Thế nhưng Cố Chi Văn vì hai chữ anh hai của cô mà giật mình, lầm tưởng rằng mình nghe nhầm!Em gái nhà mình lại gọi mình là anh hai?Em gái vừa hỏi cái gì ấy nhỉ?“Có! Có!”Cố Chi Văn yên lặng móc di động ra, đừng nói tiền, cho dù là núi vàng núi bạc, thì cũng phải có!“Em gái, em lại gọi anh một tiếng anh hai có được không?”Lặng lẽ mở ra phần mềm ghi âm.

Tô Khanh Từ chán chả buồn nói, liếc Cố Nhị một cái, ánh mắt dừng ở cánh tay giấu sau lưng: “Có là được! ”Ghi âm mở rồi mà không thu được gì, Cố Nhị bất đắc dĩ mà ấn “Tạm dừng”.

“Ba mươi lăm tỷ!”Tô Khanh Từ thản nhiên giơ bảng, là người đầu tiên vượt qua mốc ba mươi tỷ từ đầu đến giờ.

“Cái gì!”Cố Nhị khiếp sợ mà nhìn em gái ngồi bên cạnh mình, không cẩn thận lại ấn xuống nút ghi âm.


Cộng thêm vừa rồi em gái vừa mới hỏi chính mình có tiền hay không, là bởi vì cô muốn tranh đấu giá!Cố Nhị đúng là không thiếu tiền, nhưng anh ta làm trong ngành giáo, mà ngành giáo dục đào tạo này phải tiết kiệm thanh liêm, mấy chục tỷ cũng là một con số lớn!“Em… Em à, em thích cái này à?”“Cũng bình thường, không được ạ?”“Đ… Được…”Cố Nhị khó khăn đồng ý, suýt chút nữa thì cắn phải đầu lưỡi.

Tô Khanh Từ gật đầu giống như đang suy tư điều gì đó, nếu Cố Nhị thật sự khó xử, chính mình cũng sẽ một vừa hai phải, dù sao thì cũng chỉ là một món đồ mà thôi.

Xã hội bây giờ, tiền bạc cũng rất quan trọng, Cố Nhị đối xử không tồi với mình, không cần bắt anh ta vì mình mà táng gia bại sản.

“Nếu đến mức không thể chịu nổi, thì anh bảo em dừng là được.

”Nghe thấy câu này, Cố Nhị cũng không có mặt mũi nào mà chịu nổi!Cái gì mà không thể chịu nổi!Đàn ông không thể nói không được“Em gái đừng sợ, em cứ việc giơ bảng, hôm nay anh hai bao em cả rạp!”Khí phách!Làm anh trai thì phải như vậy!Cố Nhị đã tự động nhập vai người anh trai giàu có tiêu tiền như nước, nhưng mà khi thấy em gái mình bình thản giơ bảng gọi giá thì hai tay bắt đầu run rẩy, khí phách thì có nhưng mà tiêu nhiều quá thì không chịu được.

“Một trăm bảy lăm tỷ!”Tô Khanh Từ từ từ giơ bảng, giọng nói từ tốn nho nhã.

Vốn dĩ giá khởi điểm của món đồ thứ tư chỉ có bảy tỷ, hiện giờ lại trực tiếp kéo đến gần hai trăm tỷ!Từ đầu đến giờ, giá cao nhất cũng mới đến chục tỷ!Huống chi người giơ bảng chỉ là một cô gái, nghe giọng nói giống như là đang chơi đồ hàng vậy!Càng lúc càng nhiều người bắt đầu cảm thấy không đúng!Này chẳng lẽ là công ty đấu giá sắp xếp người tung hỏa mù!Cố ý lên giá ào ào giá, sau đó dùng giá cao bán ra đồ không đáng giá!Hai phút sau.

“Còn có người ra giá không?” Người chủ trì lên tiếng.


Có người chần chờ giơ giữa chừng, nhưng rất nhanh đã buông xuống.

“Đó là con cái nhà ai, không biết trời cao đất dày là gì à?”“Một trăm bảy lăm tỷ cũng không phải là con số nhỏ.

”“Người đàn ông ngồi bên cạnh thoạt nhìn có chút không đơn giản, sợ là vì làm vui lòng mỹ nhân, mà đốt tiền như giấy đâu.

”“Những lớp trẻ bây giờ, yêu đương chẳng suy nghĩ gì, đầu óc chỉ để trang trí.

”Bởi vì món đồ gây lên tranh luận quá lớn, cho nên những người mua vốn không có hứng thú cũng bắt đầu bàn tán xôn xao.


Âm lượng cũng không thấp, hơn nữa phòng đấu giá có kết cấu hình tròn, mọi người ở đây đều nghe rõ từng câu từng chữ.

Có người thấp thỏm, phần đông lại càng muốn xem hai người trẻ tuổi này bị xấu mặt.

Một trăm bảy lăm tỷ?Tưởng tiền là lá mít sao!Ngày thường không người dám đắc tội người nhà họ Cố, nhưng mà hôm nay bởi vì mọi người đều đeo mặt nạ, không ai nhận ra ai, cho nên bọn họ vô cùng càn rỡ mà công kích châm chọc.

Nhưng Cố Nhị lại không thể chịu được người khác khinh thường em gái nhà mình!Những người này thật sự là miệng chó không mọc được ngà voi, trong đầu toàn là bã đậu!.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương