Nổi Loạn
C1: Mở Đầu

Thời ngạo mạn, thiên đàng chối từ hắn,

cùng tất thảy thiên thần nổi loạn,

vì tham vọng của kẻ cuồng điên.

Thiên đường đã mất – John Milton


Trans: Green




Michael của em, em tự hỏi anh có thích khúc nhạc này.


Trong quán bar đêm và em đã đàn cho anh nghe, những nốt ghi-ta du dương của tuổi trẻ.

Nhắc cho chúng ta về yên bình,

tình yêu,

hạnh phúc,

và nhà.

Em nhớ nhà.

Em nhớ ánh nắng bên cửa sổ khi em mười bảy.

Em nhớ tiếng xe chạy ngoài phố khi em hai mươi.


Em nhớ giọng cười của anh khi ta đã trải qua tuổi hai hai...

Và em nhớ tất cả những điều đó, vào cái ngày mà chúng tan biến vào quá khứ, ngày mà cả hai ta đều biết tất cả đã bị hủy hoại. Em đã tan vỡ. Và em biết anh cũng thế.

Đừng khóc, anh yêu, đừng khóc.

Hãy bước đi.

Chúng ta đâu phải kẻ duy nhất đơn độc trên cõi sống? Chúng ta đâu phải những kẻ duy nhất sai lầm và ngu xuẩn? Đâu phải những kẻ duy nhất trong thế giới này chịu đựng sự kìm hãm của cuộc đời?

Chúng ta chịu đựng,

vì chúng ta nổi loạn và thách thức,

vì chúng ta khác số còn lại,

vì chúng ta tự do.

Ký tên, Pandoras

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương