Nữ Hoàng Giới Giải Trí
-
Chương 18: 8. 13
Editor: Hàn Ánh Nguyệt =.=
Sau khi Mạnh Tiêu Thần bình tĩnh cho số điện thoại cá nhân của Cố Viêm vào danh sách đen, thuận tay ném điện thoại di động qua một bên, tiếp tục ngồi tĩnh tọa ở trên giường, luyện tập nội công tâm pháp.
Mễ Na cứ đi đi lại lại ở trong phòng, xoay chuyển làm cho đầu óc Mạnh Tiêu Thần cũng có chút chóng mặt, không biết là đang làm cái gì.
“Mạnh Mạnh, 20W này chúng ta thật sự không cần trả lại cho Tiểu Khang tổng?”
Vừa mới nhận được tiền thù lao của Mạnh Tiêu Thần sau hai ngày công tác, hiện tại trong tay Mễ Na có 35W rồi. Làm một người quản lý số tiền dành được chưa bao giờ vượt quá 5W, trong thời gian ngắn Mễ Na có chút không tiếp thu nổi.
“Vì sao muốn trả lại?” Mạnh Tiêu Thần cảm thấy vấn đề của cô rất kỳ quái, “Tiền này là bọn họ cho tôi tiền thù lao để cùng nói chuyện, ngày đó quả thật tôi đã nói chuyện cùng với họ! Cho nên, là tôi nên nhận được!”
Khóe miệng Mễ Na giật giật, nhớ lại ngày đó việc làm của Mạnh Tiêu Thần đối với Tiểu Khang tổng Diệp thiếu gia, trong lòng rất là phức tạp.
Nếu nói tiêu tiền chịu tội, chính là đạo lý này sao?
Nhưng mà nghĩ lại, cũng bởi vì Mạnh Mạnh nhà cô có vẻ mạnh mẽ, muốn thay đổi cô gái khác, cũng không bị hai người kia ăn đến xương cốt cũng không còn?
Vừa nghĩ như thế, Mễ Na lập tức bình thường trở lại, bắt đầu lo lắng nhiều tiền như vậy thì muốn tiêu như thế nào?
Mạnh Tiêu Thần liền nói, “Tôi cảm thấy đầu tiên chúng ta nên có phòng ở của mình! Giống như bây giờ thuê phòng ở cũng không phải là kế hoạch lâu dài, không chỉ phải xem sắc mặt chủ nhà, còn phải lo lắng không biết lúc nào thì bị đuổi ra khỏi cửa.”
Vừa nghe lời này, vốn là Mễ Na đang hết sức phấn khởi lập tức ỉu xìu tức giận.
“Tôi cũng muốn có nhà cửa thuộc về chúng ta! Nhưng mà Mạnh Mạnh, cậu có biết hiện tại giá phòng cao bao nhiêu không? Theo tôi nghĩ tài khoản có chút tiền kia, đoán chừng cũng chỉ đủ để mua một phòng vệ sinh! Vẫn không mua được cái bồn tắm trong phòng vệ sinh nhỏ đâu!”
“Tôi biết!” Mạnh Tiêu Thần nghiêm túc nhìn Mễ Na nói, “Cho nên ý của tôi là trước chúng ta đừng động vào số tiền đó. Kế tiếp chúng ta cố gắng nhận nhiều công việc, kiếm nhiều tiền, chờ số tiền trong tài khoản đủ để đặt cọc (trong mua trả góp), chúng ta sẽ đi mua nhà!”
Lúc Mạnh Tiêu Thần nói ra lời này, vẻ mặt chắc chắn và đầy tự tin, cho nên trong lòng Mễ Na cũng rất kiên định cho rằng các cô rất nhanh sẽ có căn nhà thuộc về mình.
“Mạnh Mạnh, tôi cảm thấy gần đây cậu thay đổi thật nhiều!” Đột nhiên Mễ Na sâu kín nói một câu.
Trong lòng Mạnh Tiêu Thần nhất thời trầm xuống, cô phát hiện ra cái gì chăng?
“Thế nhưng loại thay đổi này tôi thích!” Nói xong Mễ Na ôm lấy Mạnh Tiêu Thần một cái, nhẹ giọng nói, “Trước kia cậu một lòng nhào vào người Cố Viêm, giống như cuộc sống của cậu trừ anh ta ra cũng không có cái khác. Nhưng mà anh ta cũng không yêu cậu, cậu luôn vì anh ta mà thương tâm khổ sở. Cho nên tôi vẫn hy vọng mình có thể bảo vệ cậu, có thể cho cậu dựa vào. Nhưng bây giờ, đột nhiên cậu dứt bỏ Cố Viêm, trở nên mạnh mẽ tự tin như vậy, đối với cuộc sống tràn ngập hướng tới, thật sự làm cho tôi rất vui mừng, tôi rất thích cậu như vậy.”
Mạnh Tiêu Thần cảm giác trong lòng mình có một dòng nước ấm chảy qua.
Cô cũng trở tay ôm lấy Mễ Na, bình tĩnh nói, “Trước kia tôi chẳng qua là bị tình yêu che hai mắt, nên không biết mình muốn cái gì, cũng không biết trên thế giới này cái gì mới quan trọng nhất. Nhưng đến bây giờ, tôi đã biết!”
“Thật tốt quá!” Mễ Na hít mũi một cái, hình như cũng muốn khóc lên.
Hai đứa bạn tốt thân thiết ôm lấy nhau, không khí chung quanh vô cùng tốt đẹp.
Nhưng một giây kế tiếp, đột nhiên Mễ Na thét lên đẩy Mạnh Tiêu Thần ra, “Nguy rồi!”
Mạnh Tiêu Thần lặng lẽ chỉnh sửa quần áo của mình bởi vì ôm mà nhăn lại một chút, thật ra cô đã quen Mễ Na thỉnh thoảng sẽ bị động kinh trước mặt mình, “Làm sao vậy?”
Vẻ mặt Mễ Na lo lắng, “Tôi quên nói với Đặng Vy chuyện vai nữ phụ trong phim thần tượng rồi!”
Mạnh Tiêu Thần hơi không biết nói gì, “Bây giờ còn chưa đến tám giờ tối, cậu có thể lập tức gọi điện cho cô ấy.”
“Được!” Mễ Na lập tức lấy điện thoại di động ra bấm số máy của Đặng Vy.
Nhưng lại ngoài dự kiến của Mễ Na, Đặng Vy tỏ vẻ cô đã biết trước chuyện này, hơn nữa tính từ bỏ vai nhân vật Yêu vương để nhận vai nữ phụ phim thần tượng. Đặng Vy nói gần nói xa để lộ ý tứ chính là, công ty rất coi trọng cô, đặc biệt có người gọi điện thoại tới cho cô giúp cô phân tích lợi và hại của hai nhân vật này, Yêu vương chỉ là một vai phụ mà phim thần tượng chính là nữ phụ số hai, cho nên, muốn lựa chọn nhân vật nào thật ra rất dễ dàng.
Chuyện công ty không thông qua cô là người trực tiếp liên lạc với nghệ sĩ, Mễ Na cũng không thèm để ý. Hiện tại cô lại tò mò rốt cuộc người mà Đặng Vy nói đến gọi điện thoại cho cô ta giúp phân tích thiệt hơn của hai nhân vật là ai? Có đầu óc hay không?
Không nói những cái khác, chỉ nhìn vào đội hình diễn viên và số tiền đầu tư, cũng biết phim tiên hiệp đẳng cấp hơn phim thần tượng biết bao nhiêu cấp bậc nữa!
Một bộ phim thần tượng nâng người mới có chút thành tựu, làm sao có thể so sánh với phim tiên hiệp của đạo diễn Phó Kiến Quốc, có Phong Thì Hạo và Quan Ảnh đóng vai chính.
Dù là nữ phụ số hai, thì thế nào? Họ không biết rằng mấy năm gần đây toàn bộ phim thần tượng trong nước đều thất bại sao? Huống chi là mấy người mới diễn?
Theo Mễ Na nghĩ, vai nữ phụ phim thần tượng và vai diễn Yêu Vương, hoàn toàn không cùng một cấp bậc!
Hơn nữa vừa nhìn nhân vật Yêu vương thì biết là được biên kịch thiên vị, mặc dù là vai phụ, nhưng hết sức xuất sắc, diễn tốt tuyệt đối thu hút khán giả!
Nhưng mà, yêu cầu về ngoại hình diễn viên quả thật rất cao, khả năng người bình thường thật đúng là diễn không được!
Nhưng điều này không quan trọng! Bây giờ Mễ Na chỉ muốn biết, rốt cuộc cái người gọi điện cho Đặng Vy đề nghị cô ta từ bỏ vai Yêu vương nhận vai trong phim thần tượng có bao nhiêu thù oán với Đặng Vy, lại có thể lừa cô ta như vậy?
Đặng Vy cũng ngốc, thế mà cứ tưởng rằng mình được lợi.
Là một người đại diện, thật ra Mễ Na có nhiệm vụ phải nhắc nhở Đặng Vy.
Nhưng mà Mễ Na là một người mang thù, lần trước chuyện Đặng Vy lừa cô, cô còn nhớ rõ ràng! Hơn nữa, Đặng Vy tự lựa chọn từ bỏ, tất nhiên nhân vật kia sẽ chuyển lên trên người Mạnh Mạnh nhà mình không phải sao?
Cho nên, làm sao cô có thể đi nhắc nhở Đặng Vy kia chứ! Ngốc sao?
Quả nhiên, sáng sớm hôm sau, Mễ Na nhận được điện thoại của đoàn phim tiên hiệp, hơn nữa còn do đạo diễn Phó Kiến Quốc tự mình gọi tới.
Thật vất vả để Đặng Vy tự chủ động từ diễn, Phó đạo diễn không muốn gây thêm rắc rối nữa, nên nói với Mạnh Tiêu Thần hôm nay phải đi ký hợp đồng, lập tức vào đoàn phim.
Hơn nữa, vì tránh trường hợp tương tự như Đặng Vy nửa đường nhảy ra, Phó đạo diễn đã quyết định, trước hết phải quay toàn bộ phân đoạn của vai Yêu vương.
Không thể không nói, Phó đạo diễn đối với Mạnh Tiêu Thần cũng là thật tình!
Vì có thể làm cho cô thuận lợi nhận vai Yêu vương, cũng coi như nhọc lòng rồi.
Trong bộ phim tiên hiệp này, tổng cộng vai Yêu vương xuất hiện ba lần, trong đó có một đoạn phim cần quay ngoại cảnh.
Sau khi Mạnh Tiêu Thần ký xong hợp đồng, không biết Phó đạo diễn nghĩ như thế nào, tạm thời quyết định quay cảnh diễn ngoại cảnh trước.
Phó Kiến Quốc là một người làm việc quyết đoán, hiệu suất làm việc rất cao.
Vì vậy, mọi người trong đoàn phim lập tức về nhà thu thập hành lý, xế chiều hôm đó liền bay đến thành phố cần lấy cảnh quay.
Tối hôm qua Cố Viêm bị Mạnh Tiêu Thần làm cho tức giận suýt chút nữa hộc máu mà chết, càng nghĩ càng giận không vui, gọi cho mấy người Cao Nguyên cùng đi uống rượu, uống đến quá nửa đêm mới về nhà, ngày hôm nay ngủ một giấc thẳng tới hai giờ rưỡi chiều.
Anh tự mình sửa soạn xong, lại đi ăn một chút, lúc này mới chuẩn bị đi tìm Mạnh Tiêu Thần tính sổ.
Nhưng mà, đến lúc anh gọi điện thoại cho trợ lý kiểm tra lịch trình của Mạnh Tiêu Thần, mới phát hiện cô lại có thể bay đến một thành phố khác!
Cố Viêm trợn tròn mắt, máu huyết như ngừng chảy!
Nhưng bây giờ làm sao được? Chuyện này xét đến cùng vẫn là do anh làm ra.
Nếu như lúc trước anh không mang theo Đặng Vy chặn ngang một bước, vậy thì Mạnh Tiêu Thần đã sớm vào đoàn phim, nói không chừng cũng đã quay xong mấy cảnh quay của Yêu vương.
Nếu không phải bị anh nửa đường mang người vào làm cho sợ, làm sao Phó đạo diễn lại có thể vô cùng lo lắng chuyện Mạnh Tiêu Thần vào đoàn phim, còn nghĩ quay phim toàn bộ phân đoạn của Mạnh Tiêu Thần diễn trước?
Càng quá đáng hơn là, lại có thể gấp rút bỏ tiền đi quay ngoại cảnh trước!
Trong lòng Cố Viêm sâu sắc cảm thấy, Phó Kiến Quốc làm những việc này, kỳ thật đều nhằm vào anh!
Là một người lập ra Ảnh nghiệp Cố Thị đại BOSS, đây là lần đầu tiên Cố Viêm lợi dụng chức vụ để thuận tiện sắp xếp người, nhưng kết quả-----
Cố Viêm nhìn trời một chút, chỉ cảm thấy bầu trời vốn là trong sáng lúc này cũng trở nên vô cùng ảm đạm!
Cho nên, cái này gọi là tự bê đá đập vào chân mình, hay là tự làm bậy thì không thể sống!
Sau khi Mạnh Tiêu Thần bình tĩnh cho số điện thoại cá nhân của Cố Viêm vào danh sách đen, thuận tay ném điện thoại di động qua một bên, tiếp tục ngồi tĩnh tọa ở trên giường, luyện tập nội công tâm pháp.
Mễ Na cứ đi đi lại lại ở trong phòng, xoay chuyển làm cho đầu óc Mạnh Tiêu Thần cũng có chút chóng mặt, không biết là đang làm cái gì.
“Mạnh Mạnh, 20W này chúng ta thật sự không cần trả lại cho Tiểu Khang tổng?”
Vừa mới nhận được tiền thù lao của Mạnh Tiêu Thần sau hai ngày công tác, hiện tại trong tay Mễ Na có 35W rồi. Làm một người quản lý số tiền dành được chưa bao giờ vượt quá 5W, trong thời gian ngắn Mễ Na có chút không tiếp thu nổi.
“Vì sao muốn trả lại?” Mạnh Tiêu Thần cảm thấy vấn đề của cô rất kỳ quái, “Tiền này là bọn họ cho tôi tiền thù lao để cùng nói chuyện, ngày đó quả thật tôi đã nói chuyện cùng với họ! Cho nên, là tôi nên nhận được!”
Khóe miệng Mễ Na giật giật, nhớ lại ngày đó việc làm của Mạnh Tiêu Thần đối với Tiểu Khang tổng Diệp thiếu gia, trong lòng rất là phức tạp.
Nếu nói tiêu tiền chịu tội, chính là đạo lý này sao?
Nhưng mà nghĩ lại, cũng bởi vì Mạnh Mạnh nhà cô có vẻ mạnh mẽ, muốn thay đổi cô gái khác, cũng không bị hai người kia ăn đến xương cốt cũng không còn?
Vừa nghĩ như thế, Mễ Na lập tức bình thường trở lại, bắt đầu lo lắng nhiều tiền như vậy thì muốn tiêu như thế nào?
Mạnh Tiêu Thần liền nói, “Tôi cảm thấy đầu tiên chúng ta nên có phòng ở của mình! Giống như bây giờ thuê phòng ở cũng không phải là kế hoạch lâu dài, không chỉ phải xem sắc mặt chủ nhà, còn phải lo lắng không biết lúc nào thì bị đuổi ra khỏi cửa.”
Vừa nghe lời này, vốn là Mễ Na đang hết sức phấn khởi lập tức ỉu xìu tức giận.
“Tôi cũng muốn có nhà cửa thuộc về chúng ta! Nhưng mà Mạnh Mạnh, cậu có biết hiện tại giá phòng cao bao nhiêu không? Theo tôi nghĩ tài khoản có chút tiền kia, đoán chừng cũng chỉ đủ để mua một phòng vệ sinh! Vẫn không mua được cái bồn tắm trong phòng vệ sinh nhỏ đâu!”
“Tôi biết!” Mạnh Tiêu Thần nghiêm túc nhìn Mễ Na nói, “Cho nên ý của tôi là trước chúng ta đừng động vào số tiền đó. Kế tiếp chúng ta cố gắng nhận nhiều công việc, kiếm nhiều tiền, chờ số tiền trong tài khoản đủ để đặt cọc (trong mua trả góp), chúng ta sẽ đi mua nhà!”
Lúc Mạnh Tiêu Thần nói ra lời này, vẻ mặt chắc chắn và đầy tự tin, cho nên trong lòng Mễ Na cũng rất kiên định cho rằng các cô rất nhanh sẽ có căn nhà thuộc về mình.
“Mạnh Mạnh, tôi cảm thấy gần đây cậu thay đổi thật nhiều!” Đột nhiên Mễ Na sâu kín nói một câu.
Trong lòng Mạnh Tiêu Thần nhất thời trầm xuống, cô phát hiện ra cái gì chăng?
“Thế nhưng loại thay đổi này tôi thích!” Nói xong Mễ Na ôm lấy Mạnh Tiêu Thần một cái, nhẹ giọng nói, “Trước kia cậu một lòng nhào vào người Cố Viêm, giống như cuộc sống của cậu trừ anh ta ra cũng không có cái khác. Nhưng mà anh ta cũng không yêu cậu, cậu luôn vì anh ta mà thương tâm khổ sở. Cho nên tôi vẫn hy vọng mình có thể bảo vệ cậu, có thể cho cậu dựa vào. Nhưng bây giờ, đột nhiên cậu dứt bỏ Cố Viêm, trở nên mạnh mẽ tự tin như vậy, đối với cuộc sống tràn ngập hướng tới, thật sự làm cho tôi rất vui mừng, tôi rất thích cậu như vậy.”
Mạnh Tiêu Thần cảm giác trong lòng mình có một dòng nước ấm chảy qua.
Cô cũng trở tay ôm lấy Mễ Na, bình tĩnh nói, “Trước kia tôi chẳng qua là bị tình yêu che hai mắt, nên không biết mình muốn cái gì, cũng không biết trên thế giới này cái gì mới quan trọng nhất. Nhưng đến bây giờ, tôi đã biết!”
“Thật tốt quá!” Mễ Na hít mũi một cái, hình như cũng muốn khóc lên.
Hai đứa bạn tốt thân thiết ôm lấy nhau, không khí chung quanh vô cùng tốt đẹp.
Nhưng một giây kế tiếp, đột nhiên Mễ Na thét lên đẩy Mạnh Tiêu Thần ra, “Nguy rồi!”
Mạnh Tiêu Thần lặng lẽ chỉnh sửa quần áo của mình bởi vì ôm mà nhăn lại một chút, thật ra cô đã quen Mễ Na thỉnh thoảng sẽ bị động kinh trước mặt mình, “Làm sao vậy?”
Vẻ mặt Mễ Na lo lắng, “Tôi quên nói với Đặng Vy chuyện vai nữ phụ trong phim thần tượng rồi!”
Mạnh Tiêu Thần hơi không biết nói gì, “Bây giờ còn chưa đến tám giờ tối, cậu có thể lập tức gọi điện cho cô ấy.”
“Được!” Mễ Na lập tức lấy điện thoại di động ra bấm số máy của Đặng Vy.
Nhưng lại ngoài dự kiến của Mễ Na, Đặng Vy tỏ vẻ cô đã biết trước chuyện này, hơn nữa tính từ bỏ vai nhân vật Yêu vương để nhận vai nữ phụ phim thần tượng. Đặng Vy nói gần nói xa để lộ ý tứ chính là, công ty rất coi trọng cô, đặc biệt có người gọi điện thoại tới cho cô giúp cô phân tích lợi và hại của hai nhân vật này, Yêu vương chỉ là một vai phụ mà phim thần tượng chính là nữ phụ số hai, cho nên, muốn lựa chọn nhân vật nào thật ra rất dễ dàng.
Chuyện công ty không thông qua cô là người trực tiếp liên lạc với nghệ sĩ, Mễ Na cũng không thèm để ý. Hiện tại cô lại tò mò rốt cuộc người mà Đặng Vy nói đến gọi điện thoại cho cô ta giúp phân tích thiệt hơn của hai nhân vật là ai? Có đầu óc hay không?
Không nói những cái khác, chỉ nhìn vào đội hình diễn viên và số tiền đầu tư, cũng biết phim tiên hiệp đẳng cấp hơn phim thần tượng biết bao nhiêu cấp bậc nữa!
Một bộ phim thần tượng nâng người mới có chút thành tựu, làm sao có thể so sánh với phim tiên hiệp của đạo diễn Phó Kiến Quốc, có Phong Thì Hạo và Quan Ảnh đóng vai chính.
Dù là nữ phụ số hai, thì thế nào? Họ không biết rằng mấy năm gần đây toàn bộ phim thần tượng trong nước đều thất bại sao? Huống chi là mấy người mới diễn?
Theo Mễ Na nghĩ, vai nữ phụ phim thần tượng và vai diễn Yêu Vương, hoàn toàn không cùng một cấp bậc!
Hơn nữa vừa nhìn nhân vật Yêu vương thì biết là được biên kịch thiên vị, mặc dù là vai phụ, nhưng hết sức xuất sắc, diễn tốt tuyệt đối thu hút khán giả!
Nhưng mà, yêu cầu về ngoại hình diễn viên quả thật rất cao, khả năng người bình thường thật đúng là diễn không được!
Nhưng điều này không quan trọng! Bây giờ Mễ Na chỉ muốn biết, rốt cuộc cái người gọi điện cho Đặng Vy đề nghị cô ta từ bỏ vai Yêu vương nhận vai trong phim thần tượng có bao nhiêu thù oán với Đặng Vy, lại có thể lừa cô ta như vậy?
Đặng Vy cũng ngốc, thế mà cứ tưởng rằng mình được lợi.
Là một người đại diện, thật ra Mễ Na có nhiệm vụ phải nhắc nhở Đặng Vy.
Nhưng mà Mễ Na là một người mang thù, lần trước chuyện Đặng Vy lừa cô, cô còn nhớ rõ ràng! Hơn nữa, Đặng Vy tự lựa chọn từ bỏ, tất nhiên nhân vật kia sẽ chuyển lên trên người Mạnh Mạnh nhà mình không phải sao?
Cho nên, làm sao cô có thể đi nhắc nhở Đặng Vy kia chứ! Ngốc sao?
Quả nhiên, sáng sớm hôm sau, Mễ Na nhận được điện thoại của đoàn phim tiên hiệp, hơn nữa còn do đạo diễn Phó Kiến Quốc tự mình gọi tới.
Thật vất vả để Đặng Vy tự chủ động từ diễn, Phó đạo diễn không muốn gây thêm rắc rối nữa, nên nói với Mạnh Tiêu Thần hôm nay phải đi ký hợp đồng, lập tức vào đoàn phim.
Hơn nữa, vì tránh trường hợp tương tự như Đặng Vy nửa đường nhảy ra, Phó đạo diễn đã quyết định, trước hết phải quay toàn bộ phân đoạn của vai Yêu vương.
Không thể không nói, Phó đạo diễn đối với Mạnh Tiêu Thần cũng là thật tình!
Vì có thể làm cho cô thuận lợi nhận vai Yêu vương, cũng coi như nhọc lòng rồi.
Trong bộ phim tiên hiệp này, tổng cộng vai Yêu vương xuất hiện ba lần, trong đó có một đoạn phim cần quay ngoại cảnh.
Sau khi Mạnh Tiêu Thần ký xong hợp đồng, không biết Phó đạo diễn nghĩ như thế nào, tạm thời quyết định quay cảnh diễn ngoại cảnh trước.
Phó Kiến Quốc là một người làm việc quyết đoán, hiệu suất làm việc rất cao.
Vì vậy, mọi người trong đoàn phim lập tức về nhà thu thập hành lý, xế chiều hôm đó liền bay đến thành phố cần lấy cảnh quay.
Tối hôm qua Cố Viêm bị Mạnh Tiêu Thần làm cho tức giận suýt chút nữa hộc máu mà chết, càng nghĩ càng giận không vui, gọi cho mấy người Cao Nguyên cùng đi uống rượu, uống đến quá nửa đêm mới về nhà, ngày hôm nay ngủ một giấc thẳng tới hai giờ rưỡi chiều.
Anh tự mình sửa soạn xong, lại đi ăn một chút, lúc này mới chuẩn bị đi tìm Mạnh Tiêu Thần tính sổ.
Nhưng mà, đến lúc anh gọi điện thoại cho trợ lý kiểm tra lịch trình của Mạnh Tiêu Thần, mới phát hiện cô lại có thể bay đến một thành phố khác!
Cố Viêm trợn tròn mắt, máu huyết như ngừng chảy!
Nhưng bây giờ làm sao được? Chuyện này xét đến cùng vẫn là do anh làm ra.
Nếu như lúc trước anh không mang theo Đặng Vy chặn ngang một bước, vậy thì Mạnh Tiêu Thần đã sớm vào đoàn phim, nói không chừng cũng đã quay xong mấy cảnh quay của Yêu vương.
Nếu không phải bị anh nửa đường mang người vào làm cho sợ, làm sao Phó đạo diễn lại có thể vô cùng lo lắng chuyện Mạnh Tiêu Thần vào đoàn phim, còn nghĩ quay phim toàn bộ phân đoạn của Mạnh Tiêu Thần diễn trước?
Càng quá đáng hơn là, lại có thể gấp rút bỏ tiền đi quay ngoại cảnh trước!
Trong lòng Cố Viêm sâu sắc cảm thấy, Phó Kiến Quốc làm những việc này, kỳ thật đều nhằm vào anh!
Là một người lập ra Ảnh nghiệp Cố Thị đại BOSS, đây là lần đầu tiên Cố Viêm lợi dụng chức vụ để thuận tiện sắp xếp người, nhưng kết quả-----
Cố Viêm nhìn trời một chút, chỉ cảm thấy bầu trời vốn là trong sáng lúc này cũng trở nên vô cùng ảm đạm!
Cho nên, cái này gọi là tự bê đá đập vào chân mình, hay là tự làm bậy thì không thể sống!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook