Nữ Thần Diễn Xuất
-
Chương 12: Thắt ống dẫn tinh
Tại sao mãi không chịu nghe điện thoại của anh? Đương nhiên là bởi không muốn trả lời chứ còn sao nữa!
Hôm đi biển về, Thẩm Đình đưa Vụ Mang Mang về nhà, sau đó hai bên đều không liên lạc lại.
Nói vậy thật ra cũng không chính xác lắm, ít ra thì hôm sau Thẩm Đình vẫn gọi cho Vụ Mang Mang, nhưng Vụ Mang Mang thì không dám ngắt máy, đành phải để chế độ rung, mặc kệ cuộc gọi đến.
Càng không có khả năng cô chủ động gọi lại cho anh ta.
Vụ Mang Mang là người có nguyên tắc nhất định trong việc tìm bạn trai.
Anh ta có thể không có tiền, nhưng phải biết quan tâm chăm sóc tới cô.
Trong lòng Vụ Mang Mang dĩ nhiên Thẩm Đình đã bị đánh một dấu X đỏ chót siêu to.
Anh ta thuộc loại cô chẳng thèm để tâm.
Vậy nên nghe anh ta giở giọng chất vấn, Vụ Mang Mang chỉ mỉm cười không đáp, thậm chí còn cố tình khoác thật chặt tay Cố Hoành Đạo, ý bảo Thẩm Đình nên tự hiểu ra mà phắn ngay.
Đừng tưởng là anh có đặc quyền gì hơn người khác đấy nhé.
Thẩm Đình hiển nhiên hiểu được ý tứ động tác của Vụ Mang Mang.
Thủ đoạn của các cô gái trẻ thời nay đúng là càng ngày càng cao, ham muốn càng ngày càng lớn.
Hôm đó lúc đưa Vụ Mang Mang về, anh ta vốn tưởng sẽ được mời lên nhà, nào ngờ Vụ Mang Mang thản nhiên buông câu cảm ơn, rồi quay đầu đi thẳng.
Đối với Thẩm Đình, chuyện nam nữ đẩy đưa qua lại cực kỳ mất thời gian.
Cần quái phải tiêu tốn thời gian vào những chuyện thăm dò dè dặt ấy.
Cứ đưa thẳng nhau lên giường, giải quyết nhu cầu, chẳng phải càng tiện cho đôi bên sao? Anh ta cũng đâu phải hạng keo kiệt.
Nhưng dù sao hôm ấy cũng là lần đầu tiên đôi bên gặp gỡ, vậy nên Thẩm Đình cũng có thể hiểu được cách cư xử của Vụ Mang Mang.
Một cô gái phóng khoáng, biết tự vui đùa, lại không hay quấy rầy người khác, thật sự khá gây hảo cảm với anh ta. Vậy nên ngày hôm sau anh ta mới phá lệ chủ động gọi trước cho cô.
Nào ngờ một mạch hai tuần sau đó vẫn chẳng nghe thấy tin tức gì của đối phương, đến lúc gặp lại thì cô đã câu được một người khác.
Chẳng qua là mắt nhìn có vẻ càng lúc càng thấp.
Ninh Tranh thấy Thẩm Đình hỏi Vụ Mang Mang như vậy thì trong lòng thầm kinh ngạc. Anh ta và Thẩm Đình là anh em thân thiết, đây là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy Thẩm Đình chủ động hỏi một cô gái tại sao lại không trả lời điện thoại đấy.
Đúng là cực kỳ thú vị.
Mà càng thú vị hơn là Vụ Mang Mang lại chẳng hề có chút hứng thú gì với Thẩm Đình, cô bé này thật ra rất biết thân biết phận.
Ninh Tranh nhìn lại Cố Hoành Đạo, hai năm nay nhà họ Cố quả thật phát triển khá mạnh, càng ngày càng nổi bật, có thể coi như môn đăng hộ đối với nhà họ Vụ.
Vụ Mang Mang lựa chọn Cố Hoành Đạo cũng coi như là khá thông minh.
Có điều vì vẫn chưa đến lượt Ninh Tranh được nếm thử tư vị của Vụ Mang Mang, nên đáy lòng anh ta vẫn đang tồn tại cảm giác thứ không chiếm được mới là thứ tốt nhất.
Trong khi đó, Cố Hoành Đạo lại đang vô cùng kinh ngạc, anh ta không ngờ gã trợ lý của anh ta tùy tiện thuê một cô bạn gái qua mạng mà lại bất ngờ vớ được một cô thần thông quảng đại như thế, không những có vẻ quen biết hai vị Ninh, Thẩm, mà dường như còn khá thân thiết.
Cố Hoành Đạo nghiêng đầu liếc nhìn Vụ Mang Mang, nhất thời cảm thấy ba người này có quan hệ phức tạp, nhưng cũng không quá khó lý giải. Có lẽ là "yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu" mà thôi.
"Không ngờ Ninh tiên sinh cũng quen biết Angela đấy." Cố Hoành Đạo vừa nói vừa đưa tay xuống eo Vụ Mang Mang, nhẹ nhàng siết một cái, mỉm cười đáp lại câu hỏi của Ninh Tranh. Tuy anh ta không trả lời trực tiếp, nhưng nhìn vẻ thân thiết này, những người dù khôn khéo đến đâu chắc cũng đều không suy đoán nổi nguyên nhân bọn họ quen biết nhau thật sự.
Thẩm Đình vẫn chưa được Vụ Mang Mang trả lời, dần dần mất đi kiên nhẫn, anh ta cũng không hứng thú kéo dài thời gian quý báu của mình vào người một cô bé.
Hai bên trò chuyện đôi câu, Vụ Mang Mang liền bắt đầu theo Cố Hoành Đạo đi chào hỏi làm quen với các vị khách khác.
Đêm nay Vụ Mang Mang đang gánh vách trọng trách mà bà Liễu giao cho, cô cố hết sức bắt chuyện để khiến bọn họ nhớ kỹ tên mình, thuận tiện cho lần sau dắt theo bà Liễu và ông Vụ tới trước mặt quý nhân.
Do Vụ Mang Mang đã từng hẹn hò với khá nhiều anh bạn trai rùa vàng, nên cũng quen với cách nói năng trang nhã, khí chất sang trọng, trong nhất thời thảo luận vài chủ đề xã giao đơn giản khá trôi chảy. Đúng là hiếm thấy cô gái chuyên tiếp khách thuê nào lại tài mạo song toàn thế này, nếu xuất thân của cô mà cao quý nữa thì liền có thể xứng danh tiểu thư danh giá rồi.
Buổi tiệc diễn ra được một nửa thời gian, ngay lúc vốn liếng ngoại ngữ của Vụ Mang Mang sắp cạn hết, rốt cuộc thì người mà Cố Hoành Đạo chờ đợi, người mà trước đó mất tăm mất dạng, bây giờ mới thấy trở lại cũng xuất hiện - Lộ Tùy.
Ánh mắt Lộ Tùy đảo qua người Vụ Mang Mang chỉ thoáng dừng lại trong nháy mắt.
Ngay sau đó, Cố Hoành Đạo và Lộ Tùy bắt chuyện với nhau, theo như cuộc đối thoại của họ thì Vụ Mang Mang biết được Cố Hoành Đạo đang chuẩn bị phát triển sự nghiệp ở thành phố này, bây giờ xem như đang chào hỏi một trong những lão đại ở đây.
Vụ Mang Mang không mấy hứng thú với chuyện kinh doanh, cô đành cúi đầu ngắm nhìn đôi giày cao gót đang làm cái chân mình đau nhức nhối.
Kỳ thực, tuy người dễ nhìn mặc cái gì trông cũng đẹp, nhưng Vụ Mang Mang cũng giống các cô gái khác, thấy đàn ông mê hoặc nhất là khi đóng bộ lịch sự.
Âu phục cắt may thẳng thớm, tay áo vừa vặn, thân áo là phẳng, kết hợp cùng chiếc nơ tinh tế đều làm tôn lên khí chất nhã nhặn, hiện đại, nam tính và đặc biệt là nét cấm dục trái ngược đầy quyến rũ từ những người đàn ông.
Phải biết rằng dưới vỏ bọc sang trọng lịch sự ấy là vẻ thú tính ngút ngàn, hoàn toàn chẳng hề nhã nhặn, điềm đạm như họ vẫn thể hiện.
Âu phục mê hoặc người ta đến vậy chính là bởi khí chất mâu thuẫn đầy đối lập ấy.
Vụ Mang Mang không dám nhìn thẳng vào mắt Lộ Tùy, đành phải tiếp tục nhìn sang đồng hồ của anh ta, cũng giống như lần trước, chiếc đồng hồ vẫn thể hiện thực lực tiền tài hùng hậu, nét quyến rũ của ông chú lại bắt đầu tản ra khắp nơi.
Ngón tay đang cầm chén rượu của anh ta thon dài đẹp đẽ, ngay cả móng tay cũng được cắt tỉa gọn gàng.
Một đôi tay đẹp như tay nhạc sỹ chơi dương cầm thế này quả là thích hợp tấu lên từng nốt nhạc trên da thịt trắng muốt như tuyết của người phụ nữ.
Vụ Mang Mang ngửa đầu nốc một ngụm rượu, 25 tuổi rồi mà vẫn là xử nữ, đúng là đáng buồn lắm thay.
Kiến thức phòng the thì ngập đầu, nhưng kinh nghiệm lại chỉ là con số không tròn trĩnh. Sức mạnh của ảo tưởng thật sự quá lớn, khiến Vụ Mang Mang càng nghĩ càng nóng người, càng tò mò muốn được nếm thử một lần.
Đâu phải chưa từng trải qua thì không có quyền nhận xét chứ?
Vụ Mang Mang và Cố Hoành Đạo trò chuyện với Lộ Tùy tới 10 phút, vậy mà Lộ Tùy chẳng thèm liếc khoé mắt lấy một lần về phía cô, phải biết là ngay cả Cố Lâm đi ngang qua cũng đều đảo mắt qua cái mông tròn trịa mây mẩy của cô mất mấy giây đấy.
Thêm vào đó Vụ Mang Mang còn cố tình ưỡn ngực cong mông lên thành hình chữ S, còn cố gắng nghiêng người sao cho lọt đúng vào tầm mắt của ông chú, vậy mà chẳng có tác dụng gì.
Vậy nên Vụ Mang Mang không thể không ác ý suy đoán Lộ Tùy có phải bị đồng tính hay không, đồng thời lấy đó làm lý do an ủi lòng tự tin bị tổn thương của mình.
Một làn hương thơm thình lình xộc tới, nữ thần Đổng Khả Khả bước đến khoác tay Lộ Tùy, đường cong cơ thể thuận thế dán lên người anh ta, khiến Vụ Mang Mang không thể không xoá bỏ suy nghĩ xấu xa ban nãy.
Đổng Khả Khả liếc nhìn Vụ Mang Mang, bấy giờ mới phát hiện ra tại sao lại thấy cô gái này trông rất quen.
"Ủa, đây chẳng phải chính là vị tiểu thư mang thai đứa con của anh đấy sao?" Đổng Khả Khả tươi cười hỏi.
Vụ Mang Mang đang nhấp một ngụm champagne tức thì ho sặc sụa.
Đây là phản ứng bình thường, Vụ Mang Mang không thể không ho khan vài tiếng, khí chất thanh nhã lập tức bay sạch.
Trong nháy mắt Cố Hoành Đạo liền cảm thấy liệu có phải bản thân đã cầm phải củ khoai lang nóng bỏng tay rồi không?
Angela tiểu thư thần thông quảng đại không ngờ lại mang thai đứa con của Lộ Tùy?
Lộ Tùy lia ánh mắt về phía cái bụng của Vụ Mang Mang, thản nhiên nói: "Chẳng phải đã đưa tiền cho cô ấy phá thai rồi đấy sao?"
Vụ Mang Mang tức tối hóp bụng lại, cái bụng của cô phẳng lì nhẵn thín như thế, chả lẽ lại giống người đang mang thai ư?
"Lộ tiên sinh đúng thật thích nói đùa, lần đầu tiên bên nhau, chẳng phải anh từng bảo anh đã thắt ống dẫn tinh rồi còn gì?" Vụ Mang Mang mau mồm mau miệng đáp trả ngay tức thì.
Lời vừa nói ra, sắc mặt cô thoắt trắng bệch, chỉ hận không thể cắn rơi đầu lưỡi của mình, thật đúng là không nhớ đòn đau mà, sao tự dưng lại phun ra như thế?
Bây giờ mà lại bị kiện ra toà thì phỏng chừng ông Vụ sẽ ăn tươi nuốt sống cô mất.
Ngay khi mọi người còn chưa kịp phản ứng lại, Vụ Mang Mang mau chóng bật cười ha ha, mưu đồ dối trá nhập nhèm, cố gắng nói giọng thản nhiên: "Ngại quá, tôi đùa đấy mà. Tôi với Lộ tiên sinh nào quen biết gì nhau, càng không biết anh ấy liệu có thắt ống dẫn tinh hay không."
Vụ Mang Mang cảm thấy mình đã bày tỏ ý tứ vô cùng rõ ràng, không ai có thể nghĩ xiên nghĩ xẹo được. Dù có ra toà thì những lời này cũng có thể làm bằng chứng mà tranh cãi. Cô đã giải thích cực kỳ sáng tỏ trước mặt mọi người, chắc không đến mức xâm phạm tới danh dự của ông chú đâu nhỉ.
Nhưng ba người xung quanh đều lặng im không nói, tình huống trở nên ngượng ngùng muốn chết. Vụ Mang Mang đành phải mặt dày xua tan bầu không khí ấy: "Thật ra việc thắt ống dẫn tinh là một cách bảo vệ rất tốt, chỉ khâu một mũi thôi, sau này nếu muốn sinh em bé thì mổ ra là được ấy mà..."
Ôi thần linh ơi, sau khi nói xong Vụ Mang Mang mới phát hiện ra mình càng lúc càng ngu si đần độn, vô cùng mong mỏi có người ra tay cứu giúp.
Mà người đó lại chính là nữ thần Đổng Khả Khả, cô ta cười bảo: "Vụ tiểu thư thật khôi hài, không ngờ lại hiểu biết về chuyện này như vậy."
Nói rồi liền kéo tay Lộ Tùy sang phía khác trò chuyện.
Vụ Mang Mang chợt cảm thấy như vừa từ cõi chết trở về, không nhịn nổi cố đưa mắt nhìn theo bóng dáng Lộ Tùy, nhưng không biết được liệu anh ta có giận hay không.
Ban nãy vẻ mặt ông chú cứ hời hợt như không, Vụ Mang Mang thực sự không nắm bắt được. Nhưng càng là người không nhìn ra được cảm xúc thì càng âm hiểm, càng khiến người ta phải run sợ trong lòng.
Vụ Mang Mang quay sang xin lỗi Cố Hoành Đạo, rồi lấy cớ đi WC mà chạy trối chết.
Nhìn vào chiếc gương trong WC, Vụ Mang Mang vỗ nhẹ lên mặt mình, thật đúng là muốn chết vì không quản được cái miệng thích diễn trò của mình mà.
Có điều chuyện ban nãy không thể trách cô được, tại Lộ Tùy tự lấy bản thân mình ra trêu đùa còn gì, lại còn lôi cả cái bụng của cô ra phụ hoạ nữa.
Vụ Mang Mang cúi đầu nhìn xuống cái bụng mình, cái bụng cô đâu có béo tí nào đâu?
Song lúc ở trên du thuyền, Lộ Tùy cũng từng nhìn chằm chằm vào bụng cô, Vụ Mang Mang đột nhiên cảm thấy không còn tự tin với cái bụng phẳng lì săn chắc của mình nữa...
Nhưng sau khi Vụ Mang Mang thầm tự trách vì sự ngu xuẩn của mình, cô bỗng chợt hồi tưởng lại đoạn đối thoại khi nãy, rồi trở nên kinh ngạc vì không ngờ ông chú Thần tài lại còn phụ hoạ theo trò diễn của mình nữa.
Độc diễn luôn khó khăn, nếu có người kết hợp cùng thì càng diễn càng ghiền.
Đáng tiếc Vụ Mang Mang vẫn chưa tìm được Mr. Dreamy của đời mình.
Sau khi ổn định lại tâm tình, Vụ Mang Mang quyết định nếu Lộ Tùy không đâm đơn kiện thì cô cũng sẽ quên bằng sạch những chuyện đáng xấu hổ ban nãy.
Dù sao thì sau này cố gắng tránh gặp mặt anh ta là được.
Bây giờ cô không muốn vội vã trở về sảnh đường ngay, đôi giày cao gót này cô đã mua từ lâu nhưng hôm nay mới đi lần đầu nên hơi nhức chân.
Vụ Mang Mang ra khỏi phòng vệ sinh, thản nhiên dựa vào tường trên hành lang bắt đầu gửi tin nhắn WeChat.
Căn cứ vào quy định của phần mềm cho thuê người, cứ mỗi 15 phút Vụ Mang Mang phải gửi một tin nhắn xác nhận bản thân vẫn an toàn.
Dù sao thì công việc này cũng có những nguy hiểm tiềm tàng.
Vụ Mang Mang dám làm cái nghề này vì ít nhiều cũng ỷ mình biết chút võ thuật.
"Em đang làm gì thế? Sao lúc nào cũng thấy em đang nghịch điện thoại vậy." Giọng nói của Ninh Tranh đột nhiên vang lên bên tai Vụ Mang Mang.
Vụ Mang Mang sợ tới mức đứng thẳng người dậy, luống cuống cất di động vào túi. Cô đâu có nghịch điện thoại. Cô đang báo cáo an toàn đúng giờ mà thôi.
Ninh Tranh hiển nhiên đã để ý tới cô từ rất lâu.
Để tránh sau này lại dính phải những chuyện như "thắt ống dẫn tinh", Vụ Mang Mang đã thầm hạ quyết tâm tránh xa các mối quan hệ liên quan đến Lộ Tùy, huống chi cái giới này thật sự chán ngắt đi được, quanh đi quẩn lại cũng chỉ biết chơi mạt chược.
Vụ Mang Mang cũng từng có lúc muốn thử qua lại với Ninh Tranh xem sao, nhưng từ sau khi tham dự lễ ly hôn ở trên du thuyền, cô bèn quyết định vẫn nên tránh xa mấy ông chú già này đi thì hơn.
"Sao lại trốn ở đây?" Ninh Tranh dán sát lại gần Vụ Mang Mang, khoảng cách đã có phần mờ ám.
Vụ Mang Mang không thoải mái, lách người định tránh sang bên cạnh, nào ngờ vừa mới xoay người liền nhìn thấy Lộ Tùy ở đằng sau Ninh Tranh.
Hoá ra ông chú Thần tài cũng muốn vào WC.
Ninh Tranh liếc thấy Lộ Tùy, nhất thời hơi ngượng. Anh ta đường đường là Ninh thiếu gia mà lại đứng ở cửa WC tán gái, có vẻ hơi hạ giá. Huống hồ Vụ Mang Mang và Thẩm Đình còn đang dây dưa không rõ ràng.
Lộ Tùy gật đầu với Ninh Tranh, sau đó đẩy cửa vào phòng vệ sinh nam.
Hiển nhiên Lộ tiên sinh chẳng mấy để ý tới chuyện của người khác.
Vụ Mang Mang thoát khỏi Ninh Tranh liền tới bên Cố Hoành Đạo, tiếp tục giúp anh ta trò chuyện với mọi người.
Cố Hoành Đạo là người khá cẩn thận, anh ta sớm phát hiện ra chân của Vụ Mang Mang không được ổn.
Vậy nên sau khi kết thúc buổi tiệc, anh ta bèn chủ động đưa Vụ Mang Mang về nhà.
Vụ Mang Mang còn có công việc kế tiếp, vả lại cô cũng không muốn khách hàng biết địa chỉ nhà mình, rước lấy sự phiền toái không cần thiết.
"Không cần đâu, tôi đã đặt xe rồi." Cũng may là công ty phần mềm có hỗ trợ xe đi lại.
"Tôi phải đưa thù lao tối nay cho em như thế nào?" Cố Hoành Đạo hỏi
Vụ Mang Mang hý hoáy tính toán, sau đó trả lại số tiền thừa mà trợ lý của Cố Hoành Đạo đã chuyển qua thẻ, vô cùng nhanh gọn lẹ.
"Trợ lý của anh đã trả tiền rồi." Vụ Mang Mang đáp.
Đáng tiếc lời nói đứng đắn này rơi vào tai người khác liền khiến công việc của Vụ Mang Mang đột nhnên không hề nghiêm chỉnh tí nào.
Thẩm Đình thầm cau mày, nhưng không bước tới chất vấn.
Anh ta cũng không mấy ngạc nhiên khi biết cuộc sống của Vụ Mang Mang hoá ra lại thế này.
Nhưng mua bán trực tiếp như vậy có phải quá mức sỗ sàng rồi không?
Hoặc là vì anh ta tỏ ra quá uyển chuyển, không phù hợp với nhu cầu thẳng thắn của Vụ tiểu thư nên mới bị cự tuyệt hay sao?
Vụ Mang Mang thoáng nhìn thấy bóng dáng của Thẩm Đình, nhưng cô cũng không để ý lắm.
Kính nhi viễn chi, kính nhi viễn chi* với anh ta thôi.
*Kính nhi viễn chi: Kính trọng nhưng không gần gũi.
Vụ Mang Mang nhanh chóng lên xe đã hẹn, mau chóng quay về nhà, lấy túi đồ đã chuẩn bị sẵn. 11h đêm, cô hưng phấn tới thẳng khách sạn tình nhân nổi tiếng.
Hôm đi biển về, Thẩm Đình đưa Vụ Mang Mang về nhà, sau đó hai bên đều không liên lạc lại.
Nói vậy thật ra cũng không chính xác lắm, ít ra thì hôm sau Thẩm Đình vẫn gọi cho Vụ Mang Mang, nhưng Vụ Mang Mang thì không dám ngắt máy, đành phải để chế độ rung, mặc kệ cuộc gọi đến.
Càng không có khả năng cô chủ động gọi lại cho anh ta.
Vụ Mang Mang là người có nguyên tắc nhất định trong việc tìm bạn trai.
Anh ta có thể không có tiền, nhưng phải biết quan tâm chăm sóc tới cô.
Trong lòng Vụ Mang Mang dĩ nhiên Thẩm Đình đã bị đánh một dấu X đỏ chót siêu to.
Anh ta thuộc loại cô chẳng thèm để tâm.
Vậy nên nghe anh ta giở giọng chất vấn, Vụ Mang Mang chỉ mỉm cười không đáp, thậm chí còn cố tình khoác thật chặt tay Cố Hoành Đạo, ý bảo Thẩm Đình nên tự hiểu ra mà phắn ngay.
Đừng tưởng là anh có đặc quyền gì hơn người khác đấy nhé.
Thẩm Đình hiển nhiên hiểu được ý tứ động tác của Vụ Mang Mang.
Thủ đoạn của các cô gái trẻ thời nay đúng là càng ngày càng cao, ham muốn càng ngày càng lớn.
Hôm đó lúc đưa Vụ Mang Mang về, anh ta vốn tưởng sẽ được mời lên nhà, nào ngờ Vụ Mang Mang thản nhiên buông câu cảm ơn, rồi quay đầu đi thẳng.
Đối với Thẩm Đình, chuyện nam nữ đẩy đưa qua lại cực kỳ mất thời gian.
Cần quái phải tiêu tốn thời gian vào những chuyện thăm dò dè dặt ấy.
Cứ đưa thẳng nhau lên giường, giải quyết nhu cầu, chẳng phải càng tiện cho đôi bên sao? Anh ta cũng đâu phải hạng keo kiệt.
Nhưng dù sao hôm ấy cũng là lần đầu tiên đôi bên gặp gỡ, vậy nên Thẩm Đình cũng có thể hiểu được cách cư xử của Vụ Mang Mang.
Một cô gái phóng khoáng, biết tự vui đùa, lại không hay quấy rầy người khác, thật sự khá gây hảo cảm với anh ta. Vậy nên ngày hôm sau anh ta mới phá lệ chủ động gọi trước cho cô.
Nào ngờ một mạch hai tuần sau đó vẫn chẳng nghe thấy tin tức gì của đối phương, đến lúc gặp lại thì cô đã câu được một người khác.
Chẳng qua là mắt nhìn có vẻ càng lúc càng thấp.
Ninh Tranh thấy Thẩm Đình hỏi Vụ Mang Mang như vậy thì trong lòng thầm kinh ngạc. Anh ta và Thẩm Đình là anh em thân thiết, đây là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy Thẩm Đình chủ động hỏi một cô gái tại sao lại không trả lời điện thoại đấy.
Đúng là cực kỳ thú vị.
Mà càng thú vị hơn là Vụ Mang Mang lại chẳng hề có chút hứng thú gì với Thẩm Đình, cô bé này thật ra rất biết thân biết phận.
Ninh Tranh nhìn lại Cố Hoành Đạo, hai năm nay nhà họ Cố quả thật phát triển khá mạnh, càng ngày càng nổi bật, có thể coi như môn đăng hộ đối với nhà họ Vụ.
Vụ Mang Mang lựa chọn Cố Hoành Đạo cũng coi như là khá thông minh.
Có điều vì vẫn chưa đến lượt Ninh Tranh được nếm thử tư vị của Vụ Mang Mang, nên đáy lòng anh ta vẫn đang tồn tại cảm giác thứ không chiếm được mới là thứ tốt nhất.
Trong khi đó, Cố Hoành Đạo lại đang vô cùng kinh ngạc, anh ta không ngờ gã trợ lý của anh ta tùy tiện thuê một cô bạn gái qua mạng mà lại bất ngờ vớ được một cô thần thông quảng đại như thế, không những có vẻ quen biết hai vị Ninh, Thẩm, mà dường như còn khá thân thiết.
Cố Hoành Đạo nghiêng đầu liếc nhìn Vụ Mang Mang, nhất thời cảm thấy ba người này có quan hệ phức tạp, nhưng cũng không quá khó lý giải. Có lẽ là "yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu" mà thôi.
"Không ngờ Ninh tiên sinh cũng quen biết Angela đấy." Cố Hoành Đạo vừa nói vừa đưa tay xuống eo Vụ Mang Mang, nhẹ nhàng siết một cái, mỉm cười đáp lại câu hỏi của Ninh Tranh. Tuy anh ta không trả lời trực tiếp, nhưng nhìn vẻ thân thiết này, những người dù khôn khéo đến đâu chắc cũng đều không suy đoán nổi nguyên nhân bọn họ quen biết nhau thật sự.
Thẩm Đình vẫn chưa được Vụ Mang Mang trả lời, dần dần mất đi kiên nhẫn, anh ta cũng không hứng thú kéo dài thời gian quý báu của mình vào người một cô bé.
Hai bên trò chuyện đôi câu, Vụ Mang Mang liền bắt đầu theo Cố Hoành Đạo đi chào hỏi làm quen với các vị khách khác.
Đêm nay Vụ Mang Mang đang gánh vách trọng trách mà bà Liễu giao cho, cô cố hết sức bắt chuyện để khiến bọn họ nhớ kỹ tên mình, thuận tiện cho lần sau dắt theo bà Liễu và ông Vụ tới trước mặt quý nhân.
Do Vụ Mang Mang đã từng hẹn hò với khá nhiều anh bạn trai rùa vàng, nên cũng quen với cách nói năng trang nhã, khí chất sang trọng, trong nhất thời thảo luận vài chủ đề xã giao đơn giản khá trôi chảy. Đúng là hiếm thấy cô gái chuyên tiếp khách thuê nào lại tài mạo song toàn thế này, nếu xuất thân của cô mà cao quý nữa thì liền có thể xứng danh tiểu thư danh giá rồi.
Buổi tiệc diễn ra được một nửa thời gian, ngay lúc vốn liếng ngoại ngữ của Vụ Mang Mang sắp cạn hết, rốt cuộc thì người mà Cố Hoành Đạo chờ đợi, người mà trước đó mất tăm mất dạng, bây giờ mới thấy trở lại cũng xuất hiện - Lộ Tùy.
Ánh mắt Lộ Tùy đảo qua người Vụ Mang Mang chỉ thoáng dừng lại trong nháy mắt.
Ngay sau đó, Cố Hoành Đạo và Lộ Tùy bắt chuyện với nhau, theo như cuộc đối thoại của họ thì Vụ Mang Mang biết được Cố Hoành Đạo đang chuẩn bị phát triển sự nghiệp ở thành phố này, bây giờ xem như đang chào hỏi một trong những lão đại ở đây.
Vụ Mang Mang không mấy hứng thú với chuyện kinh doanh, cô đành cúi đầu ngắm nhìn đôi giày cao gót đang làm cái chân mình đau nhức nhối.
Kỳ thực, tuy người dễ nhìn mặc cái gì trông cũng đẹp, nhưng Vụ Mang Mang cũng giống các cô gái khác, thấy đàn ông mê hoặc nhất là khi đóng bộ lịch sự.
Âu phục cắt may thẳng thớm, tay áo vừa vặn, thân áo là phẳng, kết hợp cùng chiếc nơ tinh tế đều làm tôn lên khí chất nhã nhặn, hiện đại, nam tính và đặc biệt là nét cấm dục trái ngược đầy quyến rũ từ những người đàn ông.
Phải biết rằng dưới vỏ bọc sang trọng lịch sự ấy là vẻ thú tính ngút ngàn, hoàn toàn chẳng hề nhã nhặn, điềm đạm như họ vẫn thể hiện.
Âu phục mê hoặc người ta đến vậy chính là bởi khí chất mâu thuẫn đầy đối lập ấy.
Vụ Mang Mang không dám nhìn thẳng vào mắt Lộ Tùy, đành phải tiếp tục nhìn sang đồng hồ của anh ta, cũng giống như lần trước, chiếc đồng hồ vẫn thể hiện thực lực tiền tài hùng hậu, nét quyến rũ của ông chú lại bắt đầu tản ra khắp nơi.
Ngón tay đang cầm chén rượu của anh ta thon dài đẹp đẽ, ngay cả móng tay cũng được cắt tỉa gọn gàng.
Một đôi tay đẹp như tay nhạc sỹ chơi dương cầm thế này quả là thích hợp tấu lên từng nốt nhạc trên da thịt trắng muốt như tuyết của người phụ nữ.
Vụ Mang Mang ngửa đầu nốc một ngụm rượu, 25 tuổi rồi mà vẫn là xử nữ, đúng là đáng buồn lắm thay.
Kiến thức phòng the thì ngập đầu, nhưng kinh nghiệm lại chỉ là con số không tròn trĩnh. Sức mạnh của ảo tưởng thật sự quá lớn, khiến Vụ Mang Mang càng nghĩ càng nóng người, càng tò mò muốn được nếm thử một lần.
Đâu phải chưa từng trải qua thì không có quyền nhận xét chứ?
Vụ Mang Mang và Cố Hoành Đạo trò chuyện với Lộ Tùy tới 10 phút, vậy mà Lộ Tùy chẳng thèm liếc khoé mắt lấy một lần về phía cô, phải biết là ngay cả Cố Lâm đi ngang qua cũng đều đảo mắt qua cái mông tròn trịa mây mẩy của cô mất mấy giây đấy.
Thêm vào đó Vụ Mang Mang còn cố tình ưỡn ngực cong mông lên thành hình chữ S, còn cố gắng nghiêng người sao cho lọt đúng vào tầm mắt của ông chú, vậy mà chẳng có tác dụng gì.
Vậy nên Vụ Mang Mang không thể không ác ý suy đoán Lộ Tùy có phải bị đồng tính hay không, đồng thời lấy đó làm lý do an ủi lòng tự tin bị tổn thương của mình.
Một làn hương thơm thình lình xộc tới, nữ thần Đổng Khả Khả bước đến khoác tay Lộ Tùy, đường cong cơ thể thuận thế dán lên người anh ta, khiến Vụ Mang Mang không thể không xoá bỏ suy nghĩ xấu xa ban nãy.
Đổng Khả Khả liếc nhìn Vụ Mang Mang, bấy giờ mới phát hiện ra tại sao lại thấy cô gái này trông rất quen.
"Ủa, đây chẳng phải chính là vị tiểu thư mang thai đứa con của anh đấy sao?" Đổng Khả Khả tươi cười hỏi.
Vụ Mang Mang đang nhấp một ngụm champagne tức thì ho sặc sụa.
Đây là phản ứng bình thường, Vụ Mang Mang không thể không ho khan vài tiếng, khí chất thanh nhã lập tức bay sạch.
Trong nháy mắt Cố Hoành Đạo liền cảm thấy liệu có phải bản thân đã cầm phải củ khoai lang nóng bỏng tay rồi không?
Angela tiểu thư thần thông quảng đại không ngờ lại mang thai đứa con của Lộ Tùy?
Lộ Tùy lia ánh mắt về phía cái bụng của Vụ Mang Mang, thản nhiên nói: "Chẳng phải đã đưa tiền cho cô ấy phá thai rồi đấy sao?"
Vụ Mang Mang tức tối hóp bụng lại, cái bụng của cô phẳng lì nhẵn thín như thế, chả lẽ lại giống người đang mang thai ư?
"Lộ tiên sinh đúng thật thích nói đùa, lần đầu tiên bên nhau, chẳng phải anh từng bảo anh đã thắt ống dẫn tinh rồi còn gì?" Vụ Mang Mang mau mồm mau miệng đáp trả ngay tức thì.
Lời vừa nói ra, sắc mặt cô thoắt trắng bệch, chỉ hận không thể cắn rơi đầu lưỡi của mình, thật đúng là không nhớ đòn đau mà, sao tự dưng lại phun ra như thế?
Bây giờ mà lại bị kiện ra toà thì phỏng chừng ông Vụ sẽ ăn tươi nuốt sống cô mất.
Ngay khi mọi người còn chưa kịp phản ứng lại, Vụ Mang Mang mau chóng bật cười ha ha, mưu đồ dối trá nhập nhèm, cố gắng nói giọng thản nhiên: "Ngại quá, tôi đùa đấy mà. Tôi với Lộ tiên sinh nào quen biết gì nhau, càng không biết anh ấy liệu có thắt ống dẫn tinh hay không."
Vụ Mang Mang cảm thấy mình đã bày tỏ ý tứ vô cùng rõ ràng, không ai có thể nghĩ xiên nghĩ xẹo được. Dù có ra toà thì những lời này cũng có thể làm bằng chứng mà tranh cãi. Cô đã giải thích cực kỳ sáng tỏ trước mặt mọi người, chắc không đến mức xâm phạm tới danh dự của ông chú đâu nhỉ.
Nhưng ba người xung quanh đều lặng im không nói, tình huống trở nên ngượng ngùng muốn chết. Vụ Mang Mang đành phải mặt dày xua tan bầu không khí ấy: "Thật ra việc thắt ống dẫn tinh là một cách bảo vệ rất tốt, chỉ khâu một mũi thôi, sau này nếu muốn sinh em bé thì mổ ra là được ấy mà..."
Ôi thần linh ơi, sau khi nói xong Vụ Mang Mang mới phát hiện ra mình càng lúc càng ngu si đần độn, vô cùng mong mỏi có người ra tay cứu giúp.
Mà người đó lại chính là nữ thần Đổng Khả Khả, cô ta cười bảo: "Vụ tiểu thư thật khôi hài, không ngờ lại hiểu biết về chuyện này như vậy."
Nói rồi liền kéo tay Lộ Tùy sang phía khác trò chuyện.
Vụ Mang Mang chợt cảm thấy như vừa từ cõi chết trở về, không nhịn nổi cố đưa mắt nhìn theo bóng dáng Lộ Tùy, nhưng không biết được liệu anh ta có giận hay không.
Ban nãy vẻ mặt ông chú cứ hời hợt như không, Vụ Mang Mang thực sự không nắm bắt được. Nhưng càng là người không nhìn ra được cảm xúc thì càng âm hiểm, càng khiến người ta phải run sợ trong lòng.
Vụ Mang Mang quay sang xin lỗi Cố Hoành Đạo, rồi lấy cớ đi WC mà chạy trối chết.
Nhìn vào chiếc gương trong WC, Vụ Mang Mang vỗ nhẹ lên mặt mình, thật đúng là muốn chết vì không quản được cái miệng thích diễn trò của mình mà.
Có điều chuyện ban nãy không thể trách cô được, tại Lộ Tùy tự lấy bản thân mình ra trêu đùa còn gì, lại còn lôi cả cái bụng của cô ra phụ hoạ nữa.
Vụ Mang Mang cúi đầu nhìn xuống cái bụng mình, cái bụng cô đâu có béo tí nào đâu?
Song lúc ở trên du thuyền, Lộ Tùy cũng từng nhìn chằm chằm vào bụng cô, Vụ Mang Mang đột nhiên cảm thấy không còn tự tin với cái bụng phẳng lì săn chắc của mình nữa...
Nhưng sau khi Vụ Mang Mang thầm tự trách vì sự ngu xuẩn của mình, cô bỗng chợt hồi tưởng lại đoạn đối thoại khi nãy, rồi trở nên kinh ngạc vì không ngờ ông chú Thần tài lại còn phụ hoạ theo trò diễn của mình nữa.
Độc diễn luôn khó khăn, nếu có người kết hợp cùng thì càng diễn càng ghiền.
Đáng tiếc Vụ Mang Mang vẫn chưa tìm được Mr. Dreamy của đời mình.
Sau khi ổn định lại tâm tình, Vụ Mang Mang quyết định nếu Lộ Tùy không đâm đơn kiện thì cô cũng sẽ quên bằng sạch những chuyện đáng xấu hổ ban nãy.
Dù sao thì sau này cố gắng tránh gặp mặt anh ta là được.
Bây giờ cô không muốn vội vã trở về sảnh đường ngay, đôi giày cao gót này cô đã mua từ lâu nhưng hôm nay mới đi lần đầu nên hơi nhức chân.
Vụ Mang Mang ra khỏi phòng vệ sinh, thản nhiên dựa vào tường trên hành lang bắt đầu gửi tin nhắn WeChat.
Căn cứ vào quy định của phần mềm cho thuê người, cứ mỗi 15 phút Vụ Mang Mang phải gửi một tin nhắn xác nhận bản thân vẫn an toàn.
Dù sao thì công việc này cũng có những nguy hiểm tiềm tàng.
Vụ Mang Mang dám làm cái nghề này vì ít nhiều cũng ỷ mình biết chút võ thuật.
"Em đang làm gì thế? Sao lúc nào cũng thấy em đang nghịch điện thoại vậy." Giọng nói của Ninh Tranh đột nhiên vang lên bên tai Vụ Mang Mang.
Vụ Mang Mang sợ tới mức đứng thẳng người dậy, luống cuống cất di động vào túi. Cô đâu có nghịch điện thoại. Cô đang báo cáo an toàn đúng giờ mà thôi.
Ninh Tranh hiển nhiên đã để ý tới cô từ rất lâu.
Để tránh sau này lại dính phải những chuyện như "thắt ống dẫn tinh", Vụ Mang Mang đã thầm hạ quyết tâm tránh xa các mối quan hệ liên quan đến Lộ Tùy, huống chi cái giới này thật sự chán ngắt đi được, quanh đi quẩn lại cũng chỉ biết chơi mạt chược.
Vụ Mang Mang cũng từng có lúc muốn thử qua lại với Ninh Tranh xem sao, nhưng từ sau khi tham dự lễ ly hôn ở trên du thuyền, cô bèn quyết định vẫn nên tránh xa mấy ông chú già này đi thì hơn.
"Sao lại trốn ở đây?" Ninh Tranh dán sát lại gần Vụ Mang Mang, khoảng cách đã có phần mờ ám.
Vụ Mang Mang không thoải mái, lách người định tránh sang bên cạnh, nào ngờ vừa mới xoay người liền nhìn thấy Lộ Tùy ở đằng sau Ninh Tranh.
Hoá ra ông chú Thần tài cũng muốn vào WC.
Ninh Tranh liếc thấy Lộ Tùy, nhất thời hơi ngượng. Anh ta đường đường là Ninh thiếu gia mà lại đứng ở cửa WC tán gái, có vẻ hơi hạ giá. Huống hồ Vụ Mang Mang và Thẩm Đình còn đang dây dưa không rõ ràng.
Lộ Tùy gật đầu với Ninh Tranh, sau đó đẩy cửa vào phòng vệ sinh nam.
Hiển nhiên Lộ tiên sinh chẳng mấy để ý tới chuyện của người khác.
Vụ Mang Mang thoát khỏi Ninh Tranh liền tới bên Cố Hoành Đạo, tiếp tục giúp anh ta trò chuyện với mọi người.
Cố Hoành Đạo là người khá cẩn thận, anh ta sớm phát hiện ra chân của Vụ Mang Mang không được ổn.
Vậy nên sau khi kết thúc buổi tiệc, anh ta bèn chủ động đưa Vụ Mang Mang về nhà.
Vụ Mang Mang còn có công việc kế tiếp, vả lại cô cũng không muốn khách hàng biết địa chỉ nhà mình, rước lấy sự phiền toái không cần thiết.
"Không cần đâu, tôi đã đặt xe rồi." Cũng may là công ty phần mềm có hỗ trợ xe đi lại.
"Tôi phải đưa thù lao tối nay cho em như thế nào?" Cố Hoành Đạo hỏi
Vụ Mang Mang hý hoáy tính toán, sau đó trả lại số tiền thừa mà trợ lý của Cố Hoành Đạo đã chuyển qua thẻ, vô cùng nhanh gọn lẹ.
"Trợ lý của anh đã trả tiền rồi." Vụ Mang Mang đáp.
Đáng tiếc lời nói đứng đắn này rơi vào tai người khác liền khiến công việc của Vụ Mang Mang đột nhnên không hề nghiêm chỉnh tí nào.
Thẩm Đình thầm cau mày, nhưng không bước tới chất vấn.
Anh ta cũng không mấy ngạc nhiên khi biết cuộc sống của Vụ Mang Mang hoá ra lại thế này.
Nhưng mua bán trực tiếp như vậy có phải quá mức sỗ sàng rồi không?
Hoặc là vì anh ta tỏ ra quá uyển chuyển, không phù hợp với nhu cầu thẳng thắn của Vụ tiểu thư nên mới bị cự tuyệt hay sao?
Vụ Mang Mang thoáng nhìn thấy bóng dáng của Thẩm Đình, nhưng cô cũng không để ý lắm.
Kính nhi viễn chi, kính nhi viễn chi* với anh ta thôi.
*Kính nhi viễn chi: Kính trọng nhưng không gần gũi.
Vụ Mang Mang nhanh chóng lên xe đã hẹn, mau chóng quay về nhà, lấy túi đồ đã chuẩn bị sẵn. 11h đêm, cô hưng phấn tới thẳng khách sạn tình nhân nổi tiếng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook