Nữ Chính, Nam Chủ Của Ngươi Ta Không Quản!
-
Chương 11: Quá khứ
""Lâm tiểu thư""
Tiếng gọi của cô phục vụ kéo Lâm Nhược Linh quay về hiện thực, dùng tay lau khô nước mắt, cô gật nhẹ đầu""Ân""
""Quá tốt rồi, năm ấy Phong quản lý không nói lời nào liền ra đi, tôi lại một mình tiếp quản cửa hàng này bao lâu, nay lại có thể giao nó cho tiểu thư rồi"" cô phục vụ vui vẻ đặt tay lên vai cô
""Không, cửa hàng này từ khi mẹ mất đã là của cô rồi, nếu như không phải cô một mình chống đỡ, hẳn là bây giờ nó đã đóng cửa rồi""Lâm Nhược Linh từ tốn lên tiếng, thật ra cũng là phải lý thôi, nếu không phải có cô ấy, bây giờ hẳn là cô cũng không biết được mẹ cô đã để lại di vật cho cô nữa chứ!
""Tôi...""Cô phục vụ nghe vậy bối rối, cô cũng là tâm huyết không muốn bỏ lại cửa hàng nhưng thật ra nó không hề thuộc về cô, bây giờ Lâm Nhược Linh lại nói như vậy làm cô không biết nên làm thế nào!
""Được rồi, cứ coi như tôi thay mặt mẹ giao lại cửa hàng này cho cô quản lý là được"" Lâm Nhược Linh vui vẻ nói
""Tôi....tôi hứa sẽ quản lý nó thật tốt......cảm ơn cô, Lâm tiểu thư"" Cô phục vụ ngập ngừng lên tiếng
""Ân, tôi tin cô""
""Lâm tiểu thư có muốn mặc thử nó không, dù gì nó cũng là của cô, nếu Phong quản lý biết được bà sẽ rất vui a~""Cô phục vụ nhìn về phía chiếc váy nói
""Uk""
__________________________________
""Hãng hàng không BT xin thông báo: Chiến bay số 14 sắp hạ cánh, chiến bay số 15 sắp bắt đầu, mong hành khách chuẩn bị, xin chân thành cảm ơn. Xin nhắc lại, hãng..........."" Tiếng thông báo phát ra từ các chiếc loa vang khắp cả sân bay, nhưng có vẻ nó vẫn không đủ to so với tiếng nói của mọi người ở đây, cũng phải bây giờ đã là 18h rồi, chiến bay cuối cùng cũng sắp diễn ra a~
""Nhược Linh, em lại đem nhiều đồ như vậy, đến đó có thể mua mà"" Trần Vũ tay cầm vali giúp Lâm Nhược Linh miệng lại than thở
""Không nhiều, không nhiều, em đã phải lượt bỏ rất nhiều thứ quý giá ở nhà a~""Lâm Nhược Linh thong dong đi lại vui vẻ vẫy vẫy tay đến bên bàn tiếp thị
""Xin chào, tôi có thể giúp gì được cho cô""Cô tiếp viên lên tiếng
""Cho tôi 2 vé toa đặt biệt chuyến 15""
""Cho tôi 2 vé toa đặt biệt chuyến 15""
Lâm Nhược Linh lên tiếng vừa vặn từ phía sau cô cũng vang lên tiếng nói, theo bản năng cô quay đầu lại, đây.....đây không phải là đùa cô sao. Đúng vậy, đây không ai khác chính là nữ chính của chúng ta Lâm Ngân Ngân nhưng điều quan trọng là cô ta lại đi với Hàn Trần Hạo. Cũng đúng, nữ chính tất nhiên phải đi với nam chính rồi nhưng ánh mắt Hàn Trần Hạo nhìn cô là sao chứ, cảm thấy tội lỗi sao? hay buồn bã? không hình như có chút hối hận nữa. Trời ơi, cô có làm gì anh ta đâu, cô mới gặp anh ta có hai lần thôi mà sao lại nhìn cô như vậy a~, cô là làm gì có lỗi với anh ta sao. Đây là tình huống gì vậy?. Có ai cho cô biết không?
""Xin lỗi nhưng chuyến bay 15 toa đặt biệt chỉ còn lại 2 vé thôi ạ""Lời nói của cô tiếp viên là không khí im lặng lại thêm phần âm trầm, là cô đã nói gì sai sao?
""Lấy cho tôi""
""Lấy cho tôi""
Tiếng gọi của cô phục vụ kéo Lâm Nhược Linh quay về hiện thực, dùng tay lau khô nước mắt, cô gật nhẹ đầu""Ân""
""Quá tốt rồi, năm ấy Phong quản lý không nói lời nào liền ra đi, tôi lại một mình tiếp quản cửa hàng này bao lâu, nay lại có thể giao nó cho tiểu thư rồi"" cô phục vụ vui vẻ đặt tay lên vai cô
""Không, cửa hàng này từ khi mẹ mất đã là của cô rồi, nếu như không phải cô một mình chống đỡ, hẳn là bây giờ nó đã đóng cửa rồi""Lâm Nhược Linh từ tốn lên tiếng, thật ra cũng là phải lý thôi, nếu không phải có cô ấy, bây giờ hẳn là cô cũng không biết được mẹ cô đã để lại di vật cho cô nữa chứ!
""Tôi...""Cô phục vụ nghe vậy bối rối, cô cũng là tâm huyết không muốn bỏ lại cửa hàng nhưng thật ra nó không hề thuộc về cô, bây giờ Lâm Nhược Linh lại nói như vậy làm cô không biết nên làm thế nào!
""Được rồi, cứ coi như tôi thay mặt mẹ giao lại cửa hàng này cho cô quản lý là được"" Lâm Nhược Linh vui vẻ nói
""Tôi....tôi hứa sẽ quản lý nó thật tốt......cảm ơn cô, Lâm tiểu thư"" Cô phục vụ ngập ngừng lên tiếng
""Ân, tôi tin cô""
""Lâm tiểu thư có muốn mặc thử nó không, dù gì nó cũng là của cô, nếu Phong quản lý biết được bà sẽ rất vui a~""Cô phục vụ nhìn về phía chiếc váy nói
""Uk""
__________________________________
""Hãng hàng không BT xin thông báo: Chiến bay số 14 sắp hạ cánh, chiến bay số 15 sắp bắt đầu, mong hành khách chuẩn bị, xin chân thành cảm ơn. Xin nhắc lại, hãng..........."" Tiếng thông báo phát ra từ các chiếc loa vang khắp cả sân bay, nhưng có vẻ nó vẫn không đủ to so với tiếng nói của mọi người ở đây, cũng phải bây giờ đã là 18h rồi, chiến bay cuối cùng cũng sắp diễn ra a~
""Nhược Linh, em lại đem nhiều đồ như vậy, đến đó có thể mua mà"" Trần Vũ tay cầm vali giúp Lâm Nhược Linh miệng lại than thở
""Không nhiều, không nhiều, em đã phải lượt bỏ rất nhiều thứ quý giá ở nhà a~""Lâm Nhược Linh thong dong đi lại vui vẻ vẫy vẫy tay đến bên bàn tiếp thị
""Xin chào, tôi có thể giúp gì được cho cô""Cô tiếp viên lên tiếng
""Cho tôi 2 vé toa đặt biệt chuyến 15""
""Cho tôi 2 vé toa đặt biệt chuyến 15""
Lâm Nhược Linh lên tiếng vừa vặn từ phía sau cô cũng vang lên tiếng nói, theo bản năng cô quay đầu lại, đây.....đây không phải là đùa cô sao. Đúng vậy, đây không ai khác chính là nữ chính của chúng ta Lâm Ngân Ngân nhưng điều quan trọng là cô ta lại đi với Hàn Trần Hạo. Cũng đúng, nữ chính tất nhiên phải đi với nam chính rồi nhưng ánh mắt Hàn Trần Hạo nhìn cô là sao chứ, cảm thấy tội lỗi sao? hay buồn bã? không hình như có chút hối hận nữa. Trời ơi, cô có làm gì anh ta đâu, cô mới gặp anh ta có hai lần thôi mà sao lại nhìn cô như vậy a~, cô là làm gì có lỗi với anh ta sao. Đây là tình huống gì vậy?. Có ai cho cô biết không?
""Xin lỗi nhưng chuyến bay 15 toa đặt biệt chỉ còn lại 2 vé thôi ạ""Lời nói của cô tiếp viên là không khí im lặng lại thêm phần âm trầm, là cô đã nói gì sai sao?
""Lấy cho tôi""
""Lấy cho tôi""
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook