Nữ Giám Đốc Bên Cạnh Binh Vương
Chương 6: Kết cục phóng túng

Editor: Quỳnh Nguyễn

Rất nhanh đạt tới địa chỉ Tô Lăng Nguyệt nói, Lục Thiên Long ôm cô trực tiếp vọt vào phòng.

Tô Lăng Nguyệt đã hoàn toàn rơi vào điên cuồng, điên cuồng lắc lắc thân thể, còn không ngừng lấy tay kéo đi quần áo lộn xộn trên người.

"Bà chủ, có thể hơi chút khống chế một phen hay không? Cô đây là khiêu khích sự chịu đựng của tôi a!"

Lục Thiên Long vẻ mặt cầu xin, quần áo Tô Lăng Nguyệt hoàn toàn kéo loạn, nên lộ không nên lộ toàn bộ đều lộ rồi.

Đối với anh thời gian thật dài không đụng chạm phụ nữ mà nói tuyệt đối là khó có thể kháng cự.

"Tôi nóng, tôi nóng."

Tô Lăng Nguyệt mơ mơ màng màng ồn ào, động tác trên tay không ngừng.

"Lại vẫn kéo, lại kéo tôi cũng thật xơi cô rồi!" Lục Thiên Long cắn răng nói.

Tô Lăng Nguyệt còn có thể nghe được lời của anh, tinh thần cô so với vừa rồi càng phấn khởi, miệng liên tiếp hô nóng.

"Dược tính quả nhiên rất mạnh, nhất định phải mau chóng hành động, bằng không cô liền thực xong rồi."

Lục Thiên Long khẽ cắn môi, ấn cô ở trên giường, trực tiếp đưa tay vạch tìm quần áo trên người cô.

Tô Lăng Nguyệt gần như hoàn toàn **, trên người đã che kín màu hồng yêu dị, thậm chí xuyên thấu qua làn da đều đã mơ hồ có thể nhìn thấy mạch máu đến bên trong.

"Không tốt, dược tính đã hoàn toàn phát tác, hiện tại muốn giải trừ đã hoàn toàn không có khả năng! Chỉ có hai loại biện pháp một loại trơ mắt nhìn cô dược tính phát tác cho đến khi thân thể suy kiệt mà chết, một loại chính là... Lợi dụng phương thức giao hợp giúp cô giải độc."

Chuyện cho tới bây giờ, Lục Thiên Long tựa hồ đã không có lựa chọn khác.

"Tôi nóng, tôi muốn! Tôi muốn!"

Tô Lăng Nguyệt rơi vào điên cuồng leo đến bên người Lục Thiên Long, điên cuồng xé rách quần áo trên người anh, Lục Thiên Long trầm tư một phen, quyết định thật nhanh, trong lòng nhanh chóng hạ quyết định.

Ánh mắt anh kiên định, trực tiếp đem Tô Lăng Nguyệt đẩy ngã xuống giường, sau đó rút đi quần áo trên thân mình.

...

Lúc Lục Thiên Long tỉnh lại mặt trời đã lên cao, Tô Lăng Nguyệt còn đang ngủ say, trên mặt mang theo mệt mỏi cùng thỏa mãn.

"Nhân sinh thực kỳ diệu, ta một cái lái xe nhỏ vậy mà đem tổng giám đốc hoa khôi thành phố Hải Dương thượng rồi!"

Lục Thiên Long nhức đầu, tầm mắt rơi vào trên da thịt trắng trần trụi trắng như tuyết cùng đường cong thân thể lung linh của Tô Lăng Nguyệt, trên khăn trải giường bên cạnh một đóa hoa mai đỏ tươi đặc biệt dễ thấy.

Lại còn là đêm đầu tiên của Tô Lăng Nguyệt!

"Không phải đâu? Chuyện tốt như vậy để cho tôi gặp phải... Không, hẳn là chuyện này có chút hoang đường! Không nghĩ qua là để cho cô từ con gái biến thành phụ nữ. Còn phải cảm ơn Trương Sở kia."

Lục Thiên Long miệng nói như vậy, nhưng trên mặt không có một chút áy náy, trong lòng lại càng vui mừng đến nở hoa.

Dạo này, muốn tìm một nữ nhân xinh đẹp giống Tô Lăng Nguyệt, lại là lần đầu tiên, có thể so với lên trời nha.

Cảm giác kiêu ngạo tự nhiên nảy sinh.

Đang nghĩ ngợi tới, cảm giác có chút mắc tiểu, mặc quần cộc trực tiếp nhằm phía toilet.

Đây là một nhà cửa bốn phòng ở bình thường, phòng không có trang hoàng xa hoa, thật cực kỳ ấm áp thoải mái, trong không khí phiêu đãng một cỗ mùi thơm của cơ thể phụ nữ nhàn nhạt.

"Còn tưởng rằng Tô Lăng Nguyệt khẳng định ở biệt thự lớn, không nghĩ tới cô nhóc này rất tiết kiệm."

Lục Thiên Long cũng chưa kịp đánh giá, một cước đá văng cửa buồng vệ sinh liền vọt đi vào.

"A!"

"A!"

Hai tiếng hét thảm đồng thời vang lên.

Hai tay Lục Thiên Long che Tiểu Đinh Tiểu Đinh đinh, nhìn cô gái trần như nhộng trước mặt, nhãn tình sáng lên.

Cô gái mười bảy mười tám tuổi, mặt tròn mắt to, vóc dáng không cao xinh xắn lanh lợi, một đôi đại bạch thỏ hoàn toàn không tương xứng dáng người, liền như hai quả bóng chuyền run run rẩy rẩy treo tại kia.

Tuyệt đối rung động a!

Cô gái đang tắm, thình lình bị Lục Thiên Long đột nhiên xông tới hoảng sợ, đờ đẫn hai giây, sau một tiếng thét chói tai vội kéo khăn tắm bọc thân thể.

"Cô là ai, sao cô ở trong này, cô tắm rửa sao không khóa cửa!" Lục Thiên Long rất tức giận, một hơi ném ba cái vấn đề.

"Tôi là Mộ Dung Uyển Nhi, nơi này là nhà tôi, tôi tắm rửa nhà mình vì sao phải khóa cửa!" Cô gái cả giận nói.

" Nhà cô? Nơi này không phải nhà Tô Lăng Nguyệt sao?" Lục Thiên Long có chút mơ hồ.

"Anh là chị Lăng Nguyệt mang về tới?" Mộ Dung Uyển Nhi có chút nghi hoặc nhìn chằm chằm Lục Thiên Long, lập tức lộ ra một bộ biểu tình ta đã hiểu.

"Hắc, bộ dáng phong nhã, dáng người không sai, rất miễn cưỡng xứng đôi chị Lăng Nguyệt chúng ta, còn có cơ ngực a!"

Mộ Dung Uyển Nhi tiến gần, nghịch ngợm vỗ hai lần trên ngực Lục Thiên Long.

Nhìn ngực cô, Lục Thiên Long rất muốn chụp trở về, nghĩ nghĩ vẫn lại là không dám.

" Nhưng mà anh dám đi theo chị Lăng Nguyệt về nhà qua đêm, lá gan thực lớn! May mắn chị Băng Băng đi công tác không ở nhà, bằng không anh sẽ chết cực kỳ thảm!" Mộ Dung Uyển Nhi may mắn nói.

"Ân? Băng Băng?" Lục Thiên Long nghi hoặc, cái này là ai?

"Cái nhà cửa này trừ bỏ chị Lăng Nguyệt còn có tôi và chị Băng Băng cũng ở đây! Chị Băng Băng rất lợi hại, tôi vụng trộm nói cho anh, nếu không muốn chết mà nói, sau này liền đừng đến trong nhà làm nữa!"

" Các ngươi tuỳ tiện đi khách sạn, hay là bụi cỏ đều được, chính là đừng trong nhà! Đừng hỏi tôi vì sao, dù sao tôi sẽ không nói cho anh!" Mộ Dung Uyển Nhi vẻ mặt cười xấu xa nói.

Cô vừa nói như vậy, Lục Thiên Long trái lại càng cảm thấy hứng thú, "Cô nói như vậy tôi liền tới, tôi ngược lại muốn gặp cái chị Băng Băng gì kia!"

"Tùy anh, lúc chết đừng trách tôi không nhắc nhở anh!" Mộ Dung Uyển Nhi khoát tay, sau đó vẻ mặt sắc mị mị hỏi: "Đúng rồi, đêm qua biểu hiện như thế nào? Có thể làm cho chị Lăng Nguyệt thoả mãn chứ?"

Lục Thiên Long ưỡn ngực, kiêu ngạo nói: "Nhất định thoả mãn, tôi một đêm tám lần cũng không phải là hư danh! Cô cứ yên tâm!"

" Một đêm tám lần, anh liền khoác lác đi! Một lần một phút đồng hồ?" Mộ Dung Uyển Nhi bĩu môi nói: "Mặc kệ nhiều như vậy dù sao anh nhớ kỹ cho tôi, sau này nếu như anh còn tới, không thể mặc quá lộ, không thể tùy tiện xông loạn! Lần này liền thôi, bản cô nương coi như bị quỷ nhìn, không so đo với anh!"

"Còn có, về sau lúc làm vận động cùng chị Lăng Nguyệt chú ý tạp âm, không cần ảnh hưởng đến tôi xem tiểu thuyết! Mặt khác nhắc nhở, phải chú ý nhiều lần, không có cày bừa hư hỏng đất, chỉ có mệt chết trâu. Cũng phải chú ý động tác và tư thế, nhất định làm tốt công tác bảo vệ bản thân tránh cho bị thương."

Cô bé bắt đầu làm công tác tư tưởng nói.

Nhìn bộ dáng cô nghiêm trang, Lục Thiên Long vui vẻ, cô nhóc này có chút ý tứ!

"Uyển Nhi, em nói bậy bạ gì đó! Có tin chị vả nát miệng em hay không!"

Tô Lăng Nguyệt bọc khăn trải giường xuất hiện tại phía sau hai người, hung tợn nói với Mộ Dung Uyển Nhi.

Mộ Dung Uyển Nhi cười khẽ thè lưỡi nói: "Chị Lăng Nguyệt, em cũng là vì hai người, ngày hôm qua trên mạng có tin tức nói, một nam một nữ bởi vì chơi đùa động tác kỹ thuật khó, nam gãy xương... Nha, chị đừng cấu em!"

Hai người chạy ra buồng vệ sinh nháo thành đoàn, Lục Thiên Long vội vàng nhân cơ hội chạy đi vào, khóa trái cửa phòng, lúc này mới thở phào một cái.

Hiện thực quá tàn khốc, mỹ nữ quá điên cuồng, anh phải bình tĩnh một phen.

Gian phòng này không phải một mình Tô Lăng Nguyệt ở, còn có cái Mộ Dung Uyển Nhi này cùng một người tên là Băng Băng cô nương, ba người cùng nhau ở.

Nhưng mà ̣, Tô Lăng Nguyệt một kẻ có tiền như vậy làm sao có thể lựa chọn ở cùng người khác? Mộ Dung Uyển Nhi cùng cái Băng Băng kia có cái quan hệ gì với cô?

Vấn đề này quá phức tạp, Lục Thiên Long dứt khoát không thèm nghĩ nữa, cảm thấy được vẫn lại là nghĩ đơn giản là tốt hơn, nói thí dụ như một đôi ngực lớn của Mộ Dung Uyển Nhi kia có phải thật sự hay không?

Ân, tìm cơ hội nhất định được thử xem thiệt giả!

Nhưng mà ̣ mới vừa thượng Tô Lăng Nguyệt hiện tại lại mưu đồ bạn cùng phòng người ta, có phải có chút quá cầm thú hay không?

"Không cầm thú không cầm thú, có cô bé không chơi đùa đại nghịch bất đạo, thay trời hành đạo chơi đùa cô bé." Lục Thiên Long nói với chính mình như vậy, sau đó liền bình thường trở lại.

Chờ anh mặc quần áo tử tế trở lại phòng khách, Tô Lăng Nguyệt cũng đã thay quần áo đứng ở một bên nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Lục Thiên Long, tựa hồ tùy thời đều phải nhào đi lên.

Mộ Dung Uyển Nhi bưng một quyển tiểu thuyết ngồi ở trên ghế sofa vẻ mặt tò mò nhìn từ trên xuống dưới Lục Thiên Long, còn vụng trộm chớp hai lần với anh.

"Anh tới đây, tôi có mấy câu muốn nói cùng anh." Tô Lăng Nguyệt hung tợn nói, tư thế cực kỳ không được tự nhiên hướng phòng ngủ.

Lục Thiên Long nhún nhún vai đuổi kịp, ở phía sau nhìn tư thế cô đi đường đã nghĩ đêm qua quá điên cuồng a.

"Anh tên hỗn đản này!"

Vào phòng, Tô Lăng Nguyệt kìm nén một hồi lâu hoàn toàn bạo phát, hai nắm tay nhỏ nắm thật chặt cùng một chỗ nhìn chằm chằm Lục Thiên Long, trong mắt tựa hồ đều đã muốn phun lửa.

"Không nên kích động, có chuyện hảo hảo nói!" Lục Thiên Long khuyên nhủ.

"Nói cái gì? Anh tên hỗn đản này! Anh lại cướp trong sạch của tôi!"

Tô Lăng Nguyệt điên rồi, xông lên một trận quyền đấm cước đá với Lục Thiên Long.

Lục Thiên Long không phản kháng, tùy ý cô đánh đấm, với anh mà nói, toàn bộ như gãi ngứa.

"Anh tên hỗn đản này, anh là hỗn đản lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn!"

Đánh đánh, Tô Lăng Nguyệt xoay người nằm úp sấp trên giường lên tiếng khóc rống.

Vì sao muốn cho anh làm lái xe, vì sao muốn gọi anh đi quán bar. Một sai lầm để hận mãi mãi, trong sạch giữ gìn hai mươi mấy năm vậy mà liền vứt bỏ nhẹ như vậy.

"Tôi không có lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, là Trương Sở hạ dược bên trong rượu của cô, nếu chúng ta không phát sinh quan hệ, cô sẽ khí quan suy kiệt mà chết!" Lục Thiên Long kiên nhẫn giải thích nói.

"Trương Sở hạ dược ở trong rượu?"

Vẻ mặt Tô Lăng Nguyệt ngẩn ra, từ trên giường đứng lên, cẩn thận nhớ lại một phen, đêm qua giống như quản lí béo quán bar đưa một bình rượu, sau khi chính mình uống vào một ly liền hoàn toàn mất đi ý thức.

Cô nín khóc, ngồi yên ở trên giường, mắt to xinh đẹp không hề có ánh sáng.

Ước chừng qua năm phút đồng hồ, Tô Lăng Nguyệt rốt cục khôi phục bình thường, quay đầu lạnh lùng nhìn chằm chằm Lục Thiên Long cắn răng nói: "Anh đi, tôi không muốn nhìn thấy anh!"

"Được rồi, vậy không có chuyện gì tôi đi về trước! Nhưng mà, làm người đàn ông đầu tiên của cô, sau này có chuyện gì cứ việc nói, núi đao biển lửa không chối từ!!" Lục Thiên Long vỗ bộ ngực nói.

"Cút cho tôi, tôi nói rồi không muốn gặp anh!"

Tô Lăng Nguyệt gầm nhẹ nói, cho dù thật là Lục Thiên Long nói như vậy, nhưng dù sao cũng là tên hỗn đản này tại lúc cô không có ý thức muốn lần đầu tiên của cô.

Điểm này tuyệt đối không thể tha thứ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương