Ôm Ba Ba Tí Hon Đi Gặp Cha
Chương 76: Nguy cơ

Sau khi chơi đùa bụng lớn của Đàm Minh Triết, Thẩm Đường Cửu cũng không dám làm càn, về sau vẫn luôn tự mình giải quyết hoặc là nhiều nhất để Đàm Minh Triết động tay, dù sao còn có đứa bé, lại là đàn ông, chẳng may không cẩn thận động thai, người đau lòng là hắn.

Nói chung, tại thời điểm Đàm Minh Triết bụng lớn hơn, Thẩm Đường Cửu không tiếp tục cùng cậu làm vận động.

Đương nhiên Đàm Minh Triết cũng không cưỡng cầu.

Bởi vì theo tháng bụng cậu càng lúc càng lớn, bụng trướng trầm trọng, chính cậu cũng cảm thấy vô cùng khổ cực, tự nhiên không có tinh lực tiếp tục chăm sóc “sinh hoạt” của Thẩm Đường Cửu.

Hơn nữa càng về sau càng cảm thấy tẻ nhạt, đến gần lúc sắp sinh không thể đi ra ngoài đi dạo, đi dạo siêu thị cũng không được, mỗi lần đều là Thẩm Đường Cửu đi xuống lầu mua đồ trở về, chính cậu ở nhà rỗi rãnh đến phát chán xem ti vi.

Dù sao đàn ông mang cái bụng lớn đi dạo trên đường phố sẽ khiến người ta sợ hãi.

Ở nhà ngồi lâu sẽ bị đau thắt lưng, đi đứng thôi cũng khó chịu, trong nhà mặc dù không gian lớn, nhưng không bằng không khí ở bên ngoài, hơn nữa đi một hồi cũng cảm thấy bụng đau.

Mỗi ngày đều phải ở trong nhà, tính khí Đàm Minh Triết bắt đầu trở nên táo bạo, bất quá Thẩm Đường Cửu vẫn có thể dùng ngôn ngữ khiến cậu vui vẻ.

“Kỳ thực rất muốn mang em đi ra ngoài giải sầu, thế nhưng tình huống bây giờ của em đặc thù, chúng ta vẫn là ở nhà thì hơn đừng chạy loạn khắp nơi, chờ đứa nhỏ ra đời lại nói.”

“Dạ, em kỳ thực cũng rõ ràng, chính là có thời điểm không khống chế được tính tình của mình.”

Lúc buổi tối, Thẩm Đường Cửu dựa vào đầu giường, để Đàm Minh Triết dựa vào trong lồng ngực của hắn, hắn dùng tay giúp Đàm Minh Triết xoa eo và chân bị phù: “Không sao, không khống chế được cũng không cần khống chế, anh đều hiểu.”

“Anh chiều em như thế, làm hư em thì làm sao?”

“Không biết.” Thẩm Đường Cửu cười hôn cậu một cái, “Làm hư em cũng tốt, em sẽ là của một mình anh, ai cũng cướp không được.”

“Em phát hiện sau khi anh ở cùng với em, kỹ năng nói ngọt ngày càng tăng.”

“Đây chính là cái gọi gần mực thì đen, gần đèn thì rạng!” Thẩm Đường Cửu cười hỏi ngược lại.

Hai người chán ngán một hồi, Thẩm Duệ ở trong phòng của mình làm xong bài tập về nhà liền chạy tới, nhảy lên giường: “Cha, ngày hôm nay còn chưa cùng em trai nói chuyện, để con chơi với em một chút.”

Đàm Minh Triết và Thẩm Đường Cửu: “...”

Chơi..

“Em trai lớn như vậy rồi...” Thẩm Duệ nằm úp sấp ở một bên, tay nhỏ đặt lên bụng Đàm Minh Triết, “Em trai, anh là anh của em nha, ngày hôm nay anh trai làm bài tập chậm một chút, chờ sốt ruột đúng không?”

Đương nhiên, trả lời theo lệ là đá một cái.

Đàm Minh Triết nhíu nhíu mày lại, cảm giác bụng có chút trùng.”Có đau hay không?” Thẩm Đường Cửu nhìn thấy trên bụng tròn vo của cậu bỗng dưng xuất hiện một khối nhỏ, không khỏi khẩn trương.

“Có một chút, nhưng em không sao, nó nhỏ như vậy, có thể có bao nhiêu khí lực.” Đàm Minh Triết cười đưa tay đi trấn an thằng bé trong bụng.

Nhắc tới cũng lạ, mỗi lần Thẩm Duệ lại đây cùng thằng bé nói chuyện, đứa nhỏ đều rất hưng phấn.

Có lẽ... là do máu mủ tình thâm!

Thẩm Dụng xoa bụng của Đàm Minh Triết cảm khái nói: “Ba ba, con vốn cho là bụng mềm, mỗi lần xoa cũng không dám dùng sức, hiện tại mới phát hiện, thì ra bụng ba ba cứng như thế.”

Đàm Minh Triết: “...”

Cho nên con trai đến cùng muốn nói với ba ba cái gì?

Kỳ thực không có gì, bạn nhỏ Thẩm Duệ chỉ là lòng hiếu kỳ được giải đáp thôi.

Trong nhà buồng tắm đã sớm thay đổi thảm chống trơn, trên giường cũng đổi thành đệm giày, chân bàn được Đường Thu Diệp đeo vải mềm, phòng ngừa va chạm.

Mỗi ngày trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt dĩ nhiên đã ở nước B sinh sống hơn một năm, đứa nhỏ trong bụng cũng sắp sinh.

Ngày quốc khánh đã qua, khí trời từ từ chuyển lạnh, bụng Đàm Minh Triết càng thêm lớn, bước đi có chút trì hoãn, còn phải giống như con vịt lắc lư trái phải, thoạt nhìn vô cùng buồn cười.

Lục Dương mỗi lần đến nhà giúp cậu kiểm tra thai nhi, thời điểm đó lại bị dọa sợ một hồi.

Dù sao mắt thấy một người đàn ông bụng càng lúc càng lớn, cũng là rất thần kỳ.

Liền tại thời điểm mọi người cho là có thể thanh thản ổn định chờ đợi em bé thứ hai nhà Thẩm Đường Cửu ra đời, trường học Thẩm Duệ xảy ra chuyện.

Thẩm Đường Cửu sắp xếp thầy giáo ở trường học bị phát hiện hôn mê ở trong hội trường thể dục, sau đó lúc tan học Thẩm Đường Cửu đi đón Thẩm Duệ, hắn phát hiện, Thẩm Duệ không thấy đâu.

Sau đó Thẩm Đường Cửu nhân được điện thoại của bệnh viện gọi tới, biết được thầy giáo hắn sắp xếp bị thương, trong điện thoại di động của thầy giáo người liên lạc nhiều nhất chính là hắn, cho nên bệnh viện mới gọi điện thoại cho hắn.

Thẩm Đường Cửu sắp xếp người đi bệnh viện nộp tiền thuốc thang.

Hắn cố gắng bình tĩnh lại, cuối cùng hắn cũng rõ ràng nguyên nhân Thẩm Duệ mất tích.

Gần một năm, hắn phái cảnh sát quốc tế - cảnh sát trong nước cùng với FBI nhằm vào tổ chức bí ẩn kia, tiến hành điều tra toàn bộ, manh mối cũng từ từ tăng nhanh, dù sao người giống như Đàm Minh Triết và Lục Dương chán ghét cái tổ chức kia cũng có rất nhiều người, huống chi còn có người biến dị.

Nói chung, tại thời điểm bọn họ chăm chú trải qua cuộc sống gia đình yên tĩnh ngọt ngào, thì ở một quốc gia xa xôi có người muốn bọn họ phải trả nợ.

Người của tổ chức ra tay ở trường học, cũng tìm đúng người khó phản kháng nhất ra tay với Thẩm Duệ...

Dù sao Thẩm Duệ cũng có thể có thân thể biến dị, nhưng Thẩm Duệ là đứa nhỏ, từ nhỏ đã giam giữ bồi dưỡng nghiên cứu... thực sự tốt hơn nhiều so với lúc trước truy đuổi Đàm Minh Triết và Lục Dương loại người thành thục tư tưởng còn có bản lãnh.Có lẽ do bọn họ bỏ ra quá nhiều tinh lực đặt ở trên người Đàm Minh Triết, đối với con trai Thẩm Duệ, Thẩm Đường Cửu vẫn sắp xếp thầy giáo làm người bảo vệ, hơn nữa đến nay vẫn không có việc gì, bình an đến bây giờ.

Bởi vì bọn họ bất cẩn, cho nên mới... để xảy ra chuyện như vậy, bọn họ cũng không kịp chuẩn bị.

Trên người Thẩm Duệ cũng có tín hiệu theo dõi, Thẩm Đường Cửu rất nhanh tìm kiếm.

Đàm Minh Triết ở nhà tràn đầy phấn khởi nấu một nồi mì sợi.

Sau khi cậu mang thai rất ít làm cơm, hôm nay hứng khởi, cảm thấy thỉnh thoảng động một chút cũng tốt, liền đi nấu mì.

Nhưng mà mì nấu xong, hai cha con còn chưa trở lại.

Cậu liền nâng bụng tròn vo đi đến phòng khách, gian nan khom lưng cầm lên điện thoại di động đặt trên khay trà, gọi điện thoại cho Thẩm Đường Cửu.

“Đường Cửu, hai cha con làm sao vẫn chưa trở lại? Em nấu xong mì rồi, không về kịp, mì sẽ trương mất.” Đàm Minh Triết ở trên ghế sa lon ngồi xuống, tìm cái gối dựa vào sau, ngửa mặt về phía sau, một bên lấy tay vô ý thức ở trên bụng vô về một chút, một bên gọi điện thoại hỏi Thẩm Đường Cửu.

“Đường Cửu?” Đầu kia không trả lời, nhưng lại hít sâu một hơi, Đàm Minh Triết không nhịn được ngồi thẳng người, tay khẽ vuốt bụng cũng hơi dừng lại một chút, cậu mẫn cảm hỏi, “Làm sao vậy?”

“A Triết, em đừng vội, tìm một chỗ ngồi xuống trước.” Thẩm Đường Cửu cũng không muốn gạt Đàm Minh Triết chuyện này, dù sao đây là chuyện không gạt được. Nếu để cho cậu nghĩ bậy nghĩ bạ, còn không bằng hắn tự mình nói cho cậu biết, cẩn thận tìm từ ngữ động viên cậu.

“Có chuyện gì? Em ngồi ở trên ghế sa lon rồi, anh nói đi.” Đàm Minh Triết cảm giác đứa nhỏ trong bụng động có chút lợi hại, không thể làm gì khác hơn là xoa bụng mấy lần, trong lòng không nhịn được chìm xuống, “Có phải là Duệ Duệ...”

“Duệ Duệ mất tích.” Thẩm Đường Cửu nói, “Bất quá em đừng vội, anh đã tìm kiếm được vị trí của con, trên người con có tín hiệu theo dõi, anh bảo đảm rất nhanh liền tìm được nó.”

“Là những người kia sao?” Ngữ khí Đàm Minh Triết ngược lại ngoài ý muốn rất bình tĩnh, bất quá tay đặt ở trên bụng đột nhiên nắm chặt, nhăn chặt mày lại, đột nhiên cảm giác bụng có chút đau, không biết có phải là do tâm lý tác dụng hay không.

Cậu biết giờ khắc này, tâm tình mình không thích hợp kích động, vốn là đứa trẻ sắp ra đời, quá kích động dễ dàng kích thích đến thai nhi.

“Đúng, thầy giáo anh sắp xếp ở trường học bị thương được đưa vào bệnh viện. Anh chờ một hồi không đợi được Duệ Duệ tan học, lại nhận được điện thoại của bệnh viện.” Thẩm Đường Cửu nói xong không khỏi có chút hối hận, nói với A Triết cụ thể như thế làm cái gì, sẽ khiến cậu ấy lo lắng!

“A Triết, em hãy nghe anh nói, anh sẽ gọi điện thoại cho Âu Dương Văn bọn họ, để cho bọn họ qua với em. Em tuyệt đối đừng sốt ruột, ngoan ngoãn ở nhà chờ chúng ta, anh rất nhanh tìm được Duệ Duệ, dẫn con về nhà. Được không?””Được. Anh cũng phải cẩn thận một chút. Em sẽ không làm loạn, đều giao cho anh. Em chờ hai cha con trở về.” Đàm Minh Triết biết mình hiện tại gấp cái gì đều không giúp được, quan trọng nhất chính là mình phải tự chiếu cố bản thân và đứa bé trong bụng. Cậu không thể lo lắng, nếu không sẽ gây áp lực cho Thẩm Đường Cửu.

“Yêu em, anh rất nhanh sẽ trở về. Em trước tiên ăn một chút gì, đừng để bị đói. Anh tắt máy đây.”

“Ừm.”

Điện thoại cắt đứt, điện thoại di động trong tay Đàm Minh Triết từ trên tay cậu rơi xuống ghế salông, Đàm Minh Triết hai tay nâng bụng ngửa ra phía sau.

Nói không sốt ruột, nhưng làm sao cậu có thể bình tĩnh được.

Duệ Duệ là thịt trong lòng cậu, khoảng thời gian này bọn họ đều chú trọng đứa nhỏ trong bụng này, đối với Duệ Duệ dù sao cũng có quên lãng.

Nếu như Duệ Duệ có chuyện gì...

“A ——” Bụng Đàm Minh Triết có chút đau đớn, cậu nằm nghiêng ở trên ghế sa lon, miệng mở ra hít mấy hơi, nỗ lực để cho cảm xúc ổn định lại.

Không thể sốt ruột, không thể sốt ruột...

Cậu ôm bụng, thầm nói —— bảo bối, con đừng ra đời vào lúc này nhé!

Cũng may bụng đau một hồi sau chậm rãi giảm bớt.

Nghĩ đến vừa mới chỉ là đau đớn mà thôi.

Đàm Minh Triết nhẹ nhàng phun ra một hơi, nhớ tới trong phòng bếp nấu mì sợi, cảm thấy không thể lãng phí, đứa nhỏ trong bụng vừa nãy không thành thật, làm không tốt chờ một lúc còn có thể dằn vặt, thậm chí muốn ra đời vào hôm nay, cậu phải bảo tồn thể lực.

Đàm Minh Triết chậm rãi đứng dậy, bụng còn có chút đau, bất quá coi như có thể chịu đựng.

Cậu đi nhà bếp múc một bát mì sợi, ngồi ở bàn ăn từ từ ăn.

Lúc ăn cơm bụng lại đau, cậu không thể không dừng lại nhẫn nhịn.

So với lần trước đau đớn càng tăng thêm gấp mấy lần.

Đàm Minh Triết đã sanh Tiểu Duệ một lần, tự nhiên rõ ràng đau đớn này biểu thị cái gì.

Phỏng chừng tiếp tục đau đớn một ngày, đứa nhỏ sẽ xuất hiện trên đời.

Cũng thật là biết chọn thời gian...

Đàm Minh Triết ăn xong mì sợi, chậm rãi rục rịch, tìm sô cô la bổ sung thể lực, sau đó đi về phòng ngủ.

Cậu tìm cái thảm, vỏ chăn Thẩm Đường Cửu chuẩn bị lúc trước, bày những vật này ở trên thảm trải sàn, buồng tắm cũng thả nước, mặc dù đối với an nguy của Duệ Duệ vô cùng lo lắng, lòng như lửa đốt, nhưng Đàm Minh Triết vẫn đâu vào đấy chuẩn bị hết thảy, cũng làm xong chuẩn bị tự mình đỡ đẻ.

Đau bụng đứt quãng, khi thì kịch liệt, khi thì mềm nhẹ, nhưng Đàm Minh Triết vẫn cố gắng chịu đựng.

Thẩm Đường Cửu vẫn không gọi điện thoại cho cậu, cậu cũng không thúc giục.

Giữa lúc thời điểm cậu nhẫn nhịn đau đớn một hồi, chuông cửa bỗng nhiên vang lên.

Vào lúc này, là ai đây?

A, đúng rồi, Thẩm Đường Cửu nói để Âu Dương Văn và Lục Dương qua chăm sóc cậu.

Hẳn là bọn họ đến.

Đàm Minh Triết nâng bụng chậm rãi dịch đến cạnh cửa, thời điểm muốn mở cửa quỷ thần xui khiến xuyên nhìn qua lỗ cửa, nhất thời cả kinh.

Không phải Âu Dương Văn, cũng không phải Lục Dương.

Mà là một người cậu không muốn tiếp tục nhìn thấy trên đời này.

Đối phương kiên nhẫn nhấn chuông cửa, Đàm Minh Triết đương nhiên không cho mở cửa cho gã.

Cậu khó khăn đi đến nhà bếp cầm một con dao phay loại nhỏ cầm ở trong tay, thầm nghĩ, nếu như đối phương dám phá cửa mà vào, cậu khẳng định sẽ giết gã!

Nhưng mà sau một khắc, âm thanh Thẩm Duệ ở bên ngoài vang lên: “A —— ba ba —— tuyệt đối đừng mở cửa!”

Hẳn là Thẩm Duệ bị ức hiếp, Đàm Minh Triết mơ hồ nghe thấy tiếng bạt tai, gân xanh trên thái dương không khỏi nhảy một cái, hận không thể đem đối phương băm thành tám mảnh.

Cậu không nỡ động vào một sợi lông của bảo bối nhà mình, đối phương lại dám đánh con trai bảo bối của cậu!

Bụng lại đau, Đàm Minh Triết suýt chút nữa đứng không vững, cậu dựa vào cạnh cửa chậm rãi quỳ xuống, nâng bụng cúi thấp đầu ngột ngạt mà thở dốc, đem đau nhức nuốt xuống cuống họng.

Bảo bối, chờ một chút, bây giờ không phải thời điểm con đi ra a...

Người ngoài cửa không tiếp tục nhấn chuông cửa, mà là bắt đầu mân mê khóa cửa, đồng thời âm thanh người kia cũng truyền vào: “Đêm khuya, tôi biết cậu ở bên trong. Làm sao? Không muốn gặp mặt tâm sự sao? Con trai bảo bối của cậu ở trong tay tôi đó...”

Hết chương 76.

Edit có lời muốn nói: Nguy rồi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương