Nữ Phụ Báo Thù
Chương 34: Bỏ thuốc

Thấy cha tức giận, hai người trả lời một tiếng bèn vội đi ra ngoài. Sau nửa tháng, hai chị em Lý Thủ Thành và Lý Ngọc Lam bận rộn bể đầu sứt trán. Cha Lý Vạn Sơn không phải là một người thích giao quyền, cho tới nay trừ anh trai Lý Kiến Nghiệp ra, những người khác của nhà họ Lý vẫn không cách nào tiếp xúc được trung tâm quyền lực nhà họ Lý. Hôm nay, Lý Vạn Sơn đột nhiên cho hai người vấn đề khó như vậy, những thứ này đều là bí mật thương mại đương nhiên sẽ không để cho người ta nghe được dễ như trở bàn tay.

---

"Cha, Tĩnh Xu biết sai rồi, sau này con cũng không dám làm như vậy nữa. Cha, cha có thể cho con về hay không? Con nghe mẹ nói, lúc cha không ở trong nước, cô chú không ngừng làm chuyện mờ ám. Những người này vẫn luôn mắt nhìn chằm chằm đối với vị trí của cha, vào lúc cha không có ở đây, bọn họ còn không biết sẽ bôi nhọ cha như thế nào ở trước mặt ông nội."

Lý Kiến Nghiệp ở nước ngoài xử lý công việc, vừa vặn muốn đến trường học của Tĩnh Xu thăm đứa con gái bị đày đi này. Từ khoảnh khắc bị ông nội biết được chân tướng kia, Tĩnh Xu cũng biết cô sai lầm rồi, một năm này cuộc sống lâu ở nước ngoài, mặc dù mẹ cho cô đầy đủ phí sinh hoạt, nhưng một mình ở nơi đất khách quê người, trong lòng Tĩnh Xu có cô đơn không nói ra được. Hôm nay thấy cha đến, Tĩnh Xu mở miệng cầu xin với cha.

Lý Kiến Nghiệp nhìn bộ dáng con gái cầu xin, cũng có chút không đành, nhưng chỗ cha không nói gì, Lý Kiến Nghiệp cũng không tiện trực tiếp đồng ý yêu cầu của con gái.

"Lần này là cha tính sai, không để ý đến thằng nhóc nhà họ Trương kia, khiến chuyện làm ăn của Lý thị bị nhà họ Trương cướp đi một nửa, cuối cùng vẫn là ông nội con ra tay, mới để cho hai nhà cùng nhau hợp tác. Kể từ sau chuyện kia của con, ông nội con vẫn luôn có thành kiến đối với cha.

Vì chuyện làm ăn này, cha đã ngây người suốt 3 tháng ở nước ngoài, chuyện gần như cũng báo cáo một giai đoạn, từ nay trở đi cha sẽ phải đáp máy bay trở về. Tĩnh Xu, con nhẫn nại một thời gian ngắn nữa, chờ mấy ngày nữa cha thuyết phục ông nội con, rồi sẽ đón con trở về."

"Cha, cha phải tin tưởng lời con nói, Lý Mạn Dao kia cũng không phải là một nhân vật đơn giản. Con có hôm nay chính là một tay nó tạo thành. Ông nội thương yêu nó như vậy, đợi đến lúc ông nội không còn, không phải sẽ chia ít nhiều di sản cho nó. Rõ ràng những thứ này đều phải là của cha." Nghe được lời của cha, Tĩnh Xu bỏ đi ý nghĩ trở về nước, nhưng cũng vẫn không quên nhắc nhở cha chú ý Lý Mạn Dao kia.

"Tĩnh Xu, vốn là cha cho rằng con tiến bộ, không ngờ vẫn là bộ dáng này. May mà cha chưa đồng ý dẫn con trở về nước. Lý Mạn Dao, chỉ là một nhân vật nhỏ thôi, ngược lại thật ra cha hi vọng tương lai ông nội con cũng để lại một chút di sản cho con bé, như vậy cũng không đến nỗi làm cô chú của con được lợi, bọn họ mới thật sự là mơ ước vị trí của cha, muốn thay thế vào đó.

Về phần Lý Mạn Dao kia, con bé có tài sản lại như thế nào, một cô gái nhỏ chưa biết mùi đời muốn đoạt được di sản từ trong tay nó là chuyện quá dễ dàng, chỉ là mẹ con đã bắt đầu bố trí tất cả chuyện tiếp theo, con cứ ở nước ngoài cố gắng học cho giỏi. Còn có tài liệu này, con xem thật kỹ một chút cho cha, cha hi vọng tương lai lúc con trở về, có thể có một sự lột xác hoa lệ." Lý Kiến Nghiệp nhíu mày một chút, ném một cặp tài liệt thật dầy tới trong ngực Tĩnh Xu.

"Cha, cái này là?" Tĩnh Xu tò mò mở cặp tài liệu ra, nhìn tấm hình trên mặt và chữ viết rậm rạp chằng chịt, trên mặt có chút nghi ngờ, tiếp đó giống như nghĩ thông suốt cái gì, hai gò má có chút đỏ bừng.

"Hiểu là tốt rồi, lần này con tuyệt đối đừng để cha thất vọng nữa. Cha đi trước, khi có thể cha sẽ fax tài liệu qua cho con." Ngay cả Lý Kiến Nghiệp ở nước ngoài, cũng thông qua thân tín và vợ điều tiết khống chế từ khoảng cách xa đối với chuyện đã xảy ra trong nước. Vốn tuần lễ trước đã có thể xử lý xong những công việc này, nhưng ông hiểu rõ tình hình trong nước, cố ý lưu lại ở nước ngoài một thời gian. Cha đã có một số khảo sát em trai em gái, vậy ông sẽ phải cho bọn họ một cơ hội, để cho cha thấy rõ ràng bản lĩnh của hai người em trai em gái này.

"Lý Mạn Dao, cuối tuần này là sinh nhật của tớ, tớ hi vọng cậu và Mai Lan cùng đi. Đây là thiệp mời, đến lúc đó các cậu nhất định phải đúng giờ, chúng ta đều có người bạn tốt Mai Lan này, sẽ không nên có hiểu lầm gì đó ở trong đó, khiến người khác chê cười."

Ngày đó, sau khi Mạn Dao và Lâm Tử Tô ôn tập bài học xong, Lý Như Tuyết lại đi vào phòng học của bọn họ, cười đưa thiệp mời đến trong tay Mạn Dao. "Ừ, đến lúc đó tớ sẽ đúng giờ." Mạn Dao nhìn thiệp mời trong tay, gật đầu đồng ý.

Lý Như Tuyết này lại đi tới lớp học bọn họ phát thiệp mời cho cô ở trước mặt của mọi người, trong này nhất định có gì đó kỳ lạ. Phải biết dựa theo thành kiến của Lý Như Tuyết đối với cô, nếu như không có nguyên nhân, thì tuyệt đối sẽ không làm ra được một màn như vậy. Có thể khiến cho Lý Như Tuyết chủ động hòa thuận, cô ta muốn mưu đồ thì không phải là chuyện nhỏ, suy nghĩ một chút thói quen của Lý Như Tuyết, tuy rằng Mạn Dao không biết nguyên do trong đó, nhưng trong lòng bắt đầu âm thầm cẩn thận. Nếu đối phương đã bắt đầu tính toán mình, mình cũng không thể ứng đối tiêu cực, mà là phải đổi bị động thành chủ động, gặp chiêu phá chiêu.

"Tớ sẽ đúng giờ. Không biết tớ có thể dẫn thêm mấy người bạn hay không? Mấy người bạn kia của tớ cũng có chút hiểu lầm đối với hai chúng ta, lần này không bằng tớ và bọn họ cùng đi, cũng nói rõ ràng tất cả mọi chuyện, cũng như cậu nói, không nên để cho những người khác tồn tại hiểu lầm chúng ta bất hòa."

Tiệc sinh nhật của Lý Như Tuyết mời đều là bạn bè của Lý Như Tuyết, đến lúc đó nếu như cô phát hiện âm mưu của Lý Như Tuyết, muốn ứng phó cũng không có người giúp đỡ. Mạn Dao đương nhiên sẽ không để cho mình rơi vào đường cùng như vậy, nếu Lý Như Tuyết chủ động nhắc tới muốn mời cô, dứt khoát cũng phải mời vài người bạn khác của cô theo.

Lý Như Tuyết nghe được lời Mạn Dao nói, sắc mặt thoáng cái thay đổi, tiếp đó một lời đồng ý luôn, "Chuyến này tớ chỉ mang thiệp mời của cậu, đây là số điện thoại di động của tớ, đến lúc đó cậu chắc chắn muốn mấy người bạn tới, thì gởi tin cho tớ, tớ sẽ đưa thiệp mời tới cho các cậu." 

"Ừ, tớ xác định xong rồi sẽ gởi tin nhắn cho cậu."

---

"Tớ đã sắp xếp xong mọi chuyện rồi, đến lúc đó cậu lấy thuốc tớ đưa cho cậu lần trước nhân cơ hội đổ vào trong đồ uống của Lý Mạn Dao, trang ## bubble sau đó tớ sẽ bảo bạn của tớ, tạm thời ngăn bạn bè của Lý Mạn Dao lại, cậu lại thừa dịp thời điểm náo nhiệt nhất, dẫn cô ta tới căn phòng ở lầu hai mà tớ từng dẫn cậu đi qua trước đó, người tớ phái đi đã chờ ở nơi đó. Đến lúc đó sẽ có một màn kịch hay phải xem, nhớ không?"

Lần trước, tiệc sinh nhật của Âu Dương Vũ để cho Lý Mạn Dao tránh được một kiếp, lần này Lý Như Tuyết chuẩn bị trình diễn màn kịch hay này một lần nữa ở trong tiệc sinh nhật của mình. Lại nói lần này có lẽ càng dễ dàng hơn lần trước một chút, dù sao sân khấu chính ở trong nhà mình. Lúc Mạn Dao và bốn bạn học đến, trong nhà Lý Như Tuyết có rất nhiều bạn học đã tới, mấy người tiến lên vài bước đưa quà tặng chuẩn bị xong vào trong tay nhân vật chính ngày hôm nay, Lý Như Tuyết. Lý Như Tuyết cười nhận lấy quà tặng, bắt đầu chào hỏi nhóm người, hơn nữa cũng giới thiệu bạn tốt của mình cho bọn Mạn Dao.

"Thật ra thì Mạn Dao, chúng tớ vẫn luôn hiểu nhau, không cần nói, Mai Lan cùng là bạn tốt của hai chúng tớ, cũng có ràng buộc là Mai Lan này, sau này tớ và Mạn Dao cũng sẽ trở thành bạn thân. Mọi người đều là bạn học, một chút không vui trước đó thì quên đi tất cả là được rồi, sau này chúng ta sẽ là bạn tốt." Lý Như Tuyết kéo tay Mạn Dao, bộ dạng gắn bó thân thiết.

"Các cậu ở chỗ này ăn chút đồ ăn, cứ việc chơi, bên kia tớ lại có bạn tới, đi chào hỏi trước. Mai Lan, Lâm Lang mấy người các cậu giúp tớ quan tâm Mạn Dao bọn họ thật tốt." Nhìn người tiến vào từ cửa chính bên kia, Như Tuyết nói một tiếng xin lỗi, đến bên kia đi tiếp đãi khách.

"Mạn Dao, không ngờ em cũng tới tham gia tiệc sinh nhật này. Lần trước sinh nhật của anh, anh rất mong đợi em đến, chỉ biết là kết thúc cũng không đợi được bóng dáng của em. Vốn anh cho rằng chúng ta đã là bạn, bây giờ nhìn lại có thể là anh nghĩ quá nhiều. Có điều, Mạn Dao anh thật sự hi vọng có thể nghe được em chính miệng nói tiếng sinh nhật vui vẻ, yêu cầu như thế không biết có phải là rất quá đáng hay không?"

Người mới tới chính là Âu Dương Vũ, sau khi lên tiếng chào hỏi với Lý Như Tuyết, Âu Dương Vũ bèn đi tới phía Mạn Dao dừng lại. Tiệc sinh nhật lần trước, chuyện Mạn Dao vắng mặt là thất bại rất lớn đối với Âu Dương Vũ, cũng làm cho anh quyết định thay đổi sách lược, trong khoảng thời gian này không liên lạc Mạn Dao. Vốn cho rằng đối phương sẽ bởi vì anh đột nhiên xa lánh, mà cảm thấy khó chịu, tiến tới biết được địa vị của mình ở trong lòng đối phương.

Nhưng kết quả lại là hoàn toàn ngược lại, Lý Mạn Dao bên kia giống như không có bất kỳ cảm giác gì, ngược lại bởi vì thiếu sự dây dưa của anh, những ngày sau này càng ngày càng vui vẻ tự do. Ngày này gặp Lý Mạn Dao ở trong tiệc sinh nhật của Lý Như Tuyết, Âu Dương Vũ kiên trì nhiều ngày tất cả đều biến thành bọt nước, chủ động chào hỏi với Mạn Dao, trong giọng nói lộ ra thâm tình nồng đậm.

"Âu Dương Vũ, có lẽ anh hiểu lầm rồi. Chỉ là một câu sinh nhật vui vẻ, em sẽ không tiếc rẻ. Bạn của em ở bên kia, hình như bọn họ lại kêu em." Mạn Dao không có hứng thú tốn suy nghĩ ở trên người của Âu Dương Vũ, hôm nay cô đúng là có chuyện quan trọng phải làm.

Sao Âu Dương Vũ có thể để Mạn Dao cứ như vậy mà rời khỏi, chân trái hướng về trên phía bên phải chắn một bước, thân thể vừa vặn ngăn cản trên đường Mạn Dao tiến tới, "Mạn Dao, đồ uống cậu muốn nè. Âu Dương Vũ, anh cũng ở đây, bên kia có vài bạn học muốn quen biết anh." Bên này Mạn Dao đang khó xử, Mai Lan cầm một ly đồ uống đi tới, nháy mắt một cái với Mạn Dao, giải vây cho Mạn Dao.

"Vậy em đi trước, vẫn là Mai Lan biết khẩu vị của tớ." Mạn Dao tiện tay nhận lấy đồ uống của Mai Lan, gật đầu một cái với Mai Lan, nghiêng người đi qua từ bên cạnh Âu Dương Vũ. Lý Mạn Dao đứng ở bên cạnh bạn bè, nhìn ly đồ uống trên tay này, mình rất ưa thích cocktail, nhìn những tầng phân cấp xinh đẹp, khóe miệng Mạn Dao nhếch lên một nụ cười lạnh lùng, thoáng liếc mắt ra hiệu với Lâm Tử Tô. Bên Tử Tô giống như là ảo thuật vậy trong tay cũng xuất hiện một ly cocktail y chang.

"Thế nào, thấy những thứ gì?"

Hôm nay cho tới thời điểm bây giờ, mọi người cũng đã sắp xếp nhiệm vụ của từng người, Tử Tô quan sát nhạy bén nhất, thì dùng để quan sát hành động của Mai Lan. "Trong cocktail này bỏ thêm nguyên liệu tốt, cậu cẩn thận một chút, đoán chừng còn có chiêu sau." Lâm Tử Tô chú ý tới Mai Lan ngay lúc Âu Dương Vũ tới, trong nháy mắt tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn Âu Dương Vũ, len lén rắc một ít thứ vào trong ly coctail này.

Loại coctail này là một loại thường thấy nhất ở trong tiệc gặp gỡ của Lý Như Tuyết, thấy Mai Lan bưng cái ly này bỏ thứ gì đó vào rượu đi tới phía Mạn Dao, Tử Tô cũng đi vài bước, cầm lên một ly rượu giống như đúc từ trên bàn dài.

"Bỏ thuốc, tớ biết rồi, các cậu chú ý bên kia một chút, lúc nào trên tay cô ta cũng có rượu như vậy, len lén đổi ly rượu của cô ta." Nghe được ly rượu bỏ thêm đồ, Mạn Dao đã có thể đoán được đại khái là đối phương muốn làm cái gì, chuyện như vậy cho dù là trên ti vi hay là trong sách đều là một thủ đoạn thường dùng nhất để hãm hại một người.

Lý Như Tuyết thông minh như thế nào nữa, cũng không cách nào chạy ra khỏi sự tẩy não của sách vở TV, đoán chừng lúc này ở trong căn phòng nào đấy đã có một nam sinh chờ ở đó. Cũng không biết nếu người này đổi thành Lý Như Tuyết, nam sinh này còn dám xúc phạm đối phương hay không? Có điều nếu người nam sinh kia có thể phối hợp Lý Như Tuyết, làm tay sai của cô ta, như vậy đổi thành tự thân Lý Như Tuyết, người nam sinh kia cũng sẽ không từ chối. Bên này, Mai Lan dẫn Âu Dương Vũ tới bên cạnh, lại vội vàng đi tới phía Mạn Dao, thấy Mạn Dao nhìn cô uống một hớp sâm banh trong tay, Mai Lan hả hê cười cười, đưa mắt ra hiệu về phía Lý Như Tuyết bên kia.

"Mai Lan, mới vừa rồi nhờ có cậu đi ra giải vây cho tớ, tớ đã nói rất rõ với Âu Dương Vũ rồi, vốn cho rằng anh ấy đã hiểu rõ, kể từ sau khi vắng mặt tiệc sinh nhật lần đó, cũng không quay lại quấy rầy tớ, ai biết hôm nay gặp phải anh ấy ở chỗ này, cũng may mà mới vừa rồi cậu xuất hiện.Mai Lan, nhờ có cậu đó." Vừa nói xong, Mạn Dao lại vừa uống một hớp cocktail trong tay.

"Cạn ly!" Mai Lan nhìn cocktail còn sót lại gần một nửa, giơ ly rượu trong tay lên đụng một cái với ly rượu trong tay Mạn Dao.....

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương