Ở thành phố Vân Hoang, nhắc đến Phúc Mãn Lâu, sẽ có người nghĩ đến Thục Hương Các. Hai nhà hàng lớn này cách nhau một con phố, gần như hai cửa đối diện với nhau, ý tứ cạnh tranh vô cùng rõ ràng. Khi mùi thuốc súng nồng đậm, thậm chí còn phát sinh vài sự kiện va chạm vũ lực, đầu bếp đối đầu bếp, người phục vụ chiến người phục vụ, chuyện này được truyền lưu trên phạm vi rộng rãi ở trong dân chúng bình thường của thành phố Vân Hoang.

Trước kia, địa vị của Thục Hương Các và Phúc Mãn Lâu không kém bao nhiêu, hạn ngạch kinh doanh và danh tiếng tương xứng. Nhưng trong hai năm gần đây, đầu bếp của Thục Hương Các bị Phúc Mãn Lâu lấy đi không ít, khiến hạn ngạch buôn bán càng ngày càng kém, khách quen bỏ đi nghiêm trọng. Nếu như không phải ông chủ Thục Hương Các tuyên truyền không quan tâm đến chi phí, địa vị của Thục Hương Các đã sớm bị loại trừ ra khỏi hàng ngũ top ba của thành phố Vân Hoang.

Lý Thanh Vân dừng xe trên bãi đỗ xe dưới lòng đất, theo như lệ thường xách theo một cái túi ni lông lớn, bên trong đựng năm loại rau dưa thông thường. Trong lòng suy nghĩ sách lược ứng đối, lo lắng có nên giảm giá thích hợp một chút không, nếu như không mở ra nguồn tiêu thụ, đồ lại tốt nữa bị hư ở trong hầm rượu cũng không được. Hắn thậm chí đã quyết định, nếu như lần này còn không bán ra được, thì phải đi ra chợ bày quầy, lấy phương thức bán lẻ để mở ra khó khăn, dù sao không thể xem thường sức mua của dân chúng bình thường được.

Trong miên man suy nghĩ, ở chỗ rẽ bãi đỗ xe, đột nhiên thấy một làn gió thơm đánh đến, phịch một tiếng, một thân thể phụ nữ mềm mại đánh vào trong lòng. Ôi một tiếng, thân thể phụ nữ ngửa về sau, sắp ngã sấp xuống.

Lý Thanh Vân không tập trung, túi ni lông đã sớm lăn trên mặt đất, vội vàng túm lấy quần áo của người phụ nữ đang ngửa ra sau, kéo nàng về. Rau dưa hỏng rồi có thể lại lấy mới, nhưng đụng hỏng người ta phụ nữ yểu điệu thơm ngát thì hỏng rồi, lỗi lầm lớn.

“A nha! Ngươi…” Cô gái mềm mại kêu đau một tiếng, giọng nói hơi quái dị, giọng mũi rất đậm, một bàn tay đẹp trắng nõn nắm chặt lấy cổ tay Lý Thanh Vân, không để cho hắn lại ra sức loạn nữa.

Cảm nhận được xấu hổ của phụ nữ, Lý Thanh Vân mới phản ứng lại kịp, hóa ra vị trí mình túm lấy không đúng. Vốn định bắt lấy quần áo của cô gái, nhưng tay túm tới lại là chỗ thịt mềm ở ngực người ta, không đau rên mới là lạ.

“Xin lỗi, ta không phải cố ý. Ngươi không sao chứ?” Lý Thanh Vân cuống quýt thả lỏng tay, thuộc tính ‘trạch’ của lập trình viên lại phát tác, mặt đều đỏ bừng lên. Linh hồn đã dùng nước suối không gian gọt giũa nhiều lần không hề đưa đến một tác dụng gì, trong đầu không ngừng lóe lên khuynh hướng cảm xúc mềm mại chỉ phụ nữ thành thục mới có, càng nghĩ càng cảm thấy xấu hổ.

“Không liên quan, là ta đi quá gấp, đụng vào ngươi trước, còn đụng tan tác rau dưa của ngươi.” Cô gái ước chừng ba mươi tuổi, giọng nói tươi ngọt, khuôn mặt mềm mại đáng yêu, giống như trái đào mật chín muồi, tóc dài hơi xoăn che bớt hai gò má ửng hồng. Không dấu vết gỡ tay Lý Thanh Vân ra, mới phong tình vạn chủng vén tóc bay rối ở trước mặt, tự nhiên hào phóng, đứng vững thân thể.

Nàng đeo đôi giày cao gót màu vàng nhạt, đứng ở trước mặt Lý Thanh Vân cũng không có vẻ thấp. Một bộ trang phục công sở màu đen, bên trong lại là áo ngực màu trắng gợi cảm, cao ngất thẳng tắp, khe rãnh hơi lộ ra, trắng đến chói mắt. Bên trên áo ngực lại có một dấu tay hơi đen, là chứng cứ phạm tội do Lý Thanh Vân lưu lại, không cẩn thận nhìn cũng không nhìn thấy.

Cô gái nói xin lỗi, còn xoay người giúp Lý Thanh Vân nhặt rau dưa. Khẽ khom lưng, phong cảnh trước ngực càng thêm tươi đẹp, ngọn núi cao và phong cảnh hiểm trở gần như bày ra tất cả ở trước mắt Lý Thanh Vân. Càng huống hồ trên tay, trên thân hắn còn lưu lại mùi mê người của phụ nữ, thân thể run lên, bản năng của đàn ông khiến cho hắn gần như xấu mặt.

“Không cần nhặt đâu, nhìn ngươi chạy nhanh như vậy, chắc chắn có việc gấp, ngươi đi mau đi, ta tự nhặt.” Lý Thanh Vân ngồi chồm hổm trên mặt đất theo, không dám nhìn loạn lên trên thân cô gái. Sắp đến mùa hè, phụ nữ mặc quá ít, đặc biệt là khi ngồi chồm hổm xuống, tùy tiện liếc nhìn đều có thể nhìn thấy phong cảnh thục nữ khiến đàn ông điên cuồng. Hơn nữa, ánh mắt của Lý Thanh Vân rất tốt, một chút khe hở đều có thể để cho hắn nhìn trộm toàn bộ phong cảnh.

“Ha ha, cảm ơn ngươi, chú em, đây là danh thiếp của ta, nếu như cần bồi thường, có thể gọi điện thoại cho ta.” Phụ nữ xinh đẹp tâm tư hoạt bát, dốc sức làm việc ở trong xã hội mấy năm, hạng người gì chưa từng thấy. Nàng đã thấy được ngượng ngùng và xấu hổ của Lý Thanh Vân, không được thoải mái ở trước mặt mình, vừa đắc ý với sức quyến rũ của bản thân đồng thời tiêu trừ cảm xúc nôn nóng mới vừa rồi đi hơn phân nửa.

Cô gái cười duyên, mang theo một làn gió thơm, dáng người cao gầy uyển chuyển đong đưa nhiều vẻ, rời khỏi bãi đỗ xe dưới lòng đất.

“Đúng là một cô gái khiến cho người ta sinh ra kích động phạm tội!” Lý Thanh Vân chột dạ lau mồ hôi lạnh, gần như xấu mặt ở trước mặt nàng, hắn đã từng gặp không ít phụ nữ, vẫn là lần đầu tiên gặp được người phụ nữ tràn ngập gợi cảm xinh đẹp khắp nơi. Tuy rằng cô em họ trong vụ tai tiếng của hắn càng thêm đầy đặn, nhưng quá mức non nớt, không phong tình vạn chủng bằng cô gái này.

Nhặt rau dưa lên xong, Lý Thanh Vân mới có thời gian nhìn xem danh thiếp cô gái này đưa cho hắn.

“Hả? Tổng giám đốc Chu Lệ Văn của Thục Hương Các? Lỡ mất một con cá lớn… còn là mỹ nhân ngư.” Lý Thanh Vân ảo não đứng lên, nếu như sớm nhìn danh thiếp thì hẳn là còn có thể đuổi theo nàng, giáp mặt chào hàng rau dưa với nàng, còn mạnh hơn trực tiếp tìm giám đốc bộ phận thu mua nhiều lắm.

Rau dưa trong túi ni lông dính tro bụi, Lý Thanh Vân trầm tư một chút, lại quay trở về xe bán tải Great Wall, một lần nữa xếp vào một túi to, lấy thêm cà chua mấy người phụ nữ thích ăn, mới lại đi ra.

Bảo vệ của Thục Hương Các thì thầm nho nhỏ cái gì đó, vẻ mặt thần bí, là đàn ông, Lý Thanh Vân tự nhiên có thể thấy được vẻ đáng khinh nhàn nhạt trên mặt bọn họ. Lý Thanh Vân không khinh bỉ, ngược lại đồng tình sâu sắc với họ. Cả ngày đứng ở cửa, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy người đẹp cực phẩm giống như Chu Lệ Văn này, nhưng kể cả dũng khí bắt chuyện đều không có, cũng chỉ có thể thầm thì vài câu ở đằng sau lưng, bình phẩm từ đầu đến chân một phen, coi như tự an ủi mình, gọi tắt là – an ủi.

Bảo vệ hiển nhiên đang say mê trong ảo tưởng, tuy rằng chưa đến giờ dùng cơm, nhưng không vặn hỏi Lý Thanh Vân.

Lý Thanh Vân thuận lợi tiến vào sảnh lớn tầng một, phát hiện không khí không đúng lắm, ở gần bàn phục vụ tổng, một vài nhân viên đang liến thoắng oán trách gì đó, mà trung tâm than phiền của bọn họ chính là Chu Lệ Văn xinh đẹp vô song.

“Tổng giám đốc Chu, đến bây giờ công ty thủy sản vẫn còn chưa đưa hàng, bộ phận ẩm thực bọn ta không thể bắt đầu…”

“Bộ đồ ăn dùng một lần không đủ, ngày hôm qua nên đặt hàng, nhưng giám đốc Lỗ không ký tên, bọn ta cũng đành chịu, từ sau khi tan tầm ngày hôm qua, cho đến bây giờ đều không thể liên lạc được với giám đốc Lỗ…”

“Rau dưa dự trữ không đủ, buổi trưa hôm nay kể cả món rau trộn đều không thể cung cấp… Hiện giờ đã sắp mười giờ, cho dù đi mua đồ cũng không còn kịp nữa…”

Chu Lệ Văn mỉm cười, tự tin mê người, không hề hoảng loạn chút nào, đôi khi đáp lại: “Mọi người đừng gấp gáp, ta đã liên hệ với người nhà của giám đốc Lỗ, rất nhanh sẽ có tin tức. Trong thời gian chờ đợi giám đốc Lỗ xuất hiện, ta sẽ tự mình xử lý vấn đề nguyên liệu nấu ăn không đủ. Mọi người quay trở về vị trí làm việc của mình trước, ta sẽ cho mọi người một câu trả lời vừa lòng. Các nhân viên khác quay về vị trí làm việc đi, nhân viên của bộ phận thu mua lưu lại, cùng ta đến phòng họp mở cuộc họp khẩn cấp.”

Lý Thanh Vân cách xa, nghe không rõ ràng, nhưng một vài từ mấu chốt thì vẫn có thể nghe thấy. Giám đốc thu mua của Thục Hương Các đã xảy ra chuyện, hiện giờ đang thiếu nguyên liệu nấu ăn, đây là cơ hội của hắn, nếu như còn không nắm bắt được cơ hội này, hắn cũng không cần lăn lộn làm tiêu thụ gì nữa, về thẳng nhà luôn đi.

Thừa dịp hỗn loạn, Lý Thanh Vân đuổi kịp hơn mười nhân viên của bộ phận thu mua, cũng tiến vào phòng họp.

Chu Lệ Văn vừa đảo mắt, đã tìm ra Lý Thanh Vân kẻ lạc loài này, nhân viên đều có đồng phục, chỉ hắn mặc áo sơ mi trắng giá rẻ, quần jeans, đi giày vải bình thường.

“Chú em, sao ngươi lại đến đây? Hiện giờ ta đang bận rộn, không có thời gian nói chuyện với ngươi, cần bồi thường bao nhiêu, ngươi cứ nói thẳng đi.” Chu Lệ Văn thấy hắn còn xách theo túi ni lông, tưởng hắn đến để đòi bồi thường, giọng điệu vẫn mềm mại đáng yêu, chỉ khẽ cau mày, không kiên nhẫn lắm.

“Tổng giám đốc Chu, ngươi hiểu lầm. Ta là giám đốc tiêu thụ của nhà cung cấp rau dưa, thay mặt cho một cơ sở nông nghiệp loại hình nghiên cứu khoa học mở rộng sản phẩm mới, đây là danh thiếp của ta. Khi vào đây, ta vừa vặn nghe thấy bộ phận thu mua của các ngươi có một chút vấn đề nhỏ, nếu như có khả năng hợp tác, ta có năng lực cung cấp vài loại rau dưa cho hôm nay.” Lý Thanh Vân nói xong, đưa danh thiếp mình đã sớm in từ trước tới. Đồng thời đổ rau dưa trong túi ni lông to lên trên bàn trong phòng họp, để cho mọi người nhìn xem.

Chu Lệ Văn vừa nghe, mắt đẹp lập tức sáng ngời, bật thốt lên hỏi: “Ngươi có thể cung cấp bao nhiêu loại rau dưa? Trước mười một giờ trưa hôm nay, có thể đưa đến đây bao nhiêu? Giá tính như thế nào?”

Lý Thanh Vân chỉ năm loại rau dưa ở trên bàn, cười nói: “Chính là năm loại ở trên bàn, nếu như hiện giờ các ngươi quyết định đặt mua, trước mười một giờ, có thể đưa đến một xe, lấy tải trọng của xe vận tải cỡ lớn để tính, tổng cộng có thể chứa chừng năm ngàn ký.”

“Vậy còn chờ đợi cái gì nữa, nhanh chóng gọi điện thoại kêu bọn họ đưa hàng đi, hôm nay người giúp ta trong trường hợp khẩn cấp, ta cũng mở ra tình huống đặc biệt, ấn theo giá thị trường tính cho ngươi, nếu như chất lượng rau dưa tốt, chúng ta có thể ký hợp đồng cung cấp hàng lâu dài.” Chu Lệ Văn thật khí phách, trực tiếp ra giá bán lẻ, nếu như không cần dùng gấp, tuyệt đối sẽ không như thế.

Lý Thanh Vân cười khổ một tiếng, không thể không quét mặt mũi người đẹp, nói: “Vô cùng xin lỗi, nếu như là rau dưa phổ thông, có lẽ giá ngươi ra là rất cao, nhưng rau dưa của bọn ta là sản phẩm mới, giá cao đến không hợp lẽ thường lắm. Do đó, mời các chuyên gia thu mua đang ngồi đây nếm thử một chút, nhìn xem sản phẩm của cơ sở nông nghiệp bọn ta có đáng giá hay không?”

“Ha ha, chú em định nhân lúc cháy nhà đi hôi của sao?” Chu Lệ Văn nhíu mày lại, cười càng thêm xinh đẹp, tiện tay cầm lấy một quả cà chua, nói: “Nói thử xem, rau dưa của các ngươi giá bao nhiêu?”

“Cũng không phải nhân lúc cháy nhà đi hôi của, đây là giá do công ty định ra, ta chỉ quản việc tiêu thụ, không có quyền lực định giá. Tổng giám đốc Chu, các ngươi nếm thử trước đi đã, ta không muốn mang danh ác nhân lúc cháy nhà đi hôi của đâu.” Đối mặt với chèn ép của người đẹp, Lý Thanh Vân thật sự hơi xấu hổ, cuống lên, mặt lại hơi đỏ.

Rau dưa trên bàn có thể ăn sống chỉ có dưa chuột và cà chua, Chu Lệ Văn lau sơ cà chua, chuẩn bị thử vị một chút, đồng thời cũng để cho nhân viên thu mua nếm thử, định nhanh chóng giải quyết vấn đề nguồn cung rau dưa. Dù sao còn có vấn đề khác phải giải quyết.

Cắn một miếng, mắt của Chu Lệ Văn lập tức mở lớn, toàn thân thoải mái đến gần như rên rỉ ra tiếng. Một hơi ăn sạch cả quả cà chua lớn, lúc này còn chưa thỏa mãn tán thưởng nói: “Cà chua này ăn ngon, đây là chủng loại gì vậy, vì sao từ trước cho đến giờ bọn ta chưa từng ăn?”

Lý Thanh Vân nghe nàng tán thưởng, trong lòng tương đối tự hào: “Ngươi ăn là long thị, vừa đào tạo ra, toàn thế giới một nhà duy nhất, còn chưa mở rộng. Nhưng mà ta có tin tưởng, rất nhanh có thể mở ra thị trường cao cấp. Dù sao, kẻ có tiền trên thế giới này thật nhiều, mà sản phẩm tốt cùng loại lại rất ít.”

Nghe lời nói ngạc nhiên và tán thưởng cùng loại của các nhân viên thu mua, Chu Lệ Văn cuối cùng hỏi: “Nói đi, giá bao nhiêu, nếu như không quá đáng, ta quyết định thử mua một chút, để đáp ứng nhu cầu khẩn cấp, cũng làm nếm thử thức ăn mới.”

Lý Thanh Vân vô cùng lạnh nhạt báo giá: “Giá mở rộng toàn cầu, tất cả các loại hai mươi đồng một ký. Ta không cầu bán nhiều, các ngươi có thể mua trước một ít để xử lý nhu cầu khẩn cấp, ta tin tưởng các khách hàng sẽ cho ra đánh giá chân thực nhất.”

“Cái gì? Đắt như vậy, thế này chẳng phải là nhân lúc cháy nhà đi hôi của, như này là đòi mạng!” Có nhân viên thu mua nhảy ra, lớn tiếng chỉ trích Lý Thanh Vân lòng dạ hiểm độc.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương