Ngày hôm sau, ng ồi trước máy tính, Liss cố gắng tập trung vào quyển sách hướng dẫn cách xử lý đồ thị và bảng biểu. Nhưng nàng không tìm thấy những chỉ dẫn mà nàng đang tìm kiếm và nàng không muốn làm phiền những thư ký khác để hỏi họ giúp đỡ. Hơn nữa, nàng chán ghét phải thừa nhận với bọn họ những điểm mà nàng cảm thấy mình yếu kém.
Cách s ử dụng bàn phím của nàng cũng không tiến triển hơn so với hôm qua. Trên thực tế, không phải là do cái bàn phím này khác với bàn phím châu Âu, mà đúng hơn là bởi những ngón tay nàng có vẻ từ chối tuân theo nàng.
Khi James t ới vứt lại những tài liệu cho nàng trước khi lại đi khỏi ngay lập tức, nàng thậm chí còn không ngước mắt lên. Nàng biết chàng phải đi tới một cuộc họp, và nàng đoán rằng mình sẽ phải bỏ qua thời gian nghỉ ăn trưa để cố gắng sửa chữa những lỗi sai mới...
Chàng cần phải thấy tình trạng tuyệt vọng của nàng – và nàng không thể trách chàng vì chuyện đó. Katie và m ột thư ký bên phòng kế toán đi qua trước cánh cửa để mở của nàng và dọn sạch đám giấy tờ đang phủ kín bàn làm việc của nàng, Liss thấy mình đỏ bừng lên trước nụ cười của họ. Bon họ đang chế nhạo nàng, nàng chắc chắn thế. Bọn họ không nghi ngờ gì đang nghĩ rằng công chúa muốn thành công với một công việc thực sự và thất bại trong rên rỉ.
Nàng không ch ịu đựng được thất bại và trên hết thảy nàng ghét là những người khác chứng kiến những thất bại của nàng. Nhưng một lý do khiến nàng hoàn toàn muốn chạy trốn, nàng có cảm giác là nàng càng cố gắng thì càng thất bại.
Trong kho ảng một giây, nàng nghĩ đến chuyện buông xuôi. Gọi cho Alex để năn nỉ anh ấy thương hại nàng. Nếu anh ấy để nàng trở về Aristos, nàng sẵn sàng hứa với anh ấy sẽ sống như một nữ tu. Nhưng anh ấy sẽ từ chối. Anh ấy không mong muốn nàng trở lại. Không ai mong muốn điều ấy cả. Trước tiên nàng phải chứng tỏ bản thân. Nàng cũng phải bám trụ và giữ lấy công việc này.
Rủi thay, chỉ ngay lúc nàng vừa ngả ghế ra sau để thư giãn vài phút, chân duỗi lên bàn, James lại xuất hiện. R ụng rời, nàng nhìn chàng đi hướng về phía mình. Chàng lặng ngắm mắt cá chân nàng trước tiên, trước khi chậm rãi liếc mắt nhìn lên chân nàng, bụng, rồi tới nửa thân trên của nàng, và cuối cùng là gương mặt nàng, hiện giờ đang như lửa đốt. Cái gì đã khiến chàng làm nàng đỏ bừng lên trong khi nàng luôn kiểm soát được những cảm xúc của mình? Và tuy vậy, đây phải là lần thứ 5 nàng đỏ mặt tía tai từ 2 ngày hôm nay.
Nhưng sự bối rối của n àng thực ra chỉ bởi nàng bị bắt gặp đột ngột không làm gì cả, không phải bởi cái nhìn mãnh liệt mà chàng đã dạo chơi trên đôi chân của nàng.
Khi chàng l ại gần hơn, sự ngượng ngùng của nàng nhân đôi lên. Việc ở gần chàng đánh thức một cơn rùng mình ớn lạnh trên mỗi centimet làn da nàng.
- Côchưa bao giờ suy nghĩ tới nghĩa của từ " làm việc " sao ? chàng hỏi với chất giọng mỉa mai.
Rồi, sau khi đã đặt hai tay lên bàn làm việc của nàng, chàng nghiêng đầu mình về phía khuôn mặt nàng. - Cô c ũng đang ở trên giường à?, chàng hỏi với một nụ cười châm biếm chậm rãi. Cô vẫn uể oải lười biếng chờ người khác làm hết tất cả công việc sao?
B ị giày vò bởi sự trộn lẫn giữa trạng thái sững sờ và bối rối lạ lùng, Liss ngồi thẳng lại bất thình lình. Đôi mắt nàng chìm vào mắt chàng, nàng thấy chúng tràn ngập sự thách thức.
James cầm lấy tay nàng và xem xét nó.
- Cô không sợ làm hỏng những móng tay xinh đẹp này sao, công chúa ? Ngay khi chàng ch ạm vào tay nàng, nàng cảm thấy một cơn rùng mình dữ dội lan truyền tới tận trái tim nàng. Nàng rút tay ra, và lấy lại hơi thở, kiếm một lời đáp lại, nhưng nàng chỉ có thể nghĩ về một điều duy nhất – chàng đã nói: trên giường. Không khí rung động giữa bọn họ thật nóng bỏng. Sức hấp dẫn gần như không cưỡng lại được. Nàng những muốn khơi lên ánh sáng ánh lên trong cặp mắt sậm tối của chàng, nung đốt chàng hoàn toàn trọn vẹn. Không nhúc nhích, nàng nhìn chằm chằm hồi lâu cho đến khi khiến chàng run rẩy một cách khó lòng nhận thấy được.
Ph ải thật cố gắng, nàng mới kiềm chế lại được ham muốn đang dồn dập trong mình. Nàng phải không được quên những việc ưu tiên của mình. Không lãng phí sức lực của mình vào chuyện tán tỉnh ông chủ nữa.
Gom lại tất cả phẩm cách của mình, nàng quay người về phía màn hình máy tính.
- Tôi sẽ mang các tài liệu tới cho ông một phút nữa. Tôi chỉ còn phải in chúng ra và kiểm tra lại thôi.
Khi James đứng thẳng lại, ánh nhìn hoang dại trong mắt chàng được tô điểm bởi một dạng tôn trọng nào đó. Rồi chàng khôi phục lại sự ý tứ quen thuộc.
- Rất tốt, chàng nói trước khi biến mất vào trong văn phòng mình. Nàng v ẫn đông cứng lại trong vài giây. Nàng đã đẩy lùi thành công mối đe doạ, thế nhưng tại sao nàng lại cảm thấy mình thất vọng một cách ngu ngốc vậy?
Quy ết định không để mình phiền muộn nữa, nàng cầm lấy những tài liệu đã in, thời gian biểu của James mà nàng đã chuẩn bị cho những tuần sau.
Khi một lát sau chàng đọc qua nó, chàng chau mày với một vẻ lúng túng. Nàng không thể lại nhầm lẫn gì được... - Coi này, công chúa, chàng m ở lời với chút mỉa mai, tôi biết là tôi đa tài, nhưng tôi vẫn chưa biết được phép thuật đồng thời có mặt nhiều nơi cùng lúc.
- Anh muốn nói gì cơ ? Liss chau mày hỏi lại. - Th ứ hai, vào lúc 15h, tôi ở đây cho một cuộc thảo luận qua điện thoại và, nếu tôi hiểu đúng, thì tôi được coi như là cũng thấy mình ở giảng đường cho một buổi diễn thuyết. Cô có thể giải thích cho tôi phải làm sao để thực hiện thành công kỳ tích này ?
Hạ mắt xuống tờ giấy, nàng đọc nó ngược lại với một năng lực mà nàng không biết mình có, và phải đối diện với sự hiển nhiên...
- Nghe này, công ch...
- Tôi sẽ đi sắp xếp việc này, nàng cắt lời. Ngay lập tức.
Rồi nàng đột ngột lấy lại bản thời gian biểu. Tạ ơn Chúa, nàng vẫn chưa gửi e-mail cho những người tham dự. Chàng nhìn nàng v ới sự chú ý trong vài giây, như thể chàng đang cố kiếm tìm, thâm nhập vào những suy nghĩ của nàng. Rồi chàng lắc lắc đầu và Liss trở về bàn mình ngay lúc đó.
Chàng không bao gi ờ nên nói lời nhận xét ác ý về vấn đề cách cư xử trên giường của nàng, James nghĩ khi nhìn nàng biến mất. Chàng đã bị lạc lối... Tuy vậy, chàng không thực sự hối tiếc về việc đó. Vẻ mặt của nàng đã quá xúc động! Nàng đã có vẻ hoàn toàn hoang mang trong một giây, nhưng sau đó... Nàng đã bị bối rối hết mức. Cũng bằng như nàng đã gây ra cho chàng - kể từ lúc chàng thấy nàng ở vị trí của Bridget.
Khi chàng nhìn th ấy nàng ngả người trên chiếc ghế đó, cơ thể nàng trưng ra sự tuyệt mỹ của mình hoàn toàn trong sự vẻ vang, liệu chàng có thể mơ tưởng về cái gì khác chứ ? Chàng đã tưởng tượng Liss nằm dài lả lơi trên một chiếc giường, đôi chân đẹp không tin nổi của nàng để trần và rám nắng, duỗi dài trên tấm trải giường màu trắng, cơ thể nàng hơi ẩm ướt, khuôn mặt nàng cũng hồng như chàng đã thấy lúc nãy, nhưng lần này, là bởi lạc thú mà chàng mang lại cho nàng...
C ảnh tượng này ngay lập tức đổ tràn dục vọng vào trong chàng. Trên giường, nàng công chúa yêu kiều và rất giả tạo này sẽ thể hiện như thế nào? m thanh giọng nói của nàng ra sao khi nàng buông thả mình vào lạc thú? Sau khi nhìn thấy ham muốn phát ra từ đáy mắt nàng vài phút trước, chàng sẽ chết vì thèm muốn được khám phá điều ấy. Nhưng nàng đã lấy lại bình tĩnh. Nàng không tin chàng. Tại sao chứ? Theo những gì chàng đã đọc trên báo, nàng không hề chán ghét chuyện tán tỉnh ngay trong tất cả những buổi dạ tiệc thượng lưu mà nàng ưa thích. Có phải chàng đột nhiên trở nên già nua và xấu xí mà chàng không hề biết chăn ?
Chàng không nên b ận tâm vào chuyện ấy, cũng không nên mất thời gian để suy nghĩ về một người phụ nữ hay thay lòng đổi dạ và – James chắc chắn vào điều này – không chung thuỷ.
Trong n ửa giờ nữa, chàng sẽ đi khỏi văn phòng, chàng nghĩ, chàng tốt nhất cũng phải tập trung vào cái mà chàng vẫn còn phải giải quyết trước khi đi đến đó. Tối nay, chàng đã được mời đến buổi khánh thành của một quán bar.
Chàng r ất hài lòng là Liss đã sớm đi khỏi. Hiện tại, chàng có thể làm việc trong yên bình, mà tâm trí và cơ thể chàng không bị lãng đi bởi sự có mặt gần bên của nàng. Chàng thật sự ngu ngốc, chàng tự nói với bản thân. Nàng công chúa Elissa chính xác là thuộc về kiểu phụ nữ mà chàng đã thề sẽ không giao du đi lại nữa. Một lần bị phản bội là đã đủ với chàng rồi. Tới ngày hôm nay, những vết sẹo vẫn còn chưa lành hẳn và mối quan hệ càng ngày càng gay gắt mà cha mẹ chàng đang duy trì chỉ làm khơi lại nỗi đau của chàng.
Từ đó, chàng đã lựa chọn chỉ giao mình cho những cuộc phiêu lực cực kỳ ngắn ngày. Mặt khác, Liss ở đây là để làm việc, ngoài ra không có gì khác cả.
Nhưng, như chàng đ ã phải phân vân, chàng thấy nàng ở buổi dạ tiệc khánh thành quán bar, trong vẻ lộng lẫy của giới thượng lưu ăn chơi của nàng. Chàng đã nhận ra nàng ngay khi nàng đến. Làm sao nàng có thể đi qua mà không bị nhìn thấy chứ? Ngực và hông nàng được bó sát trong một chiếc đầm đen làm tôn lên những đường cong mỹ miều của nàng. Khi nàng bước đi, những đường xẻ được sắp đặt khéo léo để lộ loáng thoáng cặp chân tuyệt đẹp của nàng. Mái tóc dài của nàng xoã tự nhiên trên lưng và, một lần nữa, James thấy mình ngập tràn ham muốn không thể cưỡng lại được luồn những ngón tay trượt vào mái tóc dày mềm mượt đó.
Trong khi đang lắng nghe một trong số những người hâm mộ của m ình, nàng ngửa đầu ra sau cười lớn trong khi chàng nhìn chằm chằm nàng một cách mãnh liệt. Ngay cả khi nàng vẫn giữ nụ cười mỉm, đôi mắt nàng vẫn tối sầm, chàng chắc chắn như thế.
Chàng c ũng đang mỉm cười, chàng giữ mắt mình nhìn về phía nàng trong khi đang chào hỏi những người quen biết gặp trên lối đi của mình. Nàng vẫn tiếp tục nói chuyện với một số người đứng vòng quanh mình, không ngừng chịu đựng cái nhìn của chàng.
Khi chàng l ại gần, nàng tách ra khỏi đám bạn để tới gặp chàng. Sau cùng, chẳng có gì hơn mức bình thường cả. Chàng là ông chủ của nàng nhưng cách nàng nhìn chàng vượt xa những giới hạn nghề nghiệp. Từ chối tự hỏi mình vì sao khám phá này lại khiến chàng thấy hài lòng, chàng thích thưởng thức cảm giác dễ chịu đang thức tỉnh trong mình hơn.
- Cô không hề nói với tôi là cô sẽ tới đây tối nay.
Nếu chàng biết được điều này, chàng đã có thể chở nàng đến đây bằng ô tô. - Tôi ph ải thông báo cho anh biết về thời gian biểu của tôi ngoài giờ làm việc sao?, nàng đáp lại một cách điềm tĩnh. Tôi thấy ngạc nhiên lại gặp anh. Tôi nghĩ là anh vẫn còn nhiều việc phải làm.
Chàng l ại mỉm cười. Hoá ra, nàng vẫn còn hơi phật lòng về những lời phê phán của chàng. Nhưng chàng quyết định không phản đối lời nàng nói. Vả lại, chàng bị cuốn hút vào đôi giày mà nàng đang đi, đôi giày gót cao và nhỏ tới mức người ta phải tự hỏi thậm chí làm sao nó có thể chịu đựng nổi sức nặng của nó. Chàng chưa bao giờ nhìn thấy cái gì giống thế...
- Cô không thấy mình đủ cao rồi à?, chàng hỏi với giọng khàn khàn. Nàng b ỗng nhiên mỉm cười, một nụ cười mà chàng chưa bao giờ nhìn thấy ở nàng, và rọi sáng đôi mắt nàng. Chúng rất đẹp, nâu và sâu tới mức khiến chàng mong mỏi được thả mình đắm chìm vào đó.
R ồi nàng tiến lại gần chàng. Rất gần. Nàng rướn người cao lên trên mũi bàn chân, hơi nghiêng đầu về phía sau... Và vẻ tinh nghịch của nàng còn rõ hơn nữa, như thể chàng chứa đựng niềm hứa hẹn những bí mật vui thú.
Nàng s ắp hôn chàng, chàng mơ mộng nghĩ, chàng đứng cố định tại chỗ. Đôi môi hé mở, nàng hiện đang ở rất gần. Chàng nhìn thấy hàm răng trắng và đầu lưỡi hồng hồng của nàng. Máu chàng đập thình thịch trong các tĩnh mạch. Mọi vết tích của lý trí giờ đã thoát ly khỏi tâm trí của chàng. Nhưng lúc chàng khẽ nghiêng mặt về phía mặt nàng, nàng khẽ quay đầu đi.
- Ờ không, nàng nói với chất giọng cũng khàn khàn như giọng James.
Nàng đang muốn nói gì chứ? Chàng bỗng chợt hiểu ra: nàng không đủ cao... Khi l ại nhìn chàng lần nữa, nàng ban cho chàng một nụ cười điềm đạm và thờ ơ - một ánh nhìn đắc thắng thoáng hiện lên trong mắt nàng, một ánh nhìn thoả mãn và hài hước. Nàng sẽ phá lên cười, James cảm thấy như thế. Nhưmg có gì đó ngăn nàng làm việc đó. Tia sáng của ham muốn trong cái nhìn của nàng gần như vô hình, nhưng chàng đã thấy được nó trước khi nàng quay mắt đi chỗ khác. Nàng cũng đã mong muốn nụ hôn đó như chàng vậy. Và chính là sự ham muốn đó đã ngăn cả hai bọn họ phá lên cười.
James tự hỏi mình đang cần cái gì nhất - một luồng không khí trong lành hay là một ly whisky lớn. Chàng nhìn Liss tránh né đi khỏi, rẽ qua đám đông đi chỗ khác. Nhưng nàng không biến mất. Một người phụ nữ như nàng không thể biến mất được. Một làn sóng tức giận tràn qua chàng. Đừng có mơ rằng chàng sẽ trở thành thứ đồ chơi mới của nàng. Làm sao chàng có thể nghĩ nàng không đáng tin vài giờ trước chứ? Nàng vừa cư xử như một kẻ khiêu khích đích thực.
Vi ệc này cũng không giúp lờ đi sức hấp dẫn rung chuyển giữa bọn họ được gì. Chàng sẽ phải lợi dụng chuyện này và xoay nó theo hướng có lợi cho mình. Nhưng chàng sẽ phải nhắc mình cẩn thận. Chàng đã chạm vào tay nàng và đã đủ để cảm thấy mình bị sa lưới ở trong tầng sâu thẳm nhất của sự nam tính. Chàng sẽ hôn nàng. Sớm thôi.
Chàng có thói quen cáng đáng các trách nhiệm. Tại sao chàng không thể vẫn giữ được tự chủ trong tình huống này ? Ngu ng ốc làm sao. Liss phải mất ít nhất nửa giờ để điều hoà lại nhịp tim hỗn loạn của mình. Nàng sẽ phải tránh xa người đàn ông này bằng mọi giá.
T ối nay, chàng làm nàng quá e sợ... Bộ áo dạ hội smoking tôn dáng tất cả mọi đàn ông nhưng, cũng mặc như thế, James là hiện thân của vẻ đẹp nam tính. Nàng đã quen biết những người đàn ông còn phức tạp hơn chàng, nhưng chàng còn quyến rũ hơn tất cả những người mẫu mà nàng đã gặp trong những chuyến cư trú của nàng ở nước ngoài.
James s ở hữu những đường nét mạnh mẽ và cân đối. Với khổ người cao lớn và vai rộng, chàng khuấy động nàng tới mức khi chàng xuất hiện, nàng cảm thấy khó lòng đứng vững trên đôi chân của mình. Nhưng cái thu hút nhất ở chàng, đó là sự cám dỗ. Chàng là một trong số những người đàn ông toả ra một vầng hào quang - một năng lực quyến rũ đám đông trời sinh – và nó khiến mọi người phải ngoái đầu ngay khi chàng xuất hiện ở nơi nào đó.
James Black thật sự cực kỳ quyến rũ. Khi nàng nhìn th ấy chàng mặc bộ smoking đó, nàng đã cảm thấy hơi thở của mình bị mắc lại trong lồng ngực. Kết quả là, nàng đã để mình thực hiện một cách cư xử ngu xuẩn.
Vừa nãy, nàng đã tiến sát lại chàng, gần tới mức nàng có thể nhận thấy miệng chàng, đầy đặn và đường nét đẹp đẽ, và khi môi chàng hé ra thành một nụ cười nửa miệng hấp dẫn và hơi giễu cợt, nàng nhận thấy dục tính của mình càng tăng lên.
G ần sát tới mức, nàng cũng đã nhận ra hơi toả ra từ cơ thể của chàng. Tươi mát, nhục dục... N àng say mê hỗn hợp pha trộn giữa nước hoa và mùi nam tính đó. Đột nhiên, một hình ảnh tưởng tượng James đang trần truồng quét qua tâm trí nàng.
- Em không thấy thế sao, Liss?
- Xin lỗi? Thoát ra kh ỏi những suy nghĩ của mình, nàng mỉm cười với người đang nói chuyện với mình. Anh ta thật tốt vì đã cắt ngang những suy nghĩ dâm dục vẩn vơ của nàng.
M ột thứ duy nhất có giá trị là – làm tốt công việc của mình ban ngày và vui chơi buổi tối. Không để mình làm những việc linh tinh không đúng trọng tâm. Bởi bằng bất cứ giá nào nàng cũng phải không để cho gia đình mình có cơ hội phàn nàn về cách cư xử của nàng.
Trong su ốt thời gian còn lại của buổi dạ tiệc, nàng giữ khoảng cách với James, nhưng nàng không thể ngăn mình nhìn chàng từ xa. Nàng để ý là chàng tỏ vẻ chăm chú đối với những người mà chàng đang nói chuyện, chàng có vẻ quan tâm thực sự tới họ. Rõ ràng là, chàng có mọi thứ để được yêu mến...
James kín đáo quan sát Liss. Tay cầm ly rượu, n àng mỉm cười đứng giữa những vị khách mời. Nàng không uống nhiều, chàng nhận thấy điều ấy, nàng giữ mình thỉnh thoảng uống những ngụm nhỏ. Nàng có vẻ biết hết mọi người. Nàng giới thiệu mọi người với nhau, với một vẻ duyên dáng tự nhiên đến mức mê hồn.
Người ta có thể nói rằng chính nàng là chủ nhân của bữa tiệc, chàng nghĩ thế trong khi miễn cưỡng phải hâm mộ nàng. M ột năng lượng bùng cháy luôn sôi sục trong cả cơ thể nàng. Vừa nãy, nàng đã khiêu khích chàng, trước khi né mình đi. Được rồi, chàng sẽ phục thù nhưng không phải tối nay. Những thợ săn ảnh vừa xuất hiện và chàng không hề có ý định xuất hiện bên cạnh cô công chúa trên một tờ báo nào đó.
Tuy th ế, vào cuối buổi dạ tiệc, chàng không thể cưỡng lại được. Chàng cảm thấy mình giống như một con bướm bị thu hút bởi ánh sáng. Ngay lập tức chàng xua đuổi hình ảnh đó đi. Chàng không định để đôi cánh bị đốt cháy, mà chỉ là hưởng một chút hơi ấm...
- Cô không uống à ? Cô chỉ vừa mới chạm môi vào ly.
Liss quay sang phía chàng. - Tôi s ẽ uống hết tất cả các chai lúc nữa, khi mọi người đi khỏi, nàng đối đáp lại với một tông giọng nhẹ nhàng.
- À... Cô bắt đầu buổi tiệc như một nữ chủ tiệc hoàn hảo và kết thúc nó như một kẻ ăn chơi trác táng.
- Anh muốn gì chứ, một số thói quen thật khó bỏ.
- Trong trường hợp này, tôi sẽ ở lại với cô. Tôi tò mò muốn xem khía cạnh mới mẻ này ở cá tính của cô.
Một cơn rùng mình tuyệt vời lướt qua nàng. Chàng muốn ở lại với nàng sao ? - Tôi không bao gi ờ ra về trước nửa đêm. Chắc chắn là hơi muộn đối với anh...
- Và tối nay, cô tính ở lại đến mấy giờ ?
- Tôi sẽ đi về khi tôi muốn.
- Và sáng mai, liệu cô sẽ tươi khoẻ như một bông hồng ở cơ quan chứ?, chàng nhìn vào mắt nàng hỏi.
Nàng đông cứng lại. Nàng đã không chờ đợi câu hỏi này. - Cu ộc sống riêng tư của tôi không có tác động gì tới cuộc sống công việc của tôi cả.
- Thật sao ?
- Thật đấy.
Nhìn ánh hoàng kim phát ra từ đáy mắt chàng, nàng nói thêm: - Và tôi luôn tách bi ệt cả hai cái.
- Thật sao?, chàng lặp lại, với vẻ hoài nghi và mỉa mai còn hơn lần đầu. Nàng đã muốn chàng xử sự thế nào chứ? Sau cùng thì, chính nàng là người đã khiêu khích chàng lúc ban nãy.
Tuy nhiên, cho dù nàng không hoàn toàn h ối tiếc về cách cư xử của mình, từ nay nàng sẽ giới hạn bản thân trong những mối quan hệ công việc.
- Thật đấy... Tôi để anh yên, xin chào và hẹn mai gặp lại, ở cơ quan!, nàng nói với lại trước khi chuồn đi.
Chàng giữ nàng lại trước khi đáp trả bằng giọng đắc thắng:
- Cô sẽ ở đó một mình, công chúa ạ - ngày mai là chủ nhật.
Cách s ử dụng bàn phím của nàng cũng không tiến triển hơn so với hôm qua. Trên thực tế, không phải là do cái bàn phím này khác với bàn phím châu Âu, mà đúng hơn là bởi những ngón tay nàng có vẻ từ chối tuân theo nàng.
Khi James t ới vứt lại những tài liệu cho nàng trước khi lại đi khỏi ngay lập tức, nàng thậm chí còn không ngước mắt lên. Nàng biết chàng phải đi tới một cuộc họp, và nàng đoán rằng mình sẽ phải bỏ qua thời gian nghỉ ăn trưa để cố gắng sửa chữa những lỗi sai mới...
Chàng cần phải thấy tình trạng tuyệt vọng của nàng – và nàng không thể trách chàng vì chuyện đó. Katie và m ột thư ký bên phòng kế toán đi qua trước cánh cửa để mở của nàng và dọn sạch đám giấy tờ đang phủ kín bàn làm việc của nàng, Liss thấy mình đỏ bừng lên trước nụ cười của họ. Bon họ đang chế nhạo nàng, nàng chắc chắn thế. Bọn họ không nghi ngờ gì đang nghĩ rằng công chúa muốn thành công với một công việc thực sự và thất bại trong rên rỉ.
Nàng không ch ịu đựng được thất bại và trên hết thảy nàng ghét là những người khác chứng kiến những thất bại của nàng. Nhưng một lý do khiến nàng hoàn toàn muốn chạy trốn, nàng có cảm giác là nàng càng cố gắng thì càng thất bại.
Trong kho ảng một giây, nàng nghĩ đến chuyện buông xuôi. Gọi cho Alex để năn nỉ anh ấy thương hại nàng. Nếu anh ấy để nàng trở về Aristos, nàng sẵn sàng hứa với anh ấy sẽ sống như một nữ tu. Nhưng anh ấy sẽ từ chối. Anh ấy không mong muốn nàng trở lại. Không ai mong muốn điều ấy cả. Trước tiên nàng phải chứng tỏ bản thân. Nàng cũng phải bám trụ và giữ lấy công việc này.
Rủi thay, chỉ ngay lúc nàng vừa ngả ghế ra sau để thư giãn vài phút, chân duỗi lên bàn, James lại xuất hiện. R ụng rời, nàng nhìn chàng đi hướng về phía mình. Chàng lặng ngắm mắt cá chân nàng trước tiên, trước khi chậm rãi liếc mắt nhìn lên chân nàng, bụng, rồi tới nửa thân trên của nàng, và cuối cùng là gương mặt nàng, hiện giờ đang như lửa đốt. Cái gì đã khiến chàng làm nàng đỏ bừng lên trong khi nàng luôn kiểm soát được những cảm xúc của mình? Và tuy vậy, đây phải là lần thứ 5 nàng đỏ mặt tía tai từ 2 ngày hôm nay.
Nhưng sự bối rối của n àng thực ra chỉ bởi nàng bị bắt gặp đột ngột không làm gì cả, không phải bởi cái nhìn mãnh liệt mà chàng đã dạo chơi trên đôi chân của nàng.
Khi chàng l ại gần hơn, sự ngượng ngùng của nàng nhân đôi lên. Việc ở gần chàng đánh thức một cơn rùng mình ớn lạnh trên mỗi centimet làn da nàng.
- Côchưa bao giờ suy nghĩ tới nghĩa của từ " làm việc " sao ? chàng hỏi với chất giọng mỉa mai.
Rồi, sau khi đã đặt hai tay lên bàn làm việc của nàng, chàng nghiêng đầu mình về phía khuôn mặt nàng. - Cô c ũng đang ở trên giường à?, chàng hỏi với một nụ cười châm biếm chậm rãi. Cô vẫn uể oải lười biếng chờ người khác làm hết tất cả công việc sao?
B ị giày vò bởi sự trộn lẫn giữa trạng thái sững sờ và bối rối lạ lùng, Liss ngồi thẳng lại bất thình lình. Đôi mắt nàng chìm vào mắt chàng, nàng thấy chúng tràn ngập sự thách thức.
James cầm lấy tay nàng và xem xét nó.
- Cô không sợ làm hỏng những móng tay xinh đẹp này sao, công chúa ? Ngay khi chàng ch ạm vào tay nàng, nàng cảm thấy một cơn rùng mình dữ dội lan truyền tới tận trái tim nàng. Nàng rút tay ra, và lấy lại hơi thở, kiếm một lời đáp lại, nhưng nàng chỉ có thể nghĩ về một điều duy nhất – chàng đã nói: trên giường. Không khí rung động giữa bọn họ thật nóng bỏng. Sức hấp dẫn gần như không cưỡng lại được. Nàng những muốn khơi lên ánh sáng ánh lên trong cặp mắt sậm tối của chàng, nung đốt chàng hoàn toàn trọn vẹn. Không nhúc nhích, nàng nhìn chằm chằm hồi lâu cho đến khi khiến chàng run rẩy một cách khó lòng nhận thấy được.
Ph ải thật cố gắng, nàng mới kiềm chế lại được ham muốn đang dồn dập trong mình. Nàng phải không được quên những việc ưu tiên của mình. Không lãng phí sức lực của mình vào chuyện tán tỉnh ông chủ nữa.
Gom lại tất cả phẩm cách của mình, nàng quay người về phía màn hình máy tính.
- Tôi sẽ mang các tài liệu tới cho ông một phút nữa. Tôi chỉ còn phải in chúng ra và kiểm tra lại thôi.
Khi James đứng thẳng lại, ánh nhìn hoang dại trong mắt chàng được tô điểm bởi một dạng tôn trọng nào đó. Rồi chàng khôi phục lại sự ý tứ quen thuộc.
- Rất tốt, chàng nói trước khi biến mất vào trong văn phòng mình. Nàng v ẫn đông cứng lại trong vài giây. Nàng đã đẩy lùi thành công mối đe doạ, thế nhưng tại sao nàng lại cảm thấy mình thất vọng một cách ngu ngốc vậy?
Quy ết định không để mình phiền muộn nữa, nàng cầm lấy những tài liệu đã in, thời gian biểu của James mà nàng đã chuẩn bị cho những tuần sau.
Khi một lát sau chàng đọc qua nó, chàng chau mày với một vẻ lúng túng. Nàng không thể lại nhầm lẫn gì được... - Coi này, công chúa, chàng m ở lời với chút mỉa mai, tôi biết là tôi đa tài, nhưng tôi vẫn chưa biết được phép thuật đồng thời có mặt nhiều nơi cùng lúc.
- Anh muốn nói gì cơ ? Liss chau mày hỏi lại. - Th ứ hai, vào lúc 15h, tôi ở đây cho một cuộc thảo luận qua điện thoại và, nếu tôi hiểu đúng, thì tôi được coi như là cũng thấy mình ở giảng đường cho một buổi diễn thuyết. Cô có thể giải thích cho tôi phải làm sao để thực hiện thành công kỳ tích này ?
Hạ mắt xuống tờ giấy, nàng đọc nó ngược lại với một năng lực mà nàng không biết mình có, và phải đối diện với sự hiển nhiên...
- Nghe này, công ch...
- Tôi sẽ đi sắp xếp việc này, nàng cắt lời. Ngay lập tức.
Rồi nàng đột ngột lấy lại bản thời gian biểu. Tạ ơn Chúa, nàng vẫn chưa gửi e-mail cho những người tham dự. Chàng nhìn nàng v ới sự chú ý trong vài giây, như thể chàng đang cố kiếm tìm, thâm nhập vào những suy nghĩ của nàng. Rồi chàng lắc lắc đầu và Liss trở về bàn mình ngay lúc đó.
Chàng không bao gi ờ nên nói lời nhận xét ác ý về vấn đề cách cư xử trên giường của nàng, James nghĩ khi nhìn nàng biến mất. Chàng đã bị lạc lối... Tuy vậy, chàng không thực sự hối tiếc về việc đó. Vẻ mặt của nàng đã quá xúc động! Nàng đã có vẻ hoàn toàn hoang mang trong một giây, nhưng sau đó... Nàng đã bị bối rối hết mức. Cũng bằng như nàng đã gây ra cho chàng - kể từ lúc chàng thấy nàng ở vị trí của Bridget.
Khi chàng nhìn th ấy nàng ngả người trên chiếc ghế đó, cơ thể nàng trưng ra sự tuyệt mỹ của mình hoàn toàn trong sự vẻ vang, liệu chàng có thể mơ tưởng về cái gì khác chứ ? Chàng đã tưởng tượng Liss nằm dài lả lơi trên một chiếc giường, đôi chân đẹp không tin nổi của nàng để trần và rám nắng, duỗi dài trên tấm trải giường màu trắng, cơ thể nàng hơi ẩm ướt, khuôn mặt nàng cũng hồng như chàng đã thấy lúc nãy, nhưng lần này, là bởi lạc thú mà chàng mang lại cho nàng...
C ảnh tượng này ngay lập tức đổ tràn dục vọng vào trong chàng. Trên giường, nàng công chúa yêu kiều và rất giả tạo này sẽ thể hiện như thế nào? m thanh giọng nói của nàng ra sao khi nàng buông thả mình vào lạc thú? Sau khi nhìn thấy ham muốn phát ra từ đáy mắt nàng vài phút trước, chàng sẽ chết vì thèm muốn được khám phá điều ấy. Nhưng nàng đã lấy lại bình tĩnh. Nàng không tin chàng. Tại sao chứ? Theo những gì chàng đã đọc trên báo, nàng không hề chán ghét chuyện tán tỉnh ngay trong tất cả những buổi dạ tiệc thượng lưu mà nàng ưa thích. Có phải chàng đột nhiên trở nên già nua và xấu xí mà chàng không hề biết chăn ?
Chàng không nên b ận tâm vào chuyện ấy, cũng không nên mất thời gian để suy nghĩ về một người phụ nữ hay thay lòng đổi dạ và – James chắc chắn vào điều này – không chung thuỷ.
Trong n ửa giờ nữa, chàng sẽ đi khỏi văn phòng, chàng nghĩ, chàng tốt nhất cũng phải tập trung vào cái mà chàng vẫn còn phải giải quyết trước khi đi đến đó. Tối nay, chàng đã được mời đến buổi khánh thành của một quán bar.
Chàng r ất hài lòng là Liss đã sớm đi khỏi. Hiện tại, chàng có thể làm việc trong yên bình, mà tâm trí và cơ thể chàng không bị lãng đi bởi sự có mặt gần bên của nàng. Chàng thật sự ngu ngốc, chàng tự nói với bản thân. Nàng công chúa Elissa chính xác là thuộc về kiểu phụ nữ mà chàng đã thề sẽ không giao du đi lại nữa. Một lần bị phản bội là đã đủ với chàng rồi. Tới ngày hôm nay, những vết sẹo vẫn còn chưa lành hẳn và mối quan hệ càng ngày càng gay gắt mà cha mẹ chàng đang duy trì chỉ làm khơi lại nỗi đau của chàng.
Từ đó, chàng đã lựa chọn chỉ giao mình cho những cuộc phiêu lực cực kỳ ngắn ngày. Mặt khác, Liss ở đây là để làm việc, ngoài ra không có gì khác cả.
Nhưng, như chàng đ ã phải phân vân, chàng thấy nàng ở buổi dạ tiệc khánh thành quán bar, trong vẻ lộng lẫy của giới thượng lưu ăn chơi của nàng. Chàng đã nhận ra nàng ngay khi nàng đến. Làm sao nàng có thể đi qua mà không bị nhìn thấy chứ? Ngực và hông nàng được bó sát trong một chiếc đầm đen làm tôn lên những đường cong mỹ miều của nàng. Khi nàng bước đi, những đường xẻ được sắp đặt khéo léo để lộ loáng thoáng cặp chân tuyệt đẹp của nàng. Mái tóc dài của nàng xoã tự nhiên trên lưng và, một lần nữa, James thấy mình ngập tràn ham muốn không thể cưỡng lại được luồn những ngón tay trượt vào mái tóc dày mềm mượt đó.
Trong khi đang lắng nghe một trong số những người hâm mộ của m ình, nàng ngửa đầu ra sau cười lớn trong khi chàng nhìn chằm chằm nàng một cách mãnh liệt. Ngay cả khi nàng vẫn giữ nụ cười mỉm, đôi mắt nàng vẫn tối sầm, chàng chắc chắn như thế.
Chàng c ũng đang mỉm cười, chàng giữ mắt mình nhìn về phía nàng trong khi đang chào hỏi những người quen biết gặp trên lối đi của mình. Nàng vẫn tiếp tục nói chuyện với một số người đứng vòng quanh mình, không ngừng chịu đựng cái nhìn của chàng.
Khi chàng l ại gần, nàng tách ra khỏi đám bạn để tới gặp chàng. Sau cùng, chẳng có gì hơn mức bình thường cả. Chàng là ông chủ của nàng nhưng cách nàng nhìn chàng vượt xa những giới hạn nghề nghiệp. Từ chối tự hỏi mình vì sao khám phá này lại khiến chàng thấy hài lòng, chàng thích thưởng thức cảm giác dễ chịu đang thức tỉnh trong mình hơn.
- Cô không hề nói với tôi là cô sẽ tới đây tối nay.
Nếu chàng biết được điều này, chàng đã có thể chở nàng đến đây bằng ô tô. - Tôi ph ải thông báo cho anh biết về thời gian biểu của tôi ngoài giờ làm việc sao?, nàng đáp lại một cách điềm tĩnh. Tôi thấy ngạc nhiên lại gặp anh. Tôi nghĩ là anh vẫn còn nhiều việc phải làm.
Chàng l ại mỉm cười. Hoá ra, nàng vẫn còn hơi phật lòng về những lời phê phán của chàng. Nhưng chàng quyết định không phản đối lời nàng nói. Vả lại, chàng bị cuốn hút vào đôi giày mà nàng đang đi, đôi giày gót cao và nhỏ tới mức người ta phải tự hỏi thậm chí làm sao nó có thể chịu đựng nổi sức nặng của nó. Chàng chưa bao giờ nhìn thấy cái gì giống thế...
- Cô không thấy mình đủ cao rồi à?, chàng hỏi với giọng khàn khàn. Nàng b ỗng nhiên mỉm cười, một nụ cười mà chàng chưa bao giờ nhìn thấy ở nàng, và rọi sáng đôi mắt nàng. Chúng rất đẹp, nâu và sâu tới mức khiến chàng mong mỏi được thả mình đắm chìm vào đó.
R ồi nàng tiến lại gần chàng. Rất gần. Nàng rướn người cao lên trên mũi bàn chân, hơi nghiêng đầu về phía sau... Và vẻ tinh nghịch của nàng còn rõ hơn nữa, như thể chàng chứa đựng niềm hứa hẹn những bí mật vui thú.
Nàng s ắp hôn chàng, chàng mơ mộng nghĩ, chàng đứng cố định tại chỗ. Đôi môi hé mở, nàng hiện đang ở rất gần. Chàng nhìn thấy hàm răng trắng và đầu lưỡi hồng hồng của nàng. Máu chàng đập thình thịch trong các tĩnh mạch. Mọi vết tích của lý trí giờ đã thoát ly khỏi tâm trí của chàng. Nhưng lúc chàng khẽ nghiêng mặt về phía mặt nàng, nàng khẽ quay đầu đi.
- Ờ không, nàng nói với chất giọng cũng khàn khàn như giọng James.
Nàng đang muốn nói gì chứ? Chàng bỗng chợt hiểu ra: nàng không đủ cao... Khi l ại nhìn chàng lần nữa, nàng ban cho chàng một nụ cười điềm đạm và thờ ơ - một ánh nhìn đắc thắng thoáng hiện lên trong mắt nàng, một ánh nhìn thoả mãn và hài hước. Nàng sẽ phá lên cười, James cảm thấy như thế. Nhưmg có gì đó ngăn nàng làm việc đó. Tia sáng của ham muốn trong cái nhìn của nàng gần như vô hình, nhưng chàng đã thấy được nó trước khi nàng quay mắt đi chỗ khác. Nàng cũng đã mong muốn nụ hôn đó như chàng vậy. Và chính là sự ham muốn đó đã ngăn cả hai bọn họ phá lên cười.
James tự hỏi mình đang cần cái gì nhất - một luồng không khí trong lành hay là một ly whisky lớn. Chàng nhìn Liss tránh né đi khỏi, rẽ qua đám đông đi chỗ khác. Nhưng nàng không biến mất. Một người phụ nữ như nàng không thể biến mất được. Một làn sóng tức giận tràn qua chàng. Đừng có mơ rằng chàng sẽ trở thành thứ đồ chơi mới của nàng. Làm sao chàng có thể nghĩ nàng không đáng tin vài giờ trước chứ? Nàng vừa cư xử như một kẻ khiêu khích đích thực.
Vi ệc này cũng không giúp lờ đi sức hấp dẫn rung chuyển giữa bọn họ được gì. Chàng sẽ phải lợi dụng chuyện này và xoay nó theo hướng có lợi cho mình. Nhưng chàng sẽ phải nhắc mình cẩn thận. Chàng đã chạm vào tay nàng và đã đủ để cảm thấy mình bị sa lưới ở trong tầng sâu thẳm nhất của sự nam tính. Chàng sẽ hôn nàng. Sớm thôi.
Chàng có thói quen cáng đáng các trách nhiệm. Tại sao chàng không thể vẫn giữ được tự chủ trong tình huống này ? Ngu ng ốc làm sao. Liss phải mất ít nhất nửa giờ để điều hoà lại nhịp tim hỗn loạn của mình. Nàng sẽ phải tránh xa người đàn ông này bằng mọi giá.
T ối nay, chàng làm nàng quá e sợ... Bộ áo dạ hội smoking tôn dáng tất cả mọi đàn ông nhưng, cũng mặc như thế, James là hiện thân của vẻ đẹp nam tính. Nàng đã quen biết những người đàn ông còn phức tạp hơn chàng, nhưng chàng còn quyến rũ hơn tất cả những người mẫu mà nàng đã gặp trong những chuyến cư trú của nàng ở nước ngoài.
James s ở hữu những đường nét mạnh mẽ và cân đối. Với khổ người cao lớn và vai rộng, chàng khuấy động nàng tới mức khi chàng xuất hiện, nàng cảm thấy khó lòng đứng vững trên đôi chân của mình. Nhưng cái thu hút nhất ở chàng, đó là sự cám dỗ. Chàng là một trong số những người đàn ông toả ra một vầng hào quang - một năng lực quyến rũ đám đông trời sinh – và nó khiến mọi người phải ngoái đầu ngay khi chàng xuất hiện ở nơi nào đó.
James Black thật sự cực kỳ quyến rũ. Khi nàng nhìn th ấy chàng mặc bộ smoking đó, nàng đã cảm thấy hơi thở của mình bị mắc lại trong lồng ngực. Kết quả là, nàng đã để mình thực hiện một cách cư xử ngu xuẩn.
Vừa nãy, nàng đã tiến sát lại chàng, gần tới mức nàng có thể nhận thấy miệng chàng, đầy đặn và đường nét đẹp đẽ, và khi môi chàng hé ra thành một nụ cười nửa miệng hấp dẫn và hơi giễu cợt, nàng nhận thấy dục tính của mình càng tăng lên.
G ần sát tới mức, nàng cũng đã nhận ra hơi toả ra từ cơ thể của chàng. Tươi mát, nhục dục... N àng say mê hỗn hợp pha trộn giữa nước hoa và mùi nam tính đó. Đột nhiên, một hình ảnh tưởng tượng James đang trần truồng quét qua tâm trí nàng.
- Em không thấy thế sao, Liss?
- Xin lỗi? Thoát ra kh ỏi những suy nghĩ của mình, nàng mỉm cười với người đang nói chuyện với mình. Anh ta thật tốt vì đã cắt ngang những suy nghĩ dâm dục vẩn vơ của nàng.
M ột thứ duy nhất có giá trị là – làm tốt công việc của mình ban ngày và vui chơi buổi tối. Không để mình làm những việc linh tinh không đúng trọng tâm. Bởi bằng bất cứ giá nào nàng cũng phải không để cho gia đình mình có cơ hội phàn nàn về cách cư xử của nàng.
Trong su ốt thời gian còn lại của buổi dạ tiệc, nàng giữ khoảng cách với James, nhưng nàng không thể ngăn mình nhìn chàng từ xa. Nàng để ý là chàng tỏ vẻ chăm chú đối với những người mà chàng đang nói chuyện, chàng có vẻ quan tâm thực sự tới họ. Rõ ràng là, chàng có mọi thứ để được yêu mến...
James kín đáo quan sát Liss. Tay cầm ly rượu, n àng mỉm cười đứng giữa những vị khách mời. Nàng không uống nhiều, chàng nhận thấy điều ấy, nàng giữ mình thỉnh thoảng uống những ngụm nhỏ. Nàng có vẻ biết hết mọi người. Nàng giới thiệu mọi người với nhau, với một vẻ duyên dáng tự nhiên đến mức mê hồn.
Người ta có thể nói rằng chính nàng là chủ nhân của bữa tiệc, chàng nghĩ thế trong khi miễn cưỡng phải hâm mộ nàng. M ột năng lượng bùng cháy luôn sôi sục trong cả cơ thể nàng. Vừa nãy, nàng đã khiêu khích chàng, trước khi né mình đi. Được rồi, chàng sẽ phục thù nhưng không phải tối nay. Những thợ săn ảnh vừa xuất hiện và chàng không hề có ý định xuất hiện bên cạnh cô công chúa trên một tờ báo nào đó.
Tuy th ế, vào cuối buổi dạ tiệc, chàng không thể cưỡng lại được. Chàng cảm thấy mình giống như một con bướm bị thu hút bởi ánh sáng. Ngay lập tức chàng xua đuổi hình ảnh đó đi. Chàng không định để đôi cánh bị đốt cháy, mà chỉ là hưởng một chút hơi ấm...
- Cô không uống à ? Cô chỉ vừa mới chạm môi vào ly.
Liss quay sang phía chàng. - Tôi s ẽ uống hết tất cả các chai lúc nữa, khi mọi người đi khỏi, nàng đối đáp lại với một tông giọng nhẹ nhàng.
- À... Cô bắt đầu buổi tiệc như một nữ chủ tiệc hoàn hảo và kết thúc nó như một kẻ ăn chơi trác táng.
- Anh muốn gì chứ, một số thói quen thật khó bỏ.
- Trong trường hợp này, tôi sẽ ở lại với cô. Tôi tò mò muốn xem khía cạnh mới mẻ này ở cá tính của cô.
Một cơn rùng mình tuyệt vời lướt qua nàng. Chàng muốn ở lại với nàng sao ? - Tôi không bao gi ờ ra về trước nửa đêm. Chắc chắn là hơi muộn đối với anh...
- Và tối nay, cô tính ở lại đến mấy giờ ?
- Tôi sẽ đi về khi tôi muốn.
- Và sáng mai, liệu cô sẽ tươi khoẻ như một bông hồng ở cơ quan chứ?, chàng nhìn vào mắt nàng hỏi.
Nàng đông cứng lại. Nàng đã không chờ đợi câu hỏi này. - Cu ộc sống riêng tư của tôi không có tác động gì tới cuộc sống công việc của tôi cả.
- Thật sao ?
- Thật đấy.
Nhìn ánh hoàng kim phát ra từ đáy mắt chàng, nàng nói thêm: - Và tôi luôn tách bi ệt cả hai cái.
- Thật sao?, chàng lặp lại, với vẻ hoài nghi và mỉa mai còn hơn lần đầu. Nàng đã muốn chàng xử sự thế nào chứ? Sau cùng thì, chính nàng là người đã khiêu khích chàng lúc ban nãy.
Tuy nhiên, cho dù nàng không hoàn toàn h ối tiếc về cách cư xử của mình, từ nay nàng sẽ giới hạn bản thân trong những mối quan hệ công việc.
- Thật đấy... Tôi để anh yên, xin chào và hẹn mai gặp lại, ở cơ quan!, nàng nói với lại trước khi chuồn đi.
Chàng giữ nàng lại trước khi đáp trả bằng giọng đắc thắng:
- Cô sẽ ở đó một mình, công chúa ạ - ngày mai là chủ nhật.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook