Nữ Phụ Không Thích Yêu
-
Chương 14: Gậy ông đập lưng ông
-Hôm sau cô tới trường với cơ thể đau ê ẩm một chút, dù luyện tập rất nhiều nhưng việc bị đau là điều không thể tránh khỏi đối với cô. Đã vậy hôm qua cô đã mất nhiều sức lực để hạ gục Hy Đan nhất là cú đá vào sườn của Hy Đan, nó khiến cô hao sức khá là nhiều. Uể oải đi vào sân trường một cánh tay đập mạnh lên vai cô khiến cô suýt thì ngã. Tức giận quay lại nhìn nhưng lại dừng ngay trong giây lát khi thấy Hy Đan:
-”Hy Đan?” “Chúng ta học cùng trường đấy!” Hy Đan cười giải thích.
-”Vậy...cậu học lớp nào?” cô hỏi.
-”Chưa rõ nữa tôi mới chuyển tới đây mà!” Hy Đan đáp rồi khoác vai cô đi một đoạn rồi tách ra đi vào phòng hiệu trưởng.
-Lát sau khi cô ngồi yên vị trên ghế ở trong lớp được tầm 10 phút thì trống đánh. Học sinh náo loạn chạy về chỗ rồi cô chủ nhiệm đi vào dạy tiết đầu tiên nghiêm giọng nói:
-”Trật tự! Lớp ta hôm nay đón thêm một học sinh mới....”
-”Thế ngày nào cũng đón học sinh mới hả cô?” một thằng đểu cáng trong lớp nói.
-”Cậu có tin là tôi cho cậu đi khỏi đây không cần quay lại không?” cô lườm cậu ta nói. Rồi cả im lặng cô mới nói tiếp:
-”Là một bạn nữ...”
-”Xinh không cô?” một loạt đám nam sinh hỏi mắt hiện rõ sự biến thái.
-”Yên ngay cho tôi!!! Hy Đan em vào đi!” cô đang ngồi nhìn cửa sổ nghe cái tên liền quay đầu ra cửa nhìn. Quả thật là Hy Đan, Đan vừa đi vào thì liên tiếp bọn con trai vỡ mộng than giời than đất nhưng Hy Đan thì không để ý tới điều đó mà khi thấy cô liền trực tiếp đi tới chỗ cô rồi nói:
-”Cô sắp xếp cho em ngồi chỗ này ạ!” Và cuối cùng thì Hy Đan ngồi cạnh cô đằng sau cô là Mạnh Khải phía trước cô là Liên Chi. Khải đưa tay chọt lưng cô, cô nhăn nhó quay mặt xuống hỏi:
-”Cái gì?” “Ai đấy?” Khải chỉ tay vào cô bạn to xác cạnh cô.
-”Bạn tôi!” cô đáp rồi quay phắt lên không thèm quay xuống nữa.
-”Ờ” anh đáp rồi không nói gì thêm. Cả tiết học trôi qua một cách nhàm chán, hết tiết cô ngồi ngáp dài trên ghế Liên Chi quay xuống bắt chuyện với Hy Đan:
-”Chào cậu tớ là bạn Bách Vân!” “Tớ cũng rất vui được làm quen!” Hy Đan cười tươi đáp rồi hai người bắt đầu trò chuyện một cách sôi nổi vì khá hợp nhau. Mặc kệ hai người họ đang ồn ào thế nào cô quan sát biểu hiện của Kiều Linh. Ánh mắt Kiều Linh nhìn ra chỗ cô có vẻ khá khó chịu nhưng khi nhìn Hy Đan cô ta liền mỉm cười rất gian tà khiến cô lo lắng và đoán ra khả năng là Kiều Linh đang muốn Hy Đan về phía mình và bảo vệ bản thân như trong truyện. Hy Đan được miêu tả là một cô gái 'không phải dạng vừa' vì gia thế giàu có, có một bang đảng xã hội đen lớn nên Kiều Linh nhắm vào Hy Đan là một điều quá đỗi bình thường. Hy Đan là một người rất trọng bạn bè và không thích sự phản bội có lẽ Kiều Linh sẽ điều tra về Hy Đan và lợi dùng điều này để Hy Đan ghét cô. Suy nghĩ như vậy là quá đủ, cô gõ vai Hy Đan nói:
-”Cậu nhìn thấy cô gái kia không?” cô chỉ tay về phía Kiều Linh khi cô ta đang nhìn hướng khác.
-”Có...mà cô gái đó là tiểu thư họ Kiều phải không?” Hy Đan bất ngờ đáp.-”Phải...tớ muốn cậu tránh xa cô ta ra!”
-”Tại sao?” Hy Đan khó hiểu nhìn cô.
-”Nếu cậu rảnh thì hãy tìm hiểu về cô ta, cô ta có mưu kế rất ghê ghớm hãy cẩn thận nếu không muốn bị lợi dụng!” cô dứt lời liền đứng dậy đi ra ngoài để lại Hy Đan đang nhìn chằm chằm mình và Kiều Linh với ánh mắt dò xét.
-Ra ngoài được một lúc cô liền nhận được tin nhắn mở máy lên xem thì ra là tin nhắn của bang:
-”Có việc gấp sau giờ học hãy tới.” “Được!” cô nhắn lại rồi cất máy quay lại lớp.
-Sau giờ học...cô liền đi tới bang White Death một mình. Bước tới vị trí làm của mình liền có một đồng nghiệp nữ đi tới hỏi:
-”Cô thế nào rồi?” “Tôi ổn, mà có chuyện gì vậy?”
-”À...không hiểu sao ai đó đã lấy mất những tài liệu quan trọng của công ti chúng ta vì số lượng mất ban đầu còn ít dần dần tăng nhiều lên hơn nên Boss mới kêu gọi mọi người cố gắng cảnh giác với máy tính và lưu các dữ liệu đánh máy khác thành nhiều bản và copy tránh bị mất!” đồng nghiệp đó giải thích cho cô một tràng dài. Cô gật đầu và đương nhiên là biết ngay là ai làm nhưng cô không nói không phải vì cô đang che giấu giùm cô ta mà nếu cô nói ra chắc cô sẽ bị tình nghi, tốt nhất là im lặng và làm đã vì cô đánh máy khá nhanh. Đồng nghiệp đó đi mất cô liền mở máy lên chuẩn bị làm lại các tài liệu và sao chép ra các usb được đưa ban nãy. Trong lúc cô đang tập trung làm thì bóng hồng nào đó đi qua và nhếch một nụ cười mà cô không để ý. Lát sau tiếng chuông phát ra inh ỏi từ các bộ phận an ninh trên màn hình lớn của công ti xuất hiện một hàng code đang chạy rất nhanh trên màn hình rồi cuối cùng dừng lại và xuất hiện một dòng chữ: “Warning!!! Hệ thống virut từ máy tính HZW đang xâm nhập vào các thiết bị!” rồi nó hiện đi hiện lại liên tục. Cô ngẩng đầu nhìn mà choáng HZW...đó là máy tính của cô! chữ W to chà bá hiện đi hiện lại trên màn hình lớn. Cô nhìn màn hình laptop đang nhấp nháy màu đỏ, lần đầu tiên cô nhìn thấy. Huy Quân và Mạnh Khải từ trong phòng giám đốc chạy ra gần chỗ cô nói lớn:
-”Warri? Cô làm cái gì vậy?” Huy Quân lên cơn tức giận nói với cô. Đang hoảng loạn lại còn đang vội vàng cứu lấy toàn bộ hệ thống công ti một cách tập trung bị phá đám cô liền tức giận nói chả thèm suy nghĩ tới hậu quả:
-”Im miệng lại nếu không muốn mất hết toàn bộ chỗ này! Anh giải được hết chỗ code này được không? Đây là mệnh lệnh đấy!” Huy Quân bực bội nhìn cô muốn đánh cô vì dám ra lệnh cho anh, Kiều Linh từ đâu chạy tới góp vui ý muốn đánh cô để ngăn cản nhưng cô sắc bén nhận ra liền nói đểu:
-”Làm ơn cô tiểu thư họ Kiều đừng có phá đám tôi! Cô muốn cái công ti này, cái bang này tan nát lắm nhỉ?“. Sau câu nói đó Kiều Linh tức giận mặt mày đen lại giơ tay ra định du cô ra khỏi chỗ ngồi nhưng bị chặn lại bởi Mạnh Khải, ánh mắt anh nhìn Kiều Linh đầy đe dọa rồi bỏ tay ra khi Huy Quân vẫn còn cáu mà hất tay anh. Cô liếc nhìn ba người họ rồi tập trung cố gắng ghi nhớ đám code đang chạy lại trên màn hình một lần nữa. Trên máy tính hiện ra một dòng kẻ trắng ghi là 'Giải Mã', lúc này Kiều Linh đang cười lớn giọng điệu chua ngoa nhìn mà nói mang đậm tính chất trù người để cho cô không có chút hi vọng:
-”Sao mà giải được cơ chứ? Code dài như vậy còn chả nhớ nổi tính viết bừa sao?“. Cô mặt lạnh không quan tâm và coi Kiều Linh là không khí khiến cô ta lần nữa lên cơn nhưng vẫn kiềm chế lại vì đang có Huy Quân, Mạnh Khải và rất nhiều người đang tập trung nhìn về phía cô, trên màn hình hiển thị một hàng chữ số đang đếm ngược 30 giây như một trái boom nổ chậm. Cô nhìn rồi ngồi tĩnh tâm mất mười giây rồi mới bắt đầu, đôi thay thon dài bấm bàn phím cực nhanh khiến lắm người còn chả theo kịp, trong vài giây cuối cùng Kiều Linh vẫn mỉm cười và cho rằng cô đang chỉ làm màu mè và sớm muộn cô cũng sẽ trót lọt vào bẫy Kiều Linh đã đặt sẵn rồi sẽ bị tình nghi sau đó là đuổi việc. Tiếng 'cách' phát ra từ nút Enter khiến Kiều Linh thức tỉnh luôn và ngáo ngơ há hốc mồm nhìn màn hình xanh báo: “Giải mã thành công! Toàn bộ tài liệu được khôi phục! Số tài liệu bị gửi sang các bang đều đã bị xóa!“. Cô ngồi thở dài nhắm mắt lại vươn người đầy thoải mái và rồi cô bất giác mỉm cười, một nụ cười nhếch môi nhưng không đểu hay khinh bỉ gì cả cùng lúc đó màn hình lại xuất hiện một dòng chữ nữa:
-”Tất cả những tài liệu được gửi từ máy tính KL đều đã bị xóa!“. Huy Quân nhìn một lát rồi tức giận kéo Kiều Linh vào trong phòng mình và đóng cửa một cái rầm. Cô quay đầu nhìn bóng dáng hai người họ mà cười cười nói: “Cảm ơn diễn viên Kiều Linh đã tạo cho tôi cơ hội hại lại cô!” sau đó dứt lại bằng một kiểu chào quân đội và một nụ cười mỉm hài lòng.
(Chap hơi bị dài á=]]])
-”Hy Đan?” “Chúng ta học cùng trường đấy!” Hy Đan cười giải thích.
-”Vậy...cậu học lớp nào?” cô hỏi.
-”Chưa rõ nữa tôi mới chuyển tới đây mà!” Hy Đan đáp rồi khoác vai cô đi một đoạn rồi tách ra đi vào phòng hiệu trưởng.
-Lát sau khi cô ngồi yên vị trên ghế ở trong lớp được tầm 10 phút thì trống đánh. Học sinh náo loạn chạy về chỗ rồi cô chủ nhiệm đi vào dạy tiết đầu tiên nghiêm giọng nói:
-”Trật tự! Lớp ta hôm nay đón thêm một học sinh mới....”
-”Thế ngày nào cũng đón học sinh mới hả cô?” một thằng đểu cáng trong lớp nói.
-”Cậu có tin là tôi cho cậu đi khỏi đây không cần quay lại không?” cô lườm cậu ta nói. Rồi cả im lặng cô mới nói tiếp:
-”Là một bạn nữ...”
-”Xinh không cô?” một loạt đám nam sinh hỏi mắt hiện rõ sự biến thái.
-”Yên ngay cho tôi!!! Hy Đan em vào đi!” cô đang ngồi nhìn cửa sổ nghe cái tên liền quay đầu ra cửa nhìn. Quả thật là Hy Đan, Đan vừa đi vào thì liên tiếp bọn con trai vỡ mộng than giời than đất nhưng Hy Đan thì không để ý tới điều đó mà khi thấy cô liền trực tiếp đi tới chỗ cô rồi nói:
-”Cô sắp xếp cho em ngồi chỗ này ạ!” Và cuối cùng thì Hy Đan ngồi cạnh cô đằng sau cô là Mạnh Khải phía trước cô là Liên Chi. Khải đưa tay chọt lưng cô, cô nhăn nhó quay mặt xuống hỏi:
-”Cái gì?” “Ai đấy?” Khải chỉ tay vào cô bạn to xác cạnh cô.
-”Bạn tôi!” cô đáp rồi quay phắt lên không thèm quay xuống nữa.
-”Ờ” anh đáp rồi không nói gì thêm. Cả tiết học trôi qua một cách nhàm chán, hết tiết cô ngồi ngáp dài trên ghế Liên Chi quay xuống bắt chuyện với Hy Đan:
-”Chào cậu tớ là bạn Bách Vân!” “Tớ cũng rất vui được làm quen!” Hy Đan cười tươi đáp rồi hai người bắt đầu trò chuyện một cách sôi nổi vì khá hợp nhau. Mặc kệ hai người họ đang ồn ào thế nào cô quan sát biểu hiện của Kiều Linh. Ánh mắt Kiều Linh nhìn ra chỗ cô có vẻ khá khó chịu nhưng khi nhìn Hy Đan cô ta liền mỉm cười rất gian tà khiến cô lo lắng và đoán ra khả năng là Kiều Linh đang muốn Hy Đan về phía mình và bảo vệ bản thân như trong truyện. Hy Đan được miêu tả là một cô gái 'không phải dạng vừa' vì gia thế giàu có, có một bang đảng xã hội đen lớn nên Kiều Linh nhắm vào Hy Đan là một điều quá đỗi bình thường. Hy Đan là một người rất trọng bạn bè và không thích sự phản bội có lẽ Kiều Linh sẽ điều tra về Hy Đan và lợi dùng điều này để Hy Đan ghét cô. Suy nghĩ như vậy là quá đủ, cô gõ vai Hy Đan nói:
-”Cậu nhìn thấy cô gái kia không?” cô chỉ tay về phía Kiều Linh khi cô ta đang nhìn hướng khác.
-”Có...mà cô gái đó là tiểu thư họ Kiều phải không?” Hy Đan bất ngờ đáp.-”Phải...tớ muốn cậu tránh xa cô ta ra!”
-”Tại sao?” Hy Đan khó hiểu nhìn cô.
-”Nếu cậu rảnh thì hãy tìm hiểu về cô ta, cô ta có mưu kế rất ghê ghớm hãy cẩn thận nếu không muốn bị lợi dụng!” cô dứt lời liền đứng dậy đi ra ngoài để lại Hy Đan đang nhìn chằm chằm mình và Kiều Linh với ánh mắt dò xét.
-Ra ngoài được một lúc cô liền nhận được tin nhắn mở máy lên xem thì ra là tin nhắn của bang:
-”Có việc gấp sau giờ học hãy tới.” “Được!” cô nhắn lại rồi cất máy quay lại lớp.
-Sau giờ học...cô liền đi tới bang White Death một mình. Bước tới vị trí làm của mình liền có một đồng nghiệp nữ đi tới hỏi:
-”Cô thế nào rồi?” “Tôi ổn, mà có chuyện gì vậy?”
-”À...không hiểu sao ai đó đã lấy mất những tài liệu quan trọng của công ti chúng ta vì số lượng mất ban đầu còn ít dần dần tăng nhiều lên hơn nên Boss mới kêu gọi mọi người cố gắng cảnh giác với máy tính và lưu các dữ liệu đánh máy khác thành nhiều bản và copy tránh bị mất!” đồng nghiệp đó giải thích cho cô một tràng dài. Cô gật đầu và đương nhiên là biết ngay là ai làm nhưng cô không nói không phải vì cô đang che giấu giùm cô ta mà nếu cô nói ra chắc cô sẽ bị tình nghi, tốt nhất là im lặng và làm đã vì cô đánh máy khá nhanh. Đồng nghiệp đó đi mất cô liền mở máy lên chuẩn bị làm lại các tài liệu và sao chép ra các usb được đưa ban nãy. Trong lúc cô đang tập trung làm thì bóng hồng nào đó đi qua và nhếch một nụ cười mà cô không để ý. Lát sau tiếng chuông phát ra inh ỏi từ các bộ phận an ninh trên màn hình lớn của công ti xuất hiện một hàng code đang chạy rất nhanh trên màn hình rồi cuối cùng dừng lại và xuất hiện một dòng chữ: “Warning!!! Hệ thống virut từ máy tính HZW đang xâm nhập vào các thiết bị!” rồi nó hiện đi hiện lại liên tục. Cô ngẩng đầu nhìn mà choáng HZW...đó là máy tính của cô! chữ W to chà bá hiện đi hiện lại trên màn hình lớn. Cô nhìn màn hình laptop đang nhấp nháy màu đỏ, lần đầu tiên cô nhìn thấy. Huy Quân và Mạnh Khải từ trong phòng giám đốc chạy ra gần chỗ cô nói lớn:
-”Warri? Cô làm cái gì vậy?” Huy Quân lên cơn tức giận nói với cô. Đang hoảng loạn lại còn đang vội vàng cứu lấy toàn bộ hệ thống công ti một cách tập trung bị phá đám cô liền tức giận nói chả thèm suy nghĩ tới hậu quả:
-”Im miệng lại nếu không muốn mất hết toàn bộ chỗ này! Anh giải được hết chỗ code này được không? Đây là mệnh lệnh đấy!” Huy Quân bực bội nhìn cô muốn đánh cô vì dám ra lệnh cho anh, Kiều Linh từ đâu chạy tới góp vui ý muốn đánh cô để ngăn cản nhưng cô sắc bén nhận ra liền nói đểu:
-”Làm ơn cô tiểu thư họ Kiều đừng có phá đám tôi! Cô muốn cái công ti này, cái bang này tan nát lắm nhỉ?“. Sau câu nói đó Kiều Linh tức giận mặt mày đen lại giơ tay ra định du cô ra khỏi chỗ ngồi nhưng bị chặn lại bởi Mạnh Khải, ánh mắt anh nhìn Kiều Linh đầy đe dọa rồi bỏ tay ra khi Huy Quân vẫn còn cáu mà hất tay anh. Cô liếc nhìn ba người họ rồi tập trung cố gắng ghi nhớ đám code đang chạy lại trên màn hình một lần nữa. Trên máy tính hiện ra một dòng kẻ trắng ghi là 'Giải Mã', lúc này Kiều Linh đang cười lớn giọng điệu chua ngoa nhìn mà nói mang đậm tính chất trù người để cho cô không có chút hi vọng:
-”Sao mà giải được cơ chứ? Code dài như vậy còn chả nhớ nổi tính viết bừa sao?“. Cô mặt lạnh không quan tâm và coi Kiều Linh là không khí khiến cô ta lần nữa lên cơn nhưng vẫn kiềm chế lại vì đang có Huy Quân, Mạnh Khải và rất nhiều người đang tập trung nhìn về phía cô, trên màn hình hiển thị một hàng chữ số đang đếm ngược 30 giây như một trái boom nổ chậm. Cô nhìn rồi ngồi tĩnh tâm mất mười giây rồi mới bắt đầu, đôi thay thon dài bấm bàn phím cực nhanh khiến lắm người còn chả theo kịp, trong vài giây cuối cùng Kiều Linh vẫn mỉm cười và cho rằng cô đang chỉ làm màu mè và sớm muộn cô cũng sẽ trót lọt vào bẫy Kiều Linh đã đặt sẵn rồi sẽ bị tình nghi sau đó là đuổi việc. Tiếng 'cách' phát ra từ nút Enter khiến Kiều Linh thức tỉnh luôn và ngáo ngơ há hốc mồm nhìn màn hình xanh báo: “Giải mã thành công! Toàn bộ tài liệu được khôi phục! Số tài liệu bị gửi sang các bang đều đã bị xóa!“. Cô ngồi thở dài nhắm mắt lại vươn người đầy thoải mái và rồi cô bất giác mỉm cười, một nụ cười nhếch môi nhưng không đểu hay khinh bỉ gì cả cùng lúc đó màn hình lại xuất hiện một dòng chữ nữa:
-”Tất cả những tài liệu được gửi từ máy tính KL đều đã bị xóa!“. Huy Quân nhìn một lát rồi tức giận kéo Kiều Linh vào trong phòng mình và đóng cửa một cái rầm. Cô quay đầu nhìn bóng dáng hai người họ mà cười cười nói: “Cảm ơn diễn viên Kiều Linh đã tạo cho tôi cơ hội hại lại cô!” sau đó dứt lại bằng một kiểu chào quân đội và một nụ cười mỉm hài lòng.
(Chap hơi bị dài á=]]])
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook