Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại
Chương 982: Đánh mặt cha con Goodman (1)

Chẳng lẽ thật sự muốn gây ồn ào sao?

Trên mặt Henry lộ ra một tia châm biếm.

Không sai, Tần Xuyên là ông ta kêu tới.

Hiện tại Tần Xuyên hoàn toàn bị ông ta quản chế, ông ta muốn anh tới, anh liền tới; muốn anh với ai là địch, anh liền phải cùng người đó là địch!

Cho dù ba của anh ấy vừa mới chết không lâu, cho dù anh ấy cũng không nguyện ý tham dự trường hợp như vậy.

Tần Xuyên dựa theo Henry sai sử đi tới trước mặt Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng.

Trên mặt anh đã không có sức sống như dĩ vãng, sắc mặt ngưng trọng, ánh mắt càng là không còn ánh sáng như trước kia đã từng có.

Giản Nhất Lăng ngẩng đầu nhìn về phía anh ấy, không tự chủ được mà nhíu mày một chút.

Đây là sau khi Tần Hoành Chí xảy ra chuyện sau, Giản Nhất Lăng cùng Tần Xuyên lần đầu tiên chính thức gặp mặt.

Tần Xuyên không có nhìn Giản Nhất Lăng, không biết là cố ý không nhìn hay là thật sự không có chú ý tới.

"Tần tiên sinh cũng tới, hoan nghênh Tần tiên sinh." Henry đứng dậy hoan nghênh Tần Xuyên, bày ra một bộ mặt cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.

Tay Tần Xuyên nắm chặt thành nắm đấm, tựa hồ là đang áp chế thống khổ cùng lửa giận của mình.

Khóe miệng Địch Quân Thịnh giơ lên, ngậm tà khí nghiền ngẫm cười, đối với sự xuất hiện của Tần Xuyên cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, thậm chí còn có một ít hương vị hài hước.

"Tần tiên sinh gần đây vẫn tốt chứ?" Địch Quân Thịnh dẫn đầu mở miệng.



Không khí lập tức tới điểm đóng băng.

Ngoại giới đều lan truyền là thuốc của Giản Nhất Lăng làm độc chết Tần Hoành Chí.

Ba của người ta bị thuốc của vị hôn thê của anh độc chết, chân tướng còn không có điều tra rõ, hiềm nghi của vị hôn thê còn không có được rửa sạch, anh vậy mà ở chỗ này hỏi người ta gần đây có tốt không?

Anh đây không phải là muốn bị đánh chứ?

"Cậu cảm thấy sao?" Tần Xuyên hỏi lại.

"Tôi cảm thấy là không thế nào tốt được, cho nên muốn làm một điểm việc an ủi Tần tiên sinh một chút." Địch Quân Thịnh một tay chống cằm, bộ dáng không chút để ý.

Anh đây là an ủi sao?

Nói anh là đang trào phúng còn không sai biệt lắm đi?

Tần Xuyên người ta đều đã thảm như vậy, Địch Quân Thịnh còn ở nơi này châm chọc anh, là thật sự muốn cùng Tần gia như nước với lửa sao?

"Cám ơn, không cần." Giọng nói Tần Xuyên còn tính là bình tĩnh.

Anh là một người trầm ổn, chẳng sợ giờ phút này kẻ thù của anh liền ở trước mặt anh.

Sau đó ánh mắt Tần Xuyên dừng lại ở trên người Giản Nhất Lăng, hít sâu một hơi, "Thân là hung thủ gϊếŧ người, như thế nào không biết xấu hổ ở chỗ này tham gia tụ hội?"

Lời vừa nói ra, toàn hội trường yên lặng.

Tiếng nhạc cũng ngừng lại.

Mọi người đều nhìn về phía Giản Nhất Lăng, có chế giễu, có kinh ngạc mà che lại miệng mình.



Xem ra đồn đãi đều là thật sự, gia chủ đời trước của Tần gia thật là sau khi uống thuốc của Giản Nhất Lăng thì chết.

Giản Nhất Lăng thật là hung thủ gϊếŧ người sao?

Bị Tần Xuyên chỉ ra và xác nhận là hung thủ gϊếŧ người, ánh mắt Giản Nhất Lăng như cũ bình tĩnh, trên khuôn mặt nhỏ trắng nõn không có một tia hoảng loạn.

"Chứng cứ." Giản Nhất Lăng bình tĩnh mà nói.

"Video theo dõi nhà tôi chính là chứng cứ." Tần Xuyên nói.

Nói xong, Tần Xuyên lấy ra tới một cái USB, "Cô dám cho tôi truyền phát cái USB này sao?"

"Dám." Giản Nhất Lăng trả lời thật sự quyết đoán, không có chút nào khϊếp nhược.

"Thực tốt." Tần Xuyên quay đầu nói với Henry, "Mượn thiết bị truyền phát nơi đây một chút."

Henry tỏ vẻ xấu hổ mà chần chờ trong chốc lát, sau đó đồng ý.

Cho người đem USB của Tần Xuyên đưa đi phát tin.

Hiện trường vũ hội tụ tập toàn bộ nhân vật nổi tiếng ở kinh thành, bọn họ đều nhìn chăm chú vào một màn này.

USB một khi truyền phát tin, người của toàn bộ kinh thành đều sẽ biết buổi tối hôm đó ở Tần gia đã xảy ra chuyện gì.

Nhân viên công tác ở hiện trường cầm USB của Tần Xuyên đi truyền phát tin.

Hiện trường vũ hội vốn có thiết bị truyền phát hình ảnh, một cái màn hình thật lớn có thể cho tất cả mọi người ở hiện trường nhìn thấy nội dung truyền phát video trong chốc lát.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương