Ông Xã Ảnh Đế Mau Vào Trong Chén
-
Chương 91: Cô ấy là của tôi!
Editor: Trịnh Phương _ DĐLQĐ.
Lời này của Đoạn Thấm Nhã vừa nói ra, không khí trong phòng làm việc lần nữa trở nên có chút tế nhị.
An Cẩn Du cảm thụ ánh mắt bắn tới từ bốn hướng, cuống quít cúi đầu, hận không thể đào một cái hố chôn mình ngay tại chỗ. Cô bây giờxem như là tự chuốc lấy họa sao? Cứu mạng với! QAQ
Tô Minh Duệ cũng bị các ghép loạn uyên ương của chị dâu mình làm cho sợ hãi, đối diện đột nhiên bắn tới luồng khí lạnh lẽo của cái chết khiến anh ta cảm giác cả người mình đều sắp bị đâm thành cái sàng, khóc không ra nước mắt nói: "Chị dâu, chị đừng nói lung tung, em cùng cô bé này thuần khiết trong sạch, không hề có một chút quan hệ. Hơn nữa cô ấy đã có bạn trai, chị nói vậy sẽ hại chết em."
"Bạn trai?" Đoạn Thấm Nhã sững sờ, quay đầu liếc mắt nhìn An Cẩn Du, nghi ngờ nói: "Bộ dáng này của cô ấy, cũng không giống như làngười có bạn trai nha."
An Cẩn Du vừa nghe Đoạn Thấm Nhã nói như vậy, trên mặt càng trở nên lúng túng, mà Niếp Quân Hạo ngồi ở bên người cô nghe vậy sắc mặt còn lại đen thêm mấy phần.
Tô Minh Duệ vô cùng hiểu lực chiến đấu của Niếp Quân Hạo thấy thế liền hoảng sợ đến toát mồ hôi lạnh, nói: "Chị dâu, là thật, bạn traingười ta hiện tại còn ngồi ở bên cạnh, chị đừng…"
Đoạn Thấm Nhã hít vào một ngụm khí lạnh, ánh mắt quét qua quét lại ở trên người hai người An Cẩn Du, giật mình không thôi nói: "Thì ra là hai người lại là…"
"Không đúng không đúng!" An Cẩn Du thấy mọi người lần nữa nghi ngờ quan hệ của mình cùng Niếp Quân Hạo, gần như là muốn giải thích theo phản xạ, lại chợt nghe thấy bên cạnh truyền đến một tiếng nói quen thuộc tràn ngập tức giận: "Con lừa ngốc nhỏ."
"Hả?" An Cẩn Du nghe thấy tiếng nói, có chút nghi ngờ quay đầu đi, vừa vặn chống lại cặp mắt đen nhánh mà thâm thúy của Niếp Quân Hạo.
Trước đó cô rõ ràng mặt đối mặt nhìn vào mắt của Niếp Quân Hạo nhiều lần, lại chưa từng có một lần nào giống như bây giờ, đối mặt gần như vậy. Ánh mắt của Niếp Quân Hạo cũng không lớn nhưng lại hẹp dài, đuôi mắt khẽ nhếch mang theo một tia kiêu căng bẩm sinh, hai mắtmàu đen sâu thẳm giống như hai xoáy nước sâu không thấy đáy, làm cho người ta dù thế nào cũng nhìn không thấu ý nghĩ chân thật nơi đáy lòng của chủ nhân đôi mắt này. Di3nda~nl3qu (*)yd0n
Dưới loại ánh nhìn chăm chú lại thâm thúy này, chỉ cần chốc lát, liền rất dễ dàng bị cảm xúc phức tạp ẩn chứa bên trong xoáy nước hoàn toàn kéo vào trong đó, khó có thể tự kềm chế.
Lòng của An Cẩn Du run lên bần bật, có chút không biết làm sao, hỏi một câu: "Niếp Quân Hạo, anh làm gì ưm…"
Lời còn chưa dứt, khuôn mặt tuấn tú vốn đang để sát mặt An Cẩn Du nhanh chóng phóng đại, hai mắt đột nhiên co lại.
Cùng lúc đó, An Cẩn Du chợt cảm thấy trên môi mình giống như bị cái gì đó hung hăng đặt lên, mà cái ót của cô cũng bị một cánh tayrộng rãi lại ấm áp êm ái đỡ lấy, ngăn trở tất cả đường lui.
Một khắc kia, khoảng cách giữa hai người gần trước nay chưa từng có, gần đến nỗi gần như có thể thấy rõ mỗi một lỗ chân lông trên mặtđối phương, gần đến nỗi gần như có thể nghe được tiếng hít thở của nhau, cảm giác mềm mại trên môi, cùng với việc bởi vì kinh ngạc trong một cái chớp mắt kia mà bị vội vã cạy răng ra 垹, sau cùng còn từng chút từng chút bị đoạt đi hô hấp.
Cả đầu An Cẩn Du gần như đều rối thành một đống tương hồ vì thiếu dưỡng khí, cho đến khi rốt cuộc không thể hít thở được không khítrong lành, bên tai còn truyền đến một tiếng trách cứ cùng cười khẽ: "Đồ ngốc, không biết lúc hôn cũng phải hô hấp sao"
An Cẩn Du còn đang ngơ ngẩn cả người, gần như là tỉnh táo lại trong một cái chớp mắt.
Mà đúng lúc này, bên cạnh thật giống như còn ngại không đủ mà truyền đến tiếng thét chói tai thật dài của phụ nữ: "A a a, nụ hôn nóng bỏng tiêu chuẩn, quả thật là nụ hôn nóng bỏng tiêu chuẩn! Người tuổi trẻ bây giờ nha, thật sự là quá nhiệt tình không bị gò bó nha, nào giống thời của chúng ta, nắm tay một chút đều phải tìm một chỗ không người, thật là một chút cũng không biết nể mặt người khác, ôi…"
Nói thì nói như thế, nhưng Đoạn Thấm Nhã trong khoảnh khắc khi hai người hôn nhau kia liền nhanh chóng che cặp mắt tò mò của đứa bé trong ngực, mà mình lại trợn to hai mắt, hoàn toàn thu hết toàn bộ quá trình hai người hôn môi vào đáy mắt, trên mặt lại vẫn mang vẻ hưng phấn kích động không kịp tiêu tan. D%Đ+L_Q/Đ
Tiếng thét chói tai này của Đoạn Thấm Nhã hoàn toàn đè đứt dây cung được gọi là lí trí trong đầu An Cẩn Du, mặt nhỏ đỏ lên, trên đầu nổi gân xanh, nâng tay lên bay vọt đến tát một cái lên mặt Niếp Quân Hạo: "Đáng chết, Niếp Quân Hạo, anh là tên khốn kiếp, đây chính là nụ hôn đầu của tôi đấy!"
Đối với Niếp Quân Hạo đã khôi phục năm thành công lực mà nói, động tác vung tay cho một cái tát này của An Cẩn Du quả thật có thể so với động tác chậm.
Cổ tay Niếp Quân Hạo khẽ đảo, nhẹ nhàng nắm cổ tay An Cẩn Du, dùng sức ôm người vào trong lồng ngực mình, giữ chặt An Cẩn Du đang giãy giụa dễ như trở bàn tay, trên gương mặt tuấn tú vốn căng lên, bởi vì những lời phía sau này của An Cẩn Du mà vẻ mặt lại hiện lên mấy phần đắc ý: "Nụ hôn đầu?"
"Nói nhảm, tôi cũng không phải là anh, tùy tùy tiện tiện cũng có thể hôn môi với người khác!" Hai mắt An Cẩn Du chợt trừng, bởi vì bịNiếp Quân Hạo giữ chặt nên không đánh được mà càng thêm tức giận.
Nào có thể đoán được, ngay sau đó Niếp Quân Hạo lại nói ra một câu khiến cho An Cẩn Du đều sợ ngây người: "Không có người khác, tôi cũng là lần đầu tiên."
"…" An Cẩn Du sững sờ, cả người đều giống như bị sét đánh qua, hoàn toàn cứng ngắc tại chỗ.
Niếp Quân Hạo thừa dịp cơ hội này thành công giữ An Cẩn Du trong ngực để cô không thể động đậy xong, Niếp Quân Hạo từ từ ngẩng đầu lên, vẻ hài lòng mừng rỡ trên mặt kia hoàn toàn biến mất trong một cái chớp mắt, ánh mắt bén nhọn tràn ngập cảnh cáo quét qua Tô Minh Duệ cùng Đoạn Thấm Nhã, từng chữ từng chữ, âm vang có lực nói: "Ít đánh chủ ý lên cô ấy, cô ấy là của tôi!"
"..."
Không khí trong phòng làm việc của tổng giám đốc lần nữa rơi vào một mảnh tĩnh mịch, vậy mà phần tĩnh mịch này cũng không kéo dài được bao lâu, liền bị một tiếng thét chói tai cao vút phá vỡ: "A a a, dục vọng thật là mạnh mẽ, loại đối thoại của tổng giám đốc bá đạo này vậy mà thật sự xuất hiện trong hiện thực hơn nữa còn một chút cũng không khiến người ta cảm thấy không tốt như vậy, thật là làm cho người ta động lòng! Đàn ông ghen quả nhiên là đẹp trai nhất!" d~đ!l+q^^đ
Tô Minh Duệ and (và) Nhan Mặc: "..." Đã nhiều năm như vậy, chị dâu/ cô trẻ vẫn còn hoang dã như vậy mà anh trai/ dượng có thể chịu được cô ấy. Chỉ là chị dâu/ cô nhỏ khen một người đàn ông khác ngay trước mặt chồng mình, thật sự không có chuyện gì sao?!
Chuyện bi kịch nhất trên đời này là khi ngồi trong lòng người yêu lại đưa mắt dán lên trên người tên đàn ông khác, còn khen ngợi đối phương ngay trước mặt của mình, nói đối phương đẹp trai nhất.
Tô Nghị yêu vợ như mạng trước sau như một ẩn ẩn cảm thấy trái tim mình bị ghim một mũi tên, tay phải không thể khống chế đưa tới bên hông của vợ yêu, ôm cả vợ và đứa bé vào trong ngực biểu thị công khai chủ quyền, đáy mắt càng nhanh chóng xẹt qua một tia khói mù tượng trưng cho âm mưu đen tối của mình.
Đàn ông khi ghen đẹp trai nhất sao? Buổi tối ngày hôm nay anh ta nhất định sẽ khiến cô vợ bé nhỏ của sâu sắc trải nghiệm một chút sự kinh khủng khi đàn ông ghen.
Mọi người vây xem liếc mắt nhìn cả nhà hai người Niếp Quân Hạo cùng Tô Nghị ôm nhau thật chặt: "..." Tú ân ái thần mã (*) thật sự là chớp mù mắt chó bọn họ. Các người show ân ái như vậy, có để ý tới cảm thụ của chó độc thân chúng tôi không?
(*) Thần mã: Ngôn ngữ mạng Trung Quốc, nghĩa là “cái gì”, “gì đó”. Editor cảm thấy để nguyên từ hay hơn nên quyết dịnh giữ nguyên là “thần mã”.
Vậy mà mọi người không biết là, thân là nhân vật chính của sự kiện, lòng dạ An Cẩn Du giờ phút này muốn phát điên không hề kém hơn mọi người chút nào. Nụ hôn đầu mất đi trong lúc hồ đồ coi như xong, người phụ nữ kia nói gì mà Niếp Quân Hạo có dục vọng với mình, ghen vì mình. Ý nghĩa này chẳng lẽ là Niếp Quân Hạo có ý với mình?
Lời này của Đoạn Thấm Nhã vừa nói ra, không khí trong phòng làm việc lần nữa trở nên có chút tế nhị.
An Cẩn Du cảm thụ ánh mắt bắn tới từ bốn hướng, cuống quít cúi đầu, hận không thể đào một cái hố chôn mình ngay tại chỗ. Cô bây giờxem như là tự chuốc lấy họa sao? Cứu mạng với! QAQ
Tô Minh Duệ cũng bị các ghép loạn uyên ương của chị dâu mình làm cho sợ hãi, đối diện đột nhiên bắn tới luồng khí lạnh lẽo của cái chết khiến anh ta cảm giác cả người mình đều sắp bị đâm thành cái sàng, khóc không ra nước mắt nói: "Chị dâu, chị đừng nói lung tung, em cùng cô bé này thuần khiết trong sạch, không hề có một chút quan hệ. Hơn nữa cô ấy đã có bạn trai, chị nói vậy sẽ hại chết em."
"Bạn trai?" Đoạn Thấm Nhã sững sờ, quay đầu liếc mắt nhìn An Cẩn Du, nghi ngờ nói: "Bộ dáng này của cô ấy, cũng không giống như làngười có bạn trai nha."
An Cẩn Du vừa nghe Đoạn Thấm Nhã nói như vậy, trên mặt càng trở nên lúng túng, mà Niếp Quân Hạo ngồi ở bên người cô nghe vậy sắc mặt còn lại đen thêm mấy phần.
Tô Minh Duệ vô cùng hiểu lực chiến đấu của Niếp Quân Hạo thấy thế liền hoảng sợ đến toát mồ hôi lạnh, nói: "Chị dâu, là thật, bạn traingười ta hiện tại còn ngồi ở bên cạnh, chị đừng…"
Đoạn Thấm Nhã hít vào một ngụm khí lạnh, ánh mắt quét qua quét lại ở trên người hai người An Cẩn Du, giật mình không thôi nói: "Thì ra là hai người lại là…"
"Không đúng không đúng!" An Cẩn Du thấy mọi người lần nữa nghi ngờ quan hệ của mình cùng Niếp Quân Hạo, gần như là muốn giải thích theo phản xạ, lại chợt nghe thấy bên cạnh truyền đến một tiếng nói quen thuộc tràn ngập tức giận: "Con lừa ngốc nhỏ."
"Hả?" An Cẩn Du nghe thấy tiếng nói, có chút nghi ngờ quay đầu đi, vừa vặn chống lại cặp mắt đen nhánh mà thâm thúy của Niếp Quân Hạo.
Trước đó cô rõ ràng mặt đối mặt nhìn vào mắt của Niếp Quân Hạo nhiều lần, lại chưa từng có một lần nào giống như bây giờ, đối mặt gần như vậy. Ánh mắt của Niếp Quân Hạo cũng không lớn nhưng lại hẹp dài, đuôi mắt khẽ nhếch mang theo một tia kiêu căng bẩm sinh, hai mắtmàu đen sâu thẳm giống như hai xoáy nước sâu không thấy đáy, làm cho người ta dù thế nào cũng nhìn không thấu ý nghĩ chân thật nơi đáy lòng của chủ nhân đôi mắt này. Di3nda~nl3qu (*)yd0n
Dưới loại ánh nhìn chăm chú lại thâm thúy này, chỉ cần chốc lát, liền rất dễ dàng bị cảm xúc phức tạp ẩn chứa bên trong xoáy nước hoàn toàn kéo vào trong đó, khó có thể tự kềm chế.
Lòng của An Cẩn Du run lên bần bật, có chút không biết làm sao, hỏi một câu: "Niếp Quân Hạo, anh làm gì ưm…"
Lời còn chưa dứt, khuôn mặt tuấn tú vốn đang để sát mặt An Cẩn Du nhanh chóng phóng đại, hai mắt đột nhiên co lại.
Cùng lúc đó, An Cẩn Du chợt cảm thấy trên môi mình giống như bị cái gì đó hung hăng đặt lên, mà cái ót của cô cũng bị một cánh tayrộng rãi lại ấm áp êm ái đỡ lấy, ngăn trở tất cả đường lui.
Một khắc kia, khoảng cách giữa hai người gần trước nay chưa từng có, gần đến nỗi gần như có thể thấy rõ mỗi một lỗ chân lông trên mặtđối phương, gần đến nỗi gần như có thể nghe được tiếng hít thở của nhau, cảm giác mềm mại trên môi, cùng với việc bởi vì kinh ngạc trong một cái chớp mắt kia mà bị vội vã cạy răng ra 垹, sau cùng còn từng chút từng chút bị đoạt đi hô hấp.
Cả đầu An Cẩn Du gần như đều rối thành một đống tương hồ vì thiếu dưỡng khí, cho đến khi rốt cuộc không thể hít thở được không khítrong lành, bên tai còn truyền đến một tiếng trách cứ cùng cười khẽ: "Đồ ngốc, không biết lúc hôn cũng phải hô hấp sao"
An Cẩn Du còn đang ngơ ngẩn cả người, gần như là tỉnh táo lại trong một cái chớp mắt.
Mà đúng lúc này, bên cạnh thật giống như còn ngại không đủ mà truyền đến tiếng thét chói tai thật dài của phụ nữ: "A a a, nụ hôn nóng bỏng tiêu chuẩn, quả thật là nụ hôn nóng bỏng tiêu chuẩn! Người tuổi trẻ bây giờ nha, thật sự là quá nhiệt tình không bị gò bó nha, nào giống thời của chúng ta, nắm tay một chút đều phải tìm một chỗ không người, thật là một chút cũng không biết nể mặt người khác, ôi…"
Nói thì nói như thế, nhưng Đoạn Thấm Nhã trong khoảnh khắc khi hai người hôn nhau kia liền nhanh chóng che cặp mắt tò mò của đứa bé trong ngực, mà mình lại trợn to hai mắt, hoàn toàn thu hết toàn bộ quá trình hai người hôn môi vào đáy mắt, trên mặt lại vẫn mang vẻ hưng phấn kích động không kịp tiêu tan. D%Đ+L_Q/Đ
Tiếng thét chói tai này của Đoạn Thấm Nhã hoàn toàn đè đứt dây cung được gọi là lí trí trong đầu An Cẩn Du, mặt nhỏ đỏ lên, trên đầu nổi gân xanh, nâng tay lên bay vọt đến tát một cái lên mặt Niếp Quân Hạo: "Đáng chết, Niếp Quân Hạo, anh là tên khốn kiếp, đây chính là nụ hôn đầu của tôi đấy!"
Đối với Niếp Quân Hạo đã khôi phục năm thành công lực mà nói, động tác vung tay cho một cái tát này của An Cẩn Du quả thật có thể so với động tác chậm.
Cổ tay Niếp Quân Hạo khẽ đảo, nhẹ nhàng nắm cổ tay An Cẩn Du, dùng sức ôm người vào trong lồng ngực mình, giữ chặt An Cẩn Du đang giãy giụa dễ như trở bàn tay, trên gương mặt tuấn tú vốn căng lên, bởi vì những lời phía sau này của An Cẩn Du mà vẻ mặt lại hiện lên mấy phần đắc ý: "Nụ hôn đầu?"
"Nói nhảm, tôi cũng không phải là anh, tùy tùy tiện tiện cũng có thể hôn môi với người khác!" Hai mắt An Cẩn Du chợt trừng, bởi vì bịNiếp Quân Hạo giữ chặt nên không đánh được mà càng thêm tức giận.
Nào có thể đoán được, ngay sau đó Niếp Quân Hạo lại nói ra một câu khiến cho An Cẩn Du đều sợ ngây người: "Không có người khác, tôi cũng là lần đầu tiên."
"…" An Cẩn Du sững sờ, cả người đều giống như bị sét đánh qua, hoàn toàn cứng ngắc tại chỗ.
Niếp Quân Hạo thừa dịp cơ hội này thành công giữ An Cẩn Du trong ngực để cô không thể động đậy xong, Niếp Quân Hạo từ từ ngẩng đầu lên, vẻ hài lòng mừng rỡ trên mặt kia hoàn toàn biến mất trong một cái chớp mắt, ánh mắt bén nhọn tràn ngập cảnh cáo quét qua Tô Minh Duệ cùng Đoạn Thấm Nhã, từng chữ từng chữ, âm vang có lực nói: "Ít đánh chủ ý lên cô ấy, cô ấy là của tôi!"
"..."
Không khí trong phòng làm việc của tổng giám đốc lần nữa rơi vào một mảnh tĩnh mịch, vậy mà phần tĩnh mịch này cũng không kéo dài được bao lâu, liền bị một tiếng thét chói tai cao vút phá vỡ: "A a a, dục vọng thật là mạnh mẽ, loại đối thoại của tổng giám đốc bá đạo này vậy mà thật sự xuất hiện trong hiện thực hơn nữa còn một chút cũng không khiến người ta cảm thấy không tốt như vậy, thật là làm cho người ta động lòng! Đàn ông ghen quả nhiên là đẹp trai nhất!" d~đ!l+q^^đ
Tô Minh Duệ and (và) Nhan Mặc: "..." Đã nhiều năm như vậy, chị dâu/ cô trẻ vẫn còn hoang dã như vậy mà anh trai/ dượng có thể chịu được cô ấy. Chỉ là chị dâu/ cô nhỏ khen một người đàn ông khác ngay trước mặt chồng mình, thật sự không có chuyện gì sao?!
Chuyện bi kịch nhất trên đời này là khi ngồi trong lòng người yêu lại đưa mắt dán lên trên người tên đàn ông khác, còn khen ngợi đối phương ngay trước mặt của mình, nói đối phương đẹp trai nhất.
Tô Nghị yêu vợ như mạng trước sau như một ẩn ẩn cảm thấy trái tim mình bị ghim một mũi tên, tay phải không thể khống chế đưa tới bên hông của vợ yêu, ôm cả vợ và đứa bé vào trong ngực biểu thị công khai chủ quyền, đáy mắt càng nhanh chóng xẹt qua một tia khói mù tượng trưng cho âm mưu đen tối của mình.
Đàn ông khi ghen đẹp trai nhất sao? Buổi tối ngày hôm nay anh ta nhất định sẽ khiến cô vợ bé nhỏ của sâu sắc trải nghiệm một chút sự kinh khủng khi đàn ông ghen.
Mọi người vây xem liếc mắt nhìn cả nhà hai người Niếp Quân Hạo cùng Tô Nghị ôm nhau thật chặt: "..." Tú ân ái thần mã (*) thật sự là chớp mù mắt chó bọn họ. Các người show ân ái như vậy, có để ý tới cảm thụ của chó độc thân chúng tôi không?
(*) Thần mã: Ngôn ngữ mạng Trung Quốc, nghĩa là “cái gì”, “gì đó”. Editor cảm thấy để nguyên từ hay hơn nên quyết dịnh giữ nguyên là “thần mã”.
Vậy mà mọi người không biết là, thân là nhân vật chính của sự kiện, lòng dạ An Cẩn Du giờ phút này muốn phát điên không hề kém hơn mọi người chút nào. Nụ hôn đầu mất đi trong lúc hồ đồ coi như xong, người phụ nữ kia nói gì mà Niếp Quân Hạo có dục vọng với mình, ghen vì mình. Ý nghĩa này chẳng lẽ là Niếp Quân Hạo có ý với mình?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook