Cứu mạng, ban ngày ban mặt, bạn cùng bàn của tôi lại vàng.

Vốn tưởng rằng omega nghe thấy loại ngôn ngữ vũ nhục kiểu này sẽ tỏ vẻ khó chịu, ai ngờ Lạc Uẩn vẫn giữ nguyên khuôn mặt lạnh lùng.
Đối phương vắt chéo chân ngồi trên mép giường, rõ ràng là góc độ ngước mắt nhìn hắn, ánh mắt lại tự nhiên toát ra vẻ bễ nghễ.

"Nếu là cậu*?" Lạc Uẩn cười lạnh, ánh mắt điềm tĩnh trong một cái chớp mắt lộ ra trào phúng: "Bằng vào pheromone không dùng được của cậu? Hay là bằng cơ thể gầy yếu chỉ một chân đã bị đá bay này?"
*Nên để để cậu hay mày đây mọi người? '

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương