Ờ Thì ... Sói Yêu Thỏ Đấy!
Chương 56: Ma lực của đồng tiền

Dự án mới khiến Phạm Băng Hi bù đầu vì lượng công việc quá lớn hầu như ngày nào nó cũng tăng ca tới khuya mới về , trong thời gian chuẩn bị cho ra mắt bộ sưu tập mới đầu óc nó rất căng thẳng ngủ chưa được 3 tiếng đồng hồ là lại phải lật đật dậy nào là bản thiết kế mới nào là giấy tờ hợp đồng , nào là tiếp khách hợp đồng , rồi lại lo hình ảnh đại diện , chỉnh sửa các mẫu thiết kế

lỗi của nhân viên

Jack cằn nhằn rằng nó đang bán mạng cho công việc . Bên Vương Lãnh Nhân cũng cử một số nhà thiết kế giỏi của quý công ty sang giúp đỡ nhưng không biết vì quá căng thẳng mệt mỏi hay nó yêu cầu quá cao mà mọi thiết kế mẫu của công ty đều bị trả lại kèm theo mệnh lệnh hai chữ “LÀM LẠI”

Nhân viên rất bức xúc , ngược lại với thái độ làm việc của nhân viên công ty Vương Lãnh Nhân chuyển sang nhân viên phòng thiết kế của Enly dưới sự quản lý và chỉ đạo của Jack lại có thái độ tích cực hơn hẳn mỗi khi họ cầm bản thiết kế lỗi về

Điều này làm Cherry và Vương Lãnh Nhân vô cùng ngạc nhiên và tò mò

Nó đã làm gì để những nhân viên đó có một tinh thần làm việc không biết mệt mỏi, không bị tiêu cực và luôn lạcquan mỉm cười như vậy?

Khi được hỏi trong giờ nghỉ trưa phó phòng thiết kế của nó cười tươi đáp lại trước sự tò mò của anh cùng mọi người

-Sếp của chúng tôi ấy à cô ấy là thần tượng, là một người bạn, là một người thân và là một người thầy của chúng tôi. Một người con gái trẻ đầy tài năng nhiệt huyết với công việc, một người còn nhỏ tuổi hơn chúng tôi nhưng lại đứng trên bục cao danh vọng thật tuyệt vời. Chắc mọi người bực mình lắm vì thiết kế của các bạn bị trả lại phải không?...

bị nói trúng tim đen nhân viên của Vương Thị không còn gì để giải thích

-Không cần phải căng thẳng chúng tôi đã từng như các bạn , có khi còn hơn ấy chứ

một người phụ nữ ngoài 30 nhìn họ cười trìu mến nói

Rồi họ được nghe chị kể

-Đợt mới vào công ty tôi không điềm đạm được như thế này đâu. Thiết kế thì bị trả lại liên tục , áp lực và ức chế quá tôi còn xông thẳng lên phòng làm việc của sếp nói lý lẽ cơ. Tôi còn viết sẵn đơn nghỉ việc rồi chứ...

như bị cuốn hút vào câu chuyện của chị ai ai cũng chú ý lắng nghe

-Cô ấy nghe một hồi rồi hỏi tôi. Chị đến công ty này để làm gì? kiếm tiền? hãy vì đam mê với thiết kế? tôi trả lời rằng tôi muốn cả hai cô ấy nhìn rồi nói với tôi rằng. Bản thiết kế không có đặc sắc gì chị đã thực sự làm ra nó bằng cả tâm huyết chưa? Chị làm trong lúc bực tức làm lấy lệ làm cho qua tôi có thể chấp nhận chị nộp báo cáo muộn và sẵn sàng trả chị bất kì số tiền lương đãi ngộ lớn đổi lại chị phải cho tôi thấy những sản phẩm tuyệt vời nhất. Tôi không muốn trả lương cho một kẻ vô dụng đi ăn cắp sao bản những ý tưởng của người khác những người đó cho 1 đồng lẻ tôi cũng tiếc. Chúng ta chỉ sống một lần trong đời, hãy làm tất cả những gì có thể, nếu mai là ngày tận thế...chết sẽ không tiếc

-....

-Cô ấy đã nói vậy. Cô ấy cũng là con người thôi, nhưng cô ấy có những tuyệt tác bởi vì cô ấy cố hết tâm tình sức lực và lòng khao khát tỏa sáng lên tác phẩm thổi hồn vào tác phẩm tạo ra sự riêng biệt. Cô ấy là linh hồn nhà thiết kế, là người tài giỏi nhất trong những người tài giỏi lên mọi quyết định của cô ấy đều có lý cả.

Jack lãy giờ lặng lẽ nghe

anh vỗ tay khen ngợi

-Mọi người nghỉ ngơi thoải mái rồi quay trở lại làm việc đi nhé. Mẹ trẻ của chúng ta đang vất vả làm ngày làm đêm chúng ta phải giúp cô ấy chứ

mọi người trong tổ thiết kế đều gật đầu rồi quay trở lại giờ ăn trưa vui vẻ

Phải... Mẹ trẻ là con người như thế đó . Mọi người như thấm thía lời người chị kia mặt họ đăm chiêu suy nghĩ

cuối cùng thì họ có đang làm theo đam mê?? có hết mình vì công việc? có xứng với số lương công ty chi trả hàng tháng?

Vương Lãnh Nhân trầm mặc anh không để nó khổ thêm được nữa phải giúp nó . Bảo bối của anh ý chí đủ quyết tâm cao nhiệt huyết lớn như vậy anh sao có thể thua cô được

Cũng do tính chất công việc của nó quá ưa bận rộn mà tạm thời Dương ái Mỹ vẫn bình an vô sự. Khoảng thời gian này cô ả cũng đã lên sẵn kế hoạch đưa sự nghiệp của Phạm Băng Hi xuống vực thẳm

-Cứ làm theo kế hoạch

Dương Ái Mỹ cúp máy môi nhếch cười khinh bỉ

Sức mạnh của đồng tiền đúng là lợi hại đủ sức giết chết một tâm hồn mua được cả lòng người

kỳ này ả nhất định dìm con oắt đó xuống tận đáy vực thẳm để nó mãi mãi không ngóc đầu dậy được nữa

nghĩ đến cái cảnh nó thân bại danh liệt ả sướng hết cả người , gọi cho thằng bồ trẻ rồi đi tận hưởng hoan lạc coi như ăn mừng trước chiến thắng sắp tới

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương