Tấm thảm đỏ thẫm trải dài từ hội trường rộng lớn kéo dài vào trong phòng, không khí ồn ào vui mừng, một rừng hoa hồng vừa được nhập khẩu vào buổi sáng hé ra những nụ hoa xinh đẹp động lòng người qua bàn tay khéo léo của các nghệ sư làm cho không khí tràn ngập sự ấm áp lãng mạn, những chùm hoa nhỏ kết thành hình cầu rực rỡ, ánh sáng trên những ngọn nến lay động, màu sắc sáng lạn lại không kém phần sang trọng và rực rỡ…… Tùy ý có thể thấy được tâm tư khéo léo, làm cho tiệc cưới đêm nay tràn đầy hạnh phúc ngọt ngào vui sướng.

Trong phòng nghỉ, đảm nhiệm vai trò phụ dâu Lực Tử Quyên đang giúp Thương Hải Tình chỉnh lại đồ cưới, một đống tân khách muốn nhìn dung nhan của cô dâu liền khẩn cấp chen vào không gian nhỏ hẹp này, mọi người phía sau tiếp trước tranh giành muốn cùng cô dâu chụp ảnh chung, Thương Hải Tình chuyên trách đảm nhiệm vai trò ‘người mẫu’ nguyên cả một ngày, chỉ phải rất kiên nhẫn mà gượng cười cùng chụp ảnh chung.

Ngoài cửa chú rể đang tự mình vội vàng nghênh đón các tân khách, hồn nhiên không biết trong phòng nghỉ đang xảy ra một tình huống chưa bao giờ có, chờ anh nhớ tới có một số chuyện muốn nói cùng Thương Hải Tình, muốn dặn dò cô tranh thủ thời gian trước tiệc cưới ăn chút gì dằn bụng (quá tâm lý), từ xa, đã bị đám người tấp nập phía trước làm cho bất ngờ vội nhanh chân đi lại.

Anh thuận miệng nhìn người đàn ông cao gầy đang đứng trước mặt mình, vất vả tham đầu tham não hỏi người em họ:“Phát sinh chuyện gì, vì sao nhiều người như vậy đều chen chúc tại nơi này?”

Người đằng trước cũng không quay đầu lại,“Anh Quang Hàn nói muốn đến hỏi thăm làm quen chị dâu một chút, thuận tiện an ủi một chút thụ hại giả.”

“Bên trong có cái gì thụ hại giả?”( nghe là biết không có ý tốt rồi)

Còn có thể là cái gì, đương nhiên là cô dâu mới a, gả cho Lỗi ca làm lão bà, còn chưa đủ thảm sao?”

Suất khí bức người, khuôn mặt tuấn tú chợt biến đen, Hàn Quang Lỗi lạnh lùng nhếch khóe miệng, trên trán gân xanh ẩn ẩn nhảy lên, vươn tay nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai của tên em họ.

“Đừng vuốt, tôi thật vất vả mới hóng được vị trí này.” Hắn hất bàn tay vướng víu trên vai xuống. (cỏ thấy đám người này thật nhiều chuyện nên dùng từ hóng là phù hợp nhất, hehe)

“Hàn, Quang, Vĩ!” Anh đè thấp tiếng nói, dùng âm thanh lạnh lùng có thể so sánh với chuông lên tiếng.

Bỗng nhiên quay đầu, Hàn Quang Vĩ sắc mặt gần như xanh mét nhìn thấy đại đường ca, bàn chân nhấc thời muốn bỏ chạy.

“Gả cho ta thật tệ sao? Chết tiệt Hàn Quang Hàn, ta thật muốn nhìn kỹ ngươi đang muốn giở trò gì!” Anh hờn giận mắng.

Ỷ vào ưu thế cao lớn, hắn hai tay khoanh ở trước ngực, đứng vào vị trí lúc nãy của tên em họ, thờ ơ lạnh nhạt chuẩn bị đánh cho tên em họ không biết sống chết lại dám giở trò sau lưng anh, âm thầm quan sát toàn bộ rồi xử một lần.

“Chị dâu, ta gọi là Quang Hàn, là cháu thứ hai trong gia tộc, sau Lỗi ca chính là ta a.”

“Nhĩ hảo, thật vui vì biết cậu.” Thương Hải Tình lộ ra một chút tươi cười ngọt ngào.

“Oa, Lỗi ca thật sự là kiếm được, thế nhưng có thể lấy được một người vợ xinh đẹp động lòng người như vậy, khó trách mọi người đều nói hảo tửu trầm úng để( cái này chắc ý là rượu để càng lâu thì uống càng ngon,rượu tốt a, cỏ nghĩ thế *gãi gãi đầu*), sớm biết thế, ta lúc trước sẽ không sớm kết hôn như vậy a. Chị dâu, chị nói, chúng ta hiện tại lập tức bỏ trốn, như thế nào?” Hàn Quang Hàn lớn mật biểu hiện ra quyết tâm vứt bỏ sống chết.

Thương Hải Tình đầu tiên là giật mình che miệng, giây tiếp theo liền,“Phốc — ha ha a!”

Khéo léo gây cười, bộ dáng tươi cười rạng rỡ, lập tức làm cho những tên đàn ông trong phòng bị ảnh hưởng.

“Nha, Hàn ca, ta sẽ mách chị dâu hai a.” Lại một người nữa tiến vào,“Chị dâu, ta là Quang Kiệt, xếp thứ năm a.”

“Quang Kiệt, nhĩ hảo.”

“Không biết có hay không vinh hạnh được dâng lên sự chân thành chúc phúc của ta với cô dâu mới xinh đẹp?” Hắn giống như tình thánh hóa thân, thâm tình nâng bàn tay của Thương Hải Tình lên, giữa tiếng kinh hô của mọi người, hôn lên mu bàn tay trắng nõn mềm mại của cô. (a, chết anh rồi, mọi người cứ dự đoán hậu quả của việc này đi, cỏ hóng a)

“Hàn Quang Kiệt, ngươi làm sao có thể trộm đi? Từ lúc nãy đến giờ đâu có ai dám hả, mặc kệ, chị dâu, ta cũng muốn chúc phúc a!” Phía sau vang lên một tiếng kháng nghị.

“Ta là ca ca, ta trước!” Bên trái cũng phát ra dị nghị.

“Ai quy định thời điểm này còn muốn phân theo thứ tự chứ, tất cả như nhau, ai trước thì người đó thắng!”

Không gian nho nhỏ, bởi vì Hàn Quang Kiệt đánh vỡ quy tắc, hoàn toàn kích phát tâm huyết thú tính của những nam nhân còn lại.

Hàn Quang Lỗi đứng bên ngoài, từ đầu đến cuối đều lạnh lùng xem xét, sắc mặt càng ngày càng đầy vẻ lo lắng.

Khi Hàn Quang Hàn bắt đầu dịu dàng ca ngợi cô dâu, hai tròng mắt của anh cũng bắt đầu nổi lên lửa giận uy lực kinh người.

Các anh em nhà anhcó tính cách như thế nào anh còn không hiểu sao, Quang Hàn sớm đã có danh tiếng, tuổi còn trẻ không đến hai mươi tuổi đã làm bạn gái mang thai phải kết hôn qua loa, sau khi kết hôn tuy rằng thu liễm, nhưng hoạt động trên giường chưa bao giờ dừng lại a.

Còn có tên Kiệt chết tiệt kia, học người ta hưởng cái gì tề nhân chi phúc, bắt cá hai tay đến nỗi lật thuyền trong mương, nếu không phải tam thúc hung hăng lo liệu, chỉ sợ hiện tại đã làm cha của bao nhiêu đứa nhỏ.

Vấn đề là, Hàn Quang Lỗi mới không nghĩ quản hắn có bao nhiêu cuộc tình, thầm nghĩ hảo hảo hỏi hắn, dựa vào cái gì dám dùng cái miệng ghê tởm không biết đã hôn qua bao nhiêu tình nhân của hắn đặt lên bàn tay cao quý như ngọc của bà xã anh?!

Sở dĩ không xông lên phía trước để treo cổ tên em họ đáng chết đó, cũng không phải bởi vì anh tu dưỡng hảo, mà là anh không nghĩ ngày hôm nay tại đây đổ máu a.(aiz, anh thật là…)

Không nghĩ tới, bọn họ từng bước từng bước thế nhưng dám khinh thường anh, nhắm mắt cả gan chạy đến nơi đây đùa giỡn cô gái của Hàn Quang Lỗi này. Muốn chết!

Mặt đen xịt lại, Hàn Quang Lỗi không phải tư vị trừng mắt nhìn đám xú nam nhân chết tiệt này, nghĩ đến cánh tay của Thương Hải Tình sắp bị mấy tên trư này từng cái nhúng chàm, anh liền cả người khó nhịn táo bạo.

Dần dần, tình huống trong phòng nghỉ càng ngày càng không khống chế được, mỗi người đều muốn đùa giỡn bà xã của anh, mà anh này đại đường ca, hôm nay chú rể nếu không ra tiếng bảo vệ trong sạch của vợ mình, những người này xác định vững chắc nghĩ rằng anh đã chết!

“Các ngươi đang làm cái gì?” Thanh âm không giận không nóng, nhưng sau khi anh nhất nhất trừng đám em họ đang mê đắm kia, ánh mắt bễ nghễ, không chút nào che dấu toát ra sự tức giận muốn giết người.

“Không có việc gì a, sợ chị dâu một người rất nhàm chán, mọi người đến nói chuyện phiếm với chị ấy.” Hàn Quang Hàn thuận miệng qua loa tắc trách.

“Nói chuyện phiếm à? Nếu là nói chuyện phiếm, vì sao còn muốn động thủ động cước ?” Giơ lên một chút tươi cười như gọi người đền mạng, nụ cười ẩn chứa sát khí.

Sự ghen tuông hoành hành trong lòng làm cho tâm tình của Hàn Quang Lỗi bị phá hư, vẻ mặt âm trầm, ánh mắt băng lãnh lại lần nữa không quên đảo qua mỗi người.

“Chỉ là đơn thuần muốn thân thiết hơn với chị dâu thôi.” Xưa nay luôn kiêng kị lửa giận của anh họ, Hàn Quang Đạt nhanh chóng làm sáng tỏ.

Hàn Quang Lỗi nhướng cao mi, giống như kinh ngạc,“Nha, nguyên lai muốn thân thiết phải động tay động chân, ta đã hiểu, một khi đã như vậy, ta cũng sẽ cùng các vị tỏ vẻ một chút thân thiết.”

Tươi cười vừa ẩn, anh bình tĩnh đưa ra hai tay, kích thích bả vai, còn đồng thời thật sự khởi động tay chân làm ấm người, không quên uy hiếp nâng tay thể hiện làm cho người ta khiếp sợ.

Phát hiện manh mối không đúng, mọi người lập tức thức thời biến mất không còn dấu vết.

Vốn lúc nãy vẫn còn rất nhiều người nhưng giờ trong phòng nghỉ của cô dâu không có đám tiểu tử thối kia, không khí bỗng chốc tươi mát hơn.

Khuôn mặt khẽ nghiêm lại, kéo cánh tay nhỏ nhắn bị khinh bạc của Thương Hải Tình lên, thương tiếc kéo cái bao tay ra, lấy ra khăn tay từ trên người, không nói một tiếng liền dùng sức chà lau, dường như trên mu bàn tay cô dính bao nhiêu vi khuẩn.

Anh mất hứng, hơn nữa là phi thường, trên mặt biểu tình rất giống có người nện anh một trận.

Trộm dò xét sắc mặt của anh, cô lên tiếng trấn an,“Tôi nghĩ…… Bọn họ hẳn là không có ác ý.

“Nhưng có sắc ý!” Đằng đằng sát khí, nghiến răng nghiến lợi.(*gật gật*)

“Bọn họ không không hề quy củ, đều là lễ phép tính hôn mu bàn tay mà thôi.”

Anh lẫm lẫm liếc nhìn cô một cái,“Tay của bà xã ta là có thể tùy tiện để cho người khác hôn sao?”

Thương Hải Tình bị sự tức giận của anh doạ hoảng sợ. Ngô, khoảnh khắc anh tiêu sái đi đến, thật đúng là uy lực mười phần.

“Vấn đề là, tôi có mang cái bao tay, bọn họ nhiều lắm là hôn lên đó mà thôi.” Cô lấy lòng nói.

“Giống nhau!” Anh chính là không thoải mái, dường như là bị người nào đó đấm vào ngực một cái, thật khó chịu.

Hiện tại Hàn Quang Lỗi, cả người thật giống như là vừa trong hũ dấm chua đi ra, cả người phát ra khí bức người.

“Anh còn lau tiếp như vậy, tôi sẽ bị thương.”

Anh sau khi phát tiết một ngụm hờn dỗi lúc này mới dừng tay lại, ngược lại đem ánh mắt hướng về cô.

“Nghe, từ giờ trở đi đem cửa phòng nghỉ khoá lại cẩn thận, trừ phi là tôi đến, nếu không không cho phép mở cửa.”

Sau khi anh rời đi, Lực Tử Quyên nãy giờ chứng kiến toàn bộ lập tức chợt cười ra tiếng,“Chết tớ mất thôi Hải Tình, ông xã của cậu ăn dấm chua thật sự rất nặng a, rất thành thực!”

Thương Hải Tình không nói gì cười khổ, gì mà lau chứ, cô hoài nghi anh căn bản là từ ăn vặt dấm chua lớn lên, nhìn rõ mà.

Ngoài cửa, Hàn Quang Lỗi cũng vì hành vi của chính mình cảm thấy bất khả tư nghị.

Anh là làm sao vậy? Thế nhưng vì một chút việc nhỏ phát giận, rất giống nam nhân vô dụng suốt ngày chỉ biết ăn dấm a.

Mà khi chứng kiến thật sự thực không thoải mái, lời nói của Quang Hàn chọc nở nụ cười Thương Hải Tình, Quang Kiệt còn hôn mu bàn tay cô, anh cảm thấy cô gái vốn dĩ của mình lại bị chiếm tiện nghi!

Anh như là con nhím rời khỏi phòng nghỉ, hoàn toàn bỏ qua nguyên nhân khiến anh ghen sau lưng, là vì từ lúc trong lòng phát ra tâm tưởng của chính mình.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương