Nói Dối Thành Tính
C40: Thoải mái h

Chử Huy và Lý Đài cùng ngã xuống giường, may mà anh chống một cái, nếu không Lý Đài sợ mình sẽ bị anh đè chết mất.

Rồi Chử Huy banh chân Lý Đài ra, xoa nắn bắp đùi của cô, nhìn chằm chằm vào nơi giữa hai chân cô. Lý Đài khó chịu vươn eo lên, muốn thoát khỏi tầm nhìn của Chử Huy.

"Động đậy cái gì?"

"Đừng nhìn nữa."

"Vậy phải làm gì?"

Lý Đài đỏ mặt không nói gì.

Chử Huy cúi người, hơi thở phả vào cánh hoa nhỏ, lúc lạnh lại lúc nóng, khiến Lý Đài khó chịu không ngừng vặn vẹo.

Tay trên bắp đùi lại càng tăng lực, Chử Huy hỏi: "Dây áo choàng tắm đâu?"

Lý Đài không dám cử động nữa, Chử Huy quá gần cô, từng chi tiết nhỏ nhất mà chính cô cũng chưa từng thấy, từng thay đổi nhỏ nhất trên cơ thể đều không thoát khỏi tầm mắt anh.

Như cố ý vậy, Lý Đài cảm thấy hơi thở phả lên người lại nặng hơn một chút, nhưng vẫn chưa đủ nặng, như nhẹ nhàng trêu chọc.

Dục vọng hóa thành chất lỏng từng chút một chảy ra khỏi cơ thể Lý Đài, rồi biến thành sự ngứa ngáy mỗi lúc một sâu hơn, xâm chiếm vào da thịt cô, khiến cô khao khát được chạm vào.

Lý Đài nắm lấy tay của Chử Huy, bàn tay quá lớn, cô đành nắm lấy hai ngón tay rồi từ từ kéo đến trước mặt mình, há miệng ngậm lấy, như em bé mút bình sữa, vội vàng dùng sức mà mút mát.

Cái đầu từ giữa hai chân ngẩng lên, nhìn thấy Lý Đài đang mút mát ngón tay mình, Chử Huy nheo mắt lại nhìn đầy nguy hiểm.

Người phụ nữ này luôn biết làm sao để khiến bản thân bớt chịu khổ cực.


Tiếc là, nước xa không cứu được lửa gần.

Lý Đài nhả ngón tay ra, đã liếm cho đến khi ướt nhẹp, cô nắm lấy rồi di chuyển xuống giữa hai chân mình, dưới ánh mắt chăm chú của Chử Huy, từng chút một nhét vào trong cơ thể mình.

"Ưm ~"

Lý Đài vặn vẹo thoải mái một cái, rồi mở mắt nhìn Chử Huy, miệng thốt ra tiếng rên rỉ mơ hồ.

"Ưm?"

Lý Đài lại nói lần nữa.

"Không nghe rõ."

"Động đi"

Hơi thở ấm áp dán vào thịt non nơi huyệt nhỏ, anh hỏi: "Động cái gì?"

"Ngón tay."

"Động thế nào?"

Lý Đài cố gắng nhắm mắt, muốn ép ra vài giọt nước mắt, nhưng sức lực không đủ, chỉ có thể cố gắng nhìn Chử Huy một cách vô tội đầy quyến rũ.

"Cầu xin anh đấy."

Ngón tay Chử Huy làm căng huyệt nhỏ đang bám lấy mình, động đậy vài cái, đẩy ngón tay sâu vào trong một chút rồi dừng lại.

"Ưm ~"

"Chặt quá, anh động không được."

"Vậy anh liếm đi."

"Liếm chỗ nào?"

Lý Đài nâng người lên, đưa huyệt nhỏ đang cắm ngón tay đến bên miệng anh, Chử Huy thè lưỡi liếm một cái lên viên đậu nhỏ nhô lên lộ ra.

"A ~"

Lý Đài ngã trở lại giường.

Chử Huy vẫn giữ nguyên tư thế ban đầu không động đậy, Lý Đài chỉ có thể lại nâng eo, đưa mình đến bên miệng anh.

Chỉ cần đưa tới miệng, Chử Huy sẽ liếm, lúc nhẹ lúc mạnh.


Khi sắp đạt đến cao trào cô bị mất sức, cảm giác ấm áp thô ráp lại đột nhiên biến mất, Lý Đài bị kéo xuống từ đỉnh cực khoái một cách đầy đau đớn.

"Ư ~ ưưư ~ Đừng thế mà."

Lần này nước mắt không cần phải giả vờ, Lý Đài thực sự bị bắt nạt đến phát khóc.

Khóe miệng Chử Huy ướt đẫm, sắc mặt vẫn trắng bệch, không có biểu cảm gì, nhìn không ra chút dấu vết động tình, khiến Lý Đài cảm thấy mình thật dâm đãng không chịu nổi.

"Cầu xin anh, đừng như thế, đừng như thế mà."

Chử Huy cong ngón tay, mạnh mẽ đâm vào mấy cái, khi bụng dưới Lý Đài bắt đầu co thắt không thể chặt hơn nữa lại dừng lại.

"A.. Cầu xin anh mà."

Chử Huy ngồi dậy, ngón cái ấn mạnh lên hột le mà xoa nắn, ngón tay lại bắt đầu khuấy động, đồng thời cúi đầu cắn lấy miệng Lý Đài.

Rất nhanh, bụng dưới lại co thắt, đùi căng cứng, toàn thân co giật.

Khoái cảm cuối cùng cũng ập đến. Đợi quá lâu, đến khi thực sự đến, đầu óc Lý Đài cũng co giật theo.

Chử Huy nhìn người đang hoàn toàn chìm đắm trong cực khoái bên dưới, rút ngón tay ra, dùng sức xoa nắn đùi trong vẫn đang căng cứng, "Thế này đã thoải mái rồi, đồ dâm đãng."

Khi bị tiến vào, Lý Đài chỉ biết mình được đặt trên tấm thảm trước cửa sổ sát đất.

Chử Huy từ phía sau cô cưỡng ép mở ra lối vào, tiến vào vừa nhanh lại vừa mạnh. Khoái cảm và Chử Huy đều hoàn toàn không cho cô thời gian thích ứng, dồn dập ập đến.

Bên ngoài cửa sổ là bầu trời đêm xanh thẫm và những ngọn núi đen kịt, gió thổi lướt qua, rừng cây rì rào.

Lý Đài cảm thấy mình như một con thú cái giữa thiên nhiên, không có sự xấu hổ và băn khoăn thế tục, trong mắt chỉ có dục vọng, giao hoan với Chử Huy dưới trời đất bao la.

Mông và đầu gối cô đều rất đau, nhưng rất nhanh đã bị cơn đau khi Chử Huy cúi người nắm lấy bầu ngực đang đung đưa của cô lấn át.


Khi đầu gối sắp bị mài đến xước da, Chử Huy nhấc bổng cô lên, ép cô vào tường.

Đôi chân bị dồn ép quá mức chưa kịp thư giãn làm cô đứng không vững, Chử Huy liền đặt một chân cô lên khuỷu tay, dùng dương v*t đóng đinh cô vào tường.

Hai chân theo động tác của anh lắc lư, Lý Đài như một con búp bê không có khả năng tự hành động.

Chử Huy tăng tốc, tiếng thở dốc trở nên gấp gáp, Lý Đài bị ném lên giường, tay bị bắt nắm chặt lấy dương v*t ướt đẫm rồi nhanh chóng vuốt ve, tinh dịch đặc sệt phun trào bắn lên ngực cô.

Sau khi xuất tinh, Chử Huy buông tay Lý Đài ra, bước đến quầy bar bên giường rót cạn cả bình nước, bưng nước ấm quay lại, đỡ Lý Đài dậy đút cho cô uống.

Uống xong nước, tinh dịch đã chảy đầy người cô.

Chử Huy tự mình vào phòng tắm, Lý Đài thực sự không còn sức đi tìm một phòng tắm khác, nghỉ ngơi một lúc, cô cũng vào phòng tắm.

Chử Huy chủ động nhường chỗ, Lý Đài bước vào, từ từ rửa sạch tinh dịch trên người.

Dòng nước suýt xô cô ngã sấp xuống, Lý Đài thực sự vừa buồn ngủ vừa mệt mỏi. Chử Huy từ phía sau áp sát vào, ép thấp eo cô, một lần nữa tiến vào.

Lý Đài giơ tay nắm lấy công tắc vòi hoa sen rồi lại tuột ra. Cô cảm thấy mình như một đống bùn bị Chử Huy nặn thành bất cứ hình dạng nào anh muốn.

Và rồi mọi thứ xung quanh cũng hóa thành bùn, không nhìn ra được là mặt trái hay phải, dáng hình gì nữa.

___

Edited by Koko | Wattpad: @biggestkoko

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương