Ông Xã Cực Sủng: Cục Cưng Mau Tới Đây
-
Chương 83: Đêm Trước Ngày Chụp Hình
Sau bữa cơm chiều, Mặc Đình dẫn theo Đường Ninh đi tới sảnh lớn trong đại viện, mà khi đó, trong khu sảnh đã có tụ tập mấy người đàn ông Mỹ.
Đường Ninh không rõ dụng ý của Mặc Đình mà Mặc Đinh cũng chỉ nhẹ giọng an ủi: "Đừng lo lắng."
Ngay sau đó, một người đàn ông Mỹ cầm đầu tiến lên bắt chuyện với Mặc Đình, mà lúc này, cuối cùng Đường Ninh cũng nghe được đoạn nói chuyện của họ, biết được dụng ý của Mặc Đình, chính là anh đang muốn mua bảo hiểm cho hai chân của cô.
Những nghệ sĩ nổi tiếng cũng sẽ mua bảo hiểm cho cơ thể của mình, chuyện này đã không còn mới mẻ lắm, nhưng mà....Đại đa số đều là vì muốn lăng xê lên, cho nên Đường Ninh vội vàng giữ chặt Mặc Đình: "Mặc Đình....Em không cần....."
"Đừng nghĩ nhiều như vậy, đôi chân này của em nhất định phải bảo vệ thật tốt, bởi vì nó là đôi chân anh thấy đẹp nhất khi đứng trên sàn chữ T.
"Nhưng mà...." Đường Ninh vẫn còn hơi do dự.
"Nghe lời." Mặc Đình đẩy cô tới trước mặt người đánh giá: "Cái gì em cũng không cho anh làm vì em, chẳng lẽ mua cho em một phàn bảo hiểm em cũng muốn từ chối luôn hả?"
Đường Ninh bất đắc dĩ, mặc dù hai chân của cô rất đẹp, nhưng hiện tại tiếng tăm của cô không cao, tính ra giá cả cũng không quá quý giá, nghĩ tới chỗ này, Đường Ninh liền tùy anh, mặc cho người đánh giá đo đạc.
Nhưng mà.....Nhà phê bình còn chưa đưa ra giá cả, Mặc Đình liền trực tiếp nói một câu: "Mặc kệ cuối cùng tính ra bao nhiêu tiền, trên cơ sở vốn gốc, tôi đảm bảo định mức tăng lên gấp mười lần."
Nói như vậy....
Vậy đó sẽ trên trăm triệu!
Yên lặng ở một bên là Lâm Vi và chị Long, ngạc nhiên tới nỗi há miệng to bằng quả trứng gà, quan trọng nhất là Mặc Đình không phải vì muốn lăng xê, mà chỉ vì muốn mua một phần bảo vệ cho Đường Ninh mà thôi, sau này mặc kệ hai chân của cô có ngoài ý muốn như thế nào cô đều có thể tới công ty bảo hiểm thu hồi lại.
Đây cũng là quá cưng chiều rồi nhỉ?
Toàn bộ quá trình Đường Ninh không nói gì cả, trong lòng mơ hồ cảm thấy có hơi loạn, nhưng mà cô lại bị Mặc Đình nắm bả vai nói:
"Ở bên trong vòng tròn phức tạp này, khắp nơi đều có thể tràn đầy nguy hiểm và lo lắng, anh cũng không thể cam đoan mười năm hai mươi năm sau, Hải Thụy có còn huy hoàng như bây giờ không, cho nên anh chỉ muốn cố gắng hết sức để em có nhiều phần yên ổn hơn, anh muốn con đường về sau của em đều tràn ngập sự bao bọc."
"Vậy vì sao anh không mua cho mình một phần?" Nước mắt Đường Ninh bỗng nhiên không khống chế được tuôn rơi.
Mặc Đình cúi người, cười nhẹ bên tai của cô rồi nói: "Bởi vì anh không có đôi chân đẹp như em..."
Giờ phút này, bên trong sảnh lớn sáng ngời, nhưng trong mắt Đường Ninh cũng chí có Mặc Đình đang cố gắng vì cô mà không cần báo đáp, cô ôm mục đích mà gả cho anh, nhưng anh chưa hề so đo được mất, còn toàn tâm toàn ý tin tưởng cô.
"Anh có biết anh làm như vậy, sẽ làm em tự phát ra lời thề độc trong lòng không?"
"Cái gì?"
"Đời này cũng không rời khỏi người đàn ông này, ngoại trừ khi em chết." Đường Ninh hết sức cẩn thận nói.
Mặc Đình cười cười, mang theo sự tôn quý và quyến rũ riêng của anh, chỉ cần anh cảm thấy đáng giá, cho dù cố gắng nhiều hay ít anh đều cam tâm tình nguyện, tuyệt đối không hối hận, mà Đường Ninh là người đầu tiên khiến anh cố gắng như vậy mà không cần báo đáp lại....
Thế giới này chính là như vậy, có người chà đạp mình thì cũng có người dâng hiến coi mình như châu ngọc, cho nên bạn vĩnh viễn cũng đừng cần tới thứ đàn ông tệ hại kia, chỉ cần bạn cố gắng xuất sắc lên thì chắc chắn sẽ có người xuất sắc hơn bạn nguyện ý cho bạn cái phần ấm áp kia.
"Hiện tại Đường Ninh đáng quý..." Chị Long tự mình lén nói với Lâm Vi.
"Trên trăm triệu đảm bảo....Cũng có thể mua được Thiên Nghệ rồi."
"Hiện tại suy nghĩ nhiều tới tên tệ bạc kia làm gì, cảm ơn em vì không cần cưới người đó nha." Chị Long chớp mắt vài cái với Lâm Vi:
"Để anh ta ôm cô nàng không biết xấu hổ hạng B kia đi, có thể biến bao xa thì biến..."
"Hàn Vũ Phàm nhất định không nghĩ tới, tại lúc anh ta vắt hết óc để đối phó với Đường Ninh, thì có người đã nguyện ý vì Đường Ninh mà bỏ ra trên trăm triệu tiền bảo hiểm."
......
Đường Ninh không rõ dụng ý của Mặc Đình mà Mặc Đinh cũng chỉ nhẹ giọng an ủi: "Đừng lo lắng."
Ngay sau đó, một người đàn ông Mỹ cầm đầu tiến lên bắt chuyện với Mặc Đình, mà lúc này, cuối cùng Đường Ninh cũng nghe được đoạn nói chuyện của họ, biết được dụng ý của Mặc Đình, chính là anh đang muốn mua bảo hiểm cho hai chân của cô.
Những nghệ sĩ nổi tiếng cũng sẽ mua bảo hiểm cho cơ thể của mình, chuyện này đã không còn mới mẻ lắm, nhưng mà....Đại đa số đều là vì muốn lăng xê lên, cho nên Đường Ninh vội vàng giữ chặt Mặc Đình: "Mặc Đình....Em không cần....."
"Đừng nghĩ nhiều như vậy, đôi chân này của em nhất định phải bảo vệ thật tốt, bởi vì nó là đôi chân anh thấy đẹp nhất khi đứng trên sàn chữ T.
"Nhưng mà...." Đường Ninh vẫn còn hơi do dự.
"Nghe lời." Mặc Đình đẩy cô tới trước mặt người đánh giá: "Cái gì em cũng không cho anh làm vì em, chẳng lẽ mua cho em một phàn bảo hiểm em cũng muốn từ chối luôn hả?"
Đường Ninh bất đắc dĩ, mặc dù hai chân của cô rất đẹp, nhưng hiện tại tiếng tăm của cô không cao, tính ra giá cả cũng không quá quý giá, nghĩ tới chỗ này, Đường Ninh liền tùy anh, mặc cho người đánh giá đo đạc.
Nhưng mà.....Nhà phê bình còn chưa đưa ra giá cả, Mặc Đình liền trực tiếp nói một câu: "Mặc kệ cuối cùng tính ra bao nhiêu tiền, trên cơ sở vốn gốc, tôi đảm bảo định mức tăng lên gấp mười lần."
Nói như vậy....
Vậy đó sẽ trên trăm triệu!
Yên lặng ở một bên là Lâm Vi và chị Long, ngạc nhiên tới nỗi há miệng to bằng quả trứng gà, quan trọng nhất là Mặc Đình không phải vì muốn lăng xê, mà chỉ vì muốn mua một phần bảo vệ cho Đường Ninh mà thôi, sau này mặc kệ hai chân của cô có ngoài ý muốn như thế nào cô đều có thể tới công ty bảo hiểm thu hồi lại.
Đây cũng là quá cưng chiều rồi nhỉ?
Toàn bộ quá trình Đường Ninh không nói gì cả, trong lòng mơ hồ cảm thấy có hơi loạn, nhưng mà cô lại bị Mặc Đình nắm bả vai nói:
"Ở bên trong vòng tròn phức tạp này, khắp nơi đều có thể tràn đầy nguy hiểm và lo lắng, anh cũng không thể cam đoan mười năm hai mươi năm sau, Hải Thụy có còn huy hoàng như bây giờ không, cho nên anh chỉ muốn cố gắng hết sức để em có nhiều phần yên ổn hơn, anh muốn con đường về sau của em đều tràn ngập sự bao bọc."
"Vậy vì sao anh không mua cho mình một phần?" Nước mắt Đường Ninh bỗng nhiên không khống chế được tuôn rơi.
Mặc Đình cúi người, cười nhẹ bên tai của cô rồi nói: "Bởi vì anh không có đôi chân đẹp như em..."
Giờ phút này, bên trong sảnh lớn sáng ngời, nhưng trong mắt Đường Ninh cũng chí có Mặc Đình đang cố gắng vì cô mà không cần báo đáp, cô ôm mục đích mà gả cho anh, nhưng anh chưa hề so đo được mất, còn toàn tâm toàn ý tin tưởng cô.
"Anh có biết anh làm như vậy, sẽ làm em tự phát ra lời thề độc trong lòng không?"
"Cái gì?"
"Đời này cũng không rời khỏi người đàn ông này, ngoại trừ khi em chết." Đường Ninh hết sức cẩn thận nói.
Mặc Đình cười cười, mang theo sự tôn quý và quyến rũ riêng của anh, chỉ cần anh cảm thấy đáng giá, cho dù cố gắng nhiều hay ít anh đều cam tâm tình nguyện, tuyệt đối không hối hận, mà Đường Ninh là người đầu tiên khiến anh cố gắng như vậy mà không cần báo đáp lại....
Thế giới này chính là như vậy, có người chà đạp mình thì cũng có người dâng hiến coi mình như châu ngọc, cho nên bạn vĩnh viễn cũng đừng cần tới thứ đàn ông tệ hại kia, chỉ cần bạn cố gắng xuất sắc lên thì chắc chắn sẽ có người xuất sắc hơn bạn nguyện ý cho bạn cái phần ấm áp kia.
"Hiện tại Đường Ninh đáng quý..." Chị Long tự mình lén nói với Lâm Vi.
"Trên trăm triệu đảm bảo....Cũng có thể mua được Thiên Nghệ rồi."
"Hiện tại suy nghĩ nhiều tới tên tệ bạc kia làm gì, cảm ơn em vì không cần cưới người đó nha." Chị Long chớp mắt vài cái với Lâm Vi:
"Để anh ta ôm cô nàng không biết xấu hổ hạng B kia đi, có thể biến bao xa thì biến..."
"Hàn Vũ Phàm nhất định không nghĩ tới, tại lúc anh ta vắt hết óc để đối phó với Đường Ninh, thì có người đã nguyện ý vì Đường Ninh mà bỏ ra trên trăm triệu tiền bảo hiểm."
......
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook