Nữ Băng Chủ Bí Ẩn, Cô Là Ai?
-
Chương 2
nó vẫn đứng đó, không một chút động đậy gì, thì bỗng nhiên...3 tên trộm khi nảy lén lút ngoài cửa phòng nó chạy vào...
- " Shyn à...Shyn ơi...về Việt Nam với bọn tớ nhaaa....nha Shyn" Myn níu níu tay nó nũng nịu nói, nhưng nó chỉ nhìn Myn bằng ánh mắt lạnh lùng ý muốn nói "không-phiền"
- "đi mà Shyn...cậu không nhớ anh cậu...hixhix nhưng tớ thì nhớ lắm đấy...hixhix 7 năm...không gặp rồi...hix cậu không thương tớ thì cũng phải thương anh cậu chứ..." Syna ôm chân nó..vừa nói vừa dở chiêu "mít ướt"...nó chưa kịp làm gì thì lại bị Wend tra tấn
- " Shyn...về cùng bọn mình đi..không sao đâu..có tớ đây...tớ và 2 nhỏ hâm này (chỉ Myn và Sany) luôn bên cậu mà" Wend nhìn thẳng vào mắt nó nói, sâu trong ánh mắt dường như muốn đóng băng mọi vật ấy Wend nhìn thấy được nỗi đau luôn ám ảnh nó...chợt nó rút con ip 6 ra gọi cho ai đó nói...
- " 2 tiếng - về Việt Nam" nói xong nó bỏ điện thoại lên bàn quay lại nhìn 3 đứa bạn, 3 đứa vui mừng ôm lấy nó, thơm vào má nó cái "chụt" rồi chạy về phòng chuẩn bị mọi thứ, trước khi ra khỏi phòng nó Wend quay lại nhìn nó mỉm cười buồn...còn nó vẫn đứng đó suy nghĩ về mọi chuyện...môi mấp máy phát ra 2 từ "mami...anh"
2 tiếng sau, 4 đứa tụi nó đều có mặt tại sân bay, mọi người đều ngắm nhìn và dõi theo từng hành động của tụi nó. Sany mặc 1 chiếc đầm ngang gối màu hồng nhạt, đơn giản không cầu kì nhưng lại thập phần xinh đẹp, cùng với đôi giày búp bê màu hồng xinh xắn, tóc màu hạt dẻ hơi xoăn vén sang một bên vai, trông cô cứ như một nàng công chúa trog truyện cổ tích. Myn nhí nhảnh dễ thương trông bộ váy yếm jean cùng với đôi giày nike màu đen, đội nón đen tròn lệch sang môt bên, tócxoăn nhẹ màu đỏ tím cũng vén sang một bên theo chiều của nón, trông cô rất rất rất là cute. Wend với phong cách cá tính, cô mặc một chiếc áo pull màu trắng lệch vai cột cao để sang một bên để lộ vòng eo thon nhỏ của cô, cùng với quần jean mài rách màu đen, chân mang đôi boot tới mắt cá, tóc cột cao màu đỏ nâu, đội nón lưỡi trai kéo lệch sang một bên, trông cô như một dân chơi chính hiệu, vô cùng cá tính. Nổi bậc nhất là nó, vẫn là đầm trắng ngang gối, tạo lên vẻ đẹp tinh khiết, mái tóc bạch kim buông xoả tự nhiên mặc kệ từng làn gió vui đùa trên tóc nó, khuôn mặt xinh đẹp được che một nửa bởi cái kính bản to, đôi giày búp bê màu đen càng tôn lên làn da trắng hồng tự nhiên của nó...Nó vẫn thong thả bước đi từng bước...nhung trong mắt mọi người thì nó như một nàng tiên đang hạ phàm...
- "ôi...đẹp quá..." boy 1
- " ờ ờ...nhất là cô bé mặc đầm trắng đó...như tiên nữ đấy" boy 2
- " hồ ly tinh thì có" girl 1
- " đẹp thật mà" girl 2
mọi người bắt đầu bàn tán sau khi đơ ra nhìn bọn nó, người khen, người chê, người hâm mộ, kẻ ganh tỵ...nó bắt đầu khó chịu, hàn khí từ người nó càng toả ra nhiều hơn, Wend thấy vậy thì đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn mọi người. bị ánh mắt lạnh lung của Wend nhìn và hàn khí cực lạnh toả ra tự nó, tất cả mọi người đều im lặng tránh xa tụi nó. 4 đứa tụi nó bước đi nhanh lê máy bay ngồi ở khoang vip yên tỉnh. Nó thì ngủ, Sany hớn hở vui cười, Myn thì nghe nhạc, Wend chơi game...
- " Shyn à...Shyn ơi...về Việt Nam với bọn tớ nhaaa....nha Shyn" Myn níu níu tay nó nũng nịu nói, nhưng nó chỉ nhìn Myn bằng ánh mắt lạnh lùng ý muốn nói "không-phiền"
- "đi mà Shyn...cậu không nhớ anh cậu...hixhix nhưng tớ thì nhớ lắm đấy...hixhix 7 năm...không gặp rồi...hix cậu không thương tớ thì cũng phải thương anh cậu chứ..." Syna ôm chân nó..vừa nói vừa dở chiêu "mít ướt"...nó chưa kịp làm gì thì lại bị Wend tra tấn
- " Shyn...về cùng bọn mình đi..không sao đâu..có tớ đây...tớ và 2 nhỏ hâm này (chỉ Myn và Sany) luôn bên cậu mà" Wend nhìn thẳng vào mắt nó nói, sâu trong ánh mắt dường như muốn đóng băng mọi vật ấy Wend nhìn thấy được nỗi đau luôn ám ảnh nó...chợt nó rút con ip 6 ra gọi cho ai đó nói...
- " 2 tiếng - về Việt Nam" nói xong nó bỏ điện thoại lên bàn quay lại nhìn 3 đứa bạn, 3 đứa vui mừng ôm lấy nó, thơm vào má nó cái "chụt" rồi chạy về phòng chuẩn bị mọi thứ, trước khi ra khỏi phòng nó Wend quay lại nhìn nó mỉm cười buồn...còn nó vẫn đứng đó suy nghĩ về mọi chuyện...môi mấp máy phát ra 2 từ "mami...anh"
2 tiếng sau, 4 đứa tụi nó đều có mặt tại sân bay, mọi người đều ngắm nhìn và dõi theo từng hành động của tụi nó. Sany mặc 1 chiếc đầm ngang gối màu hồng nhạt, đơn giản không cầu kì nhưng lại thập phần xinh đẹp, cùng với đôi giày búp bê màu hồng xinh xắn, tóc màu hạt dẻ hơi xoăn vén sang một bên vai, trông cô cứ như một nàng công chúa trog truyện cổ tích. Myn nhí nhảnh dễ thương trông bộ váy yếm jean cùng với đôi giày nike màu đen, đội nón đen tròn lệch sang môt bên, tócxoăn nhẹ màu đỏ tím cũng vén sang một bên theo chiều của nón, trông cô rất rất rất là cute. Wend với phong cách cá tính, cô mặc một chiếc áo pull màu trắng lệch vai cột cao để sang một bên để lộ vòng eo thon nhỏ của cô, cùng với quần jean mài rách màu đen, chân mang đôi boot tới mắt cá, tóc cột cao màu đỏ nâu, đội nón lưỡi trai kéo lệch sang một bên, trông cô như một dân chơi chính hiệu, vô cùng cá tính. Nổi bậc nhất là nó, vẫn là đầm trắng ngang gối, tạo lên vẻ đẹp tinh khiết, mái tóc bạch kim buông xoả tự nhiên mặc kệ từng làn gió vui đùa trên tóc nó, khuôn mặt xinh đẹp được che một nửa bởi cái kính bản to, đôi giày búp bê màu đen càng tôn lên làn da trắng hồng tự nhiên của nó...Nó vẫn thong thả bước đi từng bước...nhung trong mắt mọi người thì nó như một nàng tiên đang hạ phàm...
- "ôi...đẹp quá..." boy 1
- " ờ ờ...nhất là cô bé mặc đầm trắng đó...như tiên nữ đấy" boy 2
- " hồ ly tinh thì có" girl 1
- " đẹp thật mà" girl 2
mọi người bắt đầu bàn tán sau khi đơ ra nhìn bọn nó, người khen, người chê, người hâm mộ, kẻ ganh tỵ...nó bắt đầu khó chịu, hàn khí từ người nó càng toả ra nhiều hơn, Wend thấy vậy thì đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn mọi người. bị ánh mắt lạnh lung của Wend nhìn và hàn khí cực lạnh toả ra tự nó, tất cả mọi người đều im lặng tránh xa tụi nó. 4 đứa tụi nó bước đi nhanh lê máy bay ngồi ở khoang vip yên tỉnh. Nó thì ngủ, Sany hớn hở vui cười, Myn thì nghe nhạc, Wend chơi game...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook