thấy hắn, cô ồ thầm trong lòng 1 tiếng. ra là 1 trong những nam chính trong hậu cung của nữ chính. không sao, không có gì quan trọng, nước sông không phạm nước giếng, ta cần gì phải sợ tên này chứ. dù sao, ta cũng không phải nữ phụ thực sự, không có ham mê sắc đẹp. lâm lục quân nhìn cô, lúc đầu là ánh mắt lạnh lùng sau đó là ngạc nhiên, khi thấy thái độ dò xét của cô đối với hắn, hắn nhìn cô một lượt từ trên xuống dưới. đây có đúng là cô ta, hôm nay sao ăn mặc kín thế, cũng không hề bôi son trát phấn đầy mặt. trông như vậy, cô ta mới đúng tuổi của mình, mộc mạc giản dị, nhưng lại rất nổi bật. trong lúc hắn cũng đang dùng ánh mắt dò xét kia, nhân viên nữ kia,nhanh chóng đổi trắng thay đen:
"lâm tổng, mọi chuyện là do nhan tiểu thư gây sự trước, cô ấy nói, chúng tôi không chuyên nghiệp. chúng tôi cũng chẳng biết nên phải làm gì"
Lâm Lục Quân nghe được câu này của cô nhân viên liền tin sái cổ, nhìn cô bằng ánh mắt khinh bỉ:
"Nhan Y Hàn, cô không câu dẫn được tôi, không đánh đổ được tiểu yên nên đến đây gây sự sao? định dùng lạt mềm buộc chặt với tôi, nằm mơ đi, trên đời này có hết phụ nữ tôi cũng không lấy loại người như cô"
cô im lặng, nghe anh ta nói từng câu một, mấy nhân viên nữ nhìn cảnh cô bị nói xấu trước mặt vui không tả nỗi, cô nhân viên kia, thì vênh mặt lên mà nhìn cô tráo trợn. Nhưng ai ngờ, cô không sợ, nhìn thẳng vào mắt Lâm Lục Quân mà nói từng từ rành rọt:
" Thứ nhất, tôi nói bọn họ không chuyên nghiệp là hoàn toàn đúng, đuổi khách hàng, dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn, mà là chuyên nghiệp sao? nếu không tin, anh có thể lấy camera xuống xem. Thứ hai, tôi nói là tôi đến đây để câu dẫn anh sao? anh nghĩ mình là ai mà có thể thu hút được sự chú ý của tôi chứ? đối với tôi, anh chẳng là cái thá gì cả. Lâm tổng, tôi khuyên anh, đừng thức khuya làm việc nhiều quá, tránh nằm mơ giữa ban ngày."
nói xong, môi cô cong lên một đường rất đẹp. Lâm Lục Quân nhìn cô, vừa ngạc nhiên, vừa cứng họng, nói:
"được, vậy để tôi lấy camera xuống xem, xem xem nhân viên tôi đúng hay cô đúng."
"được thôi, hãy để cho sự việc lần này được phơi bày", cô nói.
Còn cô nhân viên kia đột nhiên tỏ thái độ vô cùng lo lắng.
bọn họ lấy camera xuống xem, định mở ra xem, thì cô ngăn lại:
"hãy khoan"
lâm lục quân nhìn cô,
"sao vậy, sợ nên đổi ý rồi sao"
cô cười nhẹ lên, nói:
"tôi chỉ muốn nói, nếu tôi đúng, thì anh định làm như thế nào?"
lâm lục quân nhìn cô, nói:
"được nếu cô đúng, không chỉ các nhân viên ở đây phải xin lỗi cô, mà tôi cũng phải xin lỗi cô.ngược lại, nếu cô sai, thì phải cúi đầu xin lỗi nhân viên của tôi và tôi"
"được, tôi đồng ý"
mọi người mở camera xem, xem xong, tất cả đều im lặng. còn cô tỏ thái độ nhàn nhã, cao cao, tại tượng, nói:
"sao đây, anh còn nhớ giao ước lúc nãy chứ?"
tên lâm lục quân đỏ mặt, tức giận nhìn cô nhân viên nữ, không ngờ đến một ngày, hắn lại phải cúi đầu xin lỗi người phụ nữ này. hắn nhìn đám nhân viên, nói:
"mau lại đây, xin lỗi nhan tiểu thư."
bọn họ nghe lời bước lại, tát cả cúi đầu xuống,
"chúng tôi thành thực xin lỗi cô, nhan tiểu thư"
Còn lâm lục quân, cũng cứng nhắc mà từ từ cúi đầu xuống:
"xin lỗi cô, là đội ngũ nhân viên của tôi làm việc không chuyên nghiệp"
Cô nở nụ cười hài lòng, sau đó quay bước đi, để lại một câu:
"làm nghề này, yếu tố quan trọng nhất, chính là chữ nhẫn."
các nhân viên và lâm lục quân nhìn cô, không khỏi ngạc nhiên, sao tự nhiên, cô ta lại thay đổi 180 độ như vậy chứ.
Nhan Y Hàn bước ra ngoài, ngày trước cô cũng từng làm nghề này, không những vậy liên tục được nhà hàng đó trao danh hiệu là nhân viên xuất sắc, trao thêm tiền thưởng cho cô, cô hiểu rõ những yếu tố cần thiết của công việc này. cái gì mà là đào tạo chuyên nghiệp chứ, toàn là bốc phét. tuy rằng cô nghèo, nhưng tuyệt đối, không để ai khinh thường mình, vì vậy, các bạn học, thầy cô giáo, ông chủ, bà chủ nơi cô làm việc trước đây, đều rất xem trọng cô.
đang nghĩ, đột nhiên, cô đụng phải một người, là nữ, cô ngẩng đầu lên nhìn, một nam một nữ đứng trước mặt mình. nam mặc sơ mi cởi hai cúc ở cổ, để lộ ra bộ ngực rắn chắc. Gương mặt góc cạnh, lạnh lùng, yêu nghiệt. mái tóc màu đen bóng mượt. trên người toát ra khí chất rất lạnh đến bức người. quả nhiên rất đẹp trai. Còn người phụ nữ bị cô đâm vào. đôi mát màu xanh dương ngây thơ, tinh nghịch, đôi môi nhỏ chúm chím ngang như búp bê baby. khiến người ta muốn che chở. Cặp nam nữ này đi cùng nhau, không đoán cũng biết chính là cặp đôi nam nữ chính trong bộ chuyện này: Đường hàn và lăng yên.
"lâm tổng, mọi chuyện là do nhan tiểu thư gây sự trước, cô ấy nói, chúng tôi không chuyên nghiệp. chúng tôi cũng chẳng biết nên phải làm gì"
Lâm Lục Quân nghe được câu này của cô nhân viên liền tin sái cổ, nhìn cô bằng ánh mắt khinh bỉ:
"Nhan Y Hàn, cô không câu dẫn được tôi, không đánh đổ được tiểu yên nên đến đây gây sự sao? định dùng lạt mềm buộc chặt với tôi, nằm mơ đi, trên đời này có hết phụ nữ tôi cũng không lấy loại người như cô"
cô im lặng, nghe anh ta nói từng câu một, mấy nhân viên nữ nhìn cảnh cô bị nói xấu trước mặt vui không tả nỗi, cô nhân viên kia, thì vênh mặt lên mà nhìn cô tráo trợn. Nhưng ai ngờ, cô không sợ, nhìn thẳng vào mắt Lâm Lục Quân mà nói từng từ rành rọt:
" Thứ nhất, tôi nói bọn họ không chuyên nghiệp là hoàn toàn đúng, đuổi khách hàng, dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn, mà là chuyên nghiệp sao? nếu không tin, anh có thể lấy camera xuống xem. Thứ hai, tôi nói là tôi đến đây để câu dẫn anh sao? anh nghĩ mình là ai mà có thể thu hút được sự chú ý của tôi chứ? đối với tôi, anh chẳng là cái thá gì cả. Lâm tổng, tôi khuyên anh, đừng thức khuya làm việc nhiều quá, tránh nằm mơ giữa ban ngày."
nói xong, môi cô cong lên một đường rất đẹp. Lâm Lục Quân nhìn cô, vừa ngạc nhiên, vừa cứng họng, nói:
"được, vậy để tôi lấy camera xuống xem, xem xem nhân viên tôi đúng hay cô đúng."
"được thôi, hãy để cho sự việc lần này được phơi bày", cô nói.
Còn cô nhân viên kia đột nhiên tỏ thái độ vô cùng lo lắng.
bọn họ lấy camera xuống xem, định mở ra xem, thì cô ngăn lại:
"hãy khoan"
lâm lục quân nhìn cô,
"sao vậy, sợ nên đổi ý rồi sao"
cô cười nhẹ lên, nói:
"tôi chỉ muốn nói, nếu tôi đúng, thì anh định làm như thế nào?"
lâm lục quân nhìn cô, nói:
"được nếu cô đúng, không chỉ các nhân viên ở đây phải xin lỗi cô, mà tôi cũng phải xin lỗi cô.ngược lại, nếu cô sai, thì phải cúi đầu xin lỗi nhân viên của tôi và tôi"
"được, tôi đồng ý"
mọi người mở camera xem, xem xong, tất cả đều im lặng. còn cô tỏ thái độ nhàn nhã, cao cao, tại tượng, nói:
"sao đây, anh còn nhớ giao ước lúc nãy chứ?"
tên lâm lục quân đỏ mặt, tức giận nhìn cô nhân viên nữ, không ngờ đến một ngày, hắn lại phải cúi đầu xin lỗi người phụ nữ này. hắn nhìn đám nhân viên, nói:
"mau lại đây, xin lỗi nhan tiểu thư."
bọn họ nghe lời bước lại, tát cả cúi đầu xuống,
"chúng tôi thành thực xin lỗi cô, nhan tiểu thư"
Còn lâm lục quân, cũng cứng nhắc mà từ từ cúi đầu xuống:
"xin lỗi cô, là đội ngũ nhân viên của tôi làm việc không chuyên nghiệp"
Cô nở nụ cười hài lòng, sau đó quay bước đi, để lại một câu:
"làm nghề này, yếu tố quan trọng nhất, chính là chữ nhẫn."
các nhân viên và lâm lục quân nhìn cô, không khỏi ngạc nhiên, sao tự nhiên, cô ta lại thay đổi 180 độ như vậy chứ.
Nhan Y Hàn bước ra ngoài, ngày trước cô cũng từng làm nghề này, không những vậy liên tục được nhà hàng đó trao danh hiệu là nhân viên xuất sắc, trao thêm tiền thưởng cho cô, cô hiểu rõ những yếu tố cần thiết của công việc này. cái gì mà là đào tạo chuyên nghiệp chứ, toàn là bốc phét. tuy rằng cô nghèo, nhưng tuyệt đối, không để ai khinh thường mình, vì vậy, các bạn học, thầy cô giáo, ông chủ, bà chủ nơi cô làm việc trước đây, đều rất xem trọng cô.
đang nghĩ, đột nhiên, cô đụng phải một người, là nữ, cô ngẩng đầu lên nhìn, một nam một nữ đứng trước mặt mình. nam mặc sơ mi cởi hai cúc ở cổ, để lộ ra bộ ngực rắn chắc. Gương mặt góc cạnh, lạnh lùng, yêu nghiệt. mái tóc màu đen bóng mượt. trên người toát ra khí chất rất lạnh đến bức người. quả nhiên rất đẹp trai. Còn người phụ nữ bị cô đâm vào. đôi mát màu xanh dương ngây thơ, tinh nghịch, đôi môi nhỏ chúm chím ngang như búp bê baby. khiến người ta muốn che chở. Cặp nam nữ này đi cùng nhau, không đoán cũng biết chính là cặp đôi nam nữ chính trong bộ chuyện này: Đường hàn và lăng yên.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook