Nuông Chiều Em Đến Nghiện 2
-
Chương 36
“Em vẫn luôn đề phòng Cố Tống Vy, tự khắc sẽ có cách đối phó cô ta.”
Tiêu Diệp Nhiên liếc nhìn anh, mỉm cười: “Xin lỗi nha, mới sáng sớm đã khiến anh lo lắng rồi.
Có điều chuyện này cứ giao cho em, em có thể lo liệu được.”
“Thế thì tốt.”
Cố Mặc Đình thở phào, vuốt mái tóc của cô hỏi: “Em gặp cô ta lúc nào vậy?”
“Hôm qua, lúc về nhà lấy đồ.”
“Lần sau nếu xảy ra chuyện thế này nữa, nhất định phải nói với anh đó.
Anh không muốn em gặp chuyện tổn hại gì đâu.”
Cố Mặc Đình sắc mặt trầm tĩnh nói.
Sáng nay lúc anh thức dậy nhìn thấy tin tức này, cả ý định giết người cũng trỗi lên rồi, lập tức bảo Tô Lân dùng mọi cách để ém chuyện này xuống.
Có điều giờ nghĩ lại, dường như điều này cũng chẳng cần thiết lắm.
Bộ dáng nắm chắc phần thắng của cô vợ bé nhỏ của anh, đặc biệt là đôi mắt lanh lợi lộ vẻ lém lỉnh kia trông vô cùng quyến rũ.
Ánh mắt Cố Mặc Đình nóng rực lên.
Trên đời này hiếm có người phụ nữ nào không cần dựa vào thế lực của anh giúp đỡ, nếu đã thế thì anh sẽ chờ xem thế nào, cứ để cô tự do phát huy, vào lúc then chốt hỗ trợ cô là được rồi.
Nghĩ đến đây, Cố Mặc Đình bất giác mỉm cười, sau khi hôn trộm cô một cái, anh nhẹ nhàng nói: “Em đi rửa mặt trước rồi chúng ta xuống lầu ăn sáng.
Hôm nay đừng tới công ty, đợi chuyện này êm thấm chút rồi hẵng đi nhé.”
“Dạ, được ạ.”
Tiêu Diệp Nhiên cười ngọt ngào, nhanh chóng rửa mặt rồi thay quần áo.
Hôm nay cô mặc một chiếc áo lụa ngắn tay rộng màu trắng, bên dưới là chiếc váy chữ A sẫm màu.
Trang phục vừa vặn khoe chiếc eo thon gợi cảm, đôi chân dài trắng nõn lộ ra tỉ lệ cơ thể hoàn hảo của cô, phối thêm một đôi giày cao gót nữa trông đơn giản phóng khoáng mà lại thanh lịch tinh tế vô cùng quyến rũ.
Ánh mắt Cố Mặc Đình không khỏi lắng lại một lúc, anh choàng tay qua eo cô cùng xuống nhà.
Bữa sáng của hai người rất đơn giản, chỉ có bánh mì và sữa.
Ăn xong, Cố Mặc Đình cũng không vội ra ngoài.
Anh ngồi trên ghế sofa trong phòng lớn tiếp tục gõ vào máy tính.
Tiêu Diệp Nhiên không nén được tò mò hỏi anh: “Đã giờ này rồi mà anh còn không đi làm à?”
“Trước giờ anh làm việc chỉ nhìn kết quả, không xem thời gian.
Dù cả tháng anh không tới công ty thì cũng chẳng ai dám nói gì.”
Cố Mặc Đình nhìn cô, lời nói đầy tự tin.
Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Tiêu Diệp Nhiên nhịn không được cảm thán: “Đây chính là sự khác biệt giữa tầng lớp tư bản chủ nghĩa và mấy kẻ tiểu tốt như tụi em đây mà, sướng thật đấy.”
Cố Mặc Đình suy nghĩ một lúc, khẽ cười: “Hôm nay em không đi làm, thế có muốn xem xem tầng lớp tư bản chủ nghĩa bình thường làm việc như thế nào không?”
“Hả?”
Tiêu Diệp Nhiên giật mình, ánh mắt bỗng sáng lên: “Ý anh là muốn mời em đi tham quan Hoàng Đình hả?”
“Em không đồng ý?”
“Đồng ý, đồng ý, đồng ý!!”
Tiêu Diệp Nhiên kích động đến nỗi nói đồng ý tận ba lần.
Hoàng Đình ấy à, đó là nơi tuyệt đỉnh hàng đầu trong giới giải trí.
Vô số ngôi sao và cả những đồng nghiệp ngành truyền thông cũng mơ ước được đến đấy.
Trước đây Tiêu Diệp Nhiên còn ảo tưởng viễn vông rằng một ngày nào đó mình cũng được tới đấy làm việc nhưng đấy chẳng qua chỉ là một giấc mơ xa xỉ.
Cô chưa bao giờ nghĩ rằng có ngày mình được đến đó tham quan miễn phí.
Giờ chẳng dễ gì lại còn có hướng dẫn viên miễn phí nữa, cơ hội tốt thế này cô làm sao bỏ lỡ cho được chứ.
“Vậy em chuẩn bị đi, anh lái xe qua nhé.".
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook