Nữ Chính, Nam Chủ Của Ngươi Ta Không Quản!
-
Chương 13: Bối rối
Bây giờ đã là 24h vậy mà trong căn phòng ngủ của ai đó vẫn còn phản phất ánh sáng của chiếc đèn điện từ ô cửa sổ. Nằm ườn trên giường lười biếng lướt điện thoại trong tay, Lâm Nhược Linh trằn trọc lăn qua lăn lại làm chiếc chăn cuốn trọn cả thân hình nhỏ nhắn của cô như con mèo nghịch ngợm, hiện tại tâm trạng cô rất hỗn độn suy nghĩ về chuyện khi chiều.
*Quay lại 2 tiếng trước
Máy bay cất cánh được 2 tiếng, Lâm Nhược Linh cảm thấy thân thể mệt mỏi khó chịu, cô muốn chợp mắt một chút nhưng không tài nào ngủ được bởi do cả ngày hôm nay cô chưa ngủ chút nào nhưng tiếng máy bay lại quá to làm cô không tài nào ngủ được, cô bắt đầu nhắm mắt đôi mắt lại nghỉ ngơi nhưng vừa hay đôi môi cô bỗng bị một cỗ khí tức chạm nhẹ vào, chưa kịp để cô hoảng hồn lập tức rời đi, giật mình, cô he hé đôi mắt, cô lúc ấy là nhìn rõ, người đó......là Trần Vũ
*Hiện tại
Nhưng điều kì lạ là cô mặc dù biết lại không làm gì, nếu theo thường lệ thì là một phát súng kết liễu rùi nhưng bây giờ lại!, chẳng lẽ cô cũng.......?, không, không thể nào, chắc chắn là không thể rồi. Tự nhủ với bản thân mình Trần Vũ là thích thân chủ của thân xác này chứ không phải là cô, dù gì cũng là thân xác của người khác, cô có gì là phải bối rối chứ, nghĩ như vậy cô liền đi ngủ nhưng cô nào hay biết tim cô một thoáng đau nhói khó chịu
------------------------------------------------------------
Buổi sáng, ánh nắng ở Hải Vinh thật sáng thật đẹp, nhẹ nhàng chạm trên bãi cát để lại màu vàng lan rộng cả bãi biển lớn, với thời tiết như vậy hẳn là rất thích hợp để ra ngoài đi dạo, tham quan ấy vậy mà bây giờ Lâm Nhược Linh lại lười biếng trong đống chăn màn, tay cầm điện thoại điều tra thông tin của các tổ chức ngầm ở đây
""reng, reng, reng"" chiếc điện thoại trên tay cô vang lên, nhìn vào màn hình cô vui vẻ nở nụ cười bắt máy
""Alo, ông""
""Uk, Linh nhi, con thế nào rồi, có quen không""
""Rất tốt a~~""
""Con vừa mới tới lại không gọi điện cho ta, có phải là ở đó tốt đến nỗi quên cả ông già này rồi không hả?""
""Oan quá, con là định gọi cho ông a~~ nhưng mà con sợ ông còn đang ngủ nên không muốn làm phiền thôi""
""Như vậy thì tốt, không khí ở đó thế nào?""
""Uk, vẫn là không bằng ở nhà nhưng rất thích hợp để nghỉ dưỡng a~~""
""Um, con chơi vui vẻ, không cần quá lo lắng cho công ty, cứ nghỉ ngơi cho tốt là được""
""Con biết mà""
""Hắc xì"" Cô một bên vui vẻ nghỉ dưỡng lại không nhớ tới trợ lý Bạch một bên bị một mớ công việc trong công ty bao vây hung hăng thăm hỏi cô, giám đốc công ty lại đi chơi chỉ để lại vẻn vẹn lời nhắn""Ông yên tâm, chỉ cần làm tốt tiền lương tháng này tôi nhất định tăng cho ông, vậy ha""
""Sao vậy, con không khỏe hả?, con có sao không?, mới tới lại bị cảm rồi sao?""
""Con không sao, ông cũng phải nhớ chăm sóc bản thân á, bây giờ trời hơi lạnh buổi tốt ông nhớ phải dặn quản gia lấy chiếc chăn con bỏ trong tủ gõ ngăn trên cùng mà dùng, buổi tối trước khi ngủ phải uống thuốc với một ly sữa nóng sẽ rất tốt cho sức khỏe.....""
""Ông biết rồi, biết rồi, con bé này từ khi nào lại nói nhiều như ông cụ non vậy""
""Là giống ông đó""
""Haha vậy con nghỉ dưỡng cho tốt, ông có việc bận, ông cúp máy đây""
""Ân""
Vừa mới cúp máy, ngẩn đầu dậy,cô lại bắt gặp ánh mắt chăm chú của Trần Vũ nhìn về phía cô, Trần Vũ từ cửa bước tới cạnh giường lên tiếng
""Ông gọi""
""Ân""
""Hôm nay trời rất tốt, em có muốn đi dạo không""
""Cũng được, anh ra ngoài em chuẩn bị một chút""
""Uk""
*Quay lại 2 tiếng trước
Máy bay cất cánh được 2 tiếng, Lâm Nhược Linh cảm thấy thân thể mệt mỏi khó chịu, cô muốn chợp mắt một chút nhưng không tài nào ngủ được bởi do cả ngày hôm nay cô chưa ngủ chút nào nhưng tiếng máy bay lại quá to làm cô không tài nào ngủ được, cô bắt đầu nhắm mắt đôi mắt lại nghỉ ngơi nhưng vừa hay đôi môi cô bỗng bị một cỗ khí tức chạm nhẹ vào, chưa kịp để cô hoảng hồn lập tức rời đi, giật mình, cô he hé đôi mắt, cô lúc ấy là nhìn rõ, người đó......là Trần Vũ
*Hiện tại
Nhưng điều kì lạ là cô mặc dù biết lại không làm gì, nếu theo thường lệ thì là một phát súng kết liễu rùi nhưng bây giờ lại!, chẳng lẽ cô cũng.......?, không, không thể nào, chắc chắn là không thể rồi. Tự nhủ với bản thân mình Trần Vũ là thích thân chủ của thân xác này chứ không phải là cô, dù gì cũng là thân xác của người khác, cô có gì là phải bối rối chứ, nghĩ như vậy cô liền đi ngủ nhưng cô nào hay biết tim cô một thoáng đau nhói khó chịu
------------------------------------------------------------
Buổi sáng, ánh nắng ở Hải Vinh thật sáng thật đẹp, nhẹ nhàng chạm trên bãi cát để lại màu vàng lan rộng cả bãi biển lớn, với thời tiết như vậy hẳn là rất thích hợp để ra ngoài đi dạo, tham quan ấy vậy mà bây giờ Lâm Nhược Linh lại lười biếng trong đống chăn màn, tay cầm điện thoại điều tra thông tin của các tổ chức ngầm ở đây
""reng, reng, reng"" chiếc điện thoại trên tay cô vang lên, nhìn vào màn hình cô vui vẻ nở nụ cười bắt máy
""Alo, ông""
""Uk, Linh nhi, con thế nào rồi, có quen không""
""Rất tốt a~~""
""Con vừa mới tới lại không gọi điện cho ta, có phải là ở đó tốt đến nỗi quên cả ông già này rồi không hả?""
""Oan quá, con là định gọi cho ông a~~ nhưng mà con sợ ông còn đang ngủ nên không muốn làm phiền thôi""
""Như vậy thì tốt, không khí ở đó thế nào?""
""Uk, vẫn là không bằng ở nhà nhưng rất thích hợp để nghỉ dưỡng a~~""
""Um, con chơi vui vẻ, không cần quá lo lắng cho công ty, cứ nghỉ ngơi cho tốt là được""
""Con biết mà""
""Hắc xì"" Cô một bên vui vẻ nghỉ dưỡng lại không nhớ tới trợ lý Bạch một bên bị một mớ công việc trong công ty bao vây hung hăng thăm hỏi cô, giám đốc công ty lại đi chơi chỉ để lại vẻn vẹn lời nhắn""Ông yên tâm, chỉ cần làm tốt tiền lương tháng này tôi nhất định tăng cho ông, vậy ha""
""Sao vậy, con không khỏe hả?, con có sao không?, mới tới lại bị cảm rồi sao?""
""Con không sao, ông cũng phải nhớ chăm sóc bản thân á, bây giờ trời hơi lạnh buổi tốt ông nhớ phải dặn quản gia lấy chiếc chăn con bỏ trong tủ gõ ngăn trên cùng mà dùng, buổi tối trước khi ngủ phải uống thuốc với một ly sữa nóng sẽ rất tốt cho sức khỏe.....""
""Ông biết rồi, biết rồi, con bé này từ khi nào lại nói nhiều như ông cụ non vậy""
""Là giống ông đó""
""Haha vậy con nghỉ dưỡng cho tốt, ông có việc bận, ông cúp máy đây""
""Ân""
Vừa mới cúp máy, ngẩn đầu dậy,cô lại bắt gặp ánh mắt chăm chú của Trần Vũ nhìn về phía cô, Trần Vũ từ cửa bước tới cạnh giường lên tiếng
""Ông gọi""
""Ân""
""Hôm nay trời rất tốt, em có muốn đi dạo không""
""Cũng được, anh ra ngoài em chuẩn bị một chút""
""Uk""
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook