Nông Môn Trưởng Tẩu Có Không Gian (Bản Dịch)
-
Chương 48: Binh Tới Tướng Chặn, Nước Đến Đất Ngăn
Cố Tranh vẫy vẫy tay: “Hiện tại không cần lo lắng, cha Linh Chi không có việc gì, chúng ta cũng đã trở lại, mấy đứa nhanh về phòng ngủ đi.”
Cố Vũ nói: “Được, ta đây liền đi ngủ, đại ca, Linh Chi tỷ, hai người tắm nước ấm đi, ta đã đun xong rồi.”
Cố Oánh tiếp lời: “Tứ ca đã sớm đun nước ấm rồi, lạnh lại đun lên, cũng đun nóng bốn lần rồi.”
Cố Vũ nhanh chóng lôi ngũ muội đi: “Chỉ muội nói nhiều!”
Nhạc Linh Chi thực sự cảm động.
Kiếp trước nàng là một cô nhi, tuy nói lớn lên ở cô nhi viện, nhưng trẻ nhỏ ở cô nhi viện tới tới lui lui, thường là mới vừa quen nhau, đối phương đã được người ta đón đi nhận nuôi.
Hơn nữa mỗi người đều có tâm sự, rất ít người sẽ coi đối phương như huynh muội ruột thịt để ở chung, cho dù có, cũng không nhiều lắm.
Nàng đã quen độc lai độc vãng từ sớm, cũng đã quen cuộc sống chỉ có bản thân đối xử tốt với mình.
Hiện tại, nàng có thể cảm nhận được, năm huynh muội Cố Tranh thiệt tình thực lòng đối xử tốt với nàng, có thể cảm giác được tình thân nồng đậm.
Nhạc Linh Chi tắm rửa xong ra ngoài, Cố Tranh đã nói toàn bộ việc gặp phải tập kích cho Cố Minh.
Sắc mặt hai huynh đệ đều khó coi.
Cố Tranh nói: “Linh Chi, không bằng nàng đi theo cữu cữu nàng đến kinh thành đi.”
Trải qua chuyên tối hôm nay, hắn hoài nghi mình thật sự có thể bảo vệ nàng chu toàn hay không?
Những người muốn giết hắn chính là tử sĩ, đã trải qua cách huấn luyện ma quỷ, tàn nhẫn độc ác giết người không chớp mắt, buổi tối hôm nay, thiếu chút nữa đã liên lụy đến nàng.
Khi nàng lao tới ném thuốc bột, hắn sợ tới mức chết khiếp.
Nhạc Linh Chi lắc đầu.
( Ta không muốn đến kinh thành. )
Nàng không cảm giác được tình thân ở chỗ Lâm Thiếu Nam, có cũng chỉ là lòng đề phòng.
Còn không bằng nàng ở lại nơi này, biết rõ ràng đến tột cùng là ai muốn hại nàng.
Thật ra Cố Tranh cũng không muốn nàng rời đi, hắn cũng cảm thấy Lâm Thiếu Nam có vấn đề.
Nhưng vì an toàn của Nhạc Linh Chi, hắn vẫn trái lương tâm đưa ra chủ ý: “Nàng không đến kinh thành cũng được, nàng có thể tạm thời về thôn Linh Sơn, toàn bộ tiền bán linh chi sẽ đưa cho nàng, có lẽ cha nàng và bọn họ sẽ không ép nàng bán xà hàm thạch nữa.”
Nhạc Linh Chi nhìn về phía Cố Tranh.
( Huynh chê ta sẽ liên lụy các huynh? )
Cố Tranh lắc đầu: “Sao lại vậy chứ? Đêm nay nếu không phải nhờ thuốc bột của nàng, phần thắng của ta cũng không lớn.”
Nếu như chỉ dùng quyền cước, hắn có nắm chắc thắng bọn họ, nhưng bọn họ dùng kiếm, hơn nữa song kiếm hợp bích, biến số sẽ lớn hơn.
Nhạc Linh Chi cười.
( Không phải sợ ta liên lụy các huynh là được, ta có thể chế tạo nhiều một chút thuốc bột mà đêm nay ta đã dùng, cho mọi người dùng để phòng thân. )
( Thuốc bột này là gia gia dạy ta làm ra, phòng ngừa ta vào núi gặp phải sói hung mãnh, vậy có thể dùng thuốc bột đối phó với nó, thuốc bột này rơi vào mắt, sẽ có ảnh hưởng như bị thiêu đốt, có thể khiến đối phương mất đi sức chiến đấu trong nháy mắt. )
( Thật ra các huynh cũng không cần quá mức lo lắng, võ công mọi người tốt như vậy, hơn nữa còn có thuốc bột phụ trợ, ai thua ai thắng còn không biết đâu. )
Cố Tranh rất kinh ngạc, một tiểu nữ hài nhu nhược, nói rằng nàng có thể chế tác thuốc bột có thể giết người, vậy mà còn vân đạm phong khinh.
Hắn lo lắng nàng bị doạ, ngược lại nàng lại cổ vũ cho bọn hắn.
Nhớ tới khi nàng lao tới giúp hắn, lá gan lớn đến nghịch thiên, nàng cũng thật sự không phải một nữ hài đơn giản.
Nhạc Linh Chi yên lặng nhìn Cố Tranh, có cái gì mà kinh ngạc?
So với hắn, nàng càng kinh ngạc sự tàn nhẫn khi hắn giết người hơn, căn bản là không giống một thiếu niên mười sáu tuổi.
Hắn, khẳng định là người có bí mật.
Cố Minh vốn chính là một thiếu niên có tâm huyết, nghe Nhạc Linh Chi nói xong, cậu mở miệng cười: “Đại ca, Linh Chi nói không sai, chúng ta không cần quá mức lo lắng, binh tới tướng chặn, nước đến đất ngăn, sau này, huynh phụ trách bảo vệ đại tẩu, ta phụ trách bảo vệ đệ muội.”
Cố Vũ nói: “Được, ta đây liền đi ngủ, đại ca, Linh Chi tỷ, hai người tắm nước ấm đi, ta đã đun xong rồi.”
Cố Oánh tiếp lời: “Tứ ca đã sớm đun nước ấm rồi, lạnh lại đun lên, cũng đun nóng bốn lần rồi.”
Cố Vũ nhanh chóng lôi ngũ muội đi: “Chỉ muội nói nhiều!”
Nhạc Linh Chi thực sự cảm động.
Kiếp trước nàng là một cô nhi, tuy nói lớn lên ở cô nhi viện, nhưng trẻ nhỏ ở cô nhi viện tới tới lui lui, thường là mới vừa quen nhau, đối phương đã được người ta đón đi nhận nuôi.
Hơn nữa mỗi người đều có tâm sự, rất ít người sẽ coi đối phương như huynh muội ruột thịt để ở chung, cho dù có, cũng không nhiều lắm.
Nàng đã quen độc lai độc vãng từ sớm, cũng đã quen cuộc sống chỉ có bản thân đối xử tốt với mình.
Hiện tại, nàng có thể cảm nhận được, năm huynh muội Cố Tranh thiệt tình thực lòng đối xử tốt với nàng, có thể cảm giác được tình thân nồng đậm.
Nhạc Linh Chi tắm rửa xong ra ngoài, Cố Tranh đã nói toàn bộ việc gặp phải tập kích cho Cố Minh.
Sắc mặt hai huynh đệ đều khó coi.
Cố Tranh nói: “Linh Chi, không bằng nàng đi theo cữu cữu nàng đến kinh thành đi.”
Trải qua chuyên tối hôm nay, hắn hoài nghi mình thật sự có thể bảo vệ nàng chu toàn hay không?
Những người muốn giết hắn chính là tử sĩ, đã trải qua cách huấn luyện ma quỷ, tàn nhẫn độc ác giết người không chớp mắt, buổi tối hôm nay, thiếu chút nữa đã liên lụy đến nàng.
Khi nàng lao tới ném thuốc bột, hắn sợ tới mức chết khiếp.
Nhạc Linh Chi lắc đầu.
( Ta không muốn đến kinh thành. )
Nàng không cảm giác được tình thân ở chỗ Lâm Thiếu Nam, có cũng chỉ là lòng đề phòng.
Còn không bằng nàng ở lại nơi này, biết rõ ràng đến tột cùng là ai muốn hại nàng.
Thật ra Cố Tranh cũng không muốn nàng rời đi, hắn cũng cảm thấy Lâm Thiếu Nam có vấn đề.
Nhưng vì an toàn của Nhạc Linh Chi, hắn vẫn trái lương tâm đưa ra chủ ý: “Nàng không đến kinh thành cũng được, nàng có thể tạm thời về thôn Linh Sơn, toàn bộ tiền bán linh chi sẽ đưa cho nàng, có lẽ cha nàng và bọn họ sẽ không ép nàng bán xà hàm thạch nữa.”
Nhạc Linh Chi nhìn về phía Cố Tranh.
( Huynh chê ta sẽ liên lụy các huynh? )
Cố Tranh lắc đầu: “Sao lại vậy chứ? Đêm nay nếu không phải nhờ thuốc bột của nàng, phần thắng của ta cũng không lớn.”
Nếu như chỉ dùng quyền cước, hắn có nắm chắc thắng bọn họ, nhưng bọn họ dùng kiếm, hơn nữa song kiếm hợp bích, biến số sẽ lớn hơn.
Nhạc Linh Chi cười.
( Không phải sợ ta liên lụy các huynh là được, ta có thể chế tạo nhiều một chút thuốc bột mà đêm nay ta đã dùng, cho mọi người dùng để phòng thân. )
( Thuốc bột này là gia gia dạy ta làm ra, phòng ngừa ta vào núi gặp phải sói hung mãnh, vậy có thể dùng thuốc bột đối phó với nó, thuốc bột này rơi vào mắt, sẽ có ảnh hưởng như bị thiêu đốt, có thể khiến đối phương mất đi sức chiến đấu trong nháy mắt. )
( Thật ra các huynh cũng không cần quá mức lo lắng, võ công mọi người tốt như vậy, hơn nữa còn có thuốc bột phụ trợ, ai thua ai thắng còn không biết đâu. )
Cố Tranh rất kinh ngạc, một tiểu nữ hài nhu nhược, nói rằng nàng có thể chế tác thuốc bột có thể giết người, vậy mà còn vân đạm phong khinh.
Hắn lo lắng nàng bị doạ, ngược lại nàng lại cổ vũ cho bọn hắn.
Nhớ tới khi nàng lao tới giúp hắn, lá gan lớn đến nghịch thiên, nàng cũng thật sự không phải một nữ hài đơn giản.
Nhạc Linh Chi yên lặng nhìn Cố Tranh, có cái gì mà kinh ngạc?
So với hắn, nàng càng kinh ngạc sự tàn nhẫn khi hắn giết người hơn, căn bản là không giống một thiếu niên mười sáu tuổi.
Hắn, khẳng định là người có bí mật.
Cố Minh vốn chính là một thiếu niên có tâm huyết, nghe Nhạc Linh Chi nói xong, cậu mở miệng cười: “Đại ca, Linh Chi nói không sai, chúng ta không cần quá mức lo lắng, binh tới tướng chặn, nước đến đất ngăn, sau này, huynh phụ trách bảo vệ đại tẩu, ta phụ trách bảo vệ đệ muội.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook