Nơi Này Trời Vẫn Còn Xanh
-
Chương 30
Matt đang ở trong chuồng gia súc. Khi tới chỗ cánh cửa mở, nàng nhìn thấy anh đang ngồi trên một cái thùng úp ngược, cái chân bị tật duỗi ra, khuôn mặt rầu rĩ. Anh đang xoa xoa cái đầu gối bị sẹo, Raleigh nằm bên chân anh, vừa nhìn thấy nàng, nó liền bật dậy sủa gâu gâu.
“Suỵt, Raleigh,” Caroline nói, bực mình vì sự xuất hiện của mình đã bị lộ, trong khi nàng còn muốn lén quan sát anh thêm một, hai phút nữa. Matt bị đau chân sao? Liệu đó có phải là lý do khiến anh cáu kỉnh bất thường như vậy? Nghĩ thế, chút tự tin trong Caroline bay biến. Hóa ra anh tức giận chẳng phải vì chuyện của nàng và Daniel.
“Em muốn gì?” Matt ngẩng lên, vẻ mặt chẳng chút mừng rỡ khi thấy nàng. Anh vẫn đang xoa xoa đầu gối, nhưng hành động đó có vẻ vô thức, như thể đầu óc anh đang để ở đâu đâu chứ chẳng mấy đoái hoài tới cơn đau hay việc xoa dịu nó.
“Để em xoa chân cho anh nhé?” nàng hỏi, băng ngang qua sàn đất phủ rơm để tới chỗ anh.
“Không.” Câu trả lời cộc lốc của Matt thật thô lỗ, nhưng Caroline chẳng hề để ý, nàng chỉ quỳ xuống và làm việc đó thay anh một cách tự nhiên. Tuy miệng phản đối, nhưng tay anh vẫn miễn cưỡng dịch sang một bên để nhường chỗ cho nàng làm.
Nàng không nói gì, chỉ xoa xoa đầu gối anh và phần bắp đùi trên nó. Ngay cả qua lớp vải thô của chiếc quần, nàng vẫn có thể cảm thấy sức nóng của làn da anh, cảm thấy sự rắn chắc, lực lưỡng và đầy nam tính nơi anh.
“Em muốn gì?” Matt lại hỏi, chẳng bớt thù địch hơn lúc trước. Nàng ngẩng lên nhìn anh và thấy anh đang nghiến răng lại.
“Ồ, em còn muốn gì trong chuồng gia súc vào giờ này chứ? Dĩ nhiên là muốn nói chuyện với anh rồi.”
“Họ bảo em làm thế à?”
Caroline khẽ mỉm cười, rồi lại nhìn xuống đầu gối Matt. “Dĩ nhiên, không ai trong số họ dám đối mặt với anh, trừ Daniel. Anh ấy đang muốn đấm gãy răng anh đấy.”
“Cậu ta dám ư, lạy chúa! Cứ chờ xem!” Giọng nói hung hăng của Matt khiến Caroline lại thấp thỏm hy vọng. Nàng ngẩng lên nhìn anh lần nữa, để xem liệu có còn dấu hiệu khuyến khích nào khác trên khuôn mặt anh không.
“Anh em một nhà thì không nên đánh nhau,” Caroline nói, nhìn Matt chăm chú. Qua ánh sáng của ngọn đèn xách duy nhất được treo trên thanh xà gần đó, anh trông thật mệt mỏi, dữ dằn, mà vẫn điển trai khôn tả.
“Cain và Abel [1] đã đánh nhau đấy thôi,” Matt lạnh lùng trả lời.
[1] Tên hai người con của Adam và Eve. Cain vì lòng ganh tỵ mà đã giết em ruột là Abel.
“Vâng, và hãy xem chuyện đó kết thúc thế nào! Với lại, anh và Daniel bình thường rất thân thiết cơ mà.”
Matt làu bàu. Bên dưới bàn tay nàng, những cơ bắp ở đùi anh đã được thả lỏng, và nàng nhích xuống thấp hơn, tới đầu gối và phần bắp chân bên dưới.
“Davey đã bị sốc khi nghe thấy anh nguyền rủa Daniel,” nàng nói với cái đầu gối của anh. Ngón tay nàng lần tới những cái hõm ở cả hai bên xương bánh chè, và nàng tập trung vào việc mát xa chúng trong khi chờ đợi anh cất tiếng. “Nó bảo nó chưa từng nghe anh nói thế bao giờ.”
“Đáng lẽ anh không nên nói vậy, đặc biệt là trước mặt bọn trẻ. Thật đáng xấu hổ! Anh sẽ phải giải thích với Davey rồi xin lỗi nó.” Matt ủ rũ nói.
“Nhưng anh đã bị kích động.”
“Đúng.”
“Vì Daniel.”
“Đúng.”
Tay khựng lại, Caroline ngẩng lên nhìn Matt. Nàng đang ngồi quỳ giữa hai chân anh, tựa vào một bên đùi vững chãi để xoa bóp cho cái chân bên kia. Nàng đâu biết rằng ánh đèn xách đã khiến đôi mắt ẩn dưới hàng lông mày đen mượt của mình chuyển sang màu vàng sẫm nhất và làm tôn nên những đường nét đáng yêu trên gương mặt nàng. Mái tóc đen như màn đêm của nàng được búi lại thành một cuộn dày sau gáy. Chiếc váy có hai màu trắng đen giản dị tiệp màu với mái tóc và nước da nàng, ôm sát những đường cong vẫn mảnh mai nhưng đã đầy đặn nữ tính hơn của nàng. Nàng ngước lên nhìn Matt, và vẻ đẹp tuyệt trần của nàng khiến miệng anh mím chặt, những bắp thịt săn cứng lại.
“Tại sao lại thế?” Cảm thấy đùi anh căng lên, nàng nhích những ngón tay tới chỗ bắp cơ cứng ngắc. Lớp len trên quần anh xù xì cọ vào tay nàng. Bên dưới nó, chân anh thật nhẵn nhụi và rắn chắc.
“Em hỏi anh về chuyện gì vậy, Caroline?” Đôi mắt anh nặng trĩu khi nhìn sâu vào đáy mắt nàng.
“Có gì khó hiểu đâu, đúng không? Em chỉ đang hỏi anh tại sao sau bao nhiêu năm sống hòa thuận, tự dưng anh lại bị kích động bởi em trai của mình như vậy?” Tuy lời nói và giọng điệu của Caroline thật ngây thơ, nhưng ngụ ý của nàng thì không. Những ngón tay nàng vuốt ve lớp vải, xoa bóp đùi anh.
“Tại sao ư? Em muốn biết tại sao ư?” Matt sôi sục. Rồi anh bất chợt nắm lấy bàn tay nàng, ép chặt chúng vào đùi mình. Bàn tay to lớn và mạnh mẽ ấy khiến thân thể nàng nóng bừng, lòng nàng náo động và kích thích sau nhiều tháng ngày bình lặng.
Anh mở miệng định nói thêm, nhưng rồi lại ngập ngừng và cau mày nhìn nàng.
“Nếu em muốn kết hôn với Daniel, thì việc gì phải ở ngoài này với anh chứ? Hãy đứng dậy và quay vào nhà ngay đi.”
“Em rất quý mến Daniel,” Caroline trầm ngâm đáp. Tim nàng như nhảy ra khỏi lồng ngực trước tia sáng xanh bất chợt lóe lên trong mắt anh.
“Thật ư?” Matt cắn răng hỏi.
“Và em tin là anh ấy cũng quý mến em. Nhưng anh ấy chưa hề ngỏ lời cầu hôn em.”
“Cậu ấy sẽ làm vậy thôi.”
“Nếu anh ấy làm vậy, em sẽ… từ chối.” Caroline khẽ mỉm cười, lật bàn tay lại để đan ngón tay vào tay Matt. “Người em quan tâm không phải là Daniel.”
“Thật không?”
“Thật.” Được khuyến khích bởi thứ mà nàng nghĩ là mình đã nhìn thấy trong mắt anh, Caroline bỏ tay ra và rướn người lên để mặt mình ngang hàng với mặt Matt. Bàn tay nàng đặt trên bờ vai rộng của anh, trong khi bàn tay anh tự động tìm kiếm vòng eo thon của nàng. Đôi mắt anh nhìn thẳng vào mắt nàng, xanh biếc và bồn chồn.
“Mà là anh,” nàng khẽ khàng nói tiếp.
Nghe thấy thế, đôi mắt anh nheo lại, bàn tay xiết chặt eo nàng, miệng nở nụ cười căng thẳng.
“Em đang tỏ tình với anh đấy à?” Ẩn dưới câu nói bông đùa nhẹ nhàng ấy là một sự thận trọng.
Cảm giác nóng bỏng rạo rực đang bùng lên giữa họ khiến việc nói chuyện càng lúc càng khó khăn, cổ họng Caroline thít chặt.
“Nếu đúng là vậy thì sao?” nàng hỏi, nín thở chờ đợi câu trả lời.
“Thì anh buộc lòng phải cảnh báo em rằng em đang sống trong nguy hiểm.” Matt vẫn cố bông đùa, nhưng đôi mắt xanh thẳm đầy khao khát đã nói lên tất cả.
“Thật ư?” Caroline không thể nói thêm điều gì. Bàn tay nàng tự động miết dọc theo vai anh, tận hưởng cảm giác được chạm vào những bắp thịt rắn chắc qua chiếc áo mà nàng đã may. “Nghĩa là sao?”
Matt nhìn nàng một lúc lâu mà không trả lời, đôi mắt anh bồn chồn, căng thẳng. Rồi anh bật ra một tiếng cười ngắn. “Nghĩa là sao ư, em thân yêu? Em có chắc là mình muốn biết không? Nhưng dù em không muốn, anh vẫn sẽ nói, vì em đã hỏi. Điều đó có nghĩa là em đã làm bầu máu anh sôi sục suốt hàng tháng trời nay. Anh không nghĩ được gì, không làm được gì, đêm nào cũng thao thức, phát điên lên vì ham muốn em. Thế đã đủ để em chạy như bay vào trong nhà chưa, hay em còn muốn nghe thêm nữa?”
Caroline không nói gì, nhưng nàng không tỏ dấu hiệu là sẽ bỏ chạy. Mắt nàng giao với ánh mắt anh, và nàng nín thở.
“Em đã thiêu đốt anh.” Giọng Matt nhỏ và khàn. “Da thịt anh đau đớn và nhức nhối vì sự giày vò dai dẳng chẳng khác nào những đòn tra tấn dưới địa ngục. Ngoài cơ thể em, chẳng thứ gì có thể chấm dứt cực hình ấy. Nhưng anh sẽ không làm em tổn thương hay hoảng sợ. Thế nên em hãy chạy ngay đi, trong khi vẫn còn cơ hội. Nếu không thì, anh cảnh cáo em, em sẽ hối hận về việc làm đêm nay đấy.”
“Em không sợ anh, Matt.” Nàng thì thầm rất khẽ khàng, và lời nàng nói không thật lòng cho lắm. Mặc dù nàng không sợ người đàn ông này, nhưng nàng sợ niềm khao khát mãnh liệt mà anh đang cố kìm giữ bằng một sợi dây quá đỗi mỏng manh. Nàng sợ những gì có thể xảy ra khi sợi dây căng như dây cung ấy bị đứt.
“Em không sợ ư?” Đôi mắt anh tối lại vì ham muốn nhưng vẫn lóe lên những tia sáng dữ dội, và chúng hướng thẳng xuống môi nàng. “Vậy thì thử hôn anh xem nào, Caroline.”
Lời chế nhạo ấy bị hơi thở dồn dập làm cho đứt quãng. Caroline cảm thấy nghẹt thở và nàng do dự trong một thoáng. Nàng biết anh đã là của mình. Nàng chỉ cần ghé lại gần và tiếp nhận thử thách của anh. Rướn người về phía Matt, nàng choàng hai tay quanh cổ anh. Đôi mắt nàng vẫn không rời mắt anh, ánh mắt chăm chú như thể nàng sẽ khắc ghi hình ảnh của anh vào trong ký ức trọn đời. Chỉ đến khi miệng họ chạm vào nhau, mí mắt nàng mới nhắm lại.
Đôi môi anh ấm áp và mềm mại không ngờ. Lúc đầu anh ngồi yên, để nàng cảm nhận sức nóng mãnh liệt đang dâng lên khi miệng họ chạm vào nhau. Rồi bàn tay anh luồn quanh eo nàng, kéo nàng lại gần hơn.
“Ôi Matt!”
Nàng thì thầm gọi tên Matt ngay cả khi bị ép sát vào ngực anh và anh hé môi phủ trọn môi nàng. Bàn tay anh đặt sau đầu nàng, khẽ nghiêng nó sang một bên để dễ dàng chiếm đoạt miệng nàng hơn. Môi nàng đã tách ra tự lúc nào; lưỡi anh luồn vào bên trong, lấp đầy khoang miệng ấm áp và ướt át của nàng, rồi chiếm đoạt và chinh phục nó.
“Em thật ngọt ngào.”
Những tấm rào chắn cuối cùng mà nàng đã dựng lên giữa họ lập tức tan chảy. Cảm giác yêu thương đột ngột dâng tràn khiến nàng siết chặt vòng tay quanh cổ anh, áp sát cơ thể mình vào cơ thể anh hơn, và luồn lưỡi vào giữa hai hàm răng anh. Nàng sẽ dâng hiến cho Matt bất cứ thứ gì anh muốn mà không cần kìm giữ, bởi vì nàng yêu anh. Anh có ý nghĩa với nàng còn hơn cả thế giới này.
“Caroline.” Matt lùi lại, nghe giọng anh như một kẻ sắp chết đuối. Hơi thở anh hổn hển, khuôn mặt đỏ bừng. Nàng có thể cảm nhận rõ sự tranh đấu nội tâm trong anh để kiểm soát bản thân. “Nếu em còn hôn anh như thế nữa, anh sẽ đánh mất lý trí đấy.”
“Em muốn anh đánh mất lý trí,” nàng thì thầm vào miệng anh và ngửa lên để lại áp môi mình vào môi anh. Lần này, lưỡi nàng vừa chạm vào, Matt đã liền thở dốc. Rồi anh ôm siết lấy nàng, miệng anh đặt nghiêng nghiêng trên miệng nàng, ngực anh áp sát bầu ngực nàng.
Vừa hôn nàng với sự ham muốn mãnh liệt, Matt vừa kéo nàng xuống sàn nhà cùng mình. Rồi anh choàng tay quanh người nàng, nằm lên trên nàng để nàng cảm nhận cả cơ thể rắn chắc của anh. Nàng ôm siết lấy anh và nhắm mắt lại, không chút phản kháng khi những ngón tay run rẩy của anh lần tìm và mơn trớn bầu ngực mình, cho dù những ký ức đáng sợ một lần nữa lại vùng vẫy đòi xuất hiện. Nhưng nàng kìm giữ chúng bằng cách nhắc đi nhắc lại với chính mình rằng: “Đây là Matt.” Ngay cả khi bàn tay anh lần xuống chân nàng để hất váy lên, nàng cũng không ngăn lại mà chỉ bám chặt anh. Anh tốc cả lớp váy ngoài và lớp váy lót bên trong lên tận eo nàng rồi sau đó vội vàng lần xuống quần mình cho đến khi khuy quần bật tung.
Nàng cắn chặt răng khi anh dùng đầu gối để tách hai chân nàng ra. Lúc anh lần tới chỗ nàng đã từng bị tổn thương và cũng là nơi sẽ bị anh làm cho đau đớn, nàng bấm móng tay vào vai anh chịu đựng. Anh đi vào bên trong cơ thể nàng, mở rộng và lấp đầy nàng đến mức nàng nghĩ mình sắp nổ tung. Run rẩy với nỗi kinh hoàng lan khắp người nhưng nàng vẫn ôm anh, mắt nhắm lại, răng nghiến chặt, không thốt ra một lời phản đối khi anh liên tục đi sâu vào người nàng với những tiếng rên sung sướng khản đặc.
Caroline cảm thấy rơm và nền đất lạnh cọ vào mông nhột nhạt. Phía trên và bên trong cơ thể nàng là sức mạnh rắn chắc của người đàn ông đang rên rỉ và chuyển động không ngừng. Tay nàng bám chặt lưng anh, bấu vào áo anh, những ngón chân quặp lại bên trong đôi giày khi nàng dùng hết sưc lực để cưỡng lại thôi thúc ngăn cản điều anh đang làm với nàng. Anh là Matt, Matt của nàng, và nàng yêu anh. Hành động này đã biến nàng thành của anh. Nàng bám vào ý nghĩ đó để ráng sức chịu đựng.
Anh kết thúc với một tiếng hét lớn và một cú thúc sâu đến mức khiến nàng rên lên. Nàng ôm chặt anh khi anh run rẩy đổ ập xuống người nàng. Nàng vuốt ve tóc anh và cố gắng không nghĩ đến chuyện một phần cơ thể anh vẫn đang nằm bên trong cơ thể mình, cố gắng quên đi cơn đau và cả tình trạng lõa lồ của hai người. Nàng biết những ý nghĩ như thế sẽ khơi dậy những cơn rùng mình ghê tởm. Thay vào đó, nàng gắng sức tin tưởng rằng món quà của mình đã làm anh vô cùng thỏa mãn vô cùng. Nghĩ như thế, sự xâm nhập của anh trở nên dễ chịu đựng hơn nhiều.
Rồi Matt chống khuỷu tay nâng mình dậy để anh có thể nhìn vào mặt nàng. Khi ngẩng lên nhìn anh với một nụ cười âu yếm, Caroline hết sức sửng sốt bởi vẻ gay gắt mà mình trông thấy.
“Mẹ kiếp!” Anh rít lên qua hàm răng nghiến chặt, cơ thể anh căng cứng bên trên cơ thể nàng. “Tại sao em không ngăn anh lại chứ?”
“Suỵt, Raleigh,” Caroline nói, bực mình vì sự xuất hiện của mình đã bị lộ, trong khi nàng còn muốn lén quan sát anh thêm một, hai phút nữa. Matt bị đau chân sao? Liệu đó có phải là lý do khiến anh cáu kỉnh bất thường như vậy? Nghĩ thế, chút tự tin trong Caroline bay biến. Hóa ra anh tức giận chẳng phải vì chuyện của nàng và Daniel.
“Em muốn gì?” Matt ngẩng lên, vẻ mặt chẳng chút mừng rỡ khi thấy nàng. Anh vẫn đang xoa xoa đầu gối, nhưng hành động đó có vẻ vô thức, như thể đầu óc anh đang để ở đâu đâu chứ chẳng mấy đoái hoài tới cơn đau hay việc xoa dịu nó.
“Để em xoa chân cho anh nhé?” nàng hỏi, băng ngang qua sàn đất phủ rơm để tới chỗ anh.
“Không.” Câu trả lời cộc lốc của Matt thật thô lỗ, nhưng Caroline chẳng hề để ý, nàng chỉ quỳ xuống và làm việc đó thay anh một cách tự nhiên. Tuy miệng phản đối, nhưng tay anh vẫn miễn cưỡng dịch sang một bên để nhường chỗ cho nàng làm.
Nàng không nói gì, chỉ xoa xoa đầu gối anh và phần bắp đùi trên nó. Ngay cả qua lớp vải thô của chiếc quần, nàng vẫn có thể cảm thấy sức nóng của làn da anh, cảm thấy sự rắn chắc, lực lưỡng và đầy nam tính nơi anh.
“Em muốn gì?” Matt lại hỏi, chẳng bớt thù địch hơn lúc trước. Nàng ngẩng lên nhìn anh và thấy anh đang nghiến răng lại.
“Ồ, em còn muốn gì trong chuồng gia súc vào giờ này chứ? Dĩ nhiên là muốn nói chuyện với anh rồi.”
“Họ bảo em làm thế à?”
Caroline khẽ mỉm cười, rồi lại nhìn xuống đầu gối Matt. “Dĩ nhiên, không ai trong số họ dám đối mặt với anh, trừ Daniel. Anh ấy đang muốn đấm gãy răng anh đấy.”
“Cậu ta dám ư, lạy chúa! Cứ chờ xem!” Giọng nói hung hăng của Matt khiến Caroline lại thấp thỏm hy vọng. Nàng ngẩng lên nhìn anh lần nữa, để xem liệu có còn dấu hiệu khuyến khích nào khác trên khuôn mặt anh không.
“Anh em một nhà thì không nên đánh nhau,” Caroline nói, nhìn Matt chăm chú. Qua ánh sáng của ngọn đèn xách duy nhất được treo trên thanh xà gần đó, anh trông thật mệt mỏi, dữ dằn, mà vẫn điển trai khôn tả.
“Cain và Abel [1] đã đánh nhau đấy thôi,” Matt lạnh lùng trả lời.
[1] Tên hai người con của Adam và Eve. Cain vì lòng ganh tỵ mà đã giết em ruột là Abel.
“Vâng, và hãy xem chuyện đó kết thúc thế nào! Với lại, anh và Daniel bình thường rất thân thiết cơ mà.”
Matt làu bàu. Bên dưới bàn tay nàng, những cơ bắp ở đùi anh đã được thả lỏng, và nàng nhích xuống thấp hơn, tới đầu gối và phần bắp chân bên dưới.
“Davey đã bị sốc khi nghe thấy anh nguyền rủa Daniel,” nàng nói với cái đầu gối của anh. Ngón tay nàng lần tới những cái hõm ở cả hai bên xương bánh chè, và nàng tập trung vào việc mát xa chúng trong khi chờ đợi anh cất tiếng. “Nó bảo nó chưa từng nghe anh nói thế bao giờ.”
“Đáng lẽ anh không nên nói vậy, đặc biệt là trước mặt bọn trẻ. Thật đáng xấu hổ! Anh sẽ phải giải thích với Davey rồi xin lỗi nó.” Matt ủ rũ nói.
“Nhưng anh đã bị kích động.”
“Đúng.”
“Vì Daniel.”
“Đúng.”
Tay khựng lại, Caroline ngẩng lên nhìn Matt. Nàng đang ngồi quỳ giữa hai chân anh, tựa vào một bên đùi vững chãi để xoa bóp cho cái chân bên kia. Nàng đâu biết rằng ánh đèn xách đã khiến đôi mắt ẩn dưới hàng lông mày đen mượt của mình chuyển sang màu vàng sẫm nhất và làm tôn nên những đường nét đáng yêu trên gương mặt nàng. Mái tóc đen như màn đêm của nàng được búi lại thành một cuộn dày sau gáy. Chiếc váy có hai màu trắng đen giản dị tiệp màu với mái tóc và nước da nàng, ôm sát những đường cong vẫn mảnh mai nhưng đã đầy đặn nữ tính hơn của nàng. Nàng ngước lên nhìn Matt, và vẻ đẹp tuyệt trần của nàng khiến miệng anh mím chặt, những bắp thịt săn cứng lại.
“Tại sao lại thế?” Cảm thấy đùi anh căng lên, nàng nhích những ngón tay tới chỗ bắp cơ cứng ngắc. Lớp len trên quần anh xù xì cọ vào tay nàng. Bên dưới nó, chân anh thật nhẵn nhụi và rắn chắc.
“Em hỏi anh về chuyện gì vậy, Caroline?” Đôi mắt anh nặng trĩu khi nhìn sâu vào đáy mắt nàng.
“Có gì khó hiểu đâu, đúng không? Em chỉ đang hỏi anh tại sao sau bao nhiêu năm sống hòa thuận, tự dưng anh lại bị kích động bởi em trai của mình như vậy?” Tuy lời nói và giọng điệu của Caroline thật ngây thơ, nhưng ngụ ý của nàng thì không. Những ngón tay nàng vuốt ve lớp vải, xoa bóp đùi anh.
“Tại sao ư? Em muốn biết tại sao ư?” Matt sôi sục. Rồi anh bất chợt nắm lấy bàn tay nàng, ép chặt chúng vào đùi mình. Bàn tay to lớn và mạnh mẽ ấy khiến thân thể nàng nóng bừng, lòng nàng náo động và kích thích sau nhiều tháng ngày bình lặng.
Anh mở miệng định nói thêm, nhưng rồi lại ngập ngừng và cau mày nhìn nàng.
“Nếu em muốn kết hôn với Daniel, thì việc gì phải ở ngoài này với anh chứ? Hãy đứng dậy và quay vào nhà ngay đi.”
“Em rất quý mến Daniel,” Caroline trầm ngâm đáp. Tim nàng như nhảy ra khỏi lồng ngực trước tia sáng xanh bất chợt lóe lên trong mắt anh.
“Thật ư?” Matt cắn răng hỏi.
“Và em tin là anh ấy cũng quý mến em. Nhưng anh ấy chưa hề ngỏ lời cầu hôn em.”
“Cậu ấy sẽ làm vậy thôi.”
“Nếu anh ấy làm vậy, em sẽ… từ chối.” Caroline khẽ mỉm cười, lật bàn tay lại để đan ngón tay vào tay Matt. “Người em quan tâm không phải là Daniel.”
“Thật không?”
“Thật.” Được khuyến khích bởi thứ mà nàng nghĩ là mình đã nhìn thấy trong mắt anh, Caroline bỏ tay ra và rướn người lên để mặt mình ngang hàng với mặt Matt. Bàn tay nàng đặt trên bờ vai rộng của anh, trong khi bàn tay anh tự động tìm kiếm vòng eo thon của nàng. Đôi mắt anh nhìn thẳng vào mắt nàng, xanh biếc và bồn chồn.
“Mà là anh,” nàng khẽ khàng nói tiếp.
Nghe thấy thế, đôi mắt anh nheo lại, bàn tay xiết chặt eo nàng, miệng nở nụ cười căng thẳng.
“Em đang tỏ tình với anh đấy à?” Ẩn dưới câu nói bông đùa nhẹ nhàng ấy là một sự thận trọng.
Cảm giác nóng bỏng rạo rực đang bùng lên giữa họ khiến việc nói chuyện càng lúc càng khó khăn, cổ họng Caroline thít chặt.
“Nếu đúng là vậy thì sao?” nàng hỏi, nín thở chờ đợi câu trả lời.
“Thì anh buộc lòng phải cảnh báo em rằng em đang sống trong nguy hiểm.” Matt vẫn cố bông đùa, nhưng đôi mắt xanh thẳm đầy khao khát đã nói lên tất cả.
“Thật ư?” Caroline không thể nói thêm điều gì. Bàn tay nàng tự động miết dọc theo vai anh, tận hưởng cảm giác được chạm vào những bắp thịt rắn chắc qua chiếc áo mà nàng đã may. “Nghĩa là sao?”
Matt nhìn nàng một lúc lâu mà không trả lời, đôi mắt anh bồn chồn, căng thẳng. Rồi anh bật ra một tiếng cười ngắn. “Nghĩa là sao ư, em thân yêu? Em có chắc là mình muốn biết không? Nhưng dù em không muốn, anh vẫn sẽ nói, vì em đã hỏi. Điều đó có nghĩa là em đã làm bầu máu anh sôi sục suốt hàng tháng trời nay. Anh không nghĩ được gì, không làm được gì, đêm nào cũng thao thức, phát điên lên vì ham muốn em. Thế đã đủ để em chạy như bay vào trong nhà chưa, hay em còn muốn nghe thêm nữa?”
Caroline không nói gì, nhưng nàng không tỏ dấu hiệu là sẽ bỏ chạy. Mắt nàng giao với ánh mắt anh, và nàng nín thở.
“Em đã thiêu đốt anh.” Giọng Matt nhỏ và khàn. “Da thịt anh đau đớn và nhức nhối vì sự giày vò dai dẳng chẳng khác nào những đòn tra tấn dưới địa ngục. Ngoài cơ thể em, chẳng thứ gì có thể chấm dứt cực hình ấy. Nhưng anh sẽ không làm em tổn thương hay hoảng sợ. Thế nên em hãy chạy ngay đi, trong khi vẫn còn cơ hội. Nếu không thì, anh cảnh cáo em, em sẽ hối hận về việc làm đêm nay đấy.”
“Em không sợ anh, Matt.” Nàng thì thầm rất khẽ khàng, và lời nàng nói không thật lòng cho lắm. Mặc dù nàng không sợ người đàn ông này, nhưng nàng sợ niềm khao khát mãnh liệt mà anh đang cố kìm giữ bằng một sợi dây quá đỗi mỏng manh. Nàng sợ những gì có thể xảy ra khi sợi dây căng như dây cung ấy bị đứt.
“Em không sợ ư?” Đôi mắt anh tối lại vì ham muốn nhưng vẫn lóe lên những tia sáng dữ dội, và chúng hướng thẳng xuống môi nàng. “Vậy thì thử hôn anh xem nào, Caroline.”
Lời chế nhạo ấy bị hơi thở dồn dập làm cho đứt quãng. Caroline cảm thấy nghẹt thở và nàng do dự trong một thoáng. Nàng biết anh đã là của mình. Nàng chỉ cần ghé lại gần và tiếp nhận thử thách của anh. Rướn người về phía Matt, nàng choàng hai tay quanh cổ anh. Đôi mắt nàng vẫn không rời mắt anh, ánh mắt chăm chú như thể nàng sẽ khắc ghi hình ảnh của anh vào trong ký ức trọn đời. Chỉ đến khi miệng họ chạm vào nhau, mí mắt nàng mới nhắm lại.
Đôi môi anh ấm áp và mềm mại không ngờ. Lúc đầu anh ngồi yên, để nàng cảm nhận sức nóng mãnh liệt đang dâng lên khi miệng họ chạm vào nhau. Rồi bàn tay anh luồn quanh eo nàng, kéo nàng lại gần hơn.
“Ôi Matt!”
Nàng thì thầm gọi tên Matt ngay cả khi bị ép sát vào ngực anh và anh hé môi phủ trọn môi nàng. Bàn tay anh đặt sau đầu nàng, khẽ nghiêng nó sang một bên để dễ dàng chiếm đoạt miệng nàng hơn. Môi nàng đã tách ra tự lúc nào; lưỡi anh luồn vào bên trong, lấp đầy khoang miệng ấm áp và ướt át của nàng, rồi chiếm đoạt và chinh phục nó.
“Em thật ngọt ngào.”
Những tấm rào chắn cuối cùng mà nàng đã dựng lên giữa họ lập tức tan chảy. Cảm giác yêu thương đột ngột dâng tràn khiến nàng siết chặt vòng tay quanh cổ anh, áp sát cơ thể mình vào cơ thể anh hơn, và luồn lưỡi vào giữa hai hàm răng anh. Nàng sẽ dâng hiến cho Matt bất cứ thứ gì anh muốn mà không cần kìm giữ, bởi vì nàng yêu anh. Anh có ý nghĩa với nàng còn hơn cả thế giới này.
“Caroline.” Matt lùi lại, nghe giọng anh như một kẻ sắp chết đuối. Hơi thở anh hổn hển, khuôn mặt đỏ bừng. Nàng có thể cảm nhận rõ sự tranh đấu nội tâm trong anh để kiểm soát bản thân. “Nếu em còn hôn anh như thế nữa, anh sẽ đánh mất lý trí đấy.”
“Em muốn anh đánh mất lý trí,” nàng thì thầm vào miệng anh và ngửa lên để lại áp môi mình vào môi anh. Lần này, lưỡi nàng vừa chạm vào, Matt đã liền thở dốc. Rồi anh ôm siết lấy nàng, miệng anh đặt nghiêng nghiêng trên miệng nàng, ngực anh áp sát bầu ngực nàng.
Vừa hôn nàng với sự ham muốn mãnh liệt, Matt vừa kéo nàng xuống sàn nhà cùng mình. Rồi anh choàng tay quanh người nàng, nằm lên trên nàng để nàng cảm nhận cả cơ thể rắn chắc của anh. Nàng ôm siết lấy anh và nhắm mắt lại, không chút phản kháng khi những ngón tay run rẩy của anh lần tìm và mơn trớn bầu ngực mình, cho dù những ký ức đáng sợ một lần nữa lại vùng vẫy đòi xuất hiện. Nhưng nàng kìm giữ chúng bằng cách nhắc đi nhắc lại với chính mình rằng: “Đây là Matt.” Ngay cả khi bàn tay anh lần xuống chân nàng để hất váy lên, nàng cũng không ngăn lại mà chỉ bám chặt anh. Anh tốc cả lớp váy ngoài và lớp váy lót bên trong lên tận eo nàng rồi sau đó vội vàng lần xuống quần mình cho đến khi khuy quần bật tung.
Nàng cắn chặt răng khi anh dùng đầu gối để tách hai chân nàng ra. Lúc anh lần tới chỗ nàng đã từng bị tổn thương và cũng là nơi sẽ bị anh làm cho đau đớn, nàng bấm móng tay vào vai anh chịu đựng. Anh đi vào bên trong cơ thể nàng, mở rộng và lấp đầy nàng đến mức nàng nghĩ mình sắp nổ tung. Run rẩy với nỗi kinh hoàng lan khắp người nhưng nàng vẫn ôm anh, mắt nhắm lại, răng nghiến chặt, không thốt ra một lời phản đối khi anh liên tục đi sâu vào người nàng với những tiếng rên sung sướng khản đặc.
Caroline cảm thấy rơm và nền đất lạnh cọ vào mông nhột nhạt. Phía trên và bên trong cơ thể nàng là sức mạnh rắn chắc của người đàn ông đang rên rỉ và chuyển động không ngừng. Tay nàng bám chặt lưng anh, bấu vào áo anh, những ngón chân quặp lại bên trong đôi giày khi nàng dùng hết sưc lực để cưỡng lại thôi thúc ngăn cản điều anh đang làm với nàng. Anh là Matt, Matt của nàng, và nàng yêu anh. Hành động này đã biến nàng thành của anh. Nàng bám vào ý nghĩ đó để ráng sức chịu đựng.
Anh kết thúc với một tiếng hét lớn và một cú thúc sâu đến mức khiến nàng rên lên. Nàng ôm chặt anh khi anh run rẩy đổ ập xuống người nàng. Nàng vuốt ve tóc anh và cố gắng không nghĩ đến chuyện một phần cơ thể anh vẫn đang nằm bên trong cơ thể mình, cố gắng quên đi cơn đau và cả tình trạng lõa lồ của hai người. Nàng biết những ý nghĩ như thế sẽ khơi dậy những cơn rùng mình ghê tởm. Thay vào đó, nàng gắng sức tin tưởng rằng món quà của mình đã làm anh vô cùng thỏa mãn vô cùng. Nghĩ như thế, sự xâm nhập của anh trở nên dễ chịu đựng hơn nhiều.
Rồi Matt chống khuỷu tay nâng mình dậy để anh có thể nhìn vào mặt nàng. Khi ngẩng lên nhìn anh với một nụ cười âu yếm, Caroline hết sức sửng sốt bởi vẻ gay gắt mà mình trông thấy.
“Mẹ kiếp!” Anh rít lên qua hàm răng nghiến chặt, cơ thể anh căng cứng bên trên cơ thể nàng. “Tại sao em không ngăn anh lại chứ?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook