Nữ Lưu Manh Sống Lại Ngoài Ý Muốn
Quyển 1 - Chương 26: Mùi vị quả cầu lam

“Rất đáng tiếc, Sâm học trưởng nhất định sẽ không để tôi biết đâu.” Nữ sinh thở dài, vẻ mặt đầy tiếc hận, trong mắt Dư Châu, kỳ thật đây chính là khoe khoang, thực ra cô ta muốn khoe khoang chứ gì.

“Tất cả mọi người đều nghe được phải không, cô ta muốn biết?” Dư Châu bình tĩnh quét mặt qua bốn phía, mà khắp bốn phía cũng lần lượt cảm nhận lại cái lạnh gáy giống nữ sinh vừa rồi, tựa như một cơn gió lạnh thổi qua, tất cả mọi người đồng loạt gật đầu.

“Nhìn qua đúng là cô rất muốn biết rõ cảm giác đó.” Khóe miệng Dư Châu hơi nhếch lên, thịt trên mặt cũng bị chen thành một đống, có xu hướng che lấp đi hai con mắt nhỏ.dien/dan;’lequydon.

Phịch, một tiếng, trong khi mọi người không kịp phản ứng chú ý thì người con gái vừa giễu cợt Dư Châu, cả mặt đã đập mạnh vào bàn, nắm tay rất lớn của Dư Châu vẫn nắm chặt đặt lưng chừng giữa khoảng không, dường như vẫn đang bốc khói.

“Trong các người còn ai muốn thử?” Dư Châu thu hồi tay mình, thịt nhiều như vậy, cũng không quá đau, có điều, mặt nữ sinh kia chỉ dùng từ đau đã không đủ diễn tả nữa rồi, làm nữ lưu manh tỉnh Thiên Phù đã lâu, từ trước đến nay đều là cô chiếm tiện nghi người khác, muốn làm cô mất mặt, không có cửa đâu.

Cô ta muốn biết mùi vị quả cầu lam thế nào sao, cô sẵn sàng miễn phí cho ai muốn thử, đáng tiếc, trong tay cô lúc này không có cầu, chỉ có thịt, có lẽ, mùi vị cũng không khác biệt lắm đâu nhỉ.

Người bên cạnh sững sờ lắc đầu, nữ sinh kia đã đổ rạp trên mặt đất, khóe miệng nứt toác ra, nhưng cũng không có ai dám đứng lên nói giúp một câu, bởi vì, đúng là tự cô ấy khiêu khích muốn biết, hơn nữa không chỉ một lần, lần này được cảm nhận rồi, có lẽ, từ nay bọn họ cũng không dám nhắc đến hai chữ cầu lam này nữa.

“Mày…” Cô ta cố gắng mở miệng, có điều, lời nói ra nhưng lại đứt quãng.

“Sao, muốn cảm ơn, khỏi cần, tôi chỉ tốt bụng làm việc tốt thôi mà, dù sao Cá Kình công chúa chính là trung phong Nam Lăng đội, cầu lam của anh ta cũng không khác mấy đâu, nếu như ai còn tò mò, tôi nhất định sẽ cố hết sức mình giúp đỡ.” Dư Châu mặt không đổi sắc nói, cố gắng nhìn xuống cằm mình, ngày hôm qua nhàm chán cô đã xem qua hết bộ Slamdunk kia, đúng là bộ phim hài về hành động bậc nhất mà.

Công chúa Cá Kình, xưng hô không tệ.

Nữ sinh mới bị cô đánh vào mặt trợn trừng mắt một phen, không biết là do vẫn bị hù dọa hay tức giận quá mức, trực tiếp ngã xuống bàn phun máu hôn mê bất tỉnh.

Dư Châu nhàm chán ngồi tại chỗ lật sách, người khác lặng lẽ đánh giá cô, cô thoải mái cho người khác ngắm, mặt chính là để mọi người nhìn mà, không lẽ để tự mình nhìn tự đả kích mình.dien/danle’;quydon

Một tiết học thập phần nhàm chán, nói thật, căn bản cô cũng không nghe hiểu được cái gì, không sao, cho là giết thời gian đi, cô đứng lên, cảm giác cả phòng học hình như ít đi, đó là vì thể tích cô chiếm hơi nhiều.

Đi đến cạnh cửa sổ, thân thể to lớn của cô chặn một mảng lớn ánh sáng, có điều, bây giờ cũng không ai dám nói gì cô rồi, hiện tại cái gì cô cũng không có, ngoài khí lực ra, nếu ai rảnh rỗi muốn thách thức giới hạn bản thân, cô rất vui vẻ phụng bồi.

Phòng học bọn họ ở tầng một, có lẽ cố ý sắp xếp vì Dư Châu, muốn cô dùng thân thể này chen lên cầu thang, không biết sẽ chết mấy lần vì mệt đây.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương