“Chính là…” Kỳ Tiểu Nguyên khẩn trương ở một bên xoay xoay ngón tay: “Mẫu hậu nương nương không phải là xưng hô dành cho phụ nữ sao? Vì cái gì Mẫu hậu nương nương lại biến thành một vị tiên sinh? Chẳng lẽ là cha của anh Thừa Tử?” Kỳ Tiểu Nguyên có chút thấp thỏm bất an đi tới đi lui. Lúc này, Tử Tử đã muốn bị tiếng lầm bầm lầu bầu của cậu đánh thức, đang mang vẻ mặt tò mò nhìn cha mình: “Ba ba, người đang diễn kịch truyền hình sao?”

Kỳ Tiểu Nguyên xoay đầu lại nhìn Tử Tử: “A? Không… Không có, con dậy rồi?”

Tử Tử nghi hoặc: “Nếu không diễn phim truyền hình thì ba đang làm gì zợ? Con biết cái cô trong phim hậu cung XX trên TV, đều kêu cái dì xấu tính là Mẫu hậu nương nương nha!”

Kỳ Tiểu Nguyên lập tức đi đến trước mặt con mình, vội che miệng nhóc: “Cái này không thể gọi bậy. Đứa nhỏ ngốc, đây là trưởng bối, phải kêu… ông.”

Tử Tử hỏi lại: “Kêu ai là ông ạ? Ông không phải đã về nhà rồi sao? Thời điểm ông rời đi còn giúp con mang tiểu vịt con về nữa.”

Kỳ Tiểu Nguyên không biết nên giải thích với Tử Tử ra sao, suy nghĩ nửa ngày, mới bảo: “Tử Tử, con có biết vì sao Tiểu Dân có hai người ba không?”

Tử Tử đáp: “Biết ạ! Tiểu Dân nói, anh ấy là do một trong hai vị ba ba sinh ra, anh ấy còn nói đàn ông nhà họ có thể sinh hài tử.”/

Kỳ Tiểu Nguyên há miệng thở dốc, đứa nhỏ Tiểu Dân này đã quá bạo gan đến mức không cẩn thận như vậy? Loại chuyện đàn ông có thể sinh con cũng không thể nơi nơi nói lung tung chứ? Thật ra, Quý Dân là một đứa nhỏ cao ngạo, bé không thích nói chuyện với người lạ, mà có thể được bé cùng chia sẻ chuyện trong lòng, cũng chỉ có hai người mà thôi.

Kỳ Tiểu Nguyên bảo: “Vậy nếu con cũng có hai người cha, con có thể tiếp thu hay không?”

Kỳ Tiểu Nguyên vẻ mặt chờ mong nhìn Tử Tử, Tử Tử hơi cúi đầu nghĩ nghĩ rồi trả lời: “Nếu một ba ba khác có thể to cao như chú Thừa Tử, con sẽ miễn cưỡng tiếp thu.”

Kỳ Tiểu Nguyên hắc tuyến đầy đầu, vô pháp nhìn thẳng vào ý tưởng ‘nhất định vì ba ba phải chọn nam nhân tốt’ của nhóc.

Quay về phía bên này, Cao Thừa Tử đã đem chuyện Kỳ Tiểu Nguyên làm sao đem hắn chuốc quá chén, thành công cùng hắn phát sinh quan hệ rồi còn mang thai, cuối cùng sinh hạ Tử Tử, sau đó Tử Tử như thế nào sinh bệnh mà cậu lại chạy đi vay nặng lãi, thẳng đến khi bị người lợi dụng đưa tới chỗ hắn lấy lòng này nọ nói hết một lần.

Hình phó tổng nghe mà sửng sốt quá chừng. Hắn tự hỏi năm đó lúc mình truy Cao Cường, tất cả các kiểu kỹ năng đều dùng qua một lần, cuối cùng vào một đêm mưa sa gió giật, thành công đem hắn dụ lên giường. Hôm nay khi nghe thấy truyền kỳ của Kỳ Tiểu Nguyên, có thể nói là núi này cao lại có núi cao hơn nữa.

Đứa nhỏ này thật có tiền đồ à! Vậy mà có thể nghĩ ra loại phương pháp lăn giường này! Sớm biết vậy năm đó hắn cũng thử cách này rồi! Hắn thế nhưng thực chờ mong được nhìn thấy biểu tình của Cao Cường sau khi phát hiện mình chiếm hữu hắn, hớ hớ! Hình phó tổng lắc lắc đầu, đem một phen cảnh tượng tự bổ não lắc bay ra ngoài.

Sau khi tỉnh táo lại, lão Phật gia tựa người ngồi trên ghế salon, còn đại nam nhân Cao Thừa Tử thân cao 1m85, cứ như vậy cúi đầu như học sinh tiểu học phạm phải sai lầm đứng ở trước mặt hắn: “Ba, con thật sự không biết Tiểu Nguyên mang thai. Nếu như con biết, cho dù không làm quân nhân con cũng không thể để em ấy bị bức đến mức đi mượn vay nặng lãi để chữa bện cho Tử Tử. Tử Tử là con trai của con, cũng chính là cháu trai của ngàicùng Cường ca của ngài. Bé chính là con cháu của nhà họ Cao, sao con có thể để cho Tử Tửchịu ủy khuất như vậy chứ?”

Hình phó tổng như vị thần tối cao ngồi trên ghế tựa, bình xét: “Nói rất đúng, kế tiếp thì sao?”

“Kế tiếp…” Cao Thừa Tử vuốt ót: “Ba, con đang chấp hành nhiệm vụ, rất nguy hiểm. Nếu nhận người trở về, chẳng khác nào đem hai người bọn họ bại lộ trước mặt tổ chức X! Cha có biết ngài cùng Cường ca nhà ngài hiện tại trị giá bao nhiêu tiền không? Quý lắm đó!”

“Thúi lắm!” Hình phó tổng chợt quát một tiếng: “Cháu của ông đây còn không thể nhận về? Tưởng cha mày là đồ ngốc hả? Cha cho mày biết, với thế lực củathôn họ Cao hiện tại, đừng nói cái gì là tổ chức X! Cho dù là tổ chức khủng bố muốn đi vào cũng phải suy nghĩ cho kỹ đó! Mày không suy nghĩ xem ba của mày đang làm gì á!? Anh ấy có thể bảo hộ được người khác, chẳng lẽ cháu của mình lại lo không xong?”

Cao Thừa Tử vội đáp: “Thế cha tính sao?”

Hình phó tổng tiếp tục quát: “Vô nghĩa! Mang vềthôn họ Cao!”

“Nhưng chuyện này cũng không đơn giản chỉ là việc nhà của chúng ta. Tiểu Nguyên còn có một người cha, lão nhân gia là một người nông dân trung thực. Nếu bác ấy biết đứa cháu mà con mình lặng lẽ sinh lại do chính em ấy mang thai. Không nói trước có thể tiếp thu hay không, cho dù tiếp nhận rồi, cha có thể bảo chứng bác ấy có thể tiếp thu cái người đã làm cho con bác ấy mang thai là con không?”

Hình phó tổng không mặn không nhạt bảo: “Này thì có là cái gì? Học tập Thẩm Kính Khiêm a! Tình tiết của con còn chưa tính nghiêm trọng, Thẩm Kính Khiêm năm đó mới được kêu là bưu hãn! Con là bị người ta chuốc quá chén, còn hắn là trực tiếp đem người chuốc rượu ném lên trên giường. Tình tiết nghiêm trọng như vậy, Cao mụ mụ không phải đã đồng ý rồi sao? Có gì thì con cứ quỳ xuống, chơi trò ăn vạ, đi triền đi quấn người, bám đuôi cầu xin các kiểu! Cha nói thái độ của mày đây là thế nảo hả? Những lời cha vừa nói bây có nghe không?”

Cao Thừa Tử lập tức giơ tay chào theo nghi thức quân đội: “Dạ! Những gì Mẫu hậu nương nương nói còn đều ghi tạc trong lòng.”

Tới đây, sắc mặt của Hình phó tổng rốt cục hòa hoãn lại. Theo sau, hắn lập tức không thể chờ nữa mà đứng lên: “Giờ cha phải đi thăm cháu trai bảo bối của mình. Ối cha cha, bởi thế lúc nãy khi cha thấy đứa nhỏ kia đã cảm thấy là con cháu của nhà họ Cao chúng ta rồi, xem ra dù nhiều năm như vậy mà giác quan thứ sáu của cha vẫn không biến mất à!”

Cao Thừa Tử đầu đầy hắc tuyến, vội theo đuôi phía sau, truy hô: “Mẫu hậu nương nương, chú ý dung nhan! Tiểu Nguyên vẫn còn nhỏ. Cha cha,… cha có thể đừng dọa em ấy không?”

Hình phó tổng không để ý tới kháng nghị của Cao Thừa Tử, một đầu chui vào phòng bệnh của Tử Tử. Lúc này, Tử Tử đã rời giường mặc quần áo tử tế, đang mở rộng hai cánh tay hướng về phía Kỳ Tiểu Nguyên định ôm chầm lấy người. Kỳ Tiểu Nguyên vừa định bế nhóc, Hình phó tổng liền đoạt đi nhóc con, một hơi hôn hôn hôn.

“Cháu ngoan của ta, cháu ngoan đáng yêu. Ông mang cháu đi ăn ngon có chịu không? Còn chưa mang vớ à? Đến, ông giúp con mang vào!” Nói xong Hình phó tổng liền vô cùng không khách khí tiếp nhận đôi vớ từ trong tay Kỳ Tiểu Nguyên, thực ôn nhu đeo vào chân cho Tử Tử.

Sự dũng mãnh của Hình phó tổng xác thực đã khiến cho Kỳ Tiểu Nguyên hoảng sợ. Cậu ấp a ấp úng bảo: “Chú Cao, ngài đây là…”

“Con là Tiểu Nguyên? Nhìn qua thật ngoan, thật hiểu chuyện, thật nghe lời à, khó trách có thể sinh ra đứa nhỏ Tử Tử nhu thuận như vậy. Khụ khụ, tuy rằng cha đã gả cho nhà họ Cao, bất quá cha vẫn không thích khi người khác xưng hô với cha sẽ thêm cái chữ Cao hay tên XX này nọ. Còn có, sao còn kêu chú gì chớ! Kêu cha! Đến, ngoan, kêu một tiếng cho cha nghe xem!”

Kỳ Tiểu Nguyên trợn mắt, miệng mở rộng cực đại: “Này… Cái gì cùng cái gì à?” Cậu chột dạ nhìn về phía cửa, Cao Thừa Tử vừa vặn đi đến, lôi kéo cậu đi ra ngoài: “Tiểu Nguyên, vẫn là để anh nói với em đi!”

Tử Tử rõ ràng đã bị tình huống này dọa sợ.

Bé con nhìn đến Kỳ Tiểu Nguyên, lại nhìn xem Cao Thừa Tử, cuối cùng nhìn nhìn vị bá bá vừa giúp bé mang vớ vào. Đối Kỳ Tiểu Nguyên nói: “Đi thôi ba ba! Ba ba cố lên!”

Kỳ Tiểu Nguyên đầu đầy hắc tuyến. Thời gian gần đây, tiểu tử thúi này càng lúc càng thêm phiền!

Mẫu hậu nương nương đột ngột có mặt, làm cho tất cả kế hoạch của hắn đều bị quấy rầy! Tính cách của Mẫu hậu nương nương thật làm cho hắn không còn lời gì để nói. Không biết qua nhiều năm như vậy, Cường ca làm sao có thể nhẫn hay như vậy nữa?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương