Nuôi Nhốt Kiều Thê: Bụng Hắc Lão Công Thật Đáng Sợ
-
Quyển 1 - Chương 28
"Làm sao vậy? Cô không dám nhìn? Hay là không thích xem?"
Anh cười đến tà ác, ngón tay nhẹ nhàng sờ vào ngực của cô gái trẻ, sau đó giựt mạnh, dây áo cứ như vậy mà đứt. Liền Tịch không còn chút dũng khì nào đứng tại đây, cô không biết tiếp theo mình sẽ nhìn thấy cảnh gì, dĩ nhiên rằng cảm tình của cô dành cho Trương Tuấn đã bị vùi sâu vào trong tầng tầng lớp bụi của trái tim.
Cô không phải là hạnh phúc của anh, từ đầu cho đến cuối đều không phải. Xoay người, cô chuẩn bị đi lên lầu, đem không gian dành lại cho 2 người đang triền mien kia.
Nhưng khi cô vừa di chuyển bước chân, âm thanh lạnh lùng phía sau lưng liền vang lên.
"Cô thử bước đi đi."
Khuôn mặt Trương Tuấn lúc này làm cho người ta cảm giác được sự lạnh lẽo xung quanh, vẻ mặt chán ghét anh đẩy ra nữ nhân trước ngực, bước chân loạng choạng từng bước từng bước hướng tới chỗ Liền Tịch Tịch.
Cô dừng bước, chậm rãi quay đầu, tuy đã nửa đêm, nhưng phòng khách lại rất to nên trong phòng có chút ánh sáng.
Cô có thể nhìn thấy được một chút khuôn mặt hơi đỏ của Trương Tuấn và những nét trên khuôn mặt đó. Mùi rượu bay vào mũi cô khiến cho cô cảm thấy khó chịu.
Một tay liền đem cẳm cô bắt được, đôi mắt từ thân hình cao lớn nhìn xuống cô với ánh mắt khinh miệt.
"Không muốn nhìn xem chồng cô làm thế nào mà chinh phục phụ nữ ư?"
Khuôn mặt anh đầy men say, ánh mắt mông lung mà nhìn cô, thân thể đứng không vững vàng.
"Trương tuấn, anh đừng như vậy. . . . . . Tôi. . . . . ."
Cô muốn giơ tay ra đỡ lấy anh, nhưng thử vài lần, lại phát hiện phí công. Nhìn hai mắt đỏ lên của anh, không biết chút nữa anh sẽ gây ra chuyện gì nữa.
Cô gái trẻ nằm trên ghế sa lon, tựa hồ cũng ý thức được tình huống không đúng, cô từ trên ghế salon đứng lên, sửa sang lại quần áo của mình, sau đó trừng to mắt nhìn hai người đang giằng co.
Anh cười đến tà ác, ngón tay nhẹ nhàng sờ vào ngực của cô gái trẻ, sau đó giựt mạnh, dây áo cứ như vậy mà đứt. Liền Tịch không còn chút dũng khì nào đứng tại đây, cô không biết tiếp theo mình sẽ nhìn thấy cảnh gì, dĩ nhiên rằng cảm tình của cô dành cho Trương Tuấn đã bị vùi sâu vào trong tầng tầng lớp bụi của trái tim.
Cô không phải là hạnh phúc của anh, từ đầu cho đến cuối đều không phải. Xoay người, cô chuẩn bị đi lên lầu, đem không gian dành lại cho 2 người đang triền mien kia.
Nhưng khi cô vừa di chuyển bước chân, âm thanh lạnh lùng phía sau lưng liền vang lên.
"Cô thử bước đi đi."
Khuôn mặt Trương Tuấn lúc này làm cho người ta cảm giác được sự lạnh lẽo xung quanh, vẻ mặt chán ghét anh đẩy ra nữ nhân trước ngực, bước chân loạng choạng từng bước từng bước hướng tới chỗ Liền Tịch Tịch.
Cô dừng bước, chậm rãi quay đầu, tuy đã nửa đêm, nhưng phòng khách lại rất to nên trong phòng có chút ánh sáng.
Cô có thể nhìn thấy được một chút khuôn mặt hơi đỏ của Trương Tuấn và những nét trên khuôn mặt đó. Mùi rượu bay vào mũi cô khiến cho cô cảm thấy khó chịu.
Một tay liền đem cẳm cô bắt được, đôi mắt từ thân hình cao lớn nhìn xuống cô với ánh mắt khinh miệt.
"Không muốn nhìn xem chồng cô làm thế nào mà chinh phục phụ nữ ư?"
Khuôn mặt anh đầy men say, ánh mắt mông lung mà nhìn cô, thân thể đứng không vững vàng.
"Trương tuấn, anh đừng như vậy. . . . . . Tôi. . . . . ."
Cô muốn giơ tay ra đỡ lấy anh, nhưng thử vài lần, lại phát hiện phí công. Nhìn hai mắt đỏ lên của anh, không biết chút nữa anh sẽ gây ra chuyện gì nữa.
Cô gái trẻ nằm trên ghế sa lon, tựa hồ cũng ý thức được tình huống không đúng, cô từ trên ghế salon đứng lên, sửa sang lại quần áo của mình, sau đó trừng to mắt nhìn hai người đang giằng co.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook