Nữ Phụ Không Thích Yêu
-
Chương 18: Kế hoạch mới? (2)
-Cô ngồi thoải mái trên chiếc ghế sofa, tay vuốt vuốt môi và khẽ mỉm cười nói:
-”Như vậy là được rồi, tạm thời cảnh cáo trước đã!”
-”Vậy chúng ta nên phát triển như thế nào? Có nên trở thành một bang lớn luôn không?” Hy Đan nhìn cô hỏi.
-”Không cần! Cứ làm một vật để bị đè ép đã đợi tới khi có cơ sở hơn rồi thì phát triển sau! Từ từ rồi cho bọn họ biết đến sức mạnh của WY.” cô mỉm cười nói.
-”Được rồi...mà hôm nay có buổi tập võ đấy cậu tới được không?”
-”Được!” cô đáp rồi tắt máy tính và đứng dậy sau đó cả hai cùng tới trung tâm dạy võ.
-Vào bên trong thì mọi người đã tụ tập đầy đủ, thầy nhìn Hy Đan và cô rồi nói:
-”Mọi người tới đủ rồi nhỉ? Được rồi chúng ta sẽ bắt đầu buổi học, hôm nay chúng ta sẽ học về cách sử dụng kiếm vì có nhiều người trong đây đã học thành thạo rồi nên thầy muốn những học viên đó sẽ dạy cho các em. Các em hãy lên bốc lấy rồi đọc số và tìm người ghép cặp với mình nhe! Thầy có việc phải ra ngoài, các em nghiêm túc luyện tập!” thầy nói xong rồi đi ra ngoài. Cô thở dài xếp thành hàng đợi những người kia bốc rồi lên bốc sau. Tới lượt cô bốc phải liền nói lớn: “Số 2!” “Số 2?” đúng lúc đó Thanh Phong đang đọc số liền nhìn lên thì thấy cô đang nhìn mình.
-”Anh...số 2 hở?” cô hỏi lại. Anh nhếch môi cười rồi gật đầu, im lặng một chút cô liền nói lớn:
-”Có bạn nào muốn đổi số không? Số 2 với Thanh Phong này!!” liếc qua anh cô khẽ mỉm cười nghĩ: “Tôi biết thừa lớp này tuy lắm nhân tài nữ nhưng không thiếu mấy nàng ham trai đâu!“. Đúng như dự đoán một đám con gái ào ào chạy tới chen lấn xô đẩy giật lấy miếng giấy vô nghĩa kia mà không biết rằng thầy đã vào từ khi nào và thét lên:
-”Về chỗ! Không đổi cặp lung tung!” và số phận đưa đẩy không một chút thương tình mà để cô ghép cặp với Thanh Phong. Cô đưa mắt lườm lườm như muốn nói: “Dạy nhanh cho yên chuyện đi!” rồi lại hướng mắt tới chỗ Hy Đan, Hy Đan ghép cặp với một senpai rất là điển trai mà Hy Đan thích thầm từ lâu. Hy Đan nhìn cô với con mắt khích lệ sau đó quay ngoắt đi tươi tỉnh với senpai đó. Cô thở dài tự nhủ đừng quan tâm với anh ta. Thanh Phong nhìn cô nhếch môi cười nói với giọng ma mị:
-”Cô không thoát khỏi tôi đâu!”, cô nhìn anh rồi tỏ vẻ mặt kiểu “Nhìn tôi có giống đang quan tâm không?” và quay đi cho anh ăn quả bơ suýt bự =)). Ghép cặp xong mỗi đôi được phân và từng chỗ, cô và Thanh Phong đứng ở một nơi gần cuối lớp. Thầy giao cho mỗi đội một thanh kiếm tre để tập thử. Ban đầu cô còn xin lấy hai cái để cho Thanh Phong làm mẫu nhưng vì không còn nên đành chịu. Ngỡ như anh ta sẽ đùa dai nhưng ngược lại Thanh Phong rất nghiêm túc và chỉ dẫn cô rất nhiệt tình nên rất mau cô học được. Trong lòng có vẻ có ấn tượng tốt với anh ta nhưng lại bị dẹp bỏ khi cô nghĩ đến sau này anh ta hành hạ cô trong thân phận là nữ phụ. Cô là nữ phụ! Không hơn, không kém tốt nhất là đừng để ý xung quanh nhất là những tên nam chủ quá nhiều...Thanh Phong đứng gần cô vòng tay qua người cô chỉnh lại động tác tay rồi nói:
-”Nghĩ gì mà không tập trung vậy?” cô thoát khỏi dòng suy nghĩ quay mặt nhìn anh, khoảng cách rất là gần nhưng cô vẫn giữ giọng nghiêm túc của mình đáp lại:
-”Không có gì...mà có cần phải đứng sát vậy không?” cô đẩy Thanh Phong, anh biết ý liền lùi ra trong lòng không khỏi suy nghĩ rằng sao mình lại làm vậy. Cô nhìn anh rồi quay mặt đi hỏi:
-”Bó hoa hồng mà Hy Đan đem vào cho tôi là của anh phải không?”
-”Nếu cô biết rồi thì tôi cũng không giấu...” anh cười nói.
-”Sao anh lại làm vậy? Chả phải anh nên tặng cho Kiều Linh sao?” cô quay lại nhìn anh hỏi.
-”Nói đến Kiều Linh...hôm đấy giữa cô và Kiều Linh có chuyện gì xảy ra? Vào tối hôm đó?” anh hỏi việc quan trọng nhất mà anh suýt quên.
-”Không...có gì cả....” cô tự hỏi tại sao mình lại nói như vậy? Cô đâu muốn bao che cho Kiều Linh nhưng vì còn dài, cô muốn Kiều Linh thấm hết những cái đau mà cô ta 'tặng' cho cô đã. Coi như đó là lí do và cô im lặng không nói gì thêm trong lòng đang muốn Thanh Phong không hỏi gì thêm để làm khó cô.
-”Cô không nói thì tôi cũng không ép nữa...tập tiếp thôi!” anh đáp. Cô gật đầu rồi cả hai lại tiếp tục luyện tập trong im lặng và suy nghĩ riêng của cả hai.
(Xin lỗi mọi người nhé! Đăng muộn quá tại dạo này tớ có việc bận, tớ rất xin lỗi! Mong mọi người tiếp tục ủng hộ truyện ạ! Cảm ơn các bạn rất nhiều!~)
-”Như vậy là được rồi, tạm thời cảnh cáo trước đã!”
-”Vậy chúng ta nên phát triển như thế nào? Có nên trở thành một bang lớn luôn không?” Hy Đan nhìn cô hỏi.
-”Không cần! Cứ làm một vật để bị đè ép đã đợi tới khi có cơ sở hơn rồi thì phát triển sau! Từ từ rồi cho bọn họ biết đến sức mạnh của WY.” cô mỉm cười nói.
-”Được rồi...mà hôm nay có buổi tập võ đấy cậu tới được không?”
-”Được!” cô đáp rồi tắt máy tính và đứng dậy sau đó cả hai cùng tới trung tâm dạy võ.
-Vào bên trong thì mọi người đã tụ tập đầy đủ, thầy nhìn Hy Đan và cô rồi nói:
-”Mọi người tới đủ rồi nhỉ? Được rồi chúng ta sẽ bắt đầu buổi học, hôm nay chúng ta sẽ học về cách sử dụng kiếm vì có nhiều người trong đây đã học thành thạo rồi nên thầy muốn những học viên đó sẽ dạy cho các em. Các em hãy lên bốc lấy rồi đọc số và tìm người ghép cặp với mình nhe! Thầy có việc phải ra ngoài, các em nghiêm túc luyện tập!” thầy nói xong rồi đi ra ngoài. Cô thở dài xếp thành hàng đợi những người kia bốc rồi lên bốc sau. Tới lượt cô bốc phải liền nói lớn: “Số 2!” “Số 2?” đúng lúc đó Thanh Phong đang đọc số liền nhìn lên thì thấy cô đang nhìn mình.
-”Anh...số 2 hở?” cô hỏi lại. Anh nhếch môi cười rồi gật đầu, im lặng một chút cô liền nói lớn:
-”Có bạn nào muốn đổi số không? Số 2 với Thanh Phong này!!” liếc qua anh cô khẽ mỉm cười nghĩ: “Tôi biết thừa lớp này tuy lắm nhân tài nữ nhưng không thiếu mấy nàng ham trai đâu!“. Đúng như dự đoán một đám con gái ào ào chạy tới chen lấn xô đẩy giật lấy miếng giấy vô nghĩa kia mà không biết rằng thầy đã vào từ khi nào và thét lên:
-”Về chỗ! Không đổi cặp lung tung!” và số phận đưa đẩy không một chút thương tình mà để cô ghép cặp với Thanh Phong. Cô đưa mắt lườm lườm như muốn nói: “Dạy nhanh cho yên chuyện đi!” rồi lại hướng mắt tới chỗ Hy Đan, Hy Đan ghép cặp với một senpai rất là điển trai mà Hy Đan thích thầm từ lâu. Hy Đan nhìn cô với con mắt khích lệ sau đó quay ngoắt đi tươi tỉnh với senpai đó. Cô thở dài tự nhủ đừng quan tâm với anh ta. Thanh Phong nhìn cô nhếch môi cười nói với giọng ma mị:
-”Cô không thoát khỏi tôi đâu!”, cô nhìn anh rồi tỏ vẻ mặt kiểu “Nhìn tôi có giống đang quan tâm không?” và quay đi cho anh ăn quả bơ suýt bự =)). Ghép cặp xong mỗi đôi được phân và từng chỗ, cô và Thanh Phong đứng ở một nơi gần cuối lớp. Thầy giao cho mỗi đội một thanh kiếm tre để tập thử. Ban đầu cô còn xin lấy hai cái để cho Thanh Phong làm mẫu nhưng vì không còn nên đành chịu. Ngỡ như anh ta sẽ đùa dai nhưng ngược lại Thanh Phong rất nghiêm túc và chỉ dẫn cô rất nhiệt tình nên rất mau cô học được. Trong lòng có vẻ có ấn tượng tốt với anh ta nhưng lại bị dẹp bỏ khi cô nghĩ đến sau này anh ta hành hạ cô trong thân phận là nữ phụ. Cô là nữ phụ! Không hơn, không kém tốt nhất là đừng để ý xung quanh nhất là những tên nam chủ quá nhiều...Thanh Phong đứng gần cô vòng tay qua người cô chỉnh lại động tác tay rồi nói:
-”Nghĩ gì mà không tập trung vậy?” cô thoát khỏi dòng suy nghĩ quay mặt nhìn anh, khoảng cách rất là gần nhưng cô vẫn giữ giọng nghiêm túc của mình đáp lại:
-”Không có gì...mà có cần phải đứng sát vậy không?” cô đẩy Thanh Phong, anh biết ý liền lùi ra trong lòng không khỏi suy nghĩ rằng sao mình lại làm vậy. Cô nhìn anh rồi quay mặt đi hỏi:
-”Bó hoa hồng mà Hy Đan đem vào cho tôi là của anh phải không?”
-”Nếu cô biết rồi thì tôi cũng không giấu...” anh cười nói.
-”Sao anh lại làm vậy? Chả phải anh nên tặng cho Kiều Linh sao?” cô quay lại nhìn anh hỏi.
-”Nói đến Kiều Linh...hôm đấy giữa cô và Kiều Linh có chuyện gì xảy ra? Vào tối hôm đó?” anh hỏi việc quan trọng nhất mà anh suýt quên.
-”Không...có gì cả....” cô tự hỏi tại sao mình lại nói như vậy? Cô đâu muốn bao che cho Kiều Linh nhưng vì còn dài, cô muốn Kiều Linh thấm hết những cái đau mà cô ta 'tặng' cho cô đã. Coi như đó là lí do và cô im lặng không nói gì thêm trong lòng đang muốn Thanh Phong không hỏi gì thêm để làm khó cô.
-”Cô không nói thì tôi cũng không ép nữa...tập tiếp thôi!” anh đáp. Cô gật đầu rồi cả hai lại tiếp tục luyện tập trong im lặng và suy nghĩ riêng của cả hai.
(Xin lỗi mọi người nhé! Đăng muộn quá tại dạo này tớ có việc bận, tớ rất xin lỗi! Mong mọi người tiếp tục ủng hộ truyện ạ! Cảm ơn các bạn rất nhiều!~)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook