Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại
-
Chương 977: Vũ hội (3)
Goodman tiên sinh cũng chú ý tới Địch Quân Thịnh bên này.
Ông đi đến bên người con gái Lucy của mình, "Đây là tên tiểu tử kia của Địch gia?"
Ngữ khí có chút khinh miệt.
Đối với gia tộc Goodman, một kẻ hèn Địch gia, bọn họ còn có không bỏ ở trong mắt.
"Ba, có thể lựa chọn cùng Địch gia hợp tác mà không phải huỷ hoại Địch gia hay không?" Lucy lại lần nữa khẩn cầu ba của mình.
"Không có khả năng." Goodman tiên sinh quyết đoán mà cự tuyệt đề nghị của con gái, "Lucy, con phải hiểu được, kế hoạch lần này đối với hai cha con chúng ta là một việc quan trọng đến cỡ nào, rút lui rồi cầu xin một cơ hội khác sẽ chỉ làm các trưởng lão trong gia tộc cảm thấy chúng ta vô dụng."
Lucy rũ mắt, trên mặt hiện lên vài phần thống khổ và do dự.
Goodman tiên sinh khuyên bảo, "Lucy, con cần phải bảo trì thanh tỉnh, đàn ông lúc nào cũng có, chỉ cần con nắm giữ quyền lực của gia tộc, cái dạng đàn ông nào con cũng đều có thể có được."
Lucy không có cách nào phản bác lời ba cô nói.
Chỉ có thể lựa chọn tin tưởng ông.
"Con đã biết rồi ba, con sẽ không phá hư kế hoạch của chúng ta."
"Như vậy là đúng rồi." Goodman tiên sinh rất là vui mừng, "Ba còn tưởng rằng cái gọi là Địch gia cùng Tần gia ở kinh thành là cái gia tộc khó lường gì, hiện tại xem ra chính là hai tên mao đầu tiểu tử không có kinh nghiệm xã hội gì. Đi, cùng ba đi qua gặp cái tên Địch Quân Thịnh này."
Goodman tiên sinh đi về phía Địch Quân Thịnh.
Vừa vặn kết thúc một khúc nhạc, Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng mới vừa dừng lại.
"Địch tiên sinh." Gương mặt Goodman tiên sinh nở nụ cười mà đi tới trước mặt Địch Quân Thịnh, vươn tay cùng Địch Quân Thịnh bắt tay.
Địch Quân Thịnh nhìn thoáng qua bàn tay của Goodman tiên sinh, cũng không có duỗi tay.
Nụ cười trên mặt Goodman tiên sinh tức khắc biến mất.
"Đây là gia giáo của Địch gia hào môn kinh thành sao?"
Kẻ hèn Địch gia, ông nguyện ý hạ mình chủ động cùng hắn bắt tay là phúc khí của hắn, hắn thế nhưng còn dám không cho ông mặt mũi sao?
"Gia giáo của Địch gia chúng ta không dạy cho chúng ta đối với ai cũng đều phải có lễ phép."
"Địch thiếu gia nói chuyện thật là kiêu ngạo."
"Tôi xưa nay kiêu ngạo, chẳng qua là ông không biết mà thôi." Địch Quân Thịnh mỉm cười đáp lại, không hề có ý cho Goodman tiên sinh mặt mũi.
Lucy cũng nhíu mày, ngày đó cô đến Địch thị tìm Địch Quân Thịnh, Địch Quân Thịnh tuy rằng lạnh nhạt nhưng cũng không có địch ý như vậy.
Địch Quân Thịnh như vậy, chính là sẽ chọc giận ba của cô, ba của cô khi nóng giận thì chuyện gì cũng đều có thể làm ra được!
Goodman tiên sinh hừ lạnh một tiếng, đang muốn phát tác.
Bỗng nhiên thuộc hạ chạy tới, ở bên tai ông ta nói nhỏ vài câu.
Sắc mặt Goodman tiên sinh liền biến đổi.
Ông ta vội vàng quay đầu đi tới cửa, như là muốn nghênh đón người nào quan trọng.
Những người khác có mặt ở vũ hội cũng đều rất tò mò, người nào đến mà có thể làm cho Goodman tiên sinh khẩn trương như vậy.
Không bao lâu, một vị lão giả được Goodman tiên sinh mời vào bên trong yến hội.
Mọi người ở vũ hội đều tò mò không thôi.
Vị lão giả này có cái thân phận gì, thế nhưng có thể làm cho Goodman tiên sinh tôn kính như thế.
Goodman tiên sinh xuất thân ở hào môn đỉnh cấp thế giới, người có thể làm ông ta tôn kính như vậy, thân phận tất nhiên không giống người thường.
Ánh mắt mọi người nhìn về phía lão giả vừa nghi hoặc lại sùng kính.
Sau khi tiến vào vũ hội, lão giả lập tức đi về phía Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng.
"Địch thiếu gia, đã lâu không gặp." Lão giả chủ động hơn nữa rất nhiệt tình mà cùng Địch Quân Thịnh chào hỏi.
"Đã lâu không gặp." Địch Quân Thịnh cùng lão giả nắm tay.
Hai người thoạt nhìn dường như rất quen thuộc.
Cái này làm cho mọi người ở đây không thể lại không tò mò một lần nữa, ngay cả Goodman tiên sinh cũng lộ ra biểu tình kinh ngạc.
Ông đi đến bên người con gái Lucy của mình, "Đây là tên tiểu tử kia của Địch gia?"
Ngữ khí có chút khinh miệt.
Đối với gia tộc Goodman, một kẻ hèn Địch gia, bọn họ còn có không bỏ ở trong mắt.
"Ba, có thể lựa chọn cùng Địch gia hợp tác mà không phải huỷ hoại Địch gia hay không?" Lucy lại lần nữa khẩn cầu ba của mình.
"Không có khả năng." Goodman tiên sinh quyết đoán mà cự tuyệt đề nghị của con gái, "Lucy, con phải hiểu được, kế hoạch lần này đối với hai cha con chúng ta là một việc quan trọng đến cỡ nào, rút lui rồi cầu xin một cơ hội khác sẽ chỉ làm các trưởng lão trong gia tộc cảm thấy chúng ta vô dụng."
Lucy rũ mắt, trên mặt hiện lên vài phần thống khổ và do dự.
Goodman tiên sinh khuyên bảo, "Lucy, con cần phải bảo trì thanh tỉnh, đàn ông lúc nào cũng có, chỉ cần con nắm giữ quyền lực của gia tộc, cái dạng đàn ông nào con cũng đều có thể có được."
Lucy không có cách nào phản bác lời ba cô nói.
Chỉ có thể lựa chọn tin tưởng ông.
"Con đã biết rồi ba, con sẽ không phá hư kế hoạch của chúng ta."
"Như vậy là đúng rồi." Goodman tiên sinh rất là vui mừng, "Ba còn tưởng rằng cái gọi là Địch gia cùng Tần gia ở kinh thành là cái gia tộc khó lường gì, hiện tại xem ra chính là hai tên mao đầu tiểu tử không có kinh nghiệm xã hội gì. Đi, cùng ba đi qua gặp cái tên Địch Quân Thịnh này."
Goodman tiên sinh đi về phía Địch Quân Thịnh.
Vừa vặn kết thúc một khúc nhạc, Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng mới vừa dừng lại.
"Địch tiên sinh." Gương mặt Goodman tiên sinh nở nụ cười mà đi tới trước mặt Địch Quân Thịnh, vươn tay cùng Địch Quân Thịnh bắt tay.
Địch Quân Thịnh nhìn thoáng qua bàn tay của Goodman tiên sinh, cũng không có duỗi tay.
Nụ cười trên mặt Goodman tiên sinh tức khắc biến mất.
"Đây là gia giáo của Địch gia hào môn kinh thành sao?"
Kẻ hèn Địch gia, ông nguyện ý hạ mình chủ động cùng hắn bắt tay là phúc khí của hắn, hắn thế nhưng còn dám không cho ông mặt mũi sao?
"Gia giáo của Địch gia chúng ta không dạy cho chúng ta đối với ai cũng đều phải có lễ phép."
"Địch thiếu gia nói chuyện thật là kiêu ngạo."
"Tôi xưa nay kiêu ngạo, chẳng qua là ông không biết mà thôi." Địch Quân Thịnh mỉm cười đáp lại, không hề có ý cho Goodman tiên sinh mặt mũi.
Lucy cũng nhíu mày, ngày đó cô đến Địch thị tìm Địch Quân Thịnh, Địch Quân Thịnh tuy rằng lạnh nhạt nhưng cũng không có địch ý như vậy.
Địch Quân Thịnh như vậy, chính là sẽ chọc giận ba của cô, ba của cô khi nóng giận thì chuyện gì cũng đều có thể làm ra được!
Goodman tiên sinh hừ lạnh một tiếng, đang muốn phát tác.
Bỗng nhiên thuộc hạ chạy tới, ở bên tai ông ta nói nhỏ vài câu.
Sắc mặt Goodman tiên sinh liền biến đổi.
Ông ta vội vàng quay đầu đi tới cửa, như là muốn nghênh đón người nào quan trọng.
Những người khác có mặt ở vũ hội cũng đều rất tò mò, người nào đến mà có thể làm cho Goodman tiên sinh khẩn trương như vậy.
Không bao lâu, một vị lão giả được Goodman tiên sinh mời vào bên trong yến hội.
Mọi người ở vũ hội đều tò mò không thôi.
Vị lão giả này có cái thân phận gì, thế nhưng có thể làm cho Goodman tiên sinh tôn kính như thế.
Goodman tiên sinh xuất thân ở hào môn đỉnh cấp thế giới, người có thể làm ông ta tôn kính như vậy, thân phận tất nhiên không giống người thường.
Ánh mắt mọi người nhìn về phía lão giả vừa nghi hoặc lại sùng kính.
Sau khi tiến vào vũ hội, lão giả lập tức đi về phía Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng.
"Địch thiếu gia, đã lâu không gặp." Lão giả chủ động hơn nữa rất nhiệt tình mà cùng Địch Quân Thịnh chào hỏi.
"Đã lâu không gặp." Địch Quân Thịnh cùng lão giả nắm tay.
Hai người thoạt nhìn dường như rất quen thuộc.
Cái này làm cho mọi người ở đây không thể lại không tò mò một lần nữa, ngay cả Goodman tiên sinh cũng lộ ra biểu tình kinh ngạc.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook