Nữ Vương! Yêu Ta
-
Chương 1
"Tiểu thư,người dậy rồi sao"-một hầu nữ đứng đó cách mười bước chân,thấy người trên giường ngồi dậy nên hơi cúi mặt xuống nói.
Chỉ thấy người ở trên giường gật đầu,hầu nữ liền đi ra ngoài nói gì đó với những người bên ngoài.
Một lát sau vài hầu nữ bước vào,người mang y phục,người mang nước rửa mặt,những người còn lại đứng chờ lệnh.
Roxena từ trên giường bước xuống,bước chân nhẹ nhàng bước tới ban công hít thở một chút không khí buổi sáng,đảo mắt một lượt thấy được một vài kỵ sĩ đang luyện kiếm,có chút hài lòng Roxena bước vào trong,nhanh chóng để bọn họ thay y phục cho mình.
"Tiểu thư,bữa sáng chuẩn bị xong"-trong số hầu nữ một người lên tiếng nói.
Roxena không nói gì đi tới phòng ăn,trên một chiếc bàn dài rất nhiều thức ăn được bày sẵn, Roxena nhanh chóng ngồi vào vị trí như thường ngày dùng bữa.
Roxena cảm thấy thức ăn này đã quá đổi quen thuộc đến mức phát ngán nhưng vẫn tùy tiện ăn vài miếng, ngồi ăn giữa một gian phòng rộng lớn, nhưng lại lạnh lẽo vô cùng,trong lòng thầm thán"Đúng là vô vị".
Dùng bữa xong Roxena định đến thư phòng xem lại sổ sách cùng những giấy tờ quan trọng khác,đang đi được nữa đường chợt nhớ đến điều gì,liền cất tiếng hỏi hầu nữ bên cạnh"Phoenix đang làm gì?"
Hầu nữ bên cạnh vẫn hơi cúi mặt không nhìn thấy được biểu cảm,có chút rụt rè đáp"Có lẽ ngài ấy đang tập luyện cùng các kỵ sĩ khác ở võ đài"
"Được rồi,ngươi đi làm việc của mình đi,không cần theo ta nữa"
"Vâng"
Hầu nữ lui xuống,Roxena đi đến võ đài được xây dựng để các kỵ sĩ ở vinh thư luyện tập,vừa bước vào những kỵ sĩ khác đồng loại hành lễ,nàng chỉ phẩy tay sao đó đi vào trong,ngồi trên hàng ghế dành cho người xem nhìn từ cao xuống thấy được Phoenix trong tay một thanh kiếm gỗ thủ thế chờ tấn công,nhìn rất oai,lại còn soái khí ngời ngời,làm người khác không rời mắt được.
Đối diện Phoenix là Lloyd anh cũng là kỵ sĩ,khác với những kỵ sĩ khác anh cũng xuất thân từ quý tộc nhưng lại không kiêu ngạo,nhờ chính tài năng của mình trụ vững trong hàng kỵ sĩ cấp cao,lại còn rất thân thiết với Phoenix, bề ngoài lạnh lùng,bên trong lại ấm áp đối xử tốt với mọi người xung quanh, lại còn được lòng các thiếu nữ bởi vẻ ngoài đẹp trai của mình.
Cả hai vươn kiếm lên tấn công đối phương, Phoenix nhanh nhẹn né được những đòn kiếm của Lloyd nhanh chóng xoay người một cước đánh thẳng vào lòng ngực của Lloyd,anh mất thăng bằng lộn mấy vòng bật người đứng dậy,dùng chuôi kiếm đánh vào tay của Phoenix khiến nàng làm rơi kiếm,lại bị một cước của Lloyd làm nàng văng về sau ho khan mấy tiếng.
"Hôm nay như vậy được rồi "-Lloyd biết bản thân dùng lực quá mạnh,nhưng anh hiểu tính cách của Phoenix nếu như anh nương tay sẽ bị coi là xem thường cô ấy.
"Lại một lần nữa"-Phoenix đứng dậy cầm kiếm lên giơ về phía Lloyd hét to.
Phoenix không đợi cho Lloyd đồng ý liền lao thẳng tới,dùng kiếm đánh vào chân khiến anh khụy xuống,một kiếm thẳng tới, Lloyd nhanh lộn người về sau,dùng chân dồn lực nhảy lên, tay phải dùng hết lực một kiếm đánh vào người Phoenix làm nàng lăn mấy vòng trên đất,khóe miệng có một chút máu.
"Lại...một lần...nữa"
"Lại...một lần nữa"
"Một lần nữa"
Phoenix cứ như vậy lập đi lập lại,trên người đầy thương tích,Lloyd muốn cản nàng lại nhưng không có cơ hội luôn bị những đòn đánh của Phoenix làm anh không kịp nói câu nào,thấy Phoenix như vậy trong lòng có chút thương xót.
Phoenix mạnh rất mạnh,nhưng lại thua Lloyd một bậc,Lloyd và Phoenix được liệt vào hàng kỵ sĩ cấp cao so với những kỵ khác cách xa rất nhiều,nàng yếu hơn Lloyd nên ngày đêm luyện tập khắc nghiệt,trên cơ thể không chỗ nào lại không có thương tích,một cô gái xinh đẹp,lạnh lùng được bao nhiêu con trai nhà quý tộc theo đuổi lại tự hành hạ bản thân như vậy.
"Đủ rồi"-Roxena từ lối đi của võ đài bước ra,nhìn Phoenix bị thương như vậy không đành lòng đứng nhìn,cô biết Lloyd không cản được Phoenix nên đành tự mình đích thân cản nàng.
"Tiểu thư"-cả hai người Phoenix và Lloyd quỳ một chân,một tay đặt trước ngực,hướng về Roxena hành lễ.
"Đứng lên đi,Phoenix hôm nay luyện như vậy là đủ rồi"-Roxena ra hiệu cho hai người họ đứng vậy,nhìn gần một chút cô càng thêm thương xót,bị thương đến như vậy,không thấy đau sao? Sao lại không biết yêu thương bản thân mình một chút chứ?.
"Tiểu thư,người cần tìm bọn ta sao?"-Lloyd nhìn Roxena,con người lạnh lùng này bây giờ anh lại thấy được trong mắt nàng có chút khẩn trương liền hỏi.
"Không việc gì,chỉ là muốn đến xem thử"-Roxena trả lời câu hỏi của Lloyd,ánh mắt lại dời lên người của Phoenix,sao đó tiến lại bên cạnh Phoenix.
Lloyd đồng thời cũng nhanh hơn tiến lại đỡ lấy cánh tay của Phoenix,lúc Phoenix mới phát giác được vết thương đang đau,cũng dựa vào Lloyd.
"Tiểu thư ta có thể đỡ Phoenix đi điều trị vết thương,giúp cô ấy bôi thuốc"
Roxena thấy vậy có chút chán ghét,ánh mắt cũng thay đổi trở nên lạnh lùng,âm trầm hơn ban nãy,cưới nhạt đáp trả Lloyd" Được...."
"Đội trưởng....đội...à tiểu thư"-một kỵ sĩ hớt hãy chạy vào gọi to,lúc tiến lại gần hơn liền thấy Roxena,phản ứng kịp thời hắn vội vàng hành lễ.
Lloyd định dìu Phoenix đi liền bị tiếng nói kia gọi lại,dừng bước anh nheo mắt nhìn người kia hỏi"Có việc gì lại hớt ha hớt hải như vậy?"
"Ở bên ngoài có hai kỵ sĩ đang ẩu đả,không can được nên tôi mới tìm người"
Lloyd tạch lưỡi nhìn Phoenix đang dựa vào vai mình,sao đó quay sang Roxena hơi cúi mặt nói"Tiểu thư,ta có thể nhờ người giúp ta đỡ Phoenix,ta sẽ sớm quay lại".
Roxena hơi nhếch môi,nhưng rất nhanh trở về trạng thái ban đầu,giả vờ thở dài giống như có chút bất đắt dĩ nói"Vây cùng được,ngươi mau đi đi"-sao đó tiếp nhân Phoenix từ tay của Lloyd.
Roxena làm sao có thể để hắn quay lại,nàng dùng hết sức lực mình có đỡ Phoenix về phòng mình,nhưng đi được nữa đoạn thì thật sự rất mỏi nên ra lệnh cho một vài hầu nữ giúp nàng.
Sau khi trở về phòng,Roxena cho người đem vào một thau nước sạch,cùng một ít thuốc trị thương,xong liền cho bọn họ lui xuống,chỉ để lại nàng cùng Phoenix.
Roxena từ từ cởi áo khoác ngắn bên ngoài của Phoenix ra,sao đó giúp nàng tháo từng cúc áo,xong xuôi nàng lấy khăn nhúng vào nước vắt khô rồi giúp Phoenix lau vết máu trên môi,động tác nhẹ nhàng,ôn nhu cẩn thận chăm sóc,sợ sẽ làm đau người kia,lúc này nàng dời khăn xuống bả vai có một vết thương đang rì máu,lúc nãy đã ướt cả áo,có chút đau lòng.
"Tiểu thư ta có thể tự mình làm được"-Phoenix lấy lại được một chút ý thức thấy Roxena giúp mình lau vết thương có chút hoảng hốt,đưa tay bắt lấy cổ tay của Roxena.
"Tỉnh rồi sao,ngươi làm ta đau đó"-Roxane thấy cổ tay truyền đến một cơn đau nhẹ,vội vàng nói nếu không có thể sẽ bị bóp nát mất.
Phoenix hơi hốt hoảng buông tay Roxena ra,bật người dậy không nghĩ nàng lại cụng vào trán của Roxena.
Roxena dù hơi đau nhưng lại có chút buồn cười"Người này vì việc gì mà lại hốt hoảng như vậy? Đã nói là làm đau ta tưởng buông tay ra sẽ hết đau,không nghĩ lại bị cụng đầu đau gấp đôi lúc nãy"-Roxena nghĩ thầm,tay thì xoa trán nhưng ánh mắt lại có chút vui vẻ.
"Tiểu thư người không sao chứ? Bây giờ ta lui xuống ngay"-Phoenix vội vàng lấy áo đang được để bên cạnh thau nước định rời khỏi giường,liền bị Roxena kéo lại.
"Ta chưa cho phép ngươi lui,ngoan ngoãn để ta giúp ngươi bôi thuốc,nếu không sẽ trị tội ngươi làm đau ta"-Roxena trong lời nói có chút đe dọa,tay cầm khăn lau nhẹ vết thương của Phoenix.
Phoenix chỉ có thể ngồi im để Roxena muốn làm gì thì làm,sợ phản kháng nữa sẽ lại sơ ý làm tổn thương Roxena thì nàng không gánh hết tội được.
Roxena thấy người kia ngoan ngoãn cũng dễ chịu hơn,giúp nàng lau sạch vết máu,sao đó dùng thuốc bôi lên,thấy Phoenix có chút nhăn nhó,biết người kia đau Roxena giúp nàng thổi vết thương hy vọng sẽ giảm bớt cơn đau,bôi thuốc xong giúp nàng băng vết thương lại.
Roxena kêu người lấy cho Phoenix một bộ đồ khác,cuối cùng giúp nàng bôi thuốc lên môi.
Phoenix cảm thấy bôi thuốc trên môi còn đau gấp đôi khi bôi thuốc ở bả vai,ánh mắt lại nhìn Roxena đang giúp mình thổi,khoảng cách gần như vậy,thật sự là quá gần rồi, Phoenix lui về sau mấy bước.
"Tiểu thư để ta tự bôi thuốc"
Roxena cũng không muốn tranh giành nên đưa lọ thuốc cho Phoenix,còn mình thì ngồi một bên ngắm nhìn người kia tự mình bôi thuốc,cảm thấy thời gian trôi qua rất nhanh,lại rất yên bình,nếu thời gian có thể ngừng lại thì tốt biết bao,Roxena tự nghĩ liền cảm thấy vui cũng nở một nụ cười.
Phoenix thấy Roxena cười,là cười sao? Tiểu thư người đang cười sao? Đúng thật là hiếm thấy..à không phải là chưa từng thấy qua.
Phoenix cảm thấy Roxena là một người cao ngạo,bên ngoài rất lạnh lùng,nói chuyện với người khác cũng chỉ là mọi việc đều làm cho có lệ,nếu có nở một nụ cười cũng nhìn không ra đó là cười,đổi lại Roxena rất quyết đoán trong mọi việc, Phoenix ngưỡng mộ Roxena,người tài năng được mọi người kính nể so với mình,mình thật sự còn kém xa.
"Ngươi nghĩ gì vậy?"-Roxena thấy Phoenix đang suy nghĩ gì đó,nét mặt đâm chiêu liền lên tiếng hỏi.
Phoenix bị Roxena hỏi liền thoát khỏi suy nghĩ miên man của mình,nhìn Roxena trả lời"Không việc gì,chỉ là lần đầu ta thấy tiểu thư cười,trong rất đẹp"-Phoenix thành thật nói cho Roxena nghe.
" Ta thì khác,ta chưa từng thấy ngươi cười"-Roxena đúng thật vẫn chưa thấy Phoenix cười,cô vẫn giữ gương mặt lạnh lùng như vậy,đôi mắt chất chứa nhiều thứ,rốt cuộc là đã trải qua những gì,nàng thật sự muốn biết,cũng chính là muốn thấy nụ cười của người kia.
Phoenix không nói gì,mặt hơi cúi xuống,nàng im lặng một lúc lâu sau mới trả lời"Tiểu thư à! Ta phải trở về rồi".
"Đùa ta à,dám từ chối nói chuyện với ta,chắc cũng chỉ có Phoenix ngươi dám làm"-Roxena thầm oán giận những gương mặt biểu cảm vẫn không thay đổi,nhìn chầm chầm Phoenix đang đứng ở cạnh bàn một lúc lâu mỏi mắt nàng liền chớp mấy cái sao đó nói" Được rồi,lui xuống đi,nhớ đừng cử động quá mạnh vết thương sẽ chảy máu,đừng luyện tập cường độ cao như vậy hãy nhớ ngươi cũng là con gái".
Phoenix gật gật đầu,tiểu thư quan tâm ta sao,người lạnh lùng này cũng có mặt tốt bụng đấy chứ,Phoenix hành lễ sao đó lui ra ngoài.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook