm vào tim Diworth. Chẳng còn thời gian để tránh nó nữa.

 

[Công tước ‘Công tước Say xỉn Diworth’ của Đế chế Saharan đã bị đánh bại.]

 

[Đó là một thành tích tuyệt vời mà chưa ai đạt được.]

 

[Danh tiếng của bạn trên toàn lục địa đã tăng lên. Bạn đã nhận được 2.000 điểm danh tiếng.]

 

[Cấp độ của bạn đã tăng lên.]

 

[Đã nhận được Hồ lô Phép thuật của Gia tộc Công tước Tiphon.]

 

[Đã nhận được Bạch Long Tửu của Gia tộc Công tước Tiphon.] 

 

[Hiệp sĩ ‘Piaro’ của bạn đã đạt được thành tích ‘Áp đảo Bảy Công tước’.]

 

[Hiệp sĩ của bạn, ‘Piaro’, đang tiến bộ!]

 

Đó là một cái kết vô tiền khoáng hậu lẫn phù phiếm cho một công tước của đế chế. Có những cảm xúc phức tạp trong ánh mắt của Grenhal, Morse, và Basara lúc họ nhìn Diworth tan thành tro bụi.

 

“Chẳng ai giúp cả”, sau đó Piaro trách họ, “Các ngài không thay đổi chút nào hết”.

 

Đúng thế. Piaro đã nhận thức được sự tồn tại của ba người ngay từ đầu. Tuy nhiên, chỉ Diworth là đang đe dọa Grid vào thời điểm đó, nên Piaro phải giết Diworth trước. Anh tính toán rằng các công tước sẽ không giúp đỡ Diworth. Các công tước vốn đã quay lưng với Piaro và gia đình anh trong quá khứ mà.

 

Piaro nghiến răng. Họ là những kẻ anh từng tin là bạn bè của mình. Anh không thể trách Basara vì anh đâu có nhiều khoảnh khắc tiếp xúc với bà ta, nhưng Grenhal với Morse thì khác. Trong thời gian làm thủ lĩnh của Xích sắc Kỵ sĩ đoàn, Piaro đã có một mối liên hệ sâu sắc với những chiến binh, Grenhal và Morse. Anh tôn trọng và tin tưởng những người phục vụ chung một hoàng tộc đế chế và chiến đấu đấu cho cùng một dân tộc.

 

Thế nhưng, đó chỉ là niềm tin từ một phía. Họ đã dễ dàng quay lưng lại với anh.

 

“Ngài Piaro...” Grenhal và Morse cảm thấy cơn giận cùng nỗi buồn của Piaro đối với họ và gục đầu xuống. Họ không đủ can đảm để đối mặt với ngài ấy. Điều này là đã bất chấp việc họ chiến đấu vì gia đình Piaro và cầu nguyện cho sự an yên trong tâm trí Piaro. Rốt cuộc, họ đã không giúp được cho gia đình Piaro và không ngờ rằng sẽ có một cuộc đoàn tụ với Piaro.

 

Ấy thế mà tình huống này bây giờ lại đột ngột xảy ra trước mắt họ. Họ hiểu nỗi đau và nỗi buồn của Piaro, nên họ không thể nói được gì cả. Grenhal với Morse chỉ có thể bật ra tiếng thở dài của một gã tội đồ.

 

Piaro cố gắng kiềm chế sự phẫn uất của mình. “...Bây giờ, ta sẽ không trách các ngài nữa.”

 

Anh quay lưng lại với bờ vai rộng của Grenhal - thứ đã không cứu được em trai của anh. “Ta và gia đình ta bị hủy hoại là hậu quả từ sự bất cẩn của ta. Ta không xứng đáng được trách móc các ngài.”

 

Anh cũng quay lưng lại với Morse - người thường không kiêu hãnh như vậy trước cha mẹ của anh. “Giờ ta đang chiến đấu để bảo vệ đức vua của mình.”

 

Piaro quẹt nước mắt và nắm lấy nông cụ. Nghĩ rằng Grenhal, Morse, và Basara đương nhiên đi cùng với Diworth, Piaro đã coi họ là mối đe dọa với Grid. Hiểu nhiên thôi. Đế chế Saharan là kẻ thù của Vương quốc Vượt hạng vũ trang mà.

 

‘Mình không thể kéo dài cuộc chiến quá lâu được.’

 

Trạng thái Tự nhiên của Piaro không hoàn chỉnh. Nó không thể phát huy sức mạnh vô tận được. Piaro không thể chiến đấu lâu dài vì anh đã dốc toàn lực trong trận chiến với Diworth. Lạnh lùng phân tích tình hình, anh phán xét rằng mình phải nhắm đến một cuộc tấn công nhanh để bảo vệ Grid khỏi họ. Anh sẽ sử dụng mọi bí kíp của mình ngay từ đầu, bao gồm cả Chân Nguyên Năng.

 

‘Mình phải bảo vệ cậu ấy.’

 

Mạng sống của Piaro không quan trọng. Cái mạng được Grid cứu sẽ được dùng cho Grid. Piaro vừa mới thề điều này thì một cú đảo ngược xảy đến. Grid bỗng nhiên đưa ra một tuyên bố ngớ ngẩn, “Cất cái cày tay của anh đi, Piaro.”

 

“...?”

 

“Họ là bạn của tôi.”

 

“...Điện Hạ?” Piaro không tin vào tai mình.

 

“Chưa kể, hai người này đã đấu tranh để bảo vệ gia đình của ngài, mặc dù họ không thành công trong việc bảo vệ bất cứ ai. Họ đã chịu đựng nỗi đau trong gần 20 năm rồi”, Basara - người nổi tiếng là khôn ngoan và công tâm - lên tiếng. 

 

“Ta thật hổ thẹn...”

 

“Khốn nạn, Ta xin lỗi. Thực sự... Ta thực sự xin lỗi.”

 

Grenhal và Morse xin lỗi Piaro, người đang đứng như một bức tượng đá. Piaro ngồi bịch xuống đất và cảm thấy có gì đó trượt ra khỏi cơ thể mình. Anh chóng mặt và dường như nghe thấy tiếng ong vo ve bên tai.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương