Tối đó, tin tức này đã bay đến tai của phu thê Quỷ Đế ở trong Cổ bảo. Hai người bọn họ đương nhiên hết sức vui vẻ. Nhất là Mạn Di, ngày nào cũng đến hỏi thăm, chẳng khác nào mẫu thân có nữ nhi đang mang bầu cả.

Ngay cả Phong Khinh Tuyệt sau khi nghe tin cũng đến cười hì hì chúc mừng, trong mắt của hắn tràn đầy ý cười chân thành chúc phúc, thậm chí còn là cực kỳ hâm mộ.

Như tựa nghĩ đến điều gì đó, Bùi Mạch Ninh nhìn về phía sau lưng của hắn, không hề thấy bất cứ thân ảnh nào. Nàng nhớ, cô gái kia đến Cổ bảo này cùng với biểu ca, ngay cả phục sức hình như cũng là….

“ Biểu ca, nữ tử lần trước đưa ta về đâu? Huynh có thấy nàng không?” Bùi Mạch Ninh cố ý quay sang hỏi Phong Khinh Tuyệt.

Phong Khinh Tuyệt hơi hơi ngưng trọng lại một chút, nhướn mày, giống như suy nghĩ nhìn về phía Bùi Mạch Ninh.

“ Ta làm sao mà biết được?” Phong Khinh Tuyệt khẽ mỉm cười lắc đầu, biểu tình kia vô tội biết bao nhiêu. Nhưng mà, vẻ mặt vô tội đó không lừa được Bùi Mạch Ninh.

“ Thôi đi! Tướng công của ta có nói, ngày hôm đó nàng ấy đưa ta trở về, thì gặp phải huynh.”  Bùi Mạch Ninh cố ý nói, chính xác hơn người đầu tiên nhìn thấy cô nương đó đưa nàng trở về phòng chính là Phong Khinh Tuyệt, mà cô nương đó hiển nhiên đâu có biết nàng, vậy làm sao mà đưa nàng trở về đúng phòng mình được?

Hơn nữa, lúc đó người của Phương Tây và Phương Đông đang tỷ thí với nhau, tất cả đều ở cùng một chỗ, nàng không tìm được người nào đến giúp một tay, người thứ nhất nghĩ tới muốn tìm trong lúc đó chính là Phong Khinh Tuyệt.

Mà Phong Khinh Tuyệt đối với loại tỷ thí kia không hứng thú chút nào, đương nhiên sẽ không tham gia, cô nương kia đương nhiên là tìm hắn giúp đỡ.

Phong Khinh Tuyệt bĩu môi, bất đắc dĩ nhìn Bùi Mạch Ninh nói: “ Thôi đi biểu muội! Nếu đã nhìn ra rồi thì đừng có cố mà trêu đùa biểu ca ta đây nữa mà!” Thanh âm có phần ai oán.

Bùi Mạch Ninh nhíu mày, hai tay theo bản năng đưa lên sờ sờ chiếc bụng vẫn còn bằng phẳng của mình, cười nói: “ Ta nào có! Ta chỉ là muốn biết cô nương kia là ai mà thôi! Người ta dù sao cũng là người đã cứu ta…” Dù cho có là người lợi hại đi chằng nữa, thì cũng có lúc nhất thời suy yếu cần người giúp đỡ.

Phong Khinh Tuyệt ngừng cười, nhíu mày lắc đầu nói: “ Muội nếu muốn biết thì đến lúc đó sẽ được biết, chờ xem đi!” Vẻ mặt thần thần bí bí của hắn thật khiến người ta không chịu nổi.

Một Phong Khinh Tuyệt như thế mà lại có tâm tình khổ sở, Bùi Mạch Ninh cũng không hỏi nữa, cứ lẳng lặng chờ đợi kết quả vậy.

Trận tỷ thí giữa Phương Tây và Phương Đông cũng đã đến hồi kết thúc, Tư Không Thu Trạm đương nhiên là chiếm thế thượng phòng nhận sự đồng thuận của tất cả mọi người. Nhất là đám Hấp Huyết Quỷ trong đám ác ma, cư nhiên còn mời hắn đến Phương Tây sinh sống. Chỉ tiếc, Tư Không Thu Trạm bỏ qua ý tốt đó của bọn chúng, bọn chúng cũng không dám miễn cưỡng.

Cuộc sống cứ ngày qua ngày, tranh tài cũng đã có kết quả, mọi người đều nhịn không được mà tự hỏi: tại sao đến giờ mà Satan còn chưa xuất hiện!?

Cho đến tận hôm nay, vị Satan mà mọi người vẫn luôn tự hỏi bao giờ sẽ xuất hiện kia cuối cùng đã xuất hiện.

Đó là một nam nhân trung niên anh tuấn, mái tóc xõa tung trên hai vai, con ngươi trạm lam như biển rộng không gì sánh được. Nhìn một chút vào đôi mắt đó thôi là người ta dường như bị hút vào, linh hồn giống như bị nắm giữ, từ nay về sau vì y mà sống, vì y mà chết…. Đây tuyệt đối là một nam nhân nguy hiểm!

Sự xuất hiện của y đương nhiên là gây chấn động, tất cả mọi người bây giờ đều ăn mặc chỉnh tề đoan trang, sau bao nhiêu ngày tỷ thí, yến hội này là lúc bọn họ được thoải mái ăn chơi một phen.

Chỉ là, Bùi Mạch Ninh nhìn đến nữ tử đứng bên cạnh Satan, đó chẳng phải là người đã cứu nàng trước đây hay sao? Đồng thời cũng chính là nữ tử mà biểu ca nàng vẫn luôn tâm tâm niệm niệm.

“ Kỳ thực, mời chư vị đến yến hội lần này không chỉ đơn thuần là tỷ this thực lực để mọi người có cơ hội giao lưu với nhau, mà vì muốn mọi người chứng kiến cho ta một việc….” Satan nhẹ nhàng mở miệng, từ tốn nói. Nữ tử bên người y dường như không quan tâm đến thịnh yến trước mắt, thanh thanh lạnh lùng nhìn mọi thứ, con ngươi màu lam của nàng phảng phất hấp dẫn rất nhiều người.

Mọi người bàn luận xôn xao, vô luận biên giới, vô luận chủng tộc, những chuyện bát quái vĩnh viễn tồn tại.

“ Nữ tử Túc thị này chính là nữ nhi của ta, từ hôm nay trở đi sẽ trở thành người thừa kế của ta, và là người thừa kết Ma tộc duy nhất của Phương Tây.” Thanh âm khàn khàn vang lên rõ ràng từng chữ một, vang vọng đến từng người một.  Trong khoảng khắc, tất cả những người ở đây đều kinh ngạc.

Ngay cả Bùi Mạch Ninh cũng kinh ngạc nhìn nữ tử kia, Tư Không Thu Trạm thì ôn nhu ôm nàng trong ngực, nhiều lắm thì hắn cũng chỉ thoáng chớp mi mắt, tâm tư hoàn toàn đặt ở trên người ở trong lồng ngực mình.

Bùi Mạch Ninh chớp mắt, cuối cùng nàng cũng hiểu tại sao biểu ca lại biểu tình khổ sở như vậy. Nữ nhi của Satan – con gái của Ma vương, tuy rằng hôm nay thân phận của nàng ta được công bố nhưng đó không phải là đối tượng tốt để theo đuổi. Thảo nào mà đến hôm nay, biểu ca vẫn chưa giải quyết được chuyện của mình. Lắc đầu, nàng thật sự cảm thấy đồng tình với biểu ca!

Tất cả mọi người đều bàn tán xôn xao nhưng cũng không ai nói gì, dù sao đây cũng là chuyện tình của Satan, chẳng có liên quan gì đến bọn họ cả.  Càng lâu sau, lại càng có nhiều người đến xem kịch vui. Nhất là nữ tử thừa kế sự nghiệp thống nhất, thật sự có chút đùa giỡn, mà bọn họ cũng chỉ muốn vui chơi một hồi thôi!

Xung quanh, ác ma đều đang châu đầu ghé tai thì thào với nhau, hình như bọn chúng có chuyện gì đó không hài lòng lắm.

Yến tiệc sắp bắt đầu, tiếng nhạc réo rắt vang lên, mang theo sự phong tình hiếm thấy được ở Ma giới.

Bùi Mạch Ninh hôm nay thân thể không còn chỉ là một người, trong bụng nàng còn có một tiểu sinh linh, Tư Không Thu Trạm đương nhiên sẽ không để nàng ở giữa chốn sôi nổi này, hắn trực tiếp mang nàng rời khỏi phòng khách nơi yến tiệc đang diễn ra.

Trùng hợp lúc đi qua Ngự Hoa viên, hai người vừa vặn nhìn thấy một nam một nữ,  nhưng đó chẳng phải là vị Satan kia cùng nữ nhi mới nhận lại hay sao?

“ Sau này, con sẽ là người thừa kế của Satan Ma Giới!” Một thanh âm nhàn nhạt vang lên, nhàn nhạt có vẻ bất đắc dĩ. Đó là thanh âm của Satan khi nói chuyện với nữ nhi mới nhận lại sau bao nhiêu năm.

Cô nương kia không trả lời, phảng phất như người trước mặt nàng không tồn tại, ánh mắt bình tình nhìn hành lang gấp khúc phía xa, thân ảnh vừa biến mất hình như là biểu ca của nàng thì phải?

Một lúc lâu sau, nữ tử mới mở miệng nói chuyện.

“ Ta chẳng bao giờ hiếm của lạ………!” Thanh âm vẫn thanh thanh lạnh lùng như trước, nhưng hình như xa nên càng lúc càng nhỏ, một lúc lâu sau thì không còn nghe thấy tiếng gì nữa, Tư Không Thu Trạm và Bùi Mạch Ninh trở về phòng. Dù sao đó cũng là chuyện của thiên hạ, nàng chỉ hy vọng con đường mà biểu ca chọn không qua gập ghềnh!

Yến tiệc vừa kết thúc, mọi người cũng nhanh chóng cáo biệt mà rời đi. Nhưng đúng là nhờ vào lần gặp nhau này, quan hệ giữa Phương Đông và Phương Tây cũng cả thiện nhiều . Thậm chí, bọn họ còn hẹn nhau vài năm lại gặp nhau tái chiến một lần, lần tới địa điểm sẽ là Phương Đông. Đám người Phương Tây rất muốn thăm quan thế giới Phương Đông như thế nào. Quỷ Đế cũng rất thỏa mãn với chuyến đi lần này, đối với Tư Không Thu Trạm thì càng muốn thường thức nhiều hơn, hai người nam nhân cũng kết nghĩa huynh đệ từ đây.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương