Ông Xã Hoàng Thất Chuyên Sủng Tiểu Tâm Can Mơ Hồ
-
Chương 15: Mệt mỏi
An Cẩn Dật bất đắc dĩ, vô tội giải thích nói: “Bảo bối, em cũng không phải không biết, người anh rất nóng, đương nhiên không thể chờ đợi muốn tắm nước lạnh, bằng không thì sẽ bị nín hỏng mất.”
Lời này rõ ràng cũng rất hạ lưu, hết lần này tới lần khác An Cẩn Dật có thể vô tội nói như vậy, lại để cho Bạch Chỉ Ưu im lặng, có lửa giận mà không phát tác được!
“Ây dô, anh mặc quần áo vào mau.”
An Cẩn Dật cúi đầu nhìn Bạch Chỉ Ưu, phát hiện quần áo của cô bởi vì mình mà cũng trở nên ướt sũng.
Vì vậy đầu óc rất nhanh chuyển một vòng, mập mờ nói: “Bảo bối, nhìn quần áo của em cũng ướt, không bằng chúng ta cùng nhau tắm uyên ương nhé.”
“Cái gì?!” Bạch Chỉ Ưu không có kịp phản ứng, cả người đã bị An Cẩn Dật ôm ngang đi lên, một giây sau chỉ cảm giác quần áo của mình ướt hết.
Thì ra An Cẩn Dật đặt cô vào trong bồn tắm rồi.
“A... A... A...” Bạch Chỉ Ưu giãy giụa, đôi môi cũng bị An Cẩn Dật hôn lên.
Bạch Chỉ Ưu mở to hai mắt nhìn, rõ ràng An Cẩn Dật cũng tiến vào bồn tắm lớn, hơn nữa còn nằm ở trên người cô.
Chẳng qua trong chốc lát, Bạch Chỉ Ưu phát hiện một chuyện càng thêm đáng buồn.
Hiện tại cả người cô đã nằm gọn trong bồn tắm, ánh mắt của cô bị ép giam cầm, hơn nữa rất quýnh chính là, nếu như cô không phối hợp dán sát vào miệng An Cẩn Dật, như vậy nước trong bồn tắm sẽ tiến vào trong miệng của cô!
Kết quả, cô bị ép nhận lấy nụ hôn kia!
Dường như An Cẩn Dật bắt được điểm này, vì vậy càng không lưu tình với Bạch Chỉ Ưu, đầu lưỡi linh hoạt ở trong miệng Bạch Chỉ Ưu "Hoành hành ngang ngược “ trong lòng thì cười trộm, sau này muốn hôn môi nhất định phải tiến hành trong nước!
“Ào ào“ Ngay lúc Bạch Chỉ Ưu cho là mình phải bỏ mạng lúc hôn môi trong nước, An Cẩn Dật ôm cô, hai cái đầu bật lên khỏi mặt nước.
“A hô hô” Bạch Chỉ Ưu thở phì phò, đầu vô lực mà tựa trên bờ vai An Cẩn Dật.
“Bảo bối, thời gian không được lâu, sau này phải luyện tập nhiều hơn.” An Cẩn Dật cười nhẹ, cưng chiều gãy nhẹ chóp mũi Bạch Chỉ Ưu.
--- ---
Lời này rõ ràng cũng rất hạ lưu, hết lần này tới lần khác An Cẩn Dật có thể vô tội nói như vậy, lại để cho Bạch Chỉ Ưu im lặng, có lửa giận mà không phát tác được!
“Ây dô, anh mặc quần áo vào mau.”
An Cẩn Dật cúi đầu nhìn Bạch Chỉ Ưu, phát hiện quần áo của cô bởi vì mình mà cũng trở nên ướt sũng.
Vì vậy đầu óc rất nhanh chuyển một vòng, mập mờ nói: “Bảo bối, nhìn quần áo của em cũng ướt, không bằng chúng ta cùng nhau tắm uyên ương nhé.”
“Cái gì?!” Bạch Chỉ Ưu không có kịp phản ứng, cả người đã bị An Cẩn Dật ôm ngang đi lên, một giây sau chỉ cảm giác quần áo của mình ướt hết.
Thì ra An Cẩn Dật đặt cô vào trong bồn tắm rồi.
“A... A... A...” Bạch Chỉ Ưu giãy giụa, đôi môi cũng bị An Cẩn Dật hôn lên.
Bạch Chỉ Ưu mở to hai mắt nhìn, rõ ràng An Cẩn Dật cũng tiến vào bồn tắm lớn, hơn nữa còn nằm ở trên người cô.
Chẳng qua trong chốc lát, Bạch Chỉ Ưu phát hiện một chuyện càng thêm đáng buồn.
Hiện tại cả người cô đã nằm gọn trong bồn tắm, ánh mắt của cô bị ép giam cầm, hơn nữa rất quýnh chính là, nếu như cô không phối hợp dán sát vào miệng An Cẩn Dật, như vậy nước trong bồn tắm sẽ tiến vào trong miệng của cô!
Kết quả, cô bị ép nhận lấy nụ hôn kia!
Dường như An Cẩn Dật bắt được điểm này, vì vậy càng không lưu tình với Bạch Chỉ Ưu, đầu lưỡi linh hoạt ở trong miệng Bạch Chỉ Ưu "Hoành hành ngang ngược “ trong lòng thì cười trộm, sau này muốn hôn môi nhất định phải tiến hành trong nước!
“Ào ào“ Ngay lúc Bạch Chỉ Ưu cho là mình phải bỏ mạng lúc hôn môi trong nước, An Cẩn Dật ôm cô, hai cái đầu bật lên khỏi mặt nước.
“A hô hô” Bạch Chỉ Ưu thở phì phò, đầu vô lực mà tựa trên bờ vai An Cẩn Dật.
“Bảo bối, thời gian không được lâu, sau này phải luyện tập nhiều hơn.” An Cẩn Dật cười nhẹ, cưng chiều gãy nhẹ chóp mũi Bạch Chỉ Ưu.
--- ---
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook