Nông Gia Tiên Điền (Dịch)
-
Chương 47
Lý Thanh Vân không còn lời nào để nói với hai con chó săn cực phẩm này, rõ ràng có thể vòng từ bên cạnh xuống, chúng nó lại trực tiếp nhảy xuống đầm nước, rồi bơi tới bên bờ, lắc đầu vẫy đuôi với mình, cầu khen ngợi tràn đầy nịnh nọt.
“Lòng trung thành có thể khen, nhưng chỉ số thông minh đáng lo ngại!” Lý Thanh Vân vỗ đầu chúng nó, lại bị chúng nó đang cực kỳ hưng phấn bắn cho một thân nước. Nhưng không sao, dù gì hiện giờ trên thân đã sớm ướt đẫm.
Địa thế nơi này quá thấp, ngẩng đầu lên nhìn xung quanh, tất cả quanh đây đều là dãy núi màu xanh, đầy mắt là rừng rậm cỏ cây, giống như là một khu vực không người đặt chân đến. Nhìn đến đây, da đầu Lý Thanh Vân run lên, cảm giác thật gay go, nếu như không tìm thấy đường ra, sẽ có rất nhiều nguy hiểm chưa biết.
Hơn nữa, thời tiết hôm nay hơi khô nóng, tuy rằng ở cạnh đầm nước, lại có hơi nước bắn lên từ thác nước nhỏ hòa dịu, nhưng vẫn cứ khó chịu. Hiện tượng thời tiết như vậy rất dễ thấy, ban đêm khả năng có mưa. Cho dù là mưa to hay mưa nhỏ, nhất định phải rời khỏi khu vực trũng này, nếu không sẽ bị dòng nước chảy từ bốn phương tám hướng đến cuốn đi.
Tích tích tích, tích tích tích.
Sau khi yên tĩnh lại, Lý Thanh Vân mới phát hiện ra máy thăm dò ở trên cổ tay Michelle vẫn luôn lóe lên, bởi vì dòng thác đổ xuống quá ồn, vẫn luôn không nghe rõ.
“Hả? Gần đây có thiên thạch?” Lý Thanh Vân vui vẻ trong lòng, chuyên gia đi tìm kiếm suốt hai hôm, bây giờ còn chưa đến tay, mình lại có thể tìm được một khối, cũng là chuyến đi này không tệ.
Đối với thiên thạch bình thường, hắn không hứng thú lắm, nhưng thiên thạch lần này rõ ràng không phải bình thường. Nhiệt tình khác thường được chuyên gia biểu hiện ra ngoài, cùng với rắn yêu thích vượt xa bình thường đối với loại thiên thạch này đều nói rõ sự không tầm thường của thiên thạch rơi xuống lần này.
Còn có, phần lớn thiên thạch đều không có phóng xạ, nhưng vài chuyên gia này lại mang theo máy thăm dò kiểm tra phóng xạ vào núi, chắc chắn có nguyên nhân khác mình chưa rõ.
Lòng hiếu kỳ hại chết mèo, hiện giờ trong lòng Lý Thanh Vân hết sức ngứa ngáy, rất muốn tìm được khối thiên thạch này trước khi Michelle tỉnh lại.
Hắn kiểm tra mạch đập của Michelle, lại đưa tay thăm dò trước mũi nàng, có thể cảm nhận được hô hấp bình thường của nàng, chắc là đã hôn mê trước khi rơi xuống nước, không bị sặc bao nhiêu cả. Đề phòng phán đoán lầm, hắn lại sờ vài cái trên ngực nàng… Ặc, đây là sờ nhầm, vốn định sờ bụng nàng, nhìn xem có bị uống nhiều nước không. Không nghĩ tới bộ ngực của cô bé nước ngoài này quá mức cao ngất, sau khi quần áo ẩm ướt hết, bên dưới quần áo nhạt màu xuất hiện hình dáng vô cùng rõ ràng, anh đào màu hồng phấn gần như phá quần áo mà ra, khiến cho anh chàng thanh niên trong núi suy nghĩ vẩn vơ, vừa ra tay đã sờ lầm chỗ.
“Nếu như không phải là hôn mê do bị sặc nước, vậy thì yên tâm, cứ chờ cô tự nhiên tỉnh lại thôi.” Lý Thanh Vân nói xong, tháo dụng cụ thăm dò ở trên cổ tay nàng xuống, tìm kiếm vị trí của thiên thạch ở xung quanh.
Hắn vòng vài vòng, phát hiện chỉ khi ở bên cạnh đầm nước thì tín hiệu thăm dò mới mạnh nhất. Giá trị phóng xạ vô cùng thấp, trong vùng đánh dấu màu xanh lá rất an toàn.
“Hả? Chẳng lẽ ở dưới đáy nước sao?” Lý Thanh Vân cẩn thận ngẫm nghĩ, phát hiện vô cùng có khả năng là thế, bởi vì xung quanh không hề có dấu vết bị thiêu đốt, chỉ có rơi vào trong nước thì mới không đốt lên được thôi.
Dù sao trên thân đã ướt, dứt khoát cởi sạch, chỉ để lại một chiếc quần lót trên người, mệnh lệnh cho hai con chó săn bảo vệ Michelle, hắn đeo dụng cụ thăm dò, chui đầu vào trong đầm nước.
Dòng nước trong đầm nhỏ chảy xiết, không có rong rêu, dựa theo kinh nghiệm, có lẽ không có cá. Cho dù có thì cũng là cá cực nhỏ, tương tự vậy loài thú khác sẽ không nhiều, cấp bậc nguy hiểm có thể đánh giá đến cấp thấp.
Nước thật trong suốt, nhưng ánh sáng nơi đáy nước vẫn rất yếu, lặn xuống chỗ sâu tầm bốn đến năm mét, Lý Thanh Vân gần như không thấy rõ bên dưới có cái gì, càng không biết còn sâu bao nhiêu. Vào lúc này, sức nổi của thân thể khiến cho hắn rất khó lặn xuống, chỉ có thể mượn dùng vách đá, lặn xuống từng chút một.
“Hả? Đó là cái gì vậy?” Lý Thanh Vân lập tức bị dọa đổ mồ hôi lạnh, ở dưới đáy nước tối đen lại có một thứ màu đỏ cam, kích cỡ chừng nắm tay, giống như ánh mắt quái vật. Hơi thở vừa rối loạn, một luồng nước đã sặc vào bên trong lỗ mũi, cực kỳ khó chịu, cũng cực kỳ hoảng sợ.
Ở dưới bản năng nguy hiểm, con người sẽ làm ra chuyện an toàn nhất theo như trong tiềm thức, sức mạnh của tiểu không gian lập tức mở ra, bao phủ lấy màu đỏ cam kia. Không quan tâm là quái vật gì, cứ hút nó vào trong tiểu không gian trước rồi tính, miễn là quái vật dưới đáy nước, đến trên cạn, thì không có năng lực lớn đến vậy nữa.
“Xoạt!” Vô số nước suối bọc lấy đống màu đỏ cam kia, tiến vào bên trong tiểu không gian của hắn. Thân thể của Lý Thanh Vân cũng lập tức nổi lên trên mặt nước, sợ đến mức hắn nhảy lên trên, định nhân cơ hội nhảy lên bờ.
Nhưng mà hắn nhảy dựng ở trong nước, lại không chạm đến tảng đá bên bờ, nghiêng đầu nhìn xem, gần như sững ra. Tất cả xung quanh đều là vách đá, giống như một cái giếng sâu, cách bên bờ ít nhất có đến năm sáu mét cao.
Vào lúc này hắn mới nhớ tới, hắn thu cả nước trong đầm vào tiểu không gian, như vậy, mực nước ở trong đầm này tự nhiên lập tức giảm xuống, gần như thấy đáy.
Đáy nước có một đám cá chạch cao nguyên, dài bảy đến tám cm, trên thân có vết đốm màu vàng đen, chúng nó bị dọa sợ hãi, sức sống rất mạnh, bắn lên bọt sóng ở dưới đáy nước.
Loại cá nhỏ này là cá chạch cao nguyên thân đen, bình thường sống ở nhánh sông Trường Giang và Hoàng Hà, ở trong khe nước trên núi ngược lại không có nhiều lắm, đặc biệt dưới đáy nước đột nhiên xuất hiện nhiều như vậy, ngoài dự đoán của Lý Thanh Vân.
Trước kia từng câu được mấy con ở trong sông Tiên Đới bên cạnh thôn, chẳng những hương vị ngon, còn có hiệu quả tác dụng thuốc cực cao. Gần như toàn thân đều là bảo bối, chất nhầy trên thân có hiệu quả giải độc tiêu sưng, chất thịt non mịn, giá trị dinh dưỡng cực cao, có chứa anbumin, mỡ, muối vô cơ cùng với nhiều loại vitamin, vị ngọt tính bình, có nhiều tác dụng như ôn trung bổ khí, trừ phong thấp, giải độc, thu búi trĩ, tráng dương, lợi tiểu vân vân.
Thường dùng cho bệnh phù thũng dinh dưỡng không đầy đủ, bệnh vàng da do nhiệt ẩm, bệnh viêm gan cấp và mãn tính, bệnh thận dương suy yếu gây nên, xuất tinh sớm, cùng với trẻ em suy dinh dưỡng, bệnh trĩ và các chứng bệnh khác. Hiệu quả điều trị các bệnh trên đây rõ ràng, thường mang đến tác dụng diệu kỳ không tưởng tượng nổi cho bệnh nhân.
Lý Thanh Vân bám vách đá kinh ngạc, đã có nhiều cá chạch cao nguyên hương vị ngon như vậy tồn tại, trong hồ nước không thể có quái vật ăn thịt cỡ lớn được, vậy mới vừa rồi mắt to màu đỏ cam là quái vật gì?
Không kịp tính toán chi tiết các loại cá khác ở dưới đáy đầm nước, linh thể của hắn đã lập tức tiến vào tiểu không gian bên người, vừa đi vào trong, đã nghe thấy tiếng gừ gừ hưng phấn của con chim quái dị trụi lông.
Hóa ra Lý Thanh Vân dời hơn phân nửa nước trong đầm vào trong đây, cá bên trong đó tự nhiên cũng bị đưa vào, lúc này mắc cạn ở trong vườn hoa quả, trong ruộng nhân sâm, khắp nơi đều là tôm tép cá nhỏ nhảy tưng tưng, hơn nữa hương vị cực kỳ ngon, nó vỗ cái cánh đã mọc ra lông trắng, một miếng một con, ăn cực kỳ vui vẻ.
“Nhị Ngốc Tử, mày có nhìn thấy một con quái vật mắt đỏ cam không? Có phải bị mày ăn rồi không? Không đúng, nếu như thật sự là quái vật, cũng sẽ ăn luôn cả mày! Cho dù mày là chim ưng thật cung vô dụng!” Lý Thanh Vân xem xét một vòng, không tìm được thứ màu đỏ cam kia, hơi sốt ruột.
Nhị Ngốc Tử quay người xem thường, vốn không để ý đến hắn. Tuy rằng hiện giờ nó không công kích Lý Thanh Vân, nhưng tính tình vẫn rất kiêu ngạo, không dễ dàng phục tùng như vậy.
Nước bình thường này mới vừa tiến vào không gian, nhanh chóng ngấm vào trong đất đen, vốn không kịp chảy loạn, càng sẽ không ô nhiễm đến đầm nước nhỏ ở trong không gian.
Lý Thanh Vân thấy Nhị Ngốc Tử không để ý đến mình, dứt khoát không cho nó đồ ăn nữa, thu toàn bộ tôm tép cá nhỏ ở trên mặt đất vào trong đầm nước nhỏ. Cá nhỏ có cá chạch cao nguyên, còn có một loại cá chép Iwahara hơi lớn, cỡ chừng bàn tay, vẻ ngoài giống cá trích, miệng cực nhọn. Tôm nhỏ là tôm pha lê trong suốt, loại tôm này khắp nơi đều có, phân bố rất rộng, không mang tính đại biểu gì cả.
Nhưng cá chép Iwahara lại đúng ra không nên xuất hiện ở gần trấn Thanh Long mới đúng, càng không nên xuất hiện ở trong đầm nước nhỏ trên núi hoang, Lý Thanh Vân khó hiểu trong lòng, nhưng không thể nghĩ ra nguyên nhân, chỉ cho là khi xảy ra lũ lụt đã từ nơi nào đó xông đến.
Hắn tìm kiếm một vòng trên mặt đất vẫn không tìm ra thứ màu đỏ cam kia, thậm chí kể cả hầm rượu dưới lòng đất đều tìm một lần. Khi hắn đang khó hiểu nghi ngờ, ngẩng đầu lên, lại phát hiện ở trên không trung có một tảng đá màu đỏ cam to chừng nắm tay, hơi tỏa ra ánh sáng, màu sắc tương đối kỳ quái, có lúc hơi vàng, có khi lại không màu, mang đến cho người ta cảm giác là một sáng một tối, giống như ngọn lửa có sinh mệnh vậy, chuyển động không ngừng.
Lý Thanh Vân bị dọa cằm suýt rớt xuống đất, con mẹ nó, đây là cái gì vậy? Treo ở trên bầu trời sao giống như một vầng mặt trời nhỏ? Lại sẽ treo lơ lửng? Là ảo giác đúng không?
Linh thể của Lý Thanh Vân bay lên giữa không trung, lượn một vòng quanh thiên thạch này, phát hiện thật sự có nhiệt độ nóng rực, nếu như đến gần sát, thậm chí cảm thấy tia sáng bên trên hơi chói mắt.
“Vầng mặt trời nhỏ trong không gian?” Linh thể của hắn thò tay chọc thiên thạch, phát hiện tảng đá này thật nhẹ, chạm nhẹ vào là di chuyển nhẹ, giống như khí cầu.
Tay sờ lên cũng hơi nóng, nhưng không phải nóng rực không chịu nổi. Trong nháy mắt, linh thể quay về, trong tay Lý Thanh Vân xuất hiện một tảng đá màu đỏ cam, hơi nặng, hơi nóng, không tự động trôi nổi, cũng không có tia sáng sống động.
Trải qua so sánh có thể đưa ra kết luận, thiên thạch màu đỏ cam mặt ngoài bóng loáng này có công năng tự phát nhiệt, ở thế giới phổ thông, có phóng xạ nhẹ, có một lượng nhiệt nhỏ, có sức nặng, sẽ không nổi lên. Nhưng sau khi tiến vào trong tiểu không gian, sẽ nhẹ đi, giống như một vầng mặt trời nhỏ, tự động bay lên trên bầu trời.
Có một tảng đá mặt trời như vậy treo ở trên tiểu không gian, giống như lắp một vầng mặt trời nhỏ vậy, cả không gian cũng theo đó tươi sáng lên.
Nghiên cứu ra biến hóa này, Lý Thanh Vân vô cùng vui mừng, căn cứ vào bản tính nhổ cả lông chim nhạn đang bay qua, thu toàn bộ cá nhỏ ở trong đầm nước vào tiểu không gian, làm cá tạp để nuôi. Sau đó chờ thác nước và các dòng suối nhỏ khác đổ đầy đầm nước này, mới thành công đi lên bờ.
Lúc này sắc trời đã dần tối, Michelle cau mày, có dấu hiệu thức tỉnh. Lý Thanh Vân vội vàng trả dụng cụ thăm dò lại cho nàng, đeo trở lại trên cổ tay nàng. Sau đó kiểm tra ba lô, nhìn xem trước khi nàng tỉnh lại, cần bỏ thêm thứ gì khác vào trong đó.
Ba lô leo núi không thấm nước dùng để thám hiểm dã ngoại quả nhiên mạnh mẽ, vốn tưởng rằng bên trong bị ướt cả, không nghĩ tới vừa mở ra nhìn xem, chỉ ướt có một tầng bên ngoài, đồ đạc ở bên trong lại không dính một bọt nước. Ba lô của Michelle còn tốt hơn của Lý Thanh Vân, đồ bên trong không bị hư hao, chỉ nhìn lướt qua, lại một lần nữa khóa lại cho nàng.
“Ừm hừ…” Michelle hừ khẽ một tiếng, tỉnh lại từ trong hôn mê, mới vừa mở mắt, đã nhìn thấy một người đàn ông cởi trần ngồi ở bên cạnh mình, mang nụ cười cổ quái trên mặt, giống như dâm đãng.
“A!” Nàng lập tức hét lên một tiếng, thân mình vừa lăn lông lốc, xoay eo vung chân, giống như cái đuôi của rắn đuôi chuông, nhanh như tia chớp đánh lên trên đầu Lý Thanh Vân.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook