Ông Xã Ảnh Đế Mau Vào Trong Chén
-
Chương 60: Hóa ra là một nhân yêu (*)
(*) Nhân yêu: Người đồng tính.
Editor: Trịnh Phương.
Đúng như lời nói của Nhan Mặc nói, trong vòng tròn này, có mắt không tròng, đắc tội người không nên đắc tội đáng sợ hơn nhiều so với bất cứ chuyện gì.
Bởi vì trước đó Phương Vũ gây chuyện với người đại diện của gã cùng Niếp Quân Hạo, sau đó lại vì những ký giả này đột nhiên xông tới mà mất đi cơ hội dạy dỗ Niếp Quân Hạo ngay tại chỗ, khi trở về lập tức muốn xả giận.
Các ký giả vừa rời khỏi, Phương Vũ lập tức gọi điện thoại cho kim chủ phú bà của gã, nói liền một mạch tất cả mọi chuyện xảy ra với chính mình trong ngày hôm nay, cuối cùng vẫn không quên oan ức oán trách.
Người ở đầu bên kia điện thoại hiển nhiên là rất nhân nhượng với gã, ngay từ đầu đã dùng lời nói nhỏ nhẹ dụ dỗ, mặc dù khi nghe tới Tô thị thì dừng một hồi lâu, nhưng sau đó lại vẫn khéo léo lựa lời dụ dỗ gã, nói với gã rằng về sau sẽ tìm cho gã một người đại diện khác, điều này khiến cho tâm tình của Phương Vũ tốt hơn không ít.
Sau khi cúp điện thoại, Phương Vũ còn nghĩ, nếu Niếp Quân Hạo cũng là người mới của Tinh Thành, vậy sau này có rất nhiều cơ hội gặp lại được anh, đến lúc đó mình sẽ dạy dỗ anh ta thật tốt, để anh ta biết được hậu quả khi đã đắc tội với mình, không cần quá vội.
Vậy mà, lần này Phương Vũ cũng phải chịu tổn thất rất lớn. Từ sau ngày đó, các loại thông báo, quảng cáo, thậm chí còn phim điện ảnh và truyền hình đã dự định kí hợp đồng với gã đều bất tri bất giác giảm bớt hơn nửa. Đợi đến khi gã cảm thấy có điều không đúng, thì công ty đã không cho gã nhận công tác mới trong một thời gian dài, hơn nữa còn chuẩn bị thu hồi người đại diện.
Phát hiện điểm này, lòng Phương Vũ nóng như lửa đốt, muốn chạy đi tìm người quản lý cấp cao của công ty, nhưng bị báo cho biết những người đó đều rất bận, không rảnh để gặp gã. Trong tuyệt lộ (*), gã lần nữa gọi điện thoại tìm kiếm sự cứu trợ từ kim chủ của mình, lại liên tiếp gọi mười cuộc mà cũng không có người nhận, cuộc gọi cuối cùng thậm chí biến thành số không tồn tại.
(*) Tuyệt lộ: bước đường cùng.
Phương Vũ thế mới ý thức được rằng có thể là bản thân đã gây đại họa, đắc tội với người không nên đắc tội mà không biết, lúc này mới bước lên con đường lạnh băng không có lối thoát tàn nhẫn nhất với nghệ sĩ.
Những chuyện xảy ra với Phương Vũ này, An Cẩn Du cùng Niếp Quân Hạo đương nhiên không biết.
Ba ngày kế tiếp, không có việc gì làm, An Cẩn Du cùng Niếp Quân Hạo liền nhàn nhã ở trong nhà chờ thông tin từ Tô Minh Duệ, mà cùng lúc đó, cuộc sống ở chung của bọn họ rốt cuộc cũng được cải thiện hơn, ít nhất là sẽ không xảy ra chuyện hơi chút là lại ra tay với nhau như trước nữa.
Dĩ nhiên, An Cẩn Du cũng không phải là cả ngày đều ở nhà đợi. Hôm nay cô không có việc làm, cả ngày chỉ ở không, cảm thấy vô cùng bức bối, cho nên liền chạy tới nhà Kỷ An An để cải thiện bữa ăn cho cô ấy, thỉnh thoảng còn đi tới chỗ của Diệp Sơ Tình một chút, nhưng không ở lại lâu. Di*endan)le$q*uy%don
Tuy nói Diệp Sơ Tình ở tương đối gần, nhưng hiện tại cô ấy cũng không phải chỉ có một mình, không thể tùy tiện tới nhà người ta làm kỳ đà cản mũi, quấy nhiễu thế giới hai người của nhà bọn họ, An Cẩn Du vẫn tự ý thức được điều này.
Mấy ngày nay được sống dễ chịu khác thường, An Cẩn Du không phát hiện ra rằng khi cô thường xuyên ra cửa đi lại trong mấy ngày nay, một người khác trong nhà đã dần dần thích ứng với cuộc sống hiện đại, hơn nữa còn thường xuyên thừa dịp cô đi ra ngoài hoặc là lúc cô ngủ mà vận công chữa thương hoặc trộm dùng chiếc laptop nhỏ của cô để bổ sung kiến thức về thế giới này.
Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủ,Giáo chủ đại nhân đã xảy ra lần lột xác mà người bình thường khó có thể tưởng tượng được, ngay sau đó, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn sau lưng An Cẩn Du cũng chuyển từ tìm tòi, nghiên cứu, nghi ngờ của ban đầu trở thành vô cùng có tính xâm lược. Còn An Cẩn Du hoàn toàn không hề có cảm giác về tất cả chuyện này cũng vì vậy mà định ra số phận bị lấn áp đầy bi kịch của cô về sau.
Ba ngày sau, Tô Minh Duệ quả nhiên gọi điện thoại tới đúng hẹn, nói với hai người chuyện đã làm xong chứng minh thư, hai người có thể tới ngay bây giờ. Trái tim treo cao của An Cẩn Du trong mấy ngày lúc này mới coi như hạ xuống.
Làm người đại diện chủ chốt của Tinh Thành, hiệu suất làm việc của Tô Minh Duệ cũng không phải là cao bình thường. Ngày hôm sau, hai người An Cẩn Du liền nhận được cuộc gọi thứ hai của anh ta, nói anh ta vừa nhận một quảng cáo cho Niếp Quân Hạo, bảo An Cẩn Du lập tức đưa Niếp Quân Hạo qua, anh ta đã sắp xếp nhà tạo mẫu ngự dụng (*) xong xuôi rồi.
(*) Ngự dụng: Vật vua dùng. Chắc cách gọi “nhà tạo mẫu ngự dụng” này là để chỉ những nhà tạo mẫu tài giỏi mà chỉ những người ‘tai to mặt lớn’ mới mời được.
Nhà tạo mẫu ngự dụng, giống như tên, chính là một người tạo mẫu dành riêng cho nghệ sĩ. Nhà tạo mẫu có thể mang hai chữ “ngự dụng” đều là người vô cùng có tài hoa trong lĩnh vực tạo hình, mà bình thường, có thể mời được người như vậy làm nhà tạo mẫu dành riêng cho mình thì cũng chỉ có những nghệ sĩ nổi danh. Niếp Quân Hạo chỉ là một người không tính là người mới của làng giải trí, vậy mà Tô Minh Duệ đã đặc biệt mời một nhân vật như vậy hóa trang cho anh, đủ thấy anh ta coi trọng Niếp Quân Hạo như thế nào.
An Cẩn Du biết nhưng người có thành tích cao trong một lĩnh vực nào đó thường có tính cách không giống người bình thường, cho nên trước khi nhìn thấy nhà tạo mẫu này, cô đã nghe Tô Minh Duệ không ngừng khoe khoang rằng người nọ tài giỏi như thế nào, giành được bao nhiêu giải thưởng quốc tế. Từ lúc đó cô đã bắt đầu không ngừng mơ mộng tới hình tượng của người nọ rồi. Di([email protected])eQu9yd0n
Nhưng sự thật chứng minh, năng lực YY (*) của An Cẩn Du vẫn còn quá kém. Trong chớp mắt khi nhìn thấy nhà tạo mẫu thời thượng được yêu thích nhất, nhân vật nổi tiếng quốc tế này, An Cẩn Du chỉ muốn rống to một câu: Dựa vào, ai tới nói cho tôi biết, người một đầu tóc dài mào gà xanh xanh đỏ đỏ, khuôn mặt trắng tới nỗi có thể không cần trang điểm đã có thể biểu diễn The Ring (*), quan trọng nhất là khi giơ tay nhấc chân tận mang theo một mùi hương hỗn loạn kì lạ, chỉ cần duỗi tay ra thì nhất định sẽ là Lan Hoa chỉ mất hồn. Rốt cuộc là người bị bệnh thần kinh ở bệnh viện nào lén chạy ra ngoài vậy!?
(*) The Ring (Còn có tên “Vòng tròn định mệnh”): Đây là một bộ phim kinh dị tâm linh sản xuất năm2002, được làm lại từ phim Ring của Nhật Bản năm 1998 (hay còn gọi là Ringu). Cả hai bộ phim đều dựa theo cuốn tiểu thuyếtRing - Vòng tròn ác nghiệt của Koji Suzuki. Bộ phim được đạo diễn bởi Gore Verbinski với các diễn viên chính Naomi Watts vàMartin Henderson. Bộ phim xếp thứ 20 trong top 100 khoảnh khắc kinh dị nhất mọi thời đại của kênh truyền hình cáp Bravo.
Không đợi An Cẩn Du lấy lại tinh thần từ trong cơn khiếp sợ, hai mắt của người đàn ông kia vậy mà bỗng sáng rực lên giống như đèn pha, trực tiếp bổ nhào tới chỗ mình, tại lúc tất cả mọi người kinh ngạc nhìn soi mói mà chộp ngay lấy tay của mình, kích động nói: "Cô chính là người mới khiến A Duệ cố ý tìm người ta tới giúp sao? Không hổ là người A Duệ nhìn trúng, đúng là rất hoàn mỹ! Qua đây nhanh lên, để người ta tận tình thay da đổi thịt cho cô."
"…" Quý ông này, anh bị bệnh đục tinh thể sao? Người hoàn mỹ chân chính đang đứng bên cạnh tôi, anh không có việc gì lại bổ nhào lên người ta làm gì?! Không thấy người bên cạnh đều đã nhìn sang đây sao?
Cả người An Cẩn Du cứng ngắc cười khan hai tiếng: "Quý ngài này, ngài hiểu lầm. Tôi chỉ là một trợ lý, người cần ngài hóa trang là vị bên cạnh tôi."
Hiển nhiên là Tô Minh Duệ cũng bị biến cố bất thình lình này dọa sợ, nghe được lời nói của An Cẩn Du thì mới xem như phục hồi tinh thần lại, vội hoà giải nói: "Đúng vậy đúng vậy. Alie, nghệ sĩ tôi đưa tới phải là người bên cạnh này mới đúng."
Alie ngẩn ra, lúc này mới lưu luyến đưa mắt từ trên người An Cẩn Du rời đến trên người Niếp Quân Hạo, hai mắt vừa sáng lên, cũng không thấy có cảm giác mãnh liệt khi nhìn An Cẩn Du: "Người này không tồi. A Duệ, lần này anh thật đúng là nhặt được báu vật nha, khó trách anh lại gọi tôi trở về từ nước ngoài gấp như vậy."
Niếp Quân Hạo cũng không có chút xíu ấn tượng tốt đẹp nào đối với người đàn ông có sức cám dỗ, lần đầu tiên gặp mặt liền trực tiếp nhào tới thân thiết còn nắm tay An Cẩn Du này. Anh bước nhanh về phía trước, đánh rụng bàn tay quấy rối đang nắm lấy tay An Cẩn Du của Alie, lôi An Cẩn Du ra sau lưng mình. Di*end$anl&e!qu*yd_on
Cùng lúc đó, ánh mắt Niếp Quân Hạo hơi có vẻ lạnh lẽo bắt đầu nhanh chóng tuần tra trên người của người này. Tóc thật dài, đàn ông, có sức cám dỗ, mắc cỡ ngại ngùng như phụ nữ, người như thế được gọi là gì nhỉ?
Niếp Quân Hạo chợt hồi tưởng lại lời An Cẩn Du đã nói với mình khi ở tiệm cắt tóc lúc trước, vào lúc tất cả mọi người chưa kịp phản ứng, khạc ra một câu: "Hóa ra là một nhân yêu."
Alie cùng Tô Minh Duệ: "..."
Quần chúng vây xem: "..."
An Cẩn Du: "..."
Editor: Trịnh Phương.
Đúng như lời nói của Nhan Mặc nói, trong vòng tròn này, có mắt không tròng, đắc tội người không nên đắc tội đáng sợ hơn nhiều so với bất cứ chuyện gì.
Bởi vì trước đó Phương Vũ gây chuyện với người đại diện của gã cùng Niếp Quân Hạo, sau đó lại vì những ký giả này đột nhiên xông tới mà mất đi cơ hội dạy dỗ Niếp Quân Hạo ngay tại chỗ, khi trở về lập tức muốn xả giận.
Các ký giả vừa rời khỏi, Phương Vũ lập tức gọi điện thoại cho kim chủ phú bà của gã, nói liền một mạch tất cả mọi chuyện xảy ra với chính mình trong ngày hôm nay, cuối cùng vẫn không quên oan ức oán trách.
Người ở đầu bên kia điện thoại hiển nhiên là rất nhân nhượng với gã, ngay từ đầu đã dùng lời nói nhỏ nhẹ dụ dỗ, mặc dù khi nghe tới Tô thị thì dừng một hồi lâu, nhưng sau đó lại vẫn khéo léo lựa lời dụ dỗ gã, nói với gã rằng về sau sẽ tìm cho gã một người đại diện khác, điều này khiến cho tâm tình của Phương Vũ tốt hơn không ít.
Sau khi cúp điện thoại, Phương Vũ còn nghĩ, nếu Niếp Quân Hạo cũng là người mới của Tinh Thành, vậy sau này có rất nhiều cơ hội gặp lại được anh, đến lúc đó mình sẽ dạy dỗ anh ta thật tốt, để anh ta biết được hậu quả khi đã đắc tội với mình, không cần quá vội.
Vậy mà, lần này Phương Vũ cũng phải chịu tổn thất rất lớn. Từ sau ngày đó, các loại thông báo, quảng cáo, thậm chí còn phim điện ảnh và truyền hình đã dự định kí hợp đồng với gã đều bất tri bất giác giảm bớt hơn nửa. Đợi đến khi gã cảm thấy có điều không đúng, thì công ty đã không cho gã nhận công tác mới trong một thời gian dài, hơn nữa còn chuẩn bị thu hồi người đại diện.
Phát hiện điểm này, lòng Phương Vũ nóng như lửa đốt, muốn chạy đi tìm người quản lý cấp cao của công ty, nhưng bị báo cho biết những người đó đều rất bận, không rảnh để gặp gã. Trong tuyệt lộ (*), gã lần nữa gọi điện thoại tìm kiếm sự cứu trợ từ kim chủ của mình, lại liên tiếp gọi mười cuộc mà cũng không có người nhận, cuộc gọi cuối cùng thậm chí biến thành số không tồn tại.
(*) Tuyệt lộ: bước đường cùng.
Phương Vũ thế mới ý thức được rằng có thể là bản thân đã gây đại họa, đắc tội với người không nên đắc tội mà không biết, lúc này mới bước lên con đường lạnh băng không có lối thoát tàn nhẫn nhất với nghệ sĩ.
Những chuyện xảy ra với Phương Vũ này, An Cẩn Du cùng Niếp Quân Hạo đương nhiên không biết.
Ba ngày kế tiếp, không có việc gì làm, An Cẩn Du cùng Niếp Quân Hạo liền nhàn nhã ở trong nhà chờ thông tin từ Tô Minh Duệ, mà cùng lúc đó, cuộc sống ở chung của bọn họ rốt cuộc cũng được cải thiện hơn, ít nhất là sẽ không xảy ra chuyện hơi chút là lại ra tay với nhau như trước nữa.
Dĩ nhiên, An Cẩn Du cũng không phải là cả ngày đều ở nhà đợi. Hôm nay cô không có việc làm, cả ngày chỉ ở không, cảm thấy vô cùng bức bối, cho nên liền chạy tới nhà Kỷ An An để cải thiện bữa ăn cho cô ấy, thỉnh thoảng còn đi tới chỗ của Diệp Sơ Tình một chút, nhưng không ở lại lâu. Di*endan)le$q*uy%don
Tuy nói Diệp Sơ Tình ở tương đối gần, nhưng hiện tại cô ấy cũng không phải chỉ có một mình, không thể tùy tiện tới nhà người ta làm kỳ đà cản mũi, quấy nhiễu thế giới hai người của nhà bọn họ, An Cẩn Du vẫn tự ý thức được điều này.
Mấy ngày nay được sống dễ chịu khác thường, An Cẩn Du không phát hiện ra rằng khi cô thường xuyên ra cửa đi lại trong mấy ngày nay, một người khác trong nhà đã dần dần thích ứng với cuộc sống hiện đại, hơn nữa còn thường xuyên thừa dịp cô đi ra ngoài hoặc là lúc cô ngủ mà vận công chữa thương hoặc trộm dùng chiếc laptop nhỏ của cô để bổ sung kiến thức về thế giới này.
Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủ,Giáo chủ đại nhân đã xảy ra lần lột xác mà người bình thường khó có thể tưởng tượng được, ngay sau đó, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn sau lưng An Cẩn Du cũng chuyển từ tìm tòi, nghiên cứu, nghi ngờ của ban đầu trở thành vô cùng có tính xâm lược. Còn An Cẩn Du hoàn toàn không hề có cảm giác về tất cả chuyện này cũng vì vậy mà định ra số phận bị lấn áp đầy bi kịch của cô về sau.
Ba ngày sau, Tô Minh Duệ quả nhiên gọi điện thoại tới đúng hẹn, nói với hai người chuyện đã làm xong chứng minh thư, hai người có thể tới ngay bây giờ. Trái tim treo cao của An Cẩn Du trong mấy ngày lúc này mới coi như hạ xuống.
Làm người đại diện chủ chốt của Tinh Thành, hiệu suất làm việc của Tô Minh Duệ cũng không phải là cao bình thường. Ngày hôm sau, hai người An Cẩn Du liền nhận được cuộc gọi thứ hai của anh ta, nói anh ta vừa nhận một quảng cáo cho Niếp Quân Hạo, bảo An Cẩn Du lập tức đưa Niếp Quân Hạo qua, anh ta đã sắp xếp nhà tạo mẫu ngự dụng (*) xong xuôi rồi.
(*) Ngự dụng: Vật vua dùng. Chắc cách gọi “nhà tạo mẫu ngự dụng” này là để chỉ những nhà tạo mẫu tài giỏi mà chỉ những người ‘tai to mặt lớn’ mới mời được.
Nhà tạo mẫu ngự dụng, giống như tên, chính là một người tạo mẫu dành riêng cho nghệ sĩ. Nhà tạo mẫu có thể mang hai chữ “ngự dụng” đều là người vô cùng có tài hoa trong lĩnh vực tạo hình, mà bình thường, có thể mời được người như vậy làm nhà tạo mẫu dành riêng cho mình thì cũng chỉ có những nghệ sĩ nổi danh. Niếp Quân Hạo chỉ là một người không tính là người mới của làng giải trí, vậy mà Tô Minh Duệ đã đặc biệt mời một nhân vật như vậy hóa trang cho anh, đủ thấy anh ta coi trọng Niếp Quân Hạo như thế nào.
An Cẩn Du biết nhưng người có thành tích cao trong một lĩnh vực nào đó thường có tính cách không giống người bình thường, cho nên trước khi nhìn thấy nhà tạo mẫu này, cô đã nghe Tô Minh Duệ không ngừng khoe khoang rằng người nọ tài giỏi như thế nào, giành được bao nhiêu giải thưởng quốc tế. Từ lúc đó cô đã bắt đầu không ngừng mơ mộng tới hình tượng của người nọ rồi. Di([email protected])eQu9yd0n
Nhưng sự thật chứng minh, năng lực YY (*) của An Cẩn Du vẫn còn quá kém. Trong chớp mắt khi nhìn thấy nhà tạo mẫu thời thượng được yêu thích nhất, nhân vật nổi tiếng quốc tế này, An Cẩn Du chỉ muốn rống to một câu: Dựa vào, ai tới nói cho tôi biết, người một đầu tóc dài mào gà xanh xanh đỏ đỏ, khuôn mặt trắng tới nỗi có thể không cần trang điểm đã có thể biểu diễn The Ring (*), quan trọng nhất là khi giơ tay nhấc chân tận mang theo một mùi hương hỗn loạn kì lạ, chỉ cần duỗi tay ra thì nhất định sẽ là Lan Hoa chỉ mất hồn. Rốt cuộc là người bị bệnh thần kinh ở bệnh viện nào lén chạy ra ngoài vậy!?
(*) The Ring (Còn có tên “Vòng tròn định mệnh”): Đây là một bộ phim kinh dị tâm linh sản xuất năm2002, được làm lại từ phim Ring của Nhật Bản năm 1998 (hay còn gọi là Ringu). Cả hai bộ phim đều dựa theo cuốn tiểu thuyếtRing - Vòng tròn ác nghiệt của Koji Suzuki. Bộ phim được đạo diễn bởi Gore Verbinski với các diễn viên chính Naomi Watts vàMartin Henderson. Bộ phim xếp thứ 20 trong top 100 khoảnh khắc kinh dị nhất mọi thời đại của kênh truyền hình cáp Bravo.
Không đợi An Cẩn Du lấy lại tinh thần từ trong cơn khiếp sợ, hai mắt của người đàn ông kia vậy mà bỗng sáng rực lên giống như đèn pha, trực tiếp bổ nhào tới chỗ mình, tại lúc tất cả mọi người kinh ngạc nhìn soi mói mà chộp ngay lấy tay của mình, kích động nói: "Cô chính là người mới khiến A Duệ cố ý tìm người ta tới giúp sao? Không hổ là người A Duệ nhìn trúng, đúng là rất hoàn mỹ! Qua đây nhanh lên, để người ta tận tình thay da đổi thịt cho cô."
"…" Quý ông này, anh bị bệnh đục tinh thể sao? Người hoàn mỹ chân chính đang đứng bên cạnh tôi, anh không có việc gì lại bổ nhào lên người ta làm gì?! Không thấy người bên cạnh đều đã nhìn sang đây sao?
Cả người An Cẩn Du cứng ngắc cười khan hai tiếng: "Quý ngài này, ngài hiểu lầm. Tôi chỉ là một trợ lý, người cần ngài hóa trang là vị bên cạnh tôi."
Hiển nhiên là Tô Minh Duệ cũng bị biến cố bất thình lình này dọa sợ, nghe được lời nói của An Cẩn Du thì mới xem như phục hồi tinh thần lại, vội hoà giải nói: "Đúng vậy đúng vậy. Alie, nghệ sĩ tôi đưa tới phải là người bên cạnh này mới đúng."
Alie ngẩn ra, lúc này mới lưu luyến đưa mắt từ trên người An Cẩn Du rời đến trên người Niếp Quân Hạo, hai mắt vừa sáng lên, cũng không thấy có cảm giác mãnh liệt khi nhìn An Cẩn Du: "Người này không tồi. A Duệ, lần này anh thật đúng là nhặt được báu vật nha, khó trách anh lại gọi tôi trở về từ nước ngoài gấp như vậy."
Niếp Quân Hạo cũng không có chút xíu ấn tượng tốt đẹp nào đối với người đàn ông có sức cám dỗ, lần đầu tiên gặp mặt liền trực tiếp nhào tới thân thiết còn nắm tay An Cẩn Du này. Anh bước nhanh về phía trước, đánh rụng bàn tay quấy rối đang nắm lấy tay An Cẩn Du của Alie, lôi An Cẩn Du ra sau lưng mình. Di*end$anl&e!qu*yd_on
Cùng lúc đó, ánh mắt Niếp Quân Hạo hơi có vẻ lạnh lẽo bắt đầu nhanh chóng tuần tra trên người của người này. Tóc thật dài, đàn ông, có sức cám dỗ, mắc cỡ ngại ngùng như phụ nữ, người như thế được gọi là gì nhỉ?
Niếp Quân Hạo chợt hồi tưởng lại lời An Cẩn Du đã nói với mình khi ở tiệm cắt tóc lúc trước, vào lúc tất cả mọi người chưa kịp phản ứng, khạc ra một câu: "Hóa ra là một nhân yêu."
Alie cùng Tô Minh Duệ: "..."
Quần chúng vây xem: "..."
An Cẩn Du: "..."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook