Nữ Xứng Xuyên Qua Sách: Nam Chính Né Ra Xa
-
Chương 18: Tái ngộ long ngạo thiên
Sau hai tuần nằm viện hết ăn lại nằm, cô nhóc nào đó đã có thể chạy lon ton khắp bệnh viện, hôm nay ca ca sẽ đi công tác về sau đó sẽ tới dẫn Ngưng nhi đi chơi một vòng ... tuy là ở bên Vũ ca ca cũng rất vui nhưng nhớ tới những lúc tu nhân cô vẫn cảm thấy thẹn thùng... Oa... muốn chết~ Tiểu nha đầu nghiêng đầu dựa vào ghế, đôi tai mèo cụp xuống dáng vẻ rất là uể oải. Hôm nay lục lại ký ức cũ cô chợt phát hiện ra một việc rất...rất ...rất quan trọng. Cái tên phần mềm hệ thống "Tiết tháo chạy tung tăng"
là phần mềm NP thêm vào là H H H và H.... NP thì khỏi phải nói... H là thịt a~ thịt tươi a~ Đừng hỏi cô vì sao biết H là thịt... hãy nhìn xem ai là bạn thân của cô a~ đó là Nạp Lan Tử... là Nạp Lan Tử đó. Ngàn năm trước ba vị lão thái gia đáng kính vì buồn chán đã tạo ra phần mềm thời kỳ đầu với mục đích là xem ai ...tán gái nhiều hơn. Thật đáng khinh. Bất quá phiên bản cũ chỉ có một tí xíu gọi là thịt... như thân ái... nắm tay...ôm ấp và hết... theo đúng nghĩa của từ trong sáng... Nhưng cái hệ thống đời thứ 3 lại là hoàn toàn ngược lại... đi đâu cũng làm những việc tu nhân... nhắc tới mới nhớ... việc ba mẹ cùng làm với nhau lúc trước thì ra là tu nhân a~ Ba ba thật đáng xấu hổ... gì mà chụp ảnh tự sướng chứ... có chụp ảnh mà mệt mỏi như vậy sao? Nói tới mệt mỏi cô nhóc nào đó quăng luôn về hệ thống mà bắt đầu chuyển qua chế độ than vãn... Vũ ca ca thật xấu... quay lại những lúc người ta đi tè... thật đáng xấu hổ... còn ...còn bắt Ngưng nhi nói những lời đó.... Sau ngày đó cho tới bây giờ... Ngưng nhi vẫn còn thấy rất đau... lại mệt nữa... "Meo~"
Long Ngạo Thiên khám xong tổng quát thì đi xung quanh mang danh là tham quan nhưng thật ra là để tìm kiếm con mèo nhỏ nào đó. Hắn đang cảm thấy rất bức bối vì nãy giờ tìm cũng lâu rồi mà không thấy cô. Không ngờ đang lúc muốn bỏ cuộc hắn lại nghe tiếng mèo kêu khe khẽ... trong bệnh viện cấm nuôi mèo...cho nên chỉ có một con duy nhất chính là.... "Tiểu Ngưng Ngưng... thì ra muội đang ở đây nhar~"
Long Ngạo Thiên bước nhanh tới xoa xoa cái đầu nhỏ sau đó thuận tay vân vê vài lần cái tai mèo xinh xắn. Thật mềm mại lại đáng yêu. Hắn muốn sờ từ lần gặp cô trong cửa hàng thú cưng rồi, khi đó vừa mới xẹt qua nên hắn vẫn chưa cảm nhận được vẻ mềm mại của nó. Hôm nay gặp lại hắn quyết định sẽ sờ cái đủ. "Meo~? Đại ca ca."
Ngar~ là cái người đã ôm cô ra từ đám mèo ar~ Là ân nhân đó~ Lần đó nếu không phải có vị đại ca tốt bụng chắc chắn cô đã bị ngộp chết. "Ta gọi Long Ngạo Thiên... Tiểu Ngưng Ngưng phải kêu Thiên ca ca ngar~"
Long Ngạo Thiên vẻ mặt chín chắn nói. Ra vẻ cô nhóc kêu anh họ là Vũ ca ca thì phải. Ừmk... phải kêu hắn là Thiên ca ca ...như vậy mới công bằng. "Meo~? Đã biết...Thiên ca ca~"
tiểu Y Ngưng toét miệng cười, đôi mắt cong cong hàm răng nhỏ nhắn có vài chiếc răng nanh nhỏ nhắn thật đáng yêu... chắc là do tác dụng của viên thuốc mà anh họ chế ra. Long Ngạo Thiên ánh mắt tò mò sau đó đưa tay xoa xoa chiếc răng nanh trong miệng cô nhóc. "Meo~ Arg~"
Nhóc con giật bắn người khi bị sờ răng... lại cảm giác này... cảm giác tê dại như bị sờ đuôi vậy...hức... "Nhóc con đang làm gì?"
Doãn Mặc vừa về tới sân bay là đón xe chạy thẳng tới bệnh viện, cả tuần không gặp hắn nhớ bé con của hắn kinh khủng. Nhất là khi xem đoạn clip dâm mỹ hắn lại càng muốn con bé nhiều hơn. Chính là vừa bước vào hành lang dài hắn lại xanh mặt phát hiện một tên nhóc đáng khinh nào đó đang sổ sàng muội muội hắn. Còn tiểu Y Ngưng của hắn lại thở hổn hển rồi hồng cả ánh mắt như vừa bị bắt nạt. Long Ngạo Thiên ảo não nhìn phía đột nhiên xuất hiện Doãn Mặc cảm thấy hôm nay xuất môn chưa xem hoàng lịch nên cứ giữa chứng là lại xuất hiện một hai cái bóng đèn. Đang mơ màng tiểu Y Ngưng chợt nghe giọng nói quen thuộc mà cô luôn mong nhớ, khuôn mặt hồng hồng kích động chạy tới như chú bướm bay lại ôm chầm lấy ca ca mình. "Ca ca~ Ngưng nhi nhớ ngươi a~"
Doãn Mặc vốn đang tức giận nhưng khi thấy hành động cùng câu nói nhớ tên luyến muội cuồng nào đó cảm thấy rất phấn khởi. Hắn giơ tay ôm chầm cô nhóc và đưa lên cao sau đó hôn hôn khóe môi cô nhóc. Long Ngạo Thiên thấy thế ánh mắt chợt tối sầm lại... lại một tên tình địch. Đáng chết.... Hắn nên làm sao đây a~ có nên sai người bắt cóc cô nhóc đó về vòng dưỡng hay không a~ trong lòng ác ma đang kêu gào.... Ta cảm thấy từ khi viết truyện này ta rất chăm a~ Up liên tục và liên tục. Viết liên tục và liên tục... H liên tục và.... thôi bỏ đi... ngồi viết truyện tiếp đây =]]
là phần mềm NP thêm vào là H H H và H.... NP thì khỏi phải nói... H là thịt a~ thịt tươi a~ Đừng hỏi cô vì sao biết H là thịt... hãy nhìn xem ai là bạn thân của cô a~ đó là Nạp Lan Tử... là Nạp Lan Tử đó. Ngàn năm trước ba vị lão thái gia đáng kính vì buồn chán đã tạo ra phần mềm thời kỳ đầu với mục đích là xem ai ...tán gái nhiều hơn. Thật đáng khinh. Bất quá phiên bản cũ chỉ có một tí xíu gọi là thịt... như thân ái... nắm tay...ôm ấp và hết... theo đúng nghĩa của từ trong sáng... Nhưng cái hệ thống đời thứ 3 lại là hoàn toàn ngược lại... đi đâu cũng làm những việc tu nhân... nhắc tới mới nhớ... việc ba mẹ cùng làm với nhau lúc trước thì ra là tu nhân a~ Ba ba thật đáng xấu hổ... gì mà chụp ảnh tự sướng chứ... có chụp ảnh mà mệt mỏi như vậy sao? Nói tới mệt mỏi cô nhóc nào đó quăng luôn về hệ thống mà bắt đầu chuyển qua chế độ than vãn... Vũ ca ca thật xấu... quay lại những lúc người ta đi tè... thật đáng xấu hổ... còn ...còn bắt Ngưng nhi nói những lời đó.... Sau ngày đó cho tới bây giờ... Ngưng nhi vẫn còn thấy rất đau... lại mệt nữa... "Meo~"
Long Ngạo Thiên khám xong tổng quát thì đi xung quanh mang danh là tham quan nhưng thật ra là để tìm kiếm con mèo nhỏ nào đó. Hắn đang cảm thấy rất bức bối vì nãy giờ tìm cũng lâu rồi mà không thấy cô. Không ngờ đang lúc muốn bỏ cuộc hắn lại nghe tiếng mèo kêu khe khẽ... trong bệnh viện cấm nuôi mèo...cho nên chỉ có một con duy nhất chính là.... "Tiểu Ngưng Ngưng... thì ra muội đang ở đây nhar~"
Long Ngạo Thiên bước nhanh tới xoa xoa cái đầu nhỏ sau đó thuận tay vân vê vài lần cái tai mèo xinh xắn. Thật mềm mại lại đáng yêu. Hắn muốn sờ từ lần gặp cô trong cửa hàng thú cưng rồi, khi đó vừa mới xẹt qua nên hắn vẫn chưa cảm nhận được vẻ mềm mại của nó. Hôm nay gặp lại hắn quyết định sẽ sờ cái đủ. "Meo~? Đại ca ca."
Ngar~ là cái người đã ôm cô ra từ đám mèo ar~ Là ân nhân đó~ Lần đó nếu không phải có vị đại ca tốt bụng chắc chắn cô đã bị ngộp chết. "Ta gọi Long Ngạo Thiên... Tiểu Ngưng Ngưng phải kêu Thiên ca ca ngar~"
Long Ngạo Thiên vẻ mặt chín chắn nói. Ra vẻ cô nhóc kêu anh họ là Vũ ca ca thì phải. Ừmk... phải kêu hắn là Thiên ca ca ...như vậy mới công bằng. "Meo~? Đã biết...Thiên ca ca~"
tiểu Y Ngưng toét miệng cười, đôi mắt cong cong hàm răng nhỏ nhắn có vài chiếc răng nanh nhỏ nhắn thật đáng yêu... chắc là do tác dụng của viên thuốc mà anh họ chế ra. Long Ngạo Thiên ánh mắt tò mò sau đó đưa tay xoa xoa chiếc răng nanh trong miệng cô nhóc. "Meo~ Arg~"
Nhóc con giật bắn người khi bị sờ răng... lại cảm giác này... cảm giác tê dại như bị sờ đuôi vậy...hức... "Nhóc con đang làm gì?"
Doãn Mặc vừa về tới sân bay là đón xe chạy thẳng tới bệnh viện, cả tuần không gặp hắn nhớ bé con của hắn kinh khủng. Nhất là khi xem đoạn clip dâm mỹ hắn lại càng muốn con bé nhiều hơn. Chính là vừa bước vào hành lang dài hắn lại xanh mặt phát hiện một tên nhóc đáng khinh nào đó đang sổ sàng muội muội hắn. Còn tiểu Y Ngưng của hắn lại thở hổn hển rồi hồng cả ánh mắt như vừa bị bắt nạt. Long Ngạo Thiên ảo não nhìn phía đột nhiên xuất hiện Doãn Mặc cảm thấy hôm nay xuất môn chưa xem hoàng lịch nên cứ giữa chứng là lại xuất hiện một hai cái bóng đèn. Đang mơ màng tiểu Y Ngưng chợt nghe giọng nói quen thuộc mà cô luôn mong nhớ, khuôn mặt hồng hồng kích động chạy tới như chú bướm bay lại ôm chầm lấy ca ca mình. "Ca ca~ Ngưng nhi nhớ ngươi a~"
Doãn Mặc vốn đang tức giận nhưng khi thấy hành động cùng câu nói nhớ tên luyến muội cuồng nào đó cảm thấy rất phấn khởi. Hắn giơ tay ôm chầm cô nhóc và đưa lên cao sau đó hôn hôn khóe môi cô nhóc. Long Ngạo Thiên thấy thế ánh mắt chợt tối sầm lại... lại một tên tình địch. Đáng chết.... Hắn nên làm sao đây a~ có nên sai người bắt cóc cô nhóc đó về vòng dưỡng hay không a~ trong lòng ác ma đang kêu gào.... Ta cảm thấy từ khi viết truyện này ta rất chăm a~ Up liên tục và liên tục. Viết liên tục và liên tục... H liên tục và.... thôi bỏ đi... ngồi viết truyện tiếp đây =]]
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook