Ờ Thì ... Sói Yêu Thỏ Đấy!
-
Chương 45
Chỉ là những cử chỉ nho nhỏ thôi... một nụ cười , một ánh mắt , hay một cái chạm nhẹ cũng khiến trái tim của vương Lãnh Nhân rung động.
Một cuộc sống bình yên nhẹ nhàng như gió... nhưng lại đượm vị ngọt
Vương Lãnh Nhân giống như một ông chồng chăm chỉ. Vận dụng tất cả tài năng và kĩ thuật giao tiếp của mình sau một thời gian Vương Lãnh Nhân cũng tìm được cho mình vài công việc khi làm cố vấn cho vài công ty đang phát triển, khi làm phục vụ cho vài quán cafe.... hẳn hoi làm người mẫu nam chính trong bộ sưu tập của người yêu
Cuộc sống không quá giàu sang nhưng cũng có của ăn của để. Giống như cặp vợ chồng son. Anh là người chồng mẫu mực.... nó là người vợ đảm đang
Khi anh đi làm về nó sẽ ra đón, cả hai cùng nhau quây quần bên mâm cơm nhỏ
Rồi cùng nhau xem phim, cùng nhau đi dạo phố.... cảm nhận hết tất cả sự yên bình nơi đây
Cứ như vậy mà sống...
Anh chỉ thấy hạnh phúc và tiếng cười đầy ắp gian nhà nhỏ.
Cuộc sống sẽ mãi vui vẻ như thế nếu như Dương Ái Mỹ không xuất hiện
Không gây khó dễ cho nó và anh ở trường học được cô ta dùng đủ trò để phá
Sau khi đi làm về. Vương Lãnh Nhân vui vẻ định bước vào nhà thì nghe thấy giọng của Dương Ái Mỹ và mẹ anh
-Đừng có mà theo con trai tôi nữa cô đang cản trở tương lai của nó. Nếu cô yêu nó thì hãy nghe tôi rời xa nó đi. Tôi có một khoản tiền nho nhỏ để bù đắp cho cô
Mẹ anh nói
-Cô không có khả năng giúp anh ta được đâu. Chỉ có tôi thôi. Định vì cái gì thứ tình yêu đó mà nuôi nhau sao?
Dương Ái Mỹ khinh khỉnh nói.
-Mỹ nói đúng. Không phải có tình cảm với nhau thì có thể nuôi sống nhau. Yêu là một chuyện lấy là chuyện khác tôi nghĩ cháu yêu nó thì hãy để nó trở về , nó còn phải thừa kế tập đoàn nối nghiệp cha nữa
-Dù mọi người có nói gì đi chăng nữa tôi cũng tôn trọng quyết định của anh ấy.
-tại sao cô lại ích kỷ như vậy? Hủy hoại tương lai của nó, có phải cô yêu nó vì tiền không?
Đến lúc này anh không thể chịu đựng nữa
Vương Lãnh Nhân xộc vào
Lớn tiếng nói
-Con không cần trở thành người thừa kế. Tiền ? Tất cả chỉ vì tiền sao???? Tiền mua được hạnh phúc của con ư? Tiền mua được tình yêu ư???? Con chết sặc trong đống tiền của mẹ và ba rồi. Con sống rất tốt không cần mẹ phải lo. Hãy để con tự quyết định cuộc đời con
-Nhân...
-Mẹ về đi
-Anh sẽ phải hối hận vì quyết định này. Dương Ái Mỹ nói
-Cám ơn hãy trở về làm đại tiểu thư của cô đi. Chào! Hi hi tiễn khách
Một cuộc sống bình yên nhẹ nhàng như gió... nhưng lại đượm vị ngọt
Vương Lãnh Nhân giống như một ông chồng chăm chỉ. Vận dụng tất cả tài năng và kĩ thuật giao tiếp của mình sau một thời gian Vương Lãnh Nhân cũng tìm được cho mình vài công việc khi làm cố vấn cho vài công ty đang phát triển, khi làm phục vụ cho vài quán cafe.... hẳn hoi làm người mẫu nam chính trong bộ sưu tập của người yêu
Cuộc sống không quá giàu sang nhưng cũng có của ăn của để. Giống như cặp vợ chồng son. Anh là người chồng mẫu mực.... nó là người vợ đảm đang
Khi anh đi làm về nó sẽ ra đón, cả hai cùng nhau quây quần bên mâm cơm nhỏ
Rồi cùng nhau xem phim, cùng nhau đi dạo phố.... cảm nhận hết tất cả sự yên bình nơi đây
Cứ như vậy mà sống...
Anh chỉ thấy hạnh phúc và tiếng cười đầy ắp gian nhà nhỏ.
Cuộc sống sẽ mãi vui vẻ như thế nếu như Dương Ái Mỹ không xuất hiện
Không gây khó dễ cho nó và anh ở trường học được cô ta dùng đủ trò để phá
Sau khi đi làm về. Vương Lãnh Nhân vui vẻ định bước vào nhà thì nghe thấy giọng của Dương Ái Mỹ và mẹ anh
-Đừng có mà theo con trai tôi nữa cô đang cản trở tương lai của nó. Nếu cô yêu nó thì hãy nghe tôi rời xa nó đi. Tôi có một khoản tiền nho nhỏ để bù đắp cho cô
Mẹ anh nói
-Cô không có khả năng giúp anh ta được đâu. Chỉ có tôi thôi. Định vì cái gì thứ tình yêu đó mà nuôi nhau sao?
Dương Ái Mỹ khinh khỉnh nói.
-Mỹ nói đúng. Không phải có tình cảm với nhau thì có thể nuôi sống nhau. Yêu là một chuyện lấy là chuyện khác tôi nghĩ cháu yêu nó thì hãy để nó trở về , nó còn phải thừa kế tập đoàn nối nghiệp cha nữa
-Dù mọi người có nói gì đi chăng nữa tôi cũng tôn trọng quyết định của anh ấy.
-tại sao cô lại ích kỷ như vậy? Hủy hoại tương lai của nó, có phải cô yêu nó vì tiền không?
Đến lúc này anh không thể chịu đựng nữa
Vương Lãnh Nhân xộc vào
Lớn tiếng nói
-Con không cần trở thành người thừa kế. Tiền ? Tất cả chỉ vì tiền sao???? Tiền mua được hạnh phúc của con ư? Tiền mua được tình yêu ư???? Con chết sặc trong đống tiền của mẹ và ba rồi. Con sống rất tốt không cần mẹ phải lo. Hãy để con tự quyết định cuộc đời con
-Nhân...
-Mẹ về đi
-Anh sẽ phải hối hận vì quyết định này. Dương Ái Mỹ nói
-Cám ơn hãy trở về làm đại tiểu thư của cô đi. Chào! Hi hi tiễn khách
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook