Ông Xã Ác Ma Của Tôi
-
Chương 32
Đối với Tư Dạ Phong mà nói, cô luôn cảm thấy anh ta là người vô cùng kì lạ, khác xa với mấy vị tổng giám đốc trong ngôn tình, nữ thư kí của nam chính luôn luôn xinh đẹp rạng ngời, ba vòng có lồi có lõm, khủng bố nhất là bộ ngực trong ve như hai quả bưởi, thì ở đây, cô lại gặp được một nam thư kí.
Chiều cao của cô và nam thư kí có thể được xem là bằng nhau, nhìn bề ngoài lại thấy vẻ mỏng manh yếu đuối, thế là như nào? Màu tóc anh ta nhuộm hơi ngả vàng, làm da trắng nõn không tỳ vết hơn cả con gái, môi thì chuẩn không cần chỉnh, đỏ mỏng như cherry luôn, đôi khi cô còn nghĩ rằng, về sau nam thư kí đó chắc chắn sẽ có một tương lai làm thụ sáng lạn, để cho công làm càn tàn sát cơ thể mình.
Khụ khụ.
“ Tổng tài, tham mưu trưởng Mộc đến ngày hôm qua nói có việc muốn gặp anh, bảo là về chuyện đường vận chuyển biển ở phía Đông California có vấn đề, ông ấy có gửi bản báo cáo cho anh.” Thư kí Tĩnh đặt tập tài liệu màu vàng lên bàn Tư Dạ Phong.
Cô liếc Tĩnh Nghiên một cái, oa, nhìn anh ta kìa, baby ghê gớm cơ, nhất là khi anh ta nói lộ ra hai hàm răng trắng bóng sáng ngời, haiz, một khi sinh ra đã là thụ thì sẽ mãi mãi là thụ.
“ Ông ta còn nói gì nữa không?” Tư Dạ Phong xem xét tài liệu trong tay.
“ Không có, nhưng sau đó cậu Thiên Dạ có gọi điện tới, nói là mời tổng giám đốc đến dự sinh nhật ở Lãnh gia vào tối ngày mai.” Nam thư kí đẩy gọng kính lên, tiếp tục báo cáo.
Phải rồi, sinh nhật ông nội Lãnh Thiên Nghị vào ngày mai, lúc đó đem bảo bối đến cho ra mắt cũng được, ít nhất là về sau nếu có phải đi dự tiệc cùng anh bảo bối sẽ đỡ xấu hổ hơn.
Anh quay sang nhìn Mạc Hân Như thì phát hiện cô đang đắm đuối vào Tĩnh Nghiên đứng trước, vẻ măth anh biến đổi thành xám nghịt, ánh mắt như một tảng băng khổng lồ bắn sát khí ra tứ phía, gân xanh đã nổi đầy trên trán, tay anh nắm lại thành quyền, hơi thở còn toả ra đầy mùi nguy hiểm. Anh bảo thư kí Tĩnh lui ra ngoài khoá chặt của phòng,ncofn mình thì từng bươc đến cạnh cô.
“ Ai, Tư Dạ Phong, anh bảo anh ta ra ngoài làm gì chứ? Tôi đang xem mà!” Mạc Hân Như uỷ khuất kêu lên, ánh mắt hướng về Tư Dạ Phong.
!
Hoá ra tiểu bạch thỏ thích thư kí của anh tới vậy ư? Anh có gì không tốt chứ? Tiền tài, địa vị, danh vọng, tất cả, đều không bằng một tên thư kí anh thuê 2 tháng trước sao?
“ Em...em xem cậu ta để làm gì?” Anh khó khăn nói rành mạch từng câu chữ.
“ Chỉ tượng tưởng xem cảnh cậu ấy ở trên giường sẽ như thế nào thôi. Anh biết không, cậu ấy là thụ...”
Lời nói của cô chưa kịp dứt, Tư Dạ Phong xốc thẳng cô đến phòng nghỉ, ném cô một cách thô bạo lên giường. Đang chuẩn bị la lên kêu đau thì đã bị anh nhào đến hôn ngấu nghiến.
“ Ưm...ưm..” Cô mở to hai đôi mắt.
Một tay anh ghì chặt lấy người cô, tay kia bắt đầu luôn vào áo sơ mi làm càn. Tư Dạ Phong giựt phăng chiếc bra phấn hồng ra ném sang một bên, ngón tay khẽ trêu đùa nụ hoa nhỏ nhắn đang nở rộ. Miệng lưỡi dây dưa không ngừng, anh như một con rắn, khuấy đảo mọi giác quan, làm cho tóc gáy cô dựng đứng.
Rời khỏi cái miệng ướt át, anh di chuyển xuống dưới, ngậm lấy bông hoa mỏng manh đỏ hồng rồi khẽ cắn.
“ A!” Cô rên lên, đau, đau quá. Cái loại cảm giác này, cô chưa hề trải qua bao giờ, nó khiến thân thể cô nóng rực, hai tay bất giác ôm lấy đầu Tư Dạ Phong.
Anh như được động viên, một tay luồn xuống cởi chiếc quần bò cướng bận vứt đi, a, bảo bối ướt rồi, thật là đẹp. Vùng nội y bao lấy vị trí mẫn cảm đã sớm tiết ra chất dịch lỏng sóng sánh, tất cả đều thu vào tầm mắt của Tư Dạ Phong.
“ Mạc Hân Như, có lẽ hôm nay tôi phải đem em vào bụng rồi.” Anh tà mị nhếch môi cười xấu xa.
-----------------------------
Để cập nhật truyện nhanh nhất, hãy theo dõi tác giả maomieumieu trên wattpad, ta nghĩ hôm nay chị ý không đăng chap mới đâu, nhưng mà ai ngờ, vừa kiểm tra thì nhảy ra cái chap đặc biệt ngày Chủ Nhật, ta đọc xong mà.... *đỏ mặt*
Chiều cao của cô và nam thư kí có thể được xem là bằng nhau, nhìn bề ngoài lại thấy vẻ mỏng manh yếu đuối, thế là như nào? Màu tóc anh ta nhuộm hơi ngả vàng, làm da trắng nõn không tỳ vết hơn cả con gái, môi thì chuẩn không cần chỉnh, đỏ mỏng như cherry luôn, đôi khi cô còn nghĩ rằng, về sau nam thư kí đó chắc chắn sẽ có một tương lai làm thụ sáng lạn, để cho công làm càn tàn sát cơ thể mình.
Khụ khụ.
“ Tổng tài, tham mưu trưởng Mộc đến ngày hôm qua nói có việc muốn gặp anh, bảo là về chuyện đường vận chuyển biển ở phía Đông California có vấn đề, ông ấy có gửi bản báo cáo cho anh.” Thư kí Tĩnh đặt tập tài liệu màu vàng lên bàn Tư Dạ Phong.
Cô liếc Tĩnh Nghiên một cái, oa, nhìn anh ta kìa, baby ghê gớm cơ, nhất là khi anh ta nói lộ ra hai hàm răng trắng bóng sáng ngời, haiz, một khi sinh ra đã là thụ thì sẽ mãi mãi là thụ.
“ Ông ta còn nói gì nữa không?” Tư Dạ Phong xem xét tài liệu trong tay.
“ Không có, nhưng sau đó cậu Thiên Dạ có gọi điện tới, nói là mời tổng giám đốc đến dự sinh nhật ở Lãnh gia vào tối ngày mai.” Nam thư kí đẩy gọng kính lên, tiếp tục báo cáo.
Phải rồi, sinh nhật ông nội Lãnh Thiên Nghị vào ngày mai, lúc đó đem bảo bối đến cho ra mắt cũng được, ít nhất là về sau nếu có phải đi dự tiệc cùng anh bảo bối sẽ đỡ xấu hổ hơn.
Anh quay sang nhìn Mạc Hân Như thì phát hiện cô đang đắm đuối vào Tĩnh Nghiên đứng trước, vẻ măth anh biến đổi thành xám nghịt, ánh mắt như một tảng băng khổng lồ bắn sát khí ra tứ phía, gân xanh đã nổi đầy trên trán, tay anh nắm lại thành quyền, hơi thở còn toả ra đầy mùi nguy hiểm. Anh bảo thư kí Tĩnh lui ra ngoài khoá chặt của phòng,ncofn mình thì từng bươc đến cạnh cô.
“ Ai, Tư Dạ Phong, anh bảo anh ta ra ngoài làm gì chứ? Tôi đang xem mà!” Mạc Hân Như uỷ khuất kêu lên, ánh mắt hướng về Tư Dạ Phong.
!
Hoá ra tiểu bạch thỏ thích thư kí của anh tới vậy ư? Anh có gì không tốt chứ? Tiền tài, địa vị, danh vọng, tất cả, đều không bằng một tên thư kí anh thuê 2 tháng trước sao?
“ Em...em xem cậu ta để làm gì?” Anh khó khăn nói rành mạch từng câu chữ.
“ Chỉ tượng tưởng xem cảnh cậu ấy ở trên giường sẽ như thế nào thôi. Anh biết không, cậu ấy là thụ...”
Lời nói của cô chưa kịp dứt, Tư Dạ Phong xốc thẳng cô đến phòng nghỉ, ném cô một cách thô bạo lên giường. Đang chuẩn bị la lên kêu đau thì đã bị anh nhào đến hôn ngấu nghiến.
“ Ưm...ưm..” Cô mở to hai đôi mắt.
Một tay anh ghì chặt lấy người cô, tay kia bắt đầu luôn vào áo sơ mi làm càn. Tư Dạ Phong giựt phăng chiếc bra phấn hồng ra ném sang một bên, ngón tay khẽ trêu đùa nụ hoa nhỏ nhắn đang nở rộ. Miệng lưỡi dây dưa không ngừng, anh như một con rắn, khuấy đảo mọi giác quan, làm cho tóc gáy cô dựng đứng.
Rời khỏi cái miệng ướt át, anh di chuyển xuống dưới, ngậm lấy bông hoa mỏng manh đỏ hồng rồi khẽ cắn.
“ A!” Cô rên lên, đau, đau quá. Cái loại cảm giác này, cô chưa hề trải qua bao giờ, nó khiến thân thể cô nóng rực, hai tay bất giác ôm lấy đầu Tư Dạ Phong.
Anh như được động viên, một tay luồn xuống cởi chiếc quần bò cướng bận vứt đi, a, bảo bối ướt rồi, thật là đẹp. Vùng nội y bao lấy vị trí mẫn cảm đã sớm tiết ra chất dịch lỏng sóng sánh, tất cả đều thu vào tầm mắt của Tư Dạ Phong.
“ Mạc Hân Như, có lẽ hôm nay tôi phải đem em vào bụng rồi.” Anh tà mị nhếch môi cười xấu xa.
-----------------------------
Để cập nhật truyện nhanh nhất, hãy theo dõi tác giả maomieumieu trên wattpad, ta nghĩ hôm nay chị ý không đăng chap mới đâu, nhưng mà ai ngờ, vừa kiểm tra thì nhảy ra cái chap đặc biệt ngày Chủ Nhật, ta đọc xong mà.... *đỏ mặt*
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook