Ôm Bánh Bao Về Làm Ruộng
-
Chương 32
Sau khi nhìn thấy Quý Hoành, Hình Tử Thaolập tức xông về phía trước nắm chặt tay hắn. Tính rađây cũng là lần đầu tiên Quý Hoành thấy vị tẩu tử thúc bá này nhiệt tình nghênh đón mình như vậy.
Mặc dù Quý Hoànhlà trưởng bối, nhưng đối phương chưa bao giờ cung kính với hắn giống như Cao Cường, cũng sẽ không giống Cao Bác nơi nơi chốn chốn đều lộ ra thân thiết. Ngược lại, Hình Tử Thao lại khiến cho bản thân hắn cảm thấy việc câu thông với nhau vốn không cần bất luận gánh nặng hậu bối gì gì.
Không có biện pháp, bối phận quá cao, có đôi khi hắn phải đeo cái danh trưởng bối nặng nề trên lưng này miết.
Nhưng khi hắn giao lưu cùng Hình Tử Thao thì lại bất đồng. Cái người này luôn luôn không biết lớn nhỏ, chuyện cãi nhau ầm ĩ bình thường không bàn đến. Cho dù Cao Cường nhiều lần nói qua Quý tiên sinh là trưởng bối, không thể xưng hônhư vậy, nhưng hắn vẫn như trước vừa mở mồm là Mỹ nhân đại thúc dài, Mỹ nhân đại thúc ngắn, cứ thế cùng hắn không lớn không nhỏ vui đùa một phen.
Quý Hoành nhìn Hình Tử Thao với bàn tay tới nắm chặt tay mình cùng biểu tình vui sướng nhưng rõ ràng không có hảo ý của đối phương, hắn liền ghét bỏ tuột tay ai kia xuống: “Buông tay! Đều đã có chồng cả rồi, nam nhân tội gì khó xử nam nhân?”
Hình Tử Thao lau mồ hôi: “Mỹ nhân đại thúc tới thật đúng lúc, ha hả ha hả ha hả…”
Quý Hoành nghe một chuỗi ha hả của Hình Tử Thao ở mặt sau, da đầu cũng nhịn không được run lên: “Xảy ra chuyện gì? Ta đã vào lộn cấm địa của âm linh quỷ ma sao?”
Hình Tử Thao lôi kéo tay hắn đem người kéo tới trước mặt cha Kỳ: “Đây là người của nhà họ Quý, hơn nữa là người có bối phận cao nhất! Ông anh à, để Tiểu Nguyên gả cho Thừa Tử đi, hắn khẳng định không có ý kiến đâu.”
Cha Kỳ nheo nheo ánh mắt, râu mép hoa râm khẽ vểnh, theo sau lại bỗng nhiên dùng bước chân gấp gáp tựa như bị chập mạch, vây quanh Quý Hoành dạo qua một vòng. Một bên đi, ông một bên còn dùng tay chọt chọt vài chỗ trên lưng, trên cánh tay, trên cổ và ngang hông Quý Hoành. Đến lúc cha Kỳ dừng lại, Quý Hoành vội ôm cổ la to: “Lão lưu manh này là ai? Nhanh tóm hắn lại cho ta!” Buồn cười! Mình không phải vừa mới nói đã có chồng rồi sao? Vậy mà tên này còn dám cả ganăn đậu hủ của mình?
Hình Tử Thao vừa nghe vậy lập tức dẹo chân vọt tới, một tay nhanh chóng bịt miệng Quý Hoành, thấp giọng nói: “Tổ tông của tôi ơi! Ngàn vạn lần không thể la ó như vậy, hạnh phúc nửa đời sau của Quả cam nhỏ nhà chúng ta đều nằm trong tay của người đó!”
Quý Hoành còn chưa hồi thần từ trong sự kinh ngạc, cha Kỳ đã hừ lạnh một tiếng: “Người của nhà họ Quý, quả nhiên vẫn không đứng đắn như trước!” Chỉ cần căn cứ vào điểm này, không cần so đo hình dáng, ông cũng biết tên này tuyệt đối là người của nhà họ Quý không thể nghi ngờ.
Lúc này Quý Hoành đã thu hồi biểu tình ghét bỏ mà nhíu nhíu mày. Hắn cũng không để ý người khác nói hắn không đứng đắn, tương phản, hắn rất tán thưởng người này, bởi vì những gì ông ta nóichính là sự thật a! Rất nhiều người đều vì nịnh hót hắn mà không dám thừa nhận điểm này, không ngờ lão lưu manh trước mặt lại dám nói thẳng vào mặt hắnnhư thế. Không thể không nói, Quý Hoành hiện tại đã có chút thưởng thức người nọ. Bất quá, ông tavừa mới nói đến nhà họ Quý thì phải?
“Lão nhân gia, ông quen biết người của nhà họ Quý hả?”
Cha Kỳ hừ lạnh một tiếng, đáp: “Trước không nói đến chuyện này.”
Hình Tử Thao lại bắt đầu nôn nóng. Sao lại không thể hảo hảo nói chuyện cơ chứ? Bất quá hình như trong nhà lại có thêm khách tới?
Xoay người nhìn chung quanh, hắn phát hiện Quý Dân đã nhanh chân lẻn đến bên người Tử Tử, một bên cầm kẹo ngọt trong tay dụ hống người ta, một bên lại dùng ánh mắt chứa mười phần uy hiếp trừng trừng một cô nhóc cũng đang cố gắng tiếp cận Tử Tử. Tuy rằng nhóc không để tiểu nha đầu nàyvào mắt, chính là Tử Tử bây giờ là của nhóc à. Nhóc không muốn có bất luận cái gì hay vật thể không xác định gì được phép tiếp cận người của nhóc.
Đúng lúc này, Tiểu Chân lại được Kỳ Tiểu Bân bế trở về. Hắn đangsợ Vu Thục Vinh sẽ nói bậy bạ làm bẽmặt nhà mình, một phần cũng tránh cho mọi người xấu hổ.
Cha Kỳ đi đến trước mặt Kỳ Tiểu Bân, cất tiếng hỏi: “Trở lại?”
Kỳ Tiểu Bân thuận theo kêu một tiếng: “Ba.”
Ở bên kia, Tử Tử mơ hồ đem viên kẹo nhét vào miệng, tò mò hỏi: “Tiểu Dân, làm sao anh biết nhà em ở chỗ này?”
Quý Dân trả lời: “Trong đơn đăng ký nhập viện của em có thẻ căn cước photo của ba em, mặt trên có ghi rõ địa chỉ. Sau đó, anh liền kêu Quý Hoành mang anh đến đây.”
Tử Tử ngẩng đầu nhìn Quý Hoành cao gầy anh tuấn, nói: “Chính là bác trai lớn lên rất giống anh đó sao?”
Quý Dân lập tức đem Tử Tử kéo đến trước mặt Quý Hoành, giới thiệu: “Đây chính là…”Quý Dân suy nghĩ nửa ngày, mới ấp úng nói một câu: “Em xem rồi lo liệu đi!”
Tử Tử vươn tay vuốt đầu nhỏ, cái gì gọi là nhóc tự lo liệu đi? Đến tột cùng nhóc nên kêu bác hay là kêu ông đây? Bé nhớ rõ ba ba thường xuyên nói về bối phận gì đó, vạn nhất gọi sai, sẽ không bị nói vô lễ chứ?
Quý Hoành xoa đầu Tử Tử, bảo: “Cháu a, đứa nhỏ này sao lại không lễ phép như vậy? Người giới thiệu có ai lại vô trách nhiệm như cháu không?” Nói xong, hắn lại cười với Tử Tử, còn tự giới thiệu: “Xin chào Tử Tử, hết bệnh rồi à? Ông là Tiểu Dân…” Quý Hoành chần chờ, hắn là ông ngoại của Quý Dân, cũng là ông cố ngoại của nhóc. Nếu như lại đi phân rõ hai loại thân phận này với Tử Tử mới hai tuổi thì có thể thành công sao? Suy nghĩ nửa ngày, hắn mới nói rằng: “… Được rồi! Cháu thích gọi gì thì gọi đi!” haehyuk8693
Hình Tử Thao một bên nở nụ cười, chen vào: “Ha ha ha ha, Tử Tử, cháu cứ kêu chú ấy là mỹ nhân gia gia đi! Mỹ nhân gia gia sẽ chạm trổ rất nhiều đồ vật xinh đẹp, hôm nào để mỹ nhân gia gia giúp con khắc một bức nha!?”
Tử Tử thấy Mẫu hậu nương nương sau khi nói xong liền trưng vẻ mặt chờ mong nhìn Quý Hoành, sau đó Quý Hoành liền gật gật đầu: “Đương nhiên không thành vấn đề, chỉ cần Tử Tử thích là được.” haehyuk8693
Mà ở một góc nào đó, Vu Thục Vinh sắc mặt càng ngày càng khó coi. Hà cớ gì nàng rõ ràng là khách, sau khi đến đây lại không có người quan tâm không có người hỏi han, mà lại cứ vây quanh đứa con hoang Kỳ Tiểu Nguyên không biết từ nơi nào ôm trở về kia? Cô cũng không để ý chuyện bị xem nhẹ, nhưng mà mấy người này cũng phải có mắt nhìn người chứ? Mình là một người sống sờ sờ như vậy, thế nhưng ngay cả một câu chào hỏi cũng không biết nói sao?
Vu Thục Vinh càng nghĩ càng tức giận, bèn lớn giọng ho khan hai tiếng, bảo: “Uhm, khách tới hôm nay hơi bị đông à! Ha hả, ba, anh hai, kỳ thật chúng con tới đây cũng không phải không có việc gì. Chính là không nghĩ tới, hôm nay lại có đông người như vậy. Chả phải anh còn nói vì chuyện này mà phải bận rộn chuẩn bị sao, nếu không để khách khứa nhanh chân vào nhà chính, người nhà chúng ta tới bao giờ mới có thể nói chuyện đây?”
Kỳ Tiểu Bân lập tức chặn lại: “Tiểu Vu, trước đó anh không phải đã nói với em rồi sao? Chuyện này em chớ nhắc tới được không?”
Vu Thục Vinh hừ hừ hai tiếng: “Không đề cập tới? Dựa vào cái gì không đề cập tới? Chính anh muốn sống qua những ngày nghèo khổ, nhưng mẹ con chúng tôi chẳng hề muốn như vậy!” haehyuk8693
Kỳ Tiểu Bân nổi giận: “Trước mặt nhiều khách khứa như vậy, em không giằng co là không chịu được phải không?”
Vu Thục Vinh càng ồn ào hơn: “Tôi cứ gây sức ép đấy. Tôi dựa vào cái gì không thể gây sức ép? Tôi là tức phụ do nhà các người cưới hỏi đàng hoàng, một vạn đồng tiền tiền biếu không nói, cái gì nên có đều chẳng thấy đâu. Con rể nhà người ta dù thất học nghèo khổ vẫn cho được mười vạn, anh thì cho tôi được cái gì?”
Tất cả mọi người ở đây đều ngây ngẩn cả người, Quý Hoành thì đi đến trước mặt Hình Tử Thao, tò mò hỏi: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Hình Tử Thao thấp giọng nói: “Tám phần là tới tranh gia sản rồi đi?”
Quý Hoành gật gật đầu, lập tức cười nói: “Có ý tứ, rốt cục có thể nhìn thấy một màn kịch cẩu huyết rồi.” Nói xong, hắn liền xoay người đi tìm cái ghế, cuối cùng lại mò ra được hai cái ghế nhỏ, một cái đưa cho Hình Tử Thao một cái để chính mình ngồi. Hai người mỗi người tự ôm đứa nhỏ trong lòng, chuẩn bị sẵn sàng đón xem trò hay.
Hình Tử Thao hắng giọng một cái, nhỏ tiếng nói: “Như vậy có được không đấy? Nếu không chúng ta tránh đi chút đi?”
Quý Hoành dứt khoát: “Không tránh! Ông đây là lần đầu tiên mới được nhìn thấy thứ mới mẻ như vậy, bộ không được sao hả?”
“Tốt xấu gì cũng là việc nhà người ta mà!”
Lúc này, Quý Hoành đã muốn đoạt thức ăn từ trong tay Quý Dân, bắt đầu gặm cắn: “Chính là bởi vì nhà chúng ta không có mấy chuyện như vậy cho nên mới mới mẻ như vậy! Cậu nói xem, tôi cũng sinh hai đứa con trai, nhưng sao không có xảy ra cảnh này?”
Hình Tử Thao thè lưỡi: “Hai người con rể của Mỹ nhân đại thúc đều là người một nhà, còn tất yếu tranh nhau sao? Lại nói, tập đoàn Hải Lam nếu không phải vì luôn kín tiếng, tính ra cũng không thể kém Hoa Thân! Hắc bạch lưỡng đạo đều ăn sạch! Cho dù có sinh thêm hai đứa con trai nữa, cũng không đánh đấm nổi đâu.” Kỳ thật trọng điểm là ở hai người con rể kia đi? Trưởng tử Cao Bác gả cho Thẩm Kính Khiêm, thứ tử Diệp Diệp gả cho con trai của Thẩm Kính Khiêm. Mợ nó chớ, quá loạn…
Quý Hoành thấp giọng nói: “Cậu thì biết cái gì, cái này gọi là nước phù sa không thể chạy qua ruộng người khác!”
Vu Thục Vinh thấy thái độ của hai người kia, càng giận đến không có chỗ tiết. Nơi này tốt xấu gì cũng coi như nhà mình mà? Cho dù các ngừơi là khách nhân, cũng nên nể mặt mũi của nữ chủ nhân này chứ? Hai tên này đều một bộ biểu tình xem cuộc vui là muốn làm gì đây? Còn có, đường đường là hai tên đàn ông, mặt mũi lại y chang phụ nữ! Vừa thấy liền biết ngay là loại dựa vào mặt kiếm cơm ăn, nói không chừng còn là tiểu bạch kiểm do mấy lão nhà giàu bao nuôi! Anh trai Kỳ Tiểu Bân quen biết với loại người như vậy, xem ra cũng chả phải thứ gì tốt lành!
Tới đây, ả lại không khỏi nghĩ đến, mẹ đứa con hoang của Kỳ Tiểu Nguyên kia nói không chừng chính là một phú bà nào đó. Phú bà kia sau khi sinh lại không muốn nhìn nhận nên mới ném qua cho hắn! Hừ! Ả đã nói mà, làm gì có đứa con gái nhà lành nào dám sinh con trai cho một kẻ ngay cả bằng đại học cũng không có như hắn?
Đương nhiên, tất cả mọi người đều không biết ý nghĩ trong lòng Vu Thục Vinh hiện tại. Bất quá Hình Tử Thao còn đang bận suy nghĩ, bà nương trước mặt này cũng quá không biết phép tắc đi! Em trai của Tiểu Nguyên nhìn qua cũng hào hoa phong nhã, tại sao lại vớ phải một con vợ như vậy nhỉ?
Kỳ thật Hình Tử Thao không biết, lấy tính cách của Kỳ Tiểu Bân, tuyệt đối không có khả năng tự mình đi tìm bạn gái. Vu Thục Vinh quen biết hắn là do việc xem mắt, hơn nữa Vu Thục Vinh còn luôn tâm tâm niệm niệm muốn gả cho Kỳ Tiểu Bân. Bởi vì Kỳ Tiểu Bân tốt xấu gì cũng là một sinh viên, có văn hóa có công tác, cho dù tính cách giống đầu gỗ nhưng bù lại được cái thành thật phúc hậu, đặt ở bên người cũng yên tâm. Kỳ Tiểu Bân sở dĩ sẽ lấy Vu Thục Vinh, là bởi vì hắn cũng không biết nên cưới ai. Thời điểm còn đi học, hắn chính là một con mọt sách, sau khi tốt nghiệp đi làm vẫn có chút ngây ngây ngốc ngốc.
Lúc này, cha Kỳ lại hướng về phía phòng bếp hô một câu: “Tiểu Nguyên, đem tiền cha hôm nay đưa cho con lấy ra đây!” Kỳ Tiểu Nguyên nghe thấy cha Kỳ gọi mình, lập tức đỏ mặt chạy ra, một bên lau miệng một bên bảo: “Xảy… Xảy ra chuyện gì?” Cao Thừa Tử sau khi tách khỏi nhóm người bên ngoài liền cùng cậu quấn quýt trong nhà bếp. Thời điểm người bên ngoài đang gây sức ép, Cao Thừa Tử lại đang ôm cậu gặm đến thơm ngọt. Thế cho nên cậu mới đầu choáng mắt hoa, một câu cũng chưa nghe được vào tai. Bởi vậy lúc cha Kỳ dốc hết khí lực rống lên, cậu mới hậu tri hậu giác vội vàng chạy ra. Cao Thừa Tử nhân cao mã đại đi theo phía sau cũng là vẻ mặt mờ mịt nhìn đám người đang ôm tư thái xem cuộc vui giữa sân.
Cha Kỳ bấy giờ mới nói: “Tiền thiếu thằng hai đã có rồi, con đứa nhỏ này sao lại không gọi điện nói cho thằng hai một tiếng?”
Kỳ Tiểu Nguyên đáng thương há miệng thở dốc: “A? …” sau đó sờ sờ đầu, thành thật khai báo: “Con… con không có tìm Tiểu Bân vay tiền! Tiền phẫu thuật cho Tử Tử,… Kỳ thật… là do anh Thừa Tử đưa.” Kỳ Tiểu Nguyên không muốn để cho người nhà biết mình đi vay nặng lãi, dù sao tiền vay nặng lãi cũng đã trả rồi, chuyện này cũng không cần nhắc đến nữa.
Cha Kỳ nhíu nhíu mày, xoay người bảo: “Không tìm thằng hai vay tiền? Vậy hai đứa bây còn kêu to hô nhỏ cái gì nữa? Mệt cho cha còn nghĩ, Tử Tử phẫu thuật mà người làm chú như bây lại không đến ghé thăm lấy một lần, thật sự chả để đứa cháu này vào mắt sao?”
Kỳ Tiểu Bân nhíu nhíu mày: “Cái gì? Tử Tử làm phẫu thuật? Tử Tử nó… Làm sao vậy?” Nói xong, hắn xoay người nhìn về phía Thục Vinh.
Hứng thútrong mắtQuýHoànhcàng thêm đậm: “Còn có cả vụ che dấunội dung vở kịchcơ à? Có ý tứ!”
Mặc dù Quý Hoànhlà trưởng bối, nhưng đối phương chưa bao giờ cung kính với hắn giống như Cao Cường, cũng sẽ không giống Cao Bác nơi nơi chốn chốn đều lộ ra thân thiết. Ngược lại, Hình Tử Thao lại khiến cho bản thân hắn cảm thấy việc câu thông với nhau vốn không cần bất luận gánh nặng hậu bối gì gì.
Không có biện pháp, bối phận quá cao, có đôi khi hắn phải đeo cái danh trưởng bối nặng nề trên lưng này miết.
Nhưng khi hắn giao lưu cùng Hình Tử Thao thì lại bất đồng. Cái người này luôn luôn không biết lớn nhỏ, chuyện cãi nhau ầm ĩ bình thường không bàn đến. Cho dù Cao Cường nhiều lần nói qua Quý tiên sinh là trưởng bối, không thể xưng hônhư vậy, nhưng hắn vẫn như trước vừa mở mồm là Mỹ nhân đại thúc dài, Mỹ nhân đại thúc ngắn, cứ thế cùng hắn không lớn không nhỏ vui đùa một phen.
Quý Hoành nhìn Hình Tử Thao với bàn tay tới nắm chặt tay mình cùng biểu tình vui sướng nhưng rõ ràng không có hảo ý của đối phương, hắn liền ghét bỏ tuột tay ai kia xuống: “Buông tay! Đều đã có chồng cả rồi, nam nhân tội gì khó xử nam nhân?”
Hình Tử Thao lau mồ hôi: “Mỹ nhân đại thúc tới thật đúng lúc, ha hả ha hả ha hả…”
Quý Hoành nghe một chuỗi ha hả của Hình Tử Thao ở mặt sau, da đầu cũng nhịn không được run lên: “Xảy ra chuyện gì? Ta đã vào lộn cấm địa của âm linh quỷ ma sao?”
Hình Tử Thao lôi kéo tay hắn đem người kéo tới trước mặt cha Kỳ: “Đây là người của nhà họ Quý, hơn nữa là người có bối phận cao nhất! Ông anh à, để Tiểu Nguyên gả cho Thừa Tử đi, hắn khẳng định không có ý kiến đâu.”
Cha Kỳ nheo nheo ánh mắt, râu mép hoa râm khẽ vểnh, theo sau lại bỗng nhiên dùng bước chân gấp gáp tựa như bị chập mạch, vây quanh Quý Hoành dạo qua một vòng. Một bên đi, ông một bên còn dùng tay chọt chọt vài chỗ trên lưng, trên cánh tay, trên cổ và ngang hông Quý Hoành. Đến lúc cha Kỳ dừng lại, Quý Hoành vội ôm cổ la to: “Lão lưu manh này là ai? Nhanh tóm hắn lại cho ta!” Buồn cười! Mình không phải vừa mới nói đã có chồng rồi sao? Vậy mà tên này còn dám cả ganăn đậu hủ của mình?
Hình Tử Thao vừa nghe vậy lập tức dẹo chân vọt tới, một tay nhanh chóng bịt miệng Quý Hoành, thấp giọng nói: “Tổ tông của tôi ơi! Ngàn vạn lần không thể la ó như vậy, hạnh phúc nửa đời sau của Quả cam nhỏ nhà chúng ta đều nằm trong tay của người đó!”
Quý Hoành còn chưa hồi thần từ trong sự kinh ngạc, cha Kỳ đã hừ lạnh một tiếng: “Người của nhà họ Quý, quả nhiên vẫn không đứng đắn như trước!” Chỉ cần căn cứ vào điểm này, không cần so đo hình dáng, ông cũng biết tên này tuyệt đối là người của nhà họ Quý không thể nghi ngờ.
Lúc này Quý Hoành đã thu hồi biểu tình ghét bỏ mà nhíu nhíu mày. Hắn cũng không để ý người khác nói hắn không đứng đắn, tương phản, hắn rất tán thưởng người này, bởi vì những gì ông ta nóichính là sự thật a! Rất nhiều người đều vì nịnh hót hắn mà không dám thừa nhận điểm này, không ngờ lão lưu manh trước mặt lại dám nói thẳng vào mặt hắnnhư thế. Không thể không nói, Quý Hoành hiện tại đã có chút thưởng thức người nọ. Bất quá, ông tavừa mới nói đến nhà họ Quý thì phải?
“Lão nhân gia, ông quen biết người của nhà họ Quý hả?”
Cha Kỳ hừ lạnh một tiếng, đáp: “Trước không nói đến chuyện này.”
Hình Tử Thao lại bắt đầu nôn nóng. Sao lại không thể hảo hảo nói chuyện cơ chứ? Bất quá hình như trong nhà lại có thêm khách tới?
Xoay người nhìn chung quanh, hắn phát hiện Quý Dân đã nhanh chân lẻn đến bên người Tử Tử, một bên cầm kẹo ngọt trong tay dụ hống người ta, một bên lại dùng ánh mắt chứa mười phần uy hiếp trừng trừng một cô nhóc cũng đang cố gắng tiếp cận Tử Tử. Tuy rằng nhóc không để tiểu nha đầu nàyvào mắt, chính là Tử Tử bây giờ là của nhóc à. Nhóc không muốn có bất luận cái gì hay vật thể không xác định gì được phép tiếp cận người của nhóc.
Đúng lúc này, Tiểu Chân lại được Kỳ Tiểu Bân bế trở về. Hắn đangsợ Vu Thục Vinh sẽ nói bậy bạ làm bẽmặt nhà mình, một phần cũng tránh cho mọi người xấu hổ.
Cha Kỳ đi đến trước mặt Kỳ Tiểu Bân, cất tiếng hỏi: “Trở lại?”
Kỳ Tiểu Bân thuận theo kêu một tiếng: “Ba.”
Ở bên kia, Tử Tử mơ hồ đem viên kẹo nhét vào miệng, tò mò hỏi: “Tiểu Dân, làm sao anh biết nhà em ở chỗ này?”
Quý Dân trả lời: “Trong đơn đăng ký nhập viện của em có thẻ căn cước photo của ba em, mặt trên có ghi rõ địa chỉ. Sau đó, anh liền kêu Quý Hoành mang anh đến đây.”
Tử Tử ngẩng đầu nhìn Quý Hoành cao gầy anh tuấn, nói: “Chính là bác trai lớn lên rất giống anh đó sao?”
Quý Dân lập tức đem Tử Tử kéo đến trước mặt Quý Hoành, giới thiệu: “Đây chính là…”Quý Dân suy nghĩ nửa ngày, mới ấp úng nói một câu: “Em xem rồi lo liệu đi!”
Tử Tử vươn tay vuốt đầu nhỏ, cái gì gọi là nhóc tự lo liệu đi? Đến tột cùng nhóc nên kêu bác hay là kêu ông đây? Bé nhớ rõ ba ba thường xuyên nói về bối phận gì đó, vạn nhất gọi sai, sẽ không bị nói vô lễ chứ?
Quý Hoành xoa đầu Tử Tử, bảo: “Cháu a, đứa nhỏ này sao lại không lễ phép như vậy? Người giới thiệu có ai lại vô trách nhiệm như cháu không?” Nói xong, hắn lại cười với Tử Tử, còn tự giới thiệu: “Xin chào Tử Tử, hết bệnh rồi à? Ông là Tiểu Dân…” Quý Hoành chần chờ, hắn là ông ngoại của Quý Dân, cũng là ông cố ngoại của nhóc. Nếu như lại đi phân rõ hai loại thân phận này với Tử Tử mới hai tuổi thì có thể thành công sao? Suy nghĩ nửa ngày, hắn mới nói rằng: “… Được rồi! Cháu thích gọi gì thì gọi đi!” haehyuk8693
Hình Tử Thao một bên nở nụ cười, chen vào: “Ha ha ha ha, Tử Tử, cháu cứ kêu chú ấy là mỹ nhân gia gia đi! Mỹ nhân gia gia sẽ chạm trổ rất nhiều đồ vật xinh đẹp, hôm nào để mỹ nhân gia gia giúp con khắc một bức nha!?”
Tử Tử thấy Mẫu hậu nương nương sau khi nói xong liền trưng vẻ mặt chờ mong nhìn Quý Hoành, sau đó Quý Hoành liền gật gật đầu: “Đương nhiên không thành vấn đề, chỉ cần Tử Tử thích là được.” haehyuk8693
Mà ở một góc nào đó, Vu Thục Vinh sắc mặt càng ngày càng khó coi. Hà cớ gì nàng rõ ràng là khách, sau khi đến đây lại không có người quan tâm không có người hỏi han, mà lại cứ vây quanh đứa con hoang Kỳ Tiểu Nguyên không biết từ nơi nào ôm trở về kia? Cô cũng không để ý chuyện bị xem nhẹ, nhưng mà mấy người này cũng phải có mắt nhìn người chứ? Mình là một người sống sờ sờ như vậy, thế nhưng ngay cả một câu chào hỏi cũng không biết nói sao?
Vu Thục Vinh càng nghĩ càng tức giận, bèn lớn giọng ho khan hai tiếng, bảo: “Uhm, khách tới hôm nay hơi bị đông à! Ha hả, ba, anh hai, kỳ thật chúng con tới đây cũng không phải không có việc gì. Chính là không nghĩ tới, hôm nay lại có đông người như vậy. Chả phải anh còn nói vì chuyện này mà phải bận rộn chuẩn bị sao, nếu không để khách khứa nhanh chân vào nhà chính, người nhà chúng ta tới bao giờ mới có thể nói chuyện đây?”
Kỳ Tiểu Bân lập tức chặn lại: “Tiểu Vu, trước đó anh không phải đã nói với em rồi sao? Chuyện này em chớ nhắc tới được không?”
Vu Thục Vinh hừ hừ hai tiếng: “Không đề cập tới? Dựa vào cái gì không đề cập tới? Chính anh muốn sống qua những ngày nghèo khổ, nhưng mẹ con chúng tôi chẳng hề muốn như vậy!” haehyuk8693
Kỳ Tiểu Bân nổi giận: “Trước mặt nhiều khách khứa như vậy, em không giằng co là không chịu được phải không?”
Vu Thục Vinh càng ồn ào hơn: “Tôi cứ gây sức ép đấy. Tôi dựa vào cái gì không thể gây sức ép? Tôi là tức phụ do nhà các người cưới hỏi đàng hoàng, một vạn đồng tiền tiền biếu không nói, cái gì nên có đều chẳng thấy đâu. Con rể nhà người ta dù thất học nghèo khổ vẫn cho được mười vạn, anh thì cho tôi được cái gì?”
Tất cả mọi người ở đây đều ngây ngẩn cả người, Quý Hoành thì đi đến trước mặt Hình Tử Thao, tò mò hỏi: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Hình Tử Thao thấp giọng nói: “Tám phần là tới tranh gia sản rồi đi?”
Quý Hoành gật gật đầu, lập tức cười nói: “Có ý tứ, rốt cục có thể nhìn thấy một màn kịch cẩu huyết rồi.” Nói xong, hắn liền xoay người đi tìm cái ghế, cuối cùng lại mò ra được hai cái ghế nhỏ, một cái đưa cho Hình Tử Thao một cái để chính mình ngồi. Hai người mỗi người tự ôm đứa nhỏ trong lòng, chuẩn bị sẵn sàng đón xem trò hay.
Hình Tử Thao hắng giọng một cái, nhỏ tiếng nói: “Như vậy có được không đấy? Nếu không chúng ta tránh đi chút đi?”
Quý Hoành dứt khoát: “Không tránh! Ông đây là lần đầu tiên mới được nhìn thấy thứ mới mẻ như vậy, bộ không được sao hả?”
“Tốt xấu gì cũng là việc nhà người ta mà!”
Lúc này, Quý Hoành đã muốn đoạt thức ăn từ trong tay Quý Dân, bắt đầu gặm cắn: “Chính là bởi vì nhà chúng ta không có mấy chuyện như vậy cho nên mới mới mẻ như vậy! Cậu nói xem, tôi cũng sinh hai đứa con trai, nhưng sao không có xảy ra cảnh này?”
Hình Tử Thao thè lưỡi: “Hai người con rể của Mỹ nhân đại thúc đều là người một nhà, còn tất yếu tranh nhau sao? Lại nói, tập đoàn Hải Lam nếu không phải vì luôn kín tiếng, tính ra cũng không thể kém Hoa Thân! Hắc bạch lưỡng đạo đều ăn sạch! Cho dù có sinh thêm hai đứa con trai nữa, cũng không đánh đấm nổi đâu.” Kỳ thật trọng điểm là ở hai người con rể kia đi? Trưởng tử Cao Bác gả cho Thẩm Kính Khiêm, thứ tử Diệp Diệp gả cho con trai của Thẩm Kính Khiêm. Mợ nó chớ, quá loạn…
Quý Hoành thấp giọng nói: “Cậu thì biết cái gì, cái này gọi là nước phù sa không thể chạy qua ruộng người khác!”
Vu Thục Vinh thấy thái độ của hai người kia, càng giận đến không có chỗ tiết. Nơi này tốt xấu gì cũng coi như nhà mình mà? Cho dù các ngừơi là khách nhân, cũng nên nể mặt mũi của nữ chủ nhân này chứ? Hai tên này đều một bộ biểu tình xem cuộc vui là muốn làm gì đây? Còn có, đường đường là hai tên đàn ông, mặt mũi lại y chang phụ nữ! Vừa thấy liền biết ngay là loại dựa vào mặt kiếm cơm ăn, nói không chừng còn là tiểu bạch kiểm do mấy lão nhà giàu bao nuôi! Anh trai Kỳ Tiểu Bân quen biết với loại người như vậy, xem ra cũng chả phải thứ gì tốt lành!
Tới đây, ả lại không khỏi nghĩ đến, mẹ đứa con hoang của Kỳ Tiểu Nguyên kia nói không chừng chính là một phú bà nào đó. Phú bà kia sau khi sinh lại không muốn nhìn nhận nên mới ném qua cho hắn! Hừ! Ả đã nói mà, làm gì có đứa con gái nhà lành nào dám sinh con trai cho một kẻ ngay cả bằng đại học cũng không có như hắn?
Đương nhiên, tất cả mọi người đều không biết ý nghĩ trong lòng Vu Thục Vinh hiện tại. Bất quá Hình Tử Thao còn đang bận suy nghĩ, bà nương trước mặt này cũng quá không biết phép tắc đi! Em trai của Tiểu Nguyên nhìn qua cũng hào hoa phong nhã, tại sao lại vớ phải một con vợ như vậy nhỉ?
Kỳ thật Hình Tử Thao không biết, lấy tính cách của Kỳ Tiểu Bân, tuyệt đối không có khả năng tự mình đi tìm bạn gái. Vu Thục Vinh quen biết hắn là do việc xem mắt, hơn nữa Vu Thục Vinh còn luôn tâm tâm niệm niệm muốn gả cho Kỳ Tiểu Bân. Bởi vì Kỳ Tiểu Bân tốt xấu gì cũng là một sinh viên, có văn hóa có công tác, cho dù tính cách giống đầu gỗ nhưng bù lại được cái thành thật phúc hậu, đặt ở bên người cũng yên tâm. Kỳ Tiểu Bân sở dĩ sẽ lấy Vu Thục Vinh, là bởi vì hắn cũng không biết nên cưới ai. Thời điểm còn đi học, hắn chính là một con mọt sách, sau khi tốt nghiệp đi làm vẫn có chút ngây ngây ngốc ngốc.
Lúc này, cha Kỳ lại hướng về phía phòng bếp hô một câu: “Tiểu Nguyên, đem tiền cha hôm nay đưa cho con lấy ra đây!” Kỳ Tiểu Nguyên nghe thấy cha Kỳ gọi mình, lập tức đỏ mặt chạy ra, một bên lau miệng một bên bảo: “Xảy… Xảy ra chuyện gì?” Cao Thừa Tử sau khi tách khỏi nhóm người bên ngoài liền cùng cậu quấn quýt trong nhà bếp. Thời điểm người bên ngoài đang gây sức ép, Cao Thừa Tử lại đang ôm cậu gặm đến thơm ngọt. Thế cho nên cậu mới đầu choáng mắt hoa, một câu cũng chưa nghe được vào tai. Bởi vậy lúc cha Kỳ dốc hết khí lực rống lên, cậu mới hậu tri hậu giác vội vàng chạy ra. Cao Thừa Tử nhân cao mã đại đi theo phía sau cũng là vẻ mặt mờ mịt nhìn đám người đang ôm tư thái xem cuộc vui giữa sân.
Cha Kỳ bấy giờ mới nói: “Tiền thiếu thằng hai đã có rồi, con đứa nhỏ này sao lại không gọi điện nói cho thằng hai một tiếng?”
Kỳ Tiểu Nguyên đáng thương há miệng thở dốc: “A? …” sau đó sờ sờ đầu, thành thật khai báo: “Con… con không có tìm Tiểu Bân vay tiền! Tiền phẫu thuật cho Tử Tử,… Kỳ thật… là do anh Thừa Tử đưa.” Kỳ Tiểu Nguyên không muốn để cho người nhà biết mình đi vay nặng lãi, dù sao tiền vay nặng lãi cũng đã trả rồi, chuyện này cũng không cần nhắc đến nữa.
Cha Kỳ nhíu nhíu mày, xoay người bảo: “Không tìm thằng hai vay tiền? Vậy hai đứa bây còn kêu to hô nhỏ cái gì nữa? Mệt cho cha còn nghĩ, Tử Tử phẫu thuật mà người làm chú như bây lại không đến ghé thăm lấy một lần, thật sự chả để đứa cháu này vào mắt sao?”
Kỳ Tiểu Bân nhíu nhíu mày: “Cái gì? Tử Tử làm phẫu thuật? Tử Tử nó… Làm sao vậy?” Nói xong, hắn xoay người nhìn về phía Thục Vinh.
Hứng thútrong mắtQuýHoànhcàng thêm đậm: “Còn có cả vụ che dấunội dung vở kịchcơ à? Có ý tứ!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook