Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin
-
Chương 148: Không để yên
********
Bên trong cánh cửa.
Phó Thần Thương sắp làm cho chính mình bị thương vì bị va chạm lúc kéo cô gái kia vào trong, sau đó còn bị chính cô gái ấy đánh nên liều mạng ôm cô vào lòng.
An Cửu muốn nổi loạn, liếc mắt nhìn vào bên trong văn phòng quả nhiên còn có một người khác, người đàn ông đó đang trợn mắt há hốc mồm xem cảnh tượng đang diễn ra trước mắt.
Phó Thần Thương rõ ràng đang ôm một cô gái không ngừng vùng vẫy trong vòng tay mà chẳng khác gì một người đang bưng cốc cà phê, vẻ mặt thái độ và giọng nói không có gì thay đổi, “Cám ơn sản xuất Lương dù rất bận rộn nhưng vẫn đến đây một chuyến, nếu không còn vấn đề gì nữa, có thể gọi cho tôi bất cứ lúc nào.”
“Đâu có đâu có, anh Phó đã quá khách sáo rồi. Tôi cũng định chuẩn bị đi rồi.” Lương Văn cố gắng không chú ý đến cô gái quyến rũ hấp dẫn lòng người đang trong vòng tay anh.
“Đi thong thả, hiện tại không thể tiễn anh.” Phó Thần Thương dời một chân, vừa đúng lúc né được đế giày cao gót của An Cửu vừa giẫm xuống.
“Không cần không cần, anh không cần tiễn.”
Lương Văn không hổ danh là người từng trải, tất nhiên có thể xem như không nhìn thấy cảnh Tống An Cửu đang ở trong lòng Phó Thần Thương, nói chuyện vài câu xã giao sau đó đi khỏi, sau đó lại cẩn thận đóng kín cửa phòng, làm cho một cô gái bên ngoài cửa không khỏi lo lắng, Kiều Tang ngay lập tức bổ nhào tới.
“Xin chào! Sản xuất Lương! Xin lỗi đã làm phiền anh, xin hỏi vừa rồi cô gái trong đó thế nào ạ?”
“Chuyện này…”
“Chuyện này cái gì?” Kiều Tang lo lắng hỏi.
Không chỉ có Kiều Tang, nhiều người cũng đang chờ đợi câu trả lời của Lương Văn.
“Chuyện này tốt nhất là tôi không nên trả lời. Ha ha ha…” Lương Văn không chịu nổi ánh mắt bà tám của những người xung quanh, bày ra một bộ mặt bí mật rồi vội vàng rời khỏi chốn thị phi này.
Bên trong cánh cửa.
Phó Thần Thương sắp làm cho chính mình bị thương vì bị va chạm lúc kéo cô gái kia vào trong, sau đó còn bị chính cô gái ấy đánh nên liều mạng ôm cô vào lòng.
An Cửu muốn nổi loạn, liếc mắt nhìn vào bên trong văn phòng quả nhiên còn có một người khác, người đàn ông đó đang trợn mắt há hốc mồm xem cảnh tượng đang diễn ra trước mắt.
Phó Thần Thương rõ ràng đang ôm một cô gái không ngừng vùng vẫy trong vòng tay mà chẳng khác gì một người đang bưng cốc cà phê, vẻ mặt thái độ và giọng nói không có gì thay đổi, “Cám ơn sản xuất Lương dù rất bận rộn nhưng vẫn đến đây một chuyến, nếu không còn vấn đề gì nữa, có thể gọi cho tôi bất cứ lúc nào.”
“Đâu có đâu có, anh Phó đã quá khách sáo rồi. Tôi cũng định chuẩn bị đi rồi.” Lương Văn cố gắng không chú ý đến cô gái quyến rũ hấp dẫn lòng người đang trong vòng tay anh.
“Đi thong thả, hiện tại không thể tiễn anh.” Phó Thần Thương dời một chân, vừa đúng lúc né được đế giày cao gót của An Cửu vừa giẫm xuống.
“Không cần không cần, anh không cần tiễn.”
Lương Văn không hổ danh là người từng trải, tất nhiên có thể xem như không nhìn thấy cảnh Tống An Cửu đang ở trong lòng Phó Thần Thương, nói chuyện vài câu xã giao sau đó đi khỏi, sau đó lại cẩn thận đóng kín cửa phòng, làm cho một cô gái bên ngoài cửa không khỏi lo lắng, Kiều Tang ngay lập tức bổ nhào tới.
“Xin chào! Sản xuất Lương! Xin lỗi đã làm phiền anh, xin hỏi vừa rồi cô gái trong đó thế nào ạ?”
“Chuyện này…”
“Chuyện này cái gì?” Kiều Tang lo lắng hỏi.
Không chỉ có Kiều Tang, nhiều người cũng đang chờ đợi câu trả lời của Lương Văn.
“Chuyện này tốt nhất là tôi không nên trả lời. Ha ha ha…” Lương Văn không chịu nổi ánh mắt bà tám của những người xung quanh, bày ra một bộ mặt bí mật rồi vội vàng rời khỏi chốn thị phi này.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook