Editor: lynzmix
Beta: Shoorin Yumi
"Xin lỗi bác sĩ, lại gây phiền phức cho anh rồi..."
Or cắn lỗ tai Thrus đang phun lửa phun vô cùng vui sướng, ý bảo hắn ngậm miệng lại, rồi mới nhìn về phía bác sĩ.

Lạc Tái lúc này đang bi kịch nhìn sàn nhà đầy vụn gỗ do vuốt sói cào ra, vòng đen do lửa địa ngục thiêu trụi hay vệt ăn mòn do nước bọt axit, a, không......cậu đã có thể nhìn thấy những tờ tiền đáng yêu đang mọc đôi cánh nhỏ "phạch phạch phạch" từ trong ví tiền của cậu vỗ cánh bay về phía thiên đường....!
"Không sao, đây chỉ là chuyện nhỏ thôi mà." Tuy rằng thịt đau, nhưng dù sao đây cũng không phải lỗi của Or và Thrus.

So với loài chó Husky bướng bỉnh thích phá hỏng đồ đạc trong nhà, chó Doberman hai đầu nhà cậu bất quá thỉnh thoảng cũng chỉ cắn cắn tạp chí mà thôi.

Nhưng Or vẫn cảm thấy thực có lỗi "Có lẽ chúng tôi nên rời đi, đều bởi vì chúng tôi làm hại bác sĩ không thể sống một cuộc sống bình thường được"
Ánh mắt Thrus nhìn chăm chú Lạc Tái, ánh mắt mang theo kiêu căng nhưng lại khó có thể che dấu được thật sâu quyến luyến.

Ngữ khí thực ác liệt "Ai muốn ở lại nơi này?! Tôi đã sớm muốn rời đi!!" Những lời này nghĩ một đằng nói một nẻo, càng nói càng nhỏ.

Lạc Tái ngẩn người.

Vừa nghĩ đến việc trong nhà rốt cuộc không thể nghe được tiếng rống giận táo bạo của Thrus hoặc tiếng gọi ôn nhu của Or, trái tim của cậu có loại cảm giác như lòng trứng bị dùng máy đánh trứng không ngừng quấy, lòng đỏ và lòng trắng đều giảo thành một đống hỗn độn.

"Không! Đợi đã!"
Bác sĩ ôm lấy cổ của cẩu cẩu.

"Bác sĩ?"
"Không có hai người, sinh hoạt của tôi mới có thể không bình thường"
Lời này của Lạc Tái khiến cho hai cái đầu đều lập tức không có phản ứng.


Lặng yên ở trong phòng lan tràn nhưng cũng không phải là cảm giác lạnh như băng.

Cẩu cẩu đem đầu của bọn họ đặt ở hai bên vai của Lạc Tái.

Or vô cùng thân thiết vừa cọ cổ bác sĩ vừa ngửi ngửi.

Mà Thrus tuy rằng biểu tình thực không cam lòng nhưng vẫn gác đầu ở trên vai, hai lỗ tai dựng thẳng run nhè nhẹ.

( Shoorin Yumi: cái đồ khẩu thị tâm phi╭(╯^╰)╮)
"Bác sĩ nguyện ý luôn luôn ở cùng chúng tôi sao?"
"Đương nhiên" Lạc Tái không chút do dự nói.

Tuy rằng lúc đầu cậu cũng không tính nuôi bọn họ, nhưng sau đó người ra quyết định để bọn họ ở lại chính là cậu.

( Shoorin Yumi: chúc mừng, anh tự kí tên bán mình rùi ^3^)
Trong mắt Or lộ ra chút ánh sáng.

Hắn nhớ rõ lúc nói chuyện điện thoại với mẹ của bác sĩ, bà ấy từng oán giận nhắc qua, "Tiểu Lạc bề ngoài có vẻ thiếu quyết đoán nhưng lại chính là thành phần ngoan cố, đã quyết định rồi là sẽ kiên trì đến cùng.

Giống như lúc vào đại học chọn chuyên ngành bác sĩ thú y, ngay cả lão ba của nó cầm roi da đánh nó cũng không chịu thay đổi ước nguyện ban đầu."
"Chỉ cần một.

Duy nhất một người."
Or nhẹ giọng thì thào.

Thrus lại phát ra tiếng phì phì từ trong mũi, thái độ thật không tốt "Hiển nhiên tôi không thể không ở lại! Nếu không phải dùng chung một thân thế với Or, tôi tuyệt đối sẽ không ở lại đây!!"
Lạc Tái nhớ tới tin tức vừa mới biết được về gia tộc quái vật kỳ quái kia.


Cậu vô cùng lo lắng cẩu cẩu nhà cậu sẽ bị dụ dỗ đi mất "Hai người ở đây sẽ không bị phát hiện chứ? Tốt nhất là gần đây không nên tùy tiện ra ngoài."
Thrus từ trong mũi hừ một tiếng: "Phỏng chừng là tới bây giờ người đàn bà kia vẫn chưa phát hiện chúng tôi không có ở nhà nữa."
Or cười khẽ "Bác sĩ, anh không hiểu......Chúng tôi đối với bọn họ chỉ là Orthrus mà thôi."
"?"
"Bác sĩ, Puppy cũng không phải là tên của Puppy"
"Không phải sao?"
"Sau khi nó lớn lên, nó cũng sẽ chỉ là Cerberus mà thôi" giọng nói của Or có chút trầm trọng "Bởi vì vô luận là Cerberus hay Orthrus từ thời viễn cổ cho tới nay đều không có cái thứ hai.

Anh không thể tưởng tượng được vì để có một Cerberus, vượt qua cả Ngăn cách sinh sản mà bác sĩ từng nói, người đàn ông kia đã phải cùng bao nhiêu con quái vật giao phối."
Lạc Tái ngây ngẩn cả người.

Kỳ thật cậu hoàn toàn không thể tưởng tượng được người đàn ông có tác phong cứng ngắc kia là làm thế nào để có thể bình tĩnh vì sinh ra một con chó ba đầu mà lại lên giường với rất nhiều quái vật.

Cũng khó trách vị ma thú lão đại cuồng bạo tới ngay cả thần Odin đều dám ăn kia lại có thể phát điên đến như vậy.

"Thế là sau khi Puppy sinh ra liền đến lượt cậu?"
"Đúng vậy.

Tôi và Thrus cũng không nguyện ý trở thành một con chó mặc người bài bố cho nên bỏ trốn......ở nhân gian lưu lạc một đoạn thời gian....."
Nhớ lại bộ dạng ảm đạm của Or và Thrus trong lần đầu tiên gặp họ, Lạc Tái liền cảm thấy đau lòng.

Nhất định là một khoảng thời gian không dễ dàng đi?
Từ trong Địa Ngục đi ra, Or và Thrus bắt đầu tiếp xúc với văn minh nhân loại hoàn toàn xa lạ.


Vì tránh cho bị tìm thấy mà luôn phải trốn tránh ngủ ở trong góc đường dơ bẩn hoặc dưới gầm cầu lạnh lẽo.

Không tìm được công việc liền không có tiền mua thức ăn, thậm chí phải giống như những con chó hoang mà lục tìm thức ăn trong rác rưởi, thật sự là làm cho người ta đau lòng!
Lạc Tái vỗ vỗ thân thể rắn chắc tao nhã của cẩu cẩu, an ủi bọn họ: "Huyết thống của chó tương đối ổn định và di truyền những đặc tính tốt đẹp, huống chi là một con chó vĩ đại lại đặc biệt như cậu.

Ai cũng sẽ muốn hậu đại của cậu"
"...Bác sĩ, anh đang khen chúng tôi sao? Nhưng tôi lại không cảm thấy cao hứng chút nào..."
"Đây cũng không phải là khen ngợi mà là sự thật.

Nhìn này..." bởi vì tư thế ghé vào người cậu nên hai chân của cẩu cẩu đều dạng ra.

Lạc Tái không hề chướng ngại vươn tay xuống, sờ sờ tiểu kê kê ở giữa khố gian của con chó nào đó.

Vô cùng chuyên nghiệp kiểm tra bên trong âm nang có đúng là chứa hai khỏa cao hoàn hay không "Không có hiện tượng ẩn tinh hoàn." (Shoorin Yumi: quỷ sứ hà, xao lại sờ của người ta zị nà o(*≧▽≦)ツ)
Hiển nhiên là bởi vì sử dụng cùng một thân thể cho nên cả Or và Thrus đều bị nắm túi túi.

Lông của Thrus đều dựng thẳng lên, hắn banh thẳng cổ vô thanh ngửa mặt lên trời thét dài.

Mà Or lại rụt rè hơn một chút, chỉ đem đầu chôn ở cổ của Lạc Tái cọ xát.

Ngón tay linh hoạt của bác sĩ đụng đến vị trí dương v*t "Không có dị tật bẩm sinh hoặc là hiện tượng túi bao chặt dương v*t.

Tôi cũng để ý qua lúc cương không có gì khác thường, cũng không có tình huống không thể lùi về dương v*t.

Nói cách khác, hai người tùy thời tùy chỗ có thể tiến vào trạng thái giao phối."
Một cái đầu đã thích đến nghiến răng nghiến lợi, một cái khác lại nhắm mắt rên hừ hừ.

Cái gì đó ở giữa khố gian thoải mái tới phát run, thắt lưng duyên dáng cong lên, cơ thể căng thẳng.

Thực tà ác dựa theo trạng thái khỏe mạnh, dương v*t chậm rãi ở trong tay Lạc Tái duỗi thẳng, biến lớn...!
"Hay là tôi giúp các cậu cắt đi nhé?"

"!!" =ロ=!
"??" Σ(°△°|||)︴
Động tác của hai cái đầu và cả cái kia bên trong mang xương cốt không cần cương cũng có thể nhô ra bên ngoài nhưng mới vươn đến một nửa thì nháy mắt cứng ngắc tại chỗ.

Bác sĩ Lạc đứng ở góc độ thú y chuyên nghiệp, thực nghiêm túc thương lượng với cẩu cẩu nhà mình: "Đối với chó trường kỳ không giao phối thì làm giải phẫu tuyệt dục cắt bỏ tinh hoàn có tác dụng phòng ngừa các bệnh tuyến tiền liệt cùng với nham chứng ở dương v*t (nham chứng ~> một căn bệnh mà một bộ phận cơ thể tựa như hóa đá vì các thần kinh cảm giác ở chỗ đó bị thoái hóa), trừ bỏ không thể giao xứng còn lại tất cả đều không có bất kỳ ảnh hưởng gì." ┐( ̄ー ̄)┌
"......." (¯―¯٥)
"......" — —!
"Lúc nãy vệ sinh lò sưởi âm tường khiến cả người đều là bụi, tôi phải đi tắm rửa cái đã!"
Dùng cánh tay chống đỡ hai bên sô pha đứng lên đã muốn trở lại là thanh niên anh tuấn nhưng trần trụi, hắn nhanh chóng nhặt quần lên che lại nơi riêng tư.

Động tác nhanh nhẹn thậm chí có chút lửa đốt mông, giống như Adam sau khi ăn quả của cây trí tuệ mới vừa hiểu được ngượng ngùng.

"Chờ tôi tắm xong, chúng ta liền nhóm lửa đem lò sưởi âm tường đốt lên ~" âm cuối biến mất ở đằng sau cánh cửa phòng tắm đóng chặt.

Lạc Tái ngồi thẳng người, nhìn nhìn phương hướng cẩu cẩu nhà mình biến mất.

Cúi đầu, ngón tay ở trong không khí nhéo nhéo, tựa hồ xác định hình dạng của thứ gì đấy sau đó vừa lòng mỉm cười "Thực khỏe mạnh..."
Đúng vậy, cẩu cẩu của bác sĩ hôm nay cũng thực khỏe mạnh nha ~
Tham khảo tư liệu ghi chú:
Fenrir: Ma thú hình sói cực lớn trong thần thoại Bắc Âu, là con trai của Loki, tính cách cuồng bạo hung tàn, khi hé miệng thì mõm có thể chống đỡ trời và đất.

Bởi vì mang đến các loại tai nạn mà bị các vị thần tính kế nhốt lại nhưng cuối cùng lại đào thoát, trong cuộc chiến Ragnarok đã cắn nuốt vị thần đứng đầu đỉnh Olympus – thần Odin.

Skoll: con trai của Fenrir, là con sói cắn nuốt mặt trời trong cuộc chiến Ragnarok.

(xuyên vòng vàng =)
Hati: đứa con trai khác của Fenrir, cắn nuốt mặt trăng (xuyên vòng bạc =)
Hậu ngữ: Bác sĩ, cậu quỷ súc!!![Ngoài ra, đúng là một gia đình tai họa...Fenrir lão đại...]
Shoorin Yumi: cúi cùng cũng hoàn Q1 zùi, giờ ta sẽ tập trung beta lại các bộ trong nhà, nên thời gian post truyện sẽ chậm chút xíu, các tềnh eo đừng hối ta nhe~.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương