Nữ Giám Đốc Bên Cạnh Binh Vương
Chương 9: Vẻ mặt cô ủy khuất

Editor: Quỳnh Nguyễn

Tin tức Lục Thiên Long đi nhận chức trợ lý tổng giám đốc truyền ra, tất cả đoàn xe nhất thời sôi trào.

Mấy tên gia hỏa nhao nhao ồn ào để cho anh mời khách, muốn mời khách ở trong khách sạn.

Lục Thiên Long tự nhiên không vấn đề gì, hẹn bọn họ chờ thêm vài ngày có lúc rảnh rỗi liền tổ chức.

"Tôi bấm chỉ tính toán liền biết miếu nhỏ đoàn xe chúng ta không chứa được Thiên Long ca! Anh ấy là Nhân Trung Chi Long, hôm nay chính là anh bắt đầu bay lên." Tiểu Ngũ bên trong đoàn xe bì ổi gật gù đắc ý nói.

"Cho anh thổi, trên các huynh đệ, ngày tiểu tử này bay!"

Không biết người nào kêu gào trước, mọi người ùa lên, đem Tiểu Ngũ dáng người gầy yếu đè lại, hi hi ha ha đem đem quần trực tiếp lột, lộ ra đinh đinh yếu ớt bên trong.

" Đoàn gia hỏa các ngươi này, làm hơi quá đáng!"

Nhìn mọi người nháo cùng một chỗ, Lục Thiên Long tách mọi người ra.

Không đợi Tiểu Ngũ biểu đạt cảm ơn, Lục Thiên Long đột nhiên khom lưng, cong lại hung hăng búng đinh đinh một phen.

"Oa! Các ngươi thực súc vật!" Tiểu Ngũ che đũng quần nhảy dựng lên, đau nhe răng nhếch miệng, "Xem như anh lợi hại, nhưng mà tôi bấm tay tính toán, liền biết hôm nay tôi có một kiếp!"

Mọi người hi hi ha ha nháo, đã thấy Phùng Vĩnh Linh điều hành đoàn xe vẻ mặt ủy khuất đi đến.

"Tiểu Linh linh, qua vài ngày Thiên Long muốn mời khách, đến lúc đó có đi hay không?" Đại lão Trương hỏi.

"Không đi! Có chút người thăng chức, kia còn nhớ rõ tôi." Phùng Vĩnh Linh u oán nhìn Lục Thiên Long.

"Tiểu Linh không nỡ Thiên Long đi, khà khà!" Mọi người ồn ào đạo.

Lục Thiên Long cũng cười, ném ánh mắt ái muội đi qua nói: "Ai nói, dù sao tôi còn ở nơi này, sẽ thường xuyên trở về nói truyện cười cho cô."

"Thật sự?" Ánh mắt Phùng Vĩnh Linh sáng lên.

" Tất phải!" Lục Thiên Long gật đầu hứa hẹn.

"Tốt lắm! Lúc ăn cơm nhất định phải bảo tôi! Tôi đi thu thập đồ đạc trước, như thế này trở về nói truyện cười cho tôi." Phùng Vĩnh Linh vô cùng cởi mở.

Mọi người thấy ánh mắt Lục Thiên Long trở nên ái muội.

"Thiên Long, Tiểu Linh Linh cực kỳ có ý tứ đối với cậu! Tiểu tử cậu diễm phúc không ít thôi!" Đại Lão Trương ba mươi mấy tuổi tiến gần lên nói.

"Tất phải, Thiên Long chúng ta là người gặp người thích hoa gặp hoa nở xe tải xe bể bánh! Tôi bấm tay tính toán, liền biết đời này Thiên Long ca mệnh phạm hoa đào, phải có phụ nữ không đếm được." Tiểu Ngũ gật gù đắc ý nói.

Lại xả một trận, đoàn người ra xe, tống này hóa đưa hóa, cũng tản.

Chức vụ Lục Thiên Long thành trợ lý tổng giám đốc, thực tế công việc là chuyên lái xe cho Tô Lăng Nguyệt.

Chủ yếu phụ trách đón đưa Tô Lăng Nguyệt cùng đi làm, còn có chính là hằng ngày dùng xe Tô Lăng Nguyệt.

Nghe nói mấy ngày nay Tô Lăng Nguyệt đều đã bận rộn, ban ngày ra ngoài không nhiều lắm, Lục Thiên Long cũng rất thanh nhàn.

Buổi sáng anh ở trong công ty chuyển động, buổi chiều đang nói truyện cười cho Phùng Vĩnh Linh, bốn giờ nhận được điện thoại Tô Lăng Nguyệt, cô muốn ra ngoài.

Lục Thiên Long lái xe đến chỗ trước ký túc xá, Tô Lăng Nguyệt đã chờ nơi đó.

Cô nhóc này thấy bộ dáng Lục Thiên Long cười không chịu để tâm, vẫn lại là che dấu không được lửa giận trong mắt, cắn răng cố nén mới không phát tác.

"Bà chủ, ta đi đâu?" Lục Thiên Long nổ máy xe, hỏi.

" A Lý Lang Thương Thành!" Tô Lăng Nguyệt lạnh lùng nói.

"Cô muốn đi mua quần áo?" Lục Thiên Long hỏi: A Lý Lang Thương Thành là khu tụ tập cửa hàng cao cấp thành phố Hải Dương, trang phục mốt đứng đầu trên thế giới, ở nơi đó đều có cửa hàng chuyên kinh doanh.

"Cô hẳn là mua thêm chút quần áo cho chính mình, cả ngày luôn một bộ trang phục công tác này, nhìn cũng mạnh mẽ!" Lục Thiên Long từ kính chiếu hậu nhìn lướt qua trên dưới dáng người linh lung của Tô Lăng Nguyệt, nói tiếp: "Tôi cho cô cái đề nghị, xét thấy dáng người của cô, cô nên mặc cái loại quần áo có vẻ bó sát người, như vậy mới có thể đem dáng người nóng bỏng của cô bày ra! Lựa chọn màu sáng tốt nhất, cùng làn da trắng nõn của cô càng hợp! Đúng rồi, cô cũng có thể thử váy ngắn xem, nhưng mà không thể quá ngắn, bởi vì trên mông cô có nốt ruồi nhỏ, đêm qua tôi nhìn thấy..."

"Lục Thiên Long, anh câm miệng cho tôi!" Tô Lăng Nguyệt rất tức giận, hậu quả cực kỳ nghiêm trọng, "Còn dám nói đêm qua, lập tức cút xuông xe cho tôi!"

"Cọt kẹt!" Lục Thiên Long một cước phanh lại, xe đứng ở giữa đường.

Tô Lăng Nguyệt nhất thời phản ứng không kịp, đầu cô đánh vào phía trước.

"Anh làm gì?"

" Không phải cô để cho tôi cút xuống xe? Làm nhân viên của cô, muốn kiên quyết nghe theo lãnh đạo an bài." Lục Thiên Long nghiêm trang nói.

"Anh... Lái xe!" Tô Lăng Nguyệt tức giận.

" Được rồi, một cô gái cả ngày miệng treo trứng tròn một bên, đản a, ảnh hưởng không tốt, sau này cô nên chú ý!" Lục Thiên Long khuyên giải nói.

Tô Lăng Nguyệt đen mặt không nói lời nào, đôi mắt đẹp nhìn ngoài cửa sổ, làm như không có nghe.

"Không cần cả ngày khuôn mặt nghiêm túc, như người khác nợ cô bao nhiêu tiền! Cuộc sống thật tốt đẹp, cười một cái cho tôi xem! Không cười? Tôi đây kể một cái chuyện cười cho cô?" Lục Thiên Long tiếp tục đùa cô.

"Lục Thiên Long, anh có thể ngậm miệng hay không!" Tô Lăng Nguyệt phát điên nói.

Lục Thiên Long cười, nói: "Giữa người với người được câu thông! Hơi vạch vừa thông suốt, quan hệ mới có thể hài hòa! Nhìn cô không cười không nói lời nào, không khí nhiều áp lực, sẽ cho tâm linh nhỏ xinh của tôi tạo thành bóng ma!"

"Được! Anh nhanh mồm nhanh miệng, anh nói khéo như rót, anh năng ngôn thiện biện, được chưa?" Tô Lăng Nguyệt cắn răng, nhìn cái gia hỏa cà lơ phất phơ này, dằn lòng, nói: "Vừa rồi anh cũng nói, kiên quyết nghe theo sắp xếp của tôi, hiện tại tôi có nhiệm vụ muốn giao cho anh."

"Cứ việc nói, chỉ cần tôi có thể làm, vượt lửa quá sông lại không chối từ!" Lục Thiên Long vỗ bộ ngực cam đoan.

"Tốt lắm! Đêm nay có tiệc rượu, anh theo tôi đi, anh liền làm bạn trai của tôi! Bạn trai giả!"

"Làm bạn trai giả của cô? Tôi nói vì sao cô muốn cho tôi làm trợ lý tổng giám đốc, thì ra muốn để cho tôi làm lá chắn của cô, như vậy thân phận có thể càng xứng đôi một chút a! Nhưng mà chuyện này nghe ra rất không sai." Lục Thiên Long vui vẻ, nghĩ nghĩ hỏi: "Vậy làm bạn trai giả của cô, có thể dắt tay cô, ôm eo nhỏ cô, chơi đùa khoái hoạt với cô không?"

"Không được! Nếu như anh còn dám đụng chạm tôi, tôi tuyệt không buông tha anh!" Tô Lăng Nguyệt hung tợn nói, suy nghĩ đến đêm qua cùng cái gia hỏa kia điên cuồng cả đêm, cô liền cảm thấy ghê tởm.

"Vậy không liên quan! Tìm ai yêu tìm đi!" Lục Thiên Long kiên quyết lắc đầu.

Tô Lăng Nguyệt cắn răng, nói: "Rốt cuộc có làm hay không?"

"Không liên quan!" Lục Thiên Long không chút lay động, bổ sung một câu: "Đánh chết cũng không làm!"

Tô Lăng Nguyệt thật muốn xông lên bóp chết tên hỗn đản này.

"Được, nếu tại chút thời gian cần nào đấy chúng ta có thể hơi có chút tiếp xúc thân thể! Như vậy cũng có thể tránh cho dẫn tới người khác hoài nghi." Tô Lăng Nguyệt dằn lòng làm ra nhượng bộ, "Nhưng mà nhất định phải trải qua đồng ý của tôi!"

"Này lại vẫn không sai biệt lắm!" Lục Thiên Long lúc này mới thoả mãn nói: "Được, tôi liền ủy khuất một phen, làm bạn trai giả cô!"

"..."

Tô Lăng Nguyệt hận đến đầu ngứa, anh còn ủy khuất? Tôi vẻ mặt ủy khuất!

" Hiện tại tôi là bạn trai giả của cô, sau này có cơ hội chuyển chính thức hay không?" Lục Thiên Long vừa lái xe vừa trêu chọc nói.

Tô Lăng Nguyệt hừ lạnh một tiếng, nói: "Nằm mơ, đời này đều đừng nghĩ!"

" Vậy không nhất định, sớm muộn gì tôi phải chiếm được cô!" Lục Thiên Long một bộ nắm chắc thắng lợi trong tay.

"Anh lại vẫn muốn thế nào! Anh đã được cơ thể của tôi!" Tô Lăng Nguyệt cả giận nói.

"Đạt được thân thể cũng không quan trọng, quan trọng là... Đạt được tâm cô!" Vẻ mặt Lục Thiên Long cực kỳ nghiêm túc.

Tô Lăng Nguyệt giật mình.

"Chiếm được tâm cô có thể giải khóa nhiều vẻ nhiều thế lực." Lục Thiên Long lộ ra vẻ mặt hết sức đáng đánh.

Tô Lăng Nguyệt thật muốn lập tức đâm xe cùng tên hỗn đản này đồng quy vu tận.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương