Nữ Tôn Chi Hi Viên
-
Chương 6: Sinh bệnh
Mừng Giáng Sinh, Tặng Ngay 15% Giá Trị Nạp. Chương Trình Khuyến Mãi Kéo Dài Từ 24/12 Đến Hết 27/12, Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!
Ngôn công tử hơi nhíu mày xuống, lấy tay nhẹ nhàng chạm vào trán của Trình Tử Viên, làm cho Trình Tử Viên cả người hơi cương lên, chỉ cảm những đầu ngón tay lành lạnh chạm nhẹ vào trán của nàng, muốn bao nhiêu thoải mái có bấy nhiêu thoải mái.
“ Ngươi cảm thấy khó chịu chỗ nào, là bị bệnh, còn phát sốt nữa.” Ngôn công tử lắc lắc đầu, quay lại nói với Ách Đồng:” Ách Đồng, đi mời đại phu tới”.
“ Không nghiêm trọng như vậy, tôi trở về uống một chút canh gừng ra mồ hôi là sẽ tốt lên thôi”. Trình Tử viên đối với thân thể của mình rất tin tưởng, nghĩ đến lúc trước trong đợt quân huấn nàng chính là người cuối cùng có thể kiên trì chạy hết mười vòng.
“ Vây ngươi liền nghỉ ngơi đi! Nam hài tử từ trước đến nay đều không có kiều khí như vậy, cho nên Ngôn công tử cũng không quá để ý chỉ dặn nàng đi nghỉ ngơi.
Trình Tử Viên gật gật đầu, có cơ hội nghỉ ngơi không biết tận dụng thì đó là đồ ngốc. Nàng chạy đến phòng bếp làm bất canh gừng cho mình, sau đó uống xong liền nằm ở trong phòng ngủ rồi.
Giấc ngủ này ngủ thật trầm, cho đến thời điểm ăn cơm trưa Ân Hoa mới gọi nàng dậy.
Trình Tử Viên vẫn cảm thấy đầu có chút choáng váng nặng nề, nhưng những nơi khác cũng không có khó chụi. Chính mình không thể lại lười, cho nên thời điểm làm cơm chiều nàng liền tiến vào bếp hỗ trợ.
Hôm nay nàng chỉ nhóm lửa, nhưng thời điểm khi đứng lên cả người liền choáng váng thiếu chút nữa té ngã cũng may có Ân Hoa đỡ nàng. Hắn nhíu mày nói: “ Ta trước đây chưa từng thấy người nào yếu như ngươi, giống như một cái cô nương còn té xỉu.”
“ Ách…” Nàng vốn dĩ là cô nương có được không? Mặc dù nơi này điều kiện sinh hoạt cũng không quá tồi nhưng so với nàng ở trước kia còn kém một chút,. Ngủ chính là nằm trên tấm ván gỗ,liền tính ngôn gia đối dãi với hạ nhân không tồi nhưng dù sao cũng không phải là chủ tử làm sao có thể thoải mái được.
Nàng nhất định phải tận lực thich ứng với cuộc song này mới được, một bên bổ củi một bên nghĩ. Nhưng mà nàng cũng chỉ có thể bổ những khúc củi nhỏ, to một chút thì không thể không thể nâng nổi rìu, quá nặng.
Lúc này nhìn ra nam nữ sai biệt, bởi vì Ân Hoa có thể bổ cầm rìu bổ cả buổi sáng, nàng thiếu chút nữa viết chữ phục ở trên trán.
Bệnh của dài kéo dài khoảng 2 ba ngày thì khỏi, nàng vừa mới khỏi thì đến lượt Ân Hoa cũng sinh bệnh rồi. Thì ra là bị nàng lây bện cảm mạo, cho nên hắn không thể tiếp tục hầu hạ Ngôn công tử.
Vốn đang có mấy cái đồng tử có thể hầu hạ, Ngôn công tử lại làm Trình Tử Viên trước bỏ việc ở nhà bếp đổi thành người hầu thân cận của hắn, nguyên nhân là có thể thuận tay dạy nàng luôn, hơn nữa có thể mang nàng theo đi đến các cửa hàng để học hỏi. Rốt cuộc, vừa mới bắt đầu hắn tưởng cho nàng làm tiểu nhị trong quán chứ không phải là ở trong bếp nấu cơm.
Trình Tử Viên có chút cao hứng cũng có chút khẩn trương, nhưng vẫn thật ngoan ngoãn đứng ở bên người của Ngôn công tử. Trước mắt đúng là buổi tối, hắn dùng qua cơm liền nói: “Quản gia đều nói cho ngươi muốn làm gì sao?”
“Nói cho.” Trình Tử Viên thành thành thật thật trả lời, chính là trong lòng lại suy nghĩ, này tắm gội thì sẽ hầu hạ như thế nào a.
“ Ngươi cũng không cần quá khẩn trương, bây giờ lau qua thư phòng đi”! Ngôn công tử thật ra là người có tính tình bình tĩnh, nhưng hắn có chút thói ở sạch, ví dụ như thư phòng nếu sau khi đọc sách xong cần thiết phải lau dọn sạch sẽ một lần.
Trình Tử Viên liền kém chút lấy quyển vở ra ghi chép, đáng tiếc nơi này không có còn không có xuất hiện bút máy, đành phả đêm toàn bộ ghi tạc trong đậu.
Ngôn công tử hôm nay không có đọc sách chỉ là đang xem sổ sách, kỳ thật chỉ có hai gian Mặc Bảo Trai chống đỡ nhân gia cũng không phải cái gì đại môn nhà giàu, này sổ sách cũng là cực nhỏ, hắn chỉ chốc lát sau liền xem xong liền bắt đầu giáo trình viên luyện tự. Kỳ thật Ngôn công tử phát hiện, cái này tiểu tử tuy nói học tự mau nhưng khi viết chữ lại giống như cái trĩ đồng, quả nhiên là con người không thể hoàn mỹ sao?
Ngay cả cầm bút đều không tiêu chuẩn, hắn không có cách nào đành phải đi qua phải sau của nàng duỗi tay cầm tay của nàng giúp nàng hình dung được tư thế, nói:” Bàn tay dùng sắc, không cần đem toàn bộ lực dồn lên ngón tay thượng.”
“Hảo.” Một chút cũng không tốt, khoảng cách cũng quá gần đi! Công tử, ngài bộ dáng giống nam thần hướng thiếu nữ người ta trên người dán thật sự tốt chứ, nhưng đừng nhìn nàng tay trái, nàng nắm tay chặt đến không thể chặt được hơn.
Ngôn công tử không biết vì sao cũng phát giác được một ít khác thường, cái tiểu tử này cũng giống với các nam tử xuất thân nông hộ đem tóc cắt, trên đầu chỉ buộc kiểu đuôi ngựa. Ở góc độ này của hắn có thể nhìn thấy cái cổ có chút non mịn của hắn. Ở hắn góc độ này có thể nhìn đến có chút non mịn cổ, thậm chí có thể ngửi được hắn như có như không lưu hương. Cái loại này mùi hương thực độc đáo, thậm chí hắn có thể được mùi hương như có như không ở trên người của nàng, giống như là hương của bồ kết. Loại hương này làm cả người của hắn trở nên không được tự nhiên, vội vàng đứng dậy nói: “ Ngươi hãy bắt chiếc tư thế đó mà hảo hảo luyện tập “. Chính mình đây là bị làm sao vậy, chẳng lẽ cũng sinh bệnh sao?
Liền tính hắn muôn vàn thông minh cũng sẽ không nghĩ đến trước mắt vị này chính là nữ giả nam trang, trên thế giới này nữ tử địa vị cũng không cần các nàng làm như vậy.
Trong thư phòng thực an tĩnh, đảo mắt liền có người ở bên ngoài hỏi:
“Công tử,ngài có tắm gội hay không?”
“Ân!” Ngôn công tử đứng lên hướng ra phía ngoài đi.
Trình Tử Viên vội vàng dọn dẹp thư phòng sau đó theo hắn đi theo hắn vào phòng của hắn, đây là lần đầu tiên nàng vào phòng của Ngôn công tử, chỉ cảm thấy khá là quạnh quẽ trừ chiếc đàn cổ được trung bày trước cửa sổ còn lại thì cơ hồ không còn đồ vật đặc biệt gì trang trí. Hắn cũng không cần nàng hầu hạ, tự đi vào sau bình phong bắt đầu cởi quần áo.
Trình Tử Viên không có quên chính mình là tới làm việc, vội vàng tìm quần áo của Ngôn công tử trong tủ quần áo để lên trên mặt bàn. Đương nhiên lúc đi qua đó thời điểm là nàng híp mắt, không dám nhìn thân thể của người nào đó sau đám sương mù. Chờ hết thảy làm tốt nàng liền đứng ở phía trước cửa sổ chờ, thẳng đến Ngôn công tử đã mặc quần áo ra tới ngồi ở ghế trên. Trình Tử Viên ngẩn ra một chút, tổng cảm thấy chính mình giống như quên mất cái gì.
Ngôn công tử thấy nàng ngơ ngẩn nhìn chính mình liền biết đối với công việc người này không phải rất quen thuộc, vì thế cười nói: “Đi lấy khăn lông, ta đầu tóc vẫn là ướt.”
Đúng vậy, Trình Tử Viên vội đi một bên cầm khăn lông giúp hắn lau khô một đầu tóc bạc kia, mái đó bạc của hắn dưới ánh trăng thập phần xinh đẹp. Không những xinh đẹp còn nhu thuận dễ làm, nàng tự động tự giác lấy chiếc lược giúp hắn trải tóc, mắt thấy suối tóc như ngân quang lưu tiết tự nhiên, không khỏi tán thưởng nói: “Thật xinh đẹp……”
Ngôn công tử quyển sách trên tay nháy mắt rơi xuống đất, hắn kinh ngạc nhìn Trình Tử Viên, tự hắn màu tóc đột biến sau đã bị cũng không dễ dàng ở bên ngoài hiển lộ ra tới. Gần nhất chịu không nổi ánh mắt của người khác, thứ hai liền chính hắn đều cảm thấy này một đầu tóc bạc thập phần chướng mắt.
Đột nhiên có người khen tóc của mình, này làm sao hắn có thể không kinh ngạc cho được.
Trình Tử Viên bị hắn nhìn ngẩn ra, sau đó nói: “Là ta nhiều lời.”
Ngôn công tử đảo không trách nàng, chỉ là hồi tưởng nổi lên quá khứ sự tình, không khỏi thở dài: “Xinh đẹp sao?” Hắn sờ soạng chính mình đầu tóc cười khổ ra tiếng, sau đó nói: “Không chuyện của ngươi, đi nghỉ ngơi đi!” Nói xong chính mình đi đến trước giường yên lặng nằm xuống, chính là không biết vì cái gì Trình Tử Viên thế nhưng cảm thấy hắn bối cảnh thập phần hiu quạnh, xem ra chính mình xúc động nhân gia chuyện thương tâm.
Buổi tối nàng trở về cũng không lập tức ngủ, nghĩ cái này Ngôn công tử rõ ràng tuổi còn trẻ lại luôn là một bộ u buồn bộ dáng, nếu cứ tiếp tục kéo dài nhưng không tốt lắm, sẽ âu sầu thành tật đi!
Chính là nàng một ngoại nhân có thể hỗ trợ cái gì, nếu có thể liền nhiều làm chút làm hắn vui vẻ sự tình đi, rốt cuộc hắn là chính mình ân nhân cứu mạng.
Ngày hôm sau nàng mang một đôi mắt gấu trúc đi gặp Ngôn công tử, hắn cũng không nói cái gì, dùng bữa sáng liền mang theo nàng tới rồi đông thành cửa hàng, cũng không lớn, bởi vì buổi sáng khách nhân cũng không phải rất nhiều.
Cửa hàng vốn có một cái tiểu nhị cùng một vị ngồi cửa hàng phòng thu chi, Ngôn công tử giống nhau sẽ không đi vào phía trước của cửa hàng, hắn phân phó một tiểu nhị khác mang Tử Viên đi dạy nhân thức bút mực mấy thứ này, chính mình thì đi vào hậu viện uống trà đọc sách.
PM: có ai tò mò là khi nào Ngôn công tử sẽ biết Tử Viên là con gái? trong tình huống nào? sẽ phản ứng thế nào không?. Vì sao ngôn công tử lại bị bạc đầu? Ngôn công tử thân phận rốt cục là gì? Tại sao lại bị hưu? Người hưu Ngôn công tử là ai?..... còn rất nhiều việc khác nữa......
Muốn xem nhanh nhất thì hãy lên và đừng quên bỏ tim để mình có thêm động lực.
“ Ngươi cảm thấy khó chịu chỗ nào, là bị bệnh, còn phát sốt nữa.” Ngôn công tử lắc lắc đầu, quay lại nói với Ách Đồng:” Ách Đồng, đi mời đại phu tới”.
“ Không nghiêm trọng như vậy, tôi trở về uống một chút canh gừng ra mồ hôi là sẽ tốt lên thôi”. Trình Tử viên đối với thân thể của mình rất tin tưởng, nghĩ đến lúc trước trong đợt quân huấn nàng chính là người cuối cùng có thể kiên trì chạy hết mười vòng.
“ Vây ngươi liền nghỉ ngơi đi! Nam hài tử từ trước đến nay đều không có kiều khí như vậy, cho nên Ngôn công tử cũng không quá để ý chỉ dặn nàng đi nghỉ ngơi.
Trình Tử Viên gật gật đầu, có cơ hội nghỉ ngơi không biết tận dụng thì đó là đồ ngốc. Nàng chạy đến phòng bếp làm bất canh gừng cho mình, sau đó uống xong liền nằm ở trong phòng ngủ rồi.
Giấc ngủ này ngủ thật trầm, cho đến thời điểm ăn cơm trưa Ân Hoa mới gọi nàng dậy.
Trình Tử Viên vẫn cảm thấy đầu có chút choáng váng nặng nề, nhưng những nơi khác cũng không có khó chụi. Chính mình không thể lại lười, cho nên thời điểm làm cơm chiều nàng liền tiến vào bếp hỗ trợ.
Hôm nay nàng chỉ nhóm lửa, nhưng thời điểm khi đứng lên cả người liền choáng váng thiếu chút nữa té ngã cũng may có Ân Hoa đỡ nàng. Hắn nhíu mày nói: “ Ta trước đây chưa từng thấy người nào yếu như ngươi, giống như một cái cô nương còn té xỉu.”
“ Ách…” Nàng vốn dĩ là cô nương có được không? Mặc dù nơi này điều kiện sinh hoạt cũng không quá tồi nhưng so với nàng ở trước kia còn kém một chút,. Ngủ chính là nằm trên tấm ván gỗ,liền tính ngôn gia đối dãi với hạ nhân không tồi nhưng dù sao cũng không phải là chủ tử làm sao có thể thoải mái được.
Nàng nhất định phải tận lực thich ứng với cuộc song này mới được, một bên bổ củi một bên nghĩ. Nhưng mà nàng cũng chỉ có thể bổ những khúc củi nhỏ, to một chút thì không thể không thể nâng nổi rìu, quá nặng.
Lúc này nhìn ra nam nữ sai biệt, bởi vì Ân Hoa có thể bổ cầm rìu bổ cả buổi sáng, nàng thiếu chút nữa viết chữ phục ở trên trán.
Bệnh của dài kéo dài khoảng 2 ba ngày thì khỏi, nàng vừa mới khỏi thì đến lượt Ân Hoa cũng sinh bệnh rồi. Thì ra là bị nàng lây bện cảm mạo, cho nên hắn không thể tiếp tục hầu hạ Ngôn công tử.
Vốn đang có mấy cái đồng tử có thể hầu hạ, Ngôn công tử lại làm Trình Tử Viên trước bỏ việc ở nhà bếp đổi thành người hầu thân cận của hắn, nguyên nhân là có thể thuận tay dạy nàng luôn, hơn nữa có thể mang nàng theo đi đến các cửa hàng để học hỏi. Rốt cuộc, vừa mới bắt đầu hắn tưởng cho nàng làm tiểu nhị trong quán chứ không phải là ở trong bếp nấu cơm.
Trình Tử Viên có chút cao hứng cũng có chút khẩn trương, nhưng vẫn thật ngoan ngoãn đứng ở bên người của Ngôn công tử. Trước mắt đúng là buổi tối, hắn dùng qua cơm liền nói: “Quản gia đều nói cho ngươi muốn làm gì sao?”
“Nói cho.” Trình Tử Viên thành thành thật thật trả lời, chính là trong lòng lại suy nghĩ, này tắm gội thì sẽ hầu hạ như thế nào a.
“ Ngươi cũng không cần quá khẩn trương, bây giờ lau qua thư phòng đi”! Ngôn công tử thật ra là người có tính tình bình tĩnh, nhưng hắn có chút thói ở sạch, ví dụ như thư phòng nếu sau khi đọc sách xong cần thiết phải lau dọn sạch sẽ một lần.
Trình Tử Viên liền kém chút lấy quyển vở ra ghi chép, đáng tiếc nơi này không có còn không có xuất hiện bút máy, đành phả đêm toàn bộ ghi tạc trong đậu.
Ngôn công tử hôm nay không có đọc sách chỉ là đang xem sổ sách, kỳ thật chỉ có hai gian Mặc Bảo Trai chống đỡ nhân gia cũng không phải cái gì đại môn nhà giàu, này sổ sách cũng là cực nhỏ, hắn chỉ chốc lát sau liền xem xong liền bắt đầu giáo trình viên luyện tự. Kỳ thật Ngôn công tử phát hiện, cái này tiểu tử tuy nói học tự mau nhưng khi viết chữ lại giống như cái trĩ đồng, quả nhiên là con người không thể hoàn mỹ sao?
Ngay cả cầm bút đều không tiêu chuẩn, hắn không có cách nào đành phải đi qua phải sau của nàng duỗi tay cầm tay của nàng giúp nàng hình dung được tư thế, nói:” Bàn tay dùng sắc, không cần đem toàn bộ lực dồn lên ngón tay thượng.”
“Hảo.” Một chút cũng không tốt, khoảng cách cũng quá gần đi! Công tử, ngài bộ dáng giống nam thần hướng thiếu nữ người ta trên người dán thật sự tốt chứ, nhưng đừng nhìn nàng tay trái, nàng nắm tay chặt đến không thể chặt được hơn.
Ngôn công tử không biết vì sao cũng phát giác được một ít khác thường, cái tiểu tử này cũng giống với các nam tử xuất thân nông hộ đem tóc cắt, trên đầu chỉ buộc kiểu đuôi ngựa. Ở góc độ này của hắn có thể nhìn thấy cái cổ có chút non mịn của hắn. Ở hắn góc độ này có thể nhìn đến có chút non mịn cổ, thậm chí có thể ngửi được hắn như có như không lưu hương. Cái loại này mùi hương thực độc đáo, thậm chí hắn có thể được mùi hương như có như không ở trên người của nàng, giống như là hương của bồ kết. Loại hương này làm cả người của hắn trở nên không được tự nhiên, vội vàng đứng dậy nói: “ Ngươi hãy bắt chiếc tư thế đó mà hảo hảo luyện tập “. Chính mình đây là bị làm sao vậy, chẳng lẽ cũng sinh bệnh sao?
Liền tính hắn muôn vàn thông minh cũng sẽ không nghĩ đến trước mắt vị này chính là nữ giả nam trang, trên thế giới này nữ tử địa vị cũng không cần các nàng làm như vậy.
Trong thư phòng thực an tĩnh, đảo mắt liền có người ở bên ngoài hỏi:
“Công tử,ngài có tắm gội hay không?”
“Ân!” Ngôn công tử đứng lên hướng ra phía ngoài đi.
Trình Tử Viên vội vàng dọn dẹp thư phòng sau đó theo hắn đi theo hắn vào phòng của hắn, đây là lần đầu tiên nàng vào phòng của Ngôn công tử, chỉ cảm thấy khá là quạnh quẽ trừ chiếc đàn cổ được trung bày trước cửa sổ còn lại thì cơ hồ không còn đồ vật đặc biệt gì trang trí. Hắn cũng không cần nàng hầu hạ, tự đi vào sau bình phong bắt đầu cởi quần áo.
Trình Tử Viên không có quên chính mình là tới làm việc, vội vàng tìm quần áo của Ngôn công tử trong tủ quần áo để lên trên mặt bàn. Đương nhiên lúc đi qua đó thời điểm là nàng híp mắt, không dám nhìn thân thể của người nào đó sau đám sương mù. Chờ hết thảy làm tốt nàng liền đứng ở phía trước cửa sổ chờ, thẳng đến Ngôn công tử đã mặc quần áo ra tới ngồi ở ghế trên. Trình Tử Viên ngẩn ra một chút, tổng cảm thấy chính mình giống như quên mất cái gì.
Ngôn công tử thấy nàng ngơ ngẩn nhìn chính mình liền biết đối với công việc người này không phải rất quen thuộc, vì thế cười nói: “Đi lấy khăn lông, ta đầu tóc vẫn là ướt.”
Đúng vậy, Trình Tử Viên vội đi một bên cầm khăn lông giúp hắn lau khô một đầu tóc bạc kia, mái đó bạc của hắn dưới ánh trăng thập phần xinh đẹp. Không những xinh đẹp còn nhu thuận dễ làm, nàng tự động tự giác lấy chiếc lược giúp hắn trải tóc, mắt thấy suối tóc như ngân quang lưu tiết tự nhiên, không khỏi tán thưởng nói: “Thật xinh đẹp……”
Ngôn công tử quyển sách trên tay nháy mắt rơi xuống đất, hắn kinh ngạc nhìn Trình Tử Viên, tự hắn màu tóc đột biến sau đã bị cũng không dễ dàng ở bên ngoài hiển lộ ra tới. Gần nhất chịu không nổi ánh mắt của người khác, thứ hai liền chính hắn đều cảm thấy này một đầu tóc bạc thập phần chướng mắt.
Đột nhiên có người khen tóc của mình, này làm sao hắn có thể không kinh ngạc cho được.
Trình Tử Viên bị hắn nhìn ngẩn ra, sau đó nói: “Là ta nhiều lời.”
Ngôn công tử đảo không trách nàng, chỉ là hồi tưởng nổi lên quá khứ sự tình, không khỏi thở dài: “Xinh đẹp sao?” Hắn sờ soạng chính mình đầu tóc cười khổ ra tiếng, sau đó nói: “Không chuyện của ngươi, đi nghỉ ngơi đi!” Nói xong chính mình đi đến trước giường yên lặng nằm xuống, chính là không biết vì cái gì Trình Tử Viên thế nhưng cảm thấy hắn bối cảnh thập phần hiu quạnh, xem ra chính mình xúc động nhân gia chuyện thương tâm.
Buổi tối nàng trở về cũng không lập tức ngủ, nghĩ cái này Ngôn công tử rõ ràng tuổi còn trẻ lại luôn là một bộ u buồn bộ dáng, nếu cứ tiếp tục kéo dài nhưng không tốt lắm, sẽ âu sầu thành tật đi!
Chính là nàng một ngoại nhân có thể hỗ trợ cái gì, nếu có thể liền nhiều làm chút làm hắn vui vẻ sự tình đi, rốt cuộc hắn là chính mình ân nhân cứu mạng.
Ngày hôm sau nàng mang một đôi mắt gấu trúc đi gặp Ngôn công tử, hắn cũng không nói cái gì, dùng bữa sáng liền mang theo nàng tới rồi đông thành cửa hàng, cũng không lớn, bởi vì buổi sáng khách nhân cũng không phải rất nhiều.
Cửa hàng vốn có một cái tiểu nhị cùng một vị ngồi cửa hàng phòng thu chi, Ngôn công tử giống nhau sẽ không đi vào phía trước của cửa hàng, hắn phân phó một tiểu nhị khác mang Tử Viên đi dạy nhân thức bút mực mấy thứ này, chính mình thì đi vào hậu viện uống trà đọc sách.
PM: có ai tò mò là khi nào Ngôn công tử sẽ biết Tử Viên là con gái? trong tình huống nào? sẽ phản ứng thế nào không?. Vì sao ngôn công tử lại bị bạc đầu? Ngôn công tử thân phận rốt cục là gì? Tại sao lại bị hưu? Người hưu Ngôn công tử là ai?..... còn rất nhiều việc khác nữa......
Muốn xem nhanh nhất thì hãy lên và đừng quên bỏ tim để mình có thêm động lực.
Mừng Giáng Sinh, Tặng Ngay 15% Giá Trị Nạp. Chương Trình Khuyến Mãi Kéo Dài Từ 24/12 Đến Hết 27/12, Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook